Thú Sủng

Chương 76: Miệng sùi bọt mép

Nhị hóa chạy nhanh bịt kín miệng tiểu Mộc Mộc, để cho bé không nên phát ra thanh âm, đồng thời giữ giữ cổ họng, dùng sức hô.

"Ân...đừng, đừng...đau quá, đau quá...mau tiến vao..." Liền khiến tiểu Mộc Mộc bị hù cho sửng sốt, người bên ngoài vừa nghe liền hiểu thì ra là như vậy, yên tâm rời đi.

Đám người vừa đi, hành sự liền thuận lợi.

"Nào, Mộc Mộc chúng ta cần phải kiếm một số thứ trói hắn lại, hắn nếu biến thân, chúng ta liền xong đời." Tuy rằng là một bao cỏ, nhưng đối phương tốt xấu gì cũng là một thú nhân, một khi biến thành thú thân, hai người bọn họ khẳng định là không có lực phản kháng, tên Mir kia lúc này đã bị đánh cho hôn mê, xốc lên khăn trải giường, đầu bị đập ra vài cái lỗ thủng, huyết nhục mơ hồ, thoạt nhìn hết sức dọa người, nhị hóa không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, này không phải là nháo đến tai nạn chết người chứ, lại nhìn qua Mộc Mộc, nhị hóa còn tưởng trường hợp huyết tinh như vậy sẽ dọa trẻ con không dám nhìn, miễn cho sau này sinh ra tâm lý không tốt, nhưng nhị hóa vừa nhìn sang liền thấy, Mộc Mộc một chút cũng không có khϊếp sợ, nhìn thoáng qua, muốn đi tìm thứ gì đó buộc chặt.

Hai người tìm kiếm trong phòng chốc lát, không có gì lấy để buộc chặt, nhị hóa liền đề nghị xé rách ga giường thành từng sợi, Mộc Mộc trong tay có dao nhỏ, một dao đi xuống chính là một cái lỗ thủng, một thoáng chốc, một đống mảnh vải sinh ra.

Tay chân Mir đều bị buộc chặt, một chân buộc chặt tại chân giường lớn, cổ bị buộc đến tím bầm, Mộc Mộc đánh một cái nút thòng lọng, chỉ cần cổ dùng sức một chút, nút thòng lọng kia liền thắt càng chặt.

Làm xong xuôi mọi thứ, Mir như trước lâm vào hôn mê, Mộc Mộc không vui nói "Chúng ta liền như vậy buông tha hắn sao? Có phải nên cấp cho hắn một chút giáo huấn hay không, nếu không phải chúng ta thông minh thì đã bị hắn chiếm được." Những cái này, Mộc Mộc vẫn rất là cẩn thận quan sát, bé liền nhớ kỹ Mir, thời điểm kia bé liền cảm giác người này đối với mình có địch ý, lần này phát sinh loại chuyện này, thật sự là đáng giận.

Nhị hóa gật đầu, cực lực phụ họa.

"Đúng, đúng, phải cho hắn một chút giáo huấn, người này lá gan cũng quá lớn, cư nhiên dám làm ra loại chuyện này, hừ hừ...đúng rồi, Mộc Mộc ngươi có thấy người này có chút quen mắt a, ta làm sao cảm giác hình như mình đã gặp hắn ở đâu rồi thì phải, nhưng là lại không nhớ ra?". Nhị hóa thần thần bí bí nói.

Mộc Mộc ha ha cười, nhắc nhở nhị hóa "Tiểu Vũ ca ca ngươi nhanh như vậy liền quên, hắn là người ở chỗ thân vương a, chũng ta lần trước lúc ăn cơm ngồi đối diện hắn a..."

"Nga nga, thì ra là như vậy, có điều nếu là người quen, người này lá gan cũng quá lớn, còn dám bắt cóc người quen, xem ra hắn một chút cũng không đem Hắc Vũ cùng Lôi Nặc để vào trong mắt, thật sự là quá phận, tiểu Mộc Mộc ngươi nói, nên trừng phạt hắn như thế nào, ta nhất định phải đánh hắn không ngừng mới được!"

"Ngô, ta nghĩ là, xem nào..."

Nâng cằm, tiểu Mộc Mộc ngẩng đầu suy nghĩ, cố gắng tự hỏi, sau đó ánh mắt dừng ở trên đùi thú nhân...không, hẳn là ở cái thứ giữa hai chân hắn mới đúng, sau đó chỉ ngón tay vào nói "Chính là cái kia!"

Còn thực hưng phấn.

Nhị hóa không khỏi đỡ lấy cái trán, là người từng trải, nhìn đến tiểu Mộc Mộc đối với thứ đồ chơi của nam nhân kia cảm thấy hứng thú, nhị hóa tỏ vẻ áp lực phi thường lớn.

Nếu Lôi Nặc biết, chắc chắn sẽ phát điên.

Cho nên ngay lập tức nhị hóa đã nghĩ muốn ra tay ngăn cản.

"Ách, Mộc Mộc kia là đồ chơi của nam nhân, chúng ta vẫn là không nên đυ.ng, hơn nữa hắn thực bẩn..."

Tiểu Mộc Mộc nghiêm túc nói "Đừng lo, những điều này ta biết, người này không phải muốn YD người khác sao, hừ hừ, hắn hẳn là cảm thấy cái kia của mình rất là đáng kiêu ngạo, ta khiến cho hắn kiêu ngạo biến mất, khóc rống cả đời, xem hắn về sau còn thế nào hại người khác nữa..."

"Đợi chút, Mộc Mộc ngươi, ngươi làm sao biết nhiều thành ngữ như vậy, thật là nói ra rất quen thuộc a..." Y sao lại có cảm giác giống như đã nghe thấy ở nơi nào a.

Mộc Mộc khuôn mặt nhỏ nhắn ngượng ngùng.

"Này, là xem trên tivi a, không phải thường xuyên có lời thoại như vậy sao..."

Nhị hóa bừng tỉnh đại ngộ "Thì ra là thế."

Vì thế, nhị hóa dị thường kinh hãi đảm chiến nhìn đến tay cầm đao của tiểu Mộc Mộc, xoẹt một cái cắt quần của Mir, bao cỏ sắc đảm này thật sự là khó lường, cư nhiên không mặc qυầи ɭóŧ!

Nhị hóa lại một lần chứng kiến nhân vật cực phẩm tồn tại.

Người kia, cho dù là té xỉu ngất đi, tiểu điểu của hắn vẫn như trước không ngã, quần cắt qua, nó liền nhảy ra ngoài, Mộc Mộc vì thế còn hoảng sợ.

"Tiểu Vũ ca ca, ngươi nhìn xem, thật kỳ quái, nó cư nhiên lớn lên, a, thật thần kỳ, nó cứ nhiên dựng thẳng lên..." MộC MộC hưng phấn cho nhị hóa xem, nhị hóa rất muốn xoay mặt, y thật sự bị tiểu Mộc Mộc đả kích.

Đừng có dùng khuôn mặt thuần khiết vô tội nói những lời đáng sợ như vậy có được không?

Thật sự quá hạ lưu, quá đáng khinh, nhị hóa trong lòng phát điên, không đành lòng nhìn một đóa hoa nhỏ như vậy bị tàn phá "Mộc Mộc, ngươi đây là muốn làm cái gì, ngươi không nên chơi cái thứ đó, nó bẩn muốn chết, không biết có bao nhiêu người chạm vào rồ, khi trở về, trăm ngàn lần không được nói cho Lôi Nặc biết..."

"Nga nga."

Mộc Mộc liên tục đáp ứng, bé cũng chỉ là hiếu kỳ, đối phương quá lớn, lại không ngừng trướng đại...thật sự làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi, có điều không nói cho Lôi Nặc là không có khả năng. Những điều này là tiểu Mộc Mộc trong lòng tự nhủ.

Lấy ra tiểu đao màu bạc, tiểu Mộc Mộc cười vô cùng thuần khiết cùng hưng phấn "Ta muốn cắt jj của hắn, như vậy, hắn về sau sẽ không thể đi hại được người khác nữa, ta xem trên tivi đối phó với loại nam nhân này đều là như vậy a..." Sau đó liền nhìn đến đao nhỏ thật là cắt một cái jj của Mir.

Có thể do đau đớn xảy ra, thân thể hôn mê của Mir giật bắn một chút, tuy rằng chỉ một chút, một chút.

"...."

Nhị hóa đã nhìn đến trợn mắt há mồm.

Vì sao xem tiểu Mộc Mộc cảm giác hình như là đại gia đang đùa qua, nghiêm túc như vậy, một chút cũng không sợ hãi, tựa hồ bộ dáng còn thật có ý tứ, nhị hóa đáng thương nhìn đến jj của đối phương đang bắt đầu đổ máu, liền bị dọa không nhẹ.

Này thật sự là cắt a.

Đến y cũng cảm thấy đản đản đau.

Yên lặng vì tiểu jj của Mir bi ai ba giây, ai bảo người sắc đảm, có điều, nhị hóa nhìn đến tiểu Mộc Mộc này tiểu ngốc hài một mặt vô cùng hung tàn lãnh huyết, bất động thanh sắc dùng tiểu đao cắt jj của người ta, được rồi, ngươi nếu cắt, cho dù dùng một cây đại đao, thì cũng một đao xem như giải quyết, tội gì tra tấn jj của người ta.

Nhị hóa xoay mặt, không muốn đối mặt với một màn bạo lực như vậy.

Trước kia cùng với tiểu Mộc Mộc tạo quan hệ tốt, Mộc Mộc thật sự rất hung tàn, đáng sợ, ngày nào đó nếu khiến cho nó không vui, khả năng jj sẽ chuyển nhà.

Hảo đau trứng a.

Một lát sau, chợt thấy Mộc Mộc cao hứng nói "Tiểu vũ ca ca, ta cắt nó rồi, ngươi mau nhìn..." Nói xong, mãnh lực nhất bạt, thật là đứt, bởi vì cuối cùng còn dính một ít da thịt, cho nên này vừa dùng lực, máu liền chảy giàn giụa, vẩy ra bắn ra bốn phía, tiểu Mộc Mộc còn bị bắn không ít, được rồi tên Mir này thoạt nhìn không nghiêm trọng, gia hỏa vẫn là thực lớn, sắp lớn trừng cánh tay của tiểu Mộc Mộc vậy, một cái này sắp chọc mù mắt chó của nhị hóa, bởi vì tiểu Mộc Mộc cười vô cùng sáng lạng.

Phốc xuy!

Một cỗ chất lỏng màu trắng từ đỉnh đại gia hỏa kia phun ra, bắn trên bờ ngực Mir, thứ kia phân lượng còn tương đối nhiều, nhất thời một cỗ mùi khó ngửi tràn ra, nhị hóa mặt nhất thời biến đen, nếu lúc trước còn có điểm đồng tình, giờ phút này chút đồng tình kia liền biến mất không còn một mảnh, y hận không thể đem thứ kia của đối phương nghiền nát!

"Dựa vào! Thật ghê tởm, đều bị cắt rời, còn có thể bắn ra được, quả nhiên là đủ tiện, đủ tra! Không có thuốc nào cứu được."

Mộc Mộc còn không biết thứ đồ chơi này là gì, cảm thấy hết sức kỳ lạ, hô to nói "Không phải chứ, ta vừa cắt bỏ, nó cư nhiên miệng sùi bọt mép..."

"Khụ khụ, vứt nó đi, ghê tởm muốn chết..."

"Nga."

Mà đúng lúc này, Mir nguyên bản đang hôn mê, mạnh mẽ mở to mắt, thân thể giật bắn, đau đớn quá mức đánh úp lại, làm cho hắn không có khí lực, hắn thậm chí cảm giác dưới thân đang không ngừng chảy máu, thập phần khủng bố.

"A a a, các ngươi, các ngươi cư nhiên..."

"A không xong, chúng ta quen che miệng hắn lại, Mộc Mộc ngươi......thật sự là lợi hại, quá tốt!" Nhị hóa còn đang lo lắng hắn kêu lên sẽ khiến người bên ngoài biết được, Mộc Mộc tay mắt lanh lẹ, đầu óc so với nhị hóa còn hữu dụng hơn, mau chóng láy thứ gì đó nhét vào miệng của đối phương, đối phương ô ô vài tiếng, ánh mắt trợn trừng đỏ bừng, đáng tiếc phát ra ngoài chỉ là vài tiếng ô ô, làm cho hắn như vậy chính là thứ đồ chơi kia đang chặn trong họng hắn.

Mộc Mộc lau lau tay, giơ ra trước mặt Mir, giơ giơ lên "Nhìn nhé, tay của ta không có cái gì nga, thứ gì đó của ngươi đã trả lại cho ngươi, ta không có lấy thứ gì của ngươi nhé..."

"..."

Được rồi, cái này xem như là vật quy nguyên chủ đi, nhị hóa nghĩ trong lòng, liền nhìn thấy tiểu Mộc Mộc thí điên thí điên chạy tới, lại đem tảng đá bồn cầu bê lại đây, trong lòng nhị hóa có dự cảm không tốt, quả nhiên loại dự cảm không tốt này liền lập tức sinh ra, Mir kia lúc này miệng ô ô, vẻ mặt khủng bố, chỉ có thể nhìn đại bồn cầu nện ở trên mặt.

Phù phù!

Ô ô thanh đã không còn,yên lặng đi rất nhiều.

"Cái kia, Mộc Mộc, hắn, hắn có thể chết hay không a?" Nhị hóa chỉ vào Mir không có chút động đậy, trong lòng cực kỳ sợ hãi, Mộc Mộc lá gan thực sự là quá lớn, nếu không phải biết là cùng từ địa cầu đến, y thực sự không thể tin được, đây là xuất ra từ trong tay hài tử, thế giới trước kia của Mộc Mộc, rốt cục đã xảy ra chuyện gì, khiến cho Mộc Mộc chở nên như vậy.

Có điều những lời này, nhị hóa áp ở trong lòng.

Hết chương 76

rV�����