Dương Tinh Sử Ký

Chương 39: ℕô ᒪệ thứ hai: Ngọc Mai (3)

Khi mà đồng hồ đã chỉ 5 giờ thì Dương Tinh mới dừng lại. Cũng không phải là do hắn mệt hay gì cả mà là Ngọc Mai đã bắt đầu thấm mệt cùng có cảm giác đau nhức. Dương Tinh nhìn dưới sàn nhà lúc này khắp nơi đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, thậm chí lúc hắn rút cây côn ŧᏂịŧ của mình ra thì từ trong tiểu huyệt của Ngọc Mai cũng kéo theo rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn. Trong vòng 3 tiếng vừa rồi thì Dương Tinh cũng đã lêи đỉиɦ tới 4 lần, mặc dù những lần này không nhiều như lần đầu hắn phóng xuất với Ngọc Mai nhưng số lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ thật sự là cực kì nhiều a. Thêm vào đó Ngọc Mai cũng không thể lần nào cũng nuốt hết được nên có rất nhiều đều bị hắn bắn lên thân của nàng, sau đó chảy xuống tấm nệm.

Tấm nệm sau cuộc giao hoan của hai người thì đã không còn chỗ nào nguyên vẹn, khắp nơi đều là vết cấu xé của Ngọc Mai, thêm vào đó là từng bãi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhầy nhụa cùng với những chỗ ướt đẫm xen lẫn giữa nướ© ŧıểυ, mồ hôi, nước bọt và da^ʍ thuỷ. Ngọc Mai không nhớ nàng đã tiết thân đến bao nhiêu lần, chỉ có điều nàng biết trước mỗi lần Dương Tinh phóng xuất thì nàng đều bị thao dục tiên dục tử đến mức phải lêи đỉиɦ ít nhất là 2 lần. Những lần đầu tiên thì chỉ cần Dương Tinh rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong tiểu huyệt của nàng thì nàng liền có cảm giác như được hồi sức vậy, có điều càng về sau thì hiệu ứng này càng thấp. Nhưng vì muốn thoả mãn cho Dương Tinh nên nàng cũng không dám nói ra. Chỉ đến bây giờ, khi mà mỗi cú nhấp của Dương Tinh đều đem đến cảm giác đau rát cùng nhức nhối chứ không còn kɧoáı ©ảʍ nữa thì nàng mới thấp giọng cầu xin Dương Tinh dừng lại.

Nàng có cảm giác toàn thân đều ê ẩm, sau đó liền vô lực ngã xuống trên nệm, mặc kệ trên đó đều là nước bọt cùng mồ hôi của nàng. Dương Tinh nhìn nàng như vậy thì có chút cảm giác tội lỗi, bản thân hắn cũng quá phấn khích với việc song tu này nên hoàn toàn đắm chìm vào đó. Hắn cũng rõ ràng cảm giác được hiệu quả của việc song tu bị yếu đi nhưng kɧoáı ©ảʍ mỗi khi dươиɠ ѵậŧ của hắn đâm thẳng vào sâu bên trong của Ngọc Mai khiến hắn không tài nào dừng lại được. Hiện tại thì tốt rồi, bản thân hắn thì tinh lực mười phần nhưng nữ nhân của hắn thì lại mất hết sức mà ngã ra đó a. Hắn từ từ ôm lấy nàng, sau đó vớ từ đống khăn tắm trên kệ tủ ra một cái bắt đầu lau người cho nàng.

Trong lúc lau người thì hắn cũng không quên dùng nội lực giúp nàng hồi phục lại. Hắn cảm thấy nội lực của mình khi đi vào trong cơ thể của Ngọc Mai thì đã dễ dàng hơn trước rất nhiều, thậm chí có chút giống như là đang vận hành trong chính cơ thể của hắn vậy. Nhìn hai mắt của Ngọc Mai đang lim dim mà Dương Tinh cực kì tự trách. Hắn lại ra sức truyền vào nhiều nội lực hơn, đến khi nàng mở mắt ra thì hắn cũng đã lau qua toàn bộ cơ thể của nàng một lần. Ngoại trừ những nơi bị Dương Tinh ôm đến vẫn còn có chút ửng đỏ thì màu da trên người nàng lúc này đã trở lại bình thường. Chỉ riêng cái tiểu huyệt vì bị dày vò liên tục nên lúc này vẫn còn chưa khép lại được thì trên cơ bản Ngọc Mai đã ổn định lại rồi a.

Ngọc Mai từ lúc mở mắt ra thì vẫn chăm chú nhìn vào Dương Tinh, nhìn vào nam nhân lúc nãy không chút thương hoa tiếc ngọc mà dày vò mình, lúc này lại ôn nhu đến lau người cho mình mà cực kì hạnh phúc. Nàng rất hưởng thụ cảm giác lúc này, bởi vì nàng biết bản thân hắn có tình cảm với mình, nàng biết nàng đã thành công chiếm một vị trí trong lòng hắn. Nàng rất mong sự hạnh phúc này có thể kéo dài mãi, nhìn vào gương mặt của Dương Tinh, Ngọc Mai không hề quan tâm đến vẻ điển trai có chút non nớt của hắn, mà nàng giống như đang nhìn người nam nhân đã chiếm lấy trọn thể xác lẫn tâm hồn của nàng. Một bên, những xúc giác trên cơ thể nàng không ngừng cổ vũ nàng hãy câu dẫn hắn không ngừng chà đạp lấy mình, một bên thì linh hồn của nàng lại muốn nàng hãy cố gắng dành lấy tình cảm của hắn, để hắn yêu lấy nàng, để hắn luôn đối xử ôn nhu, tử tế với nàng.

Hai luồng suy nghĩ này liên tục thôi thúc nàng, muốn nàng hãy nghiêng về một phía. Có điều chính bản thân của nàng đã quyết định rồi, nàng không thể tham lam dành lấy thứ tình cảm ấy, cũng không thể không chút xấu hổ mà ra sức cầu hoan với hắn như vậy. Nàng muốn làm chính nàng, nàng lựa chọn để mọi thứ thuận theo tự nhiên a, nếu như hắn muốn nàng thì nàng sẽ ra sức mà thoả mãn hắn, còn nếu như hắn đang có tâm sự thì nàng sẽ là người chia sẻ với hắn. Nàng không muốn Dương Tinh vì nàng mà phiền não, cũng không muốn trở thành một gánh nặng của hắn, vì vậy sự lựa chọn của nàng là đứng ở phía sau ủng hộ hắn. Khi hắn cần thì nàng sẽ luôn ở đó, dù cho hắn có yêu cầu nàng làm gì đi nữa thì nàng cũng nguyện ý đi làm, bởi vì nàng biết nàng đã hoàn toàn thuộc về nam nhân này rồi a.

Vậy nên ngay khi Dương Tinh vừa định đứng lên đổi một cái khăn khác để lau thì nàng đã chồm dậy, sau đó đẩy hắn ngồi xuống, nàng nhìn hắn cười một cái, sau đó cực kì nhu thuận ngậm lấy cái dươиɠ ѵậŧ lúc này vẫn còn dính đủ thứ chất lỏng của hắn. Thuận theo đầu lưỡi của nàng không ngừng lướt qua lại trên côn ŧᏂịŧ của Dương Tinh, toàn thân của nàng bắt đầu chuyển từ tư thế ngồi nghiêng sang nằm xuống. Nàng mặc kệ những thứ dịch nhờn còn dính trên nện cùng sàn nhà, nàng lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất đó là vệ sinh cái tiểu đệ này thật tốt a. Nàng lúc này cực kì tuỳ ý, trong khi miệng ở phía trên không ngừng hoạt động thì ở phía dưới, hai mông của nàng cũng không ngừng đong đưa, trông giống như một bé gái đang hưởng thụ kẹo mυ'ŧ vậy a.

Dương Tinh thấy Ngọc Mai lại không để ý đến mấy chỗ bẩn kia mà phục thị hắn thì cũng cảm động. Hắn cảm nhận được khác với lúc trước khi Ngọc Mai phục thì nàng tỏ ra phục tùng nhiều hơn còn lúc này nó giống như khi muội muội phục thị hắn vậy, trong đó xen lẫn vào cả tình yêu nữa a. Vậy là Ngọc Mai thì vui vẻ phục thị Dương Tinh, còn hắn thì trìu mến vuốt ve lấy mái tóc của nàng. Mặc dù bên ngoài là Ngọc Mai đang đem đến kɧoáı ©ảʍ cho Dương Tinh nhưng sâu bên trong thì hoàn toàn không có tí du͙© vọиɠ nào cả. Linh hồn của hai người lúc này đã thăng hoa, trải qua sự sung sướиɠ của nɧu͙© ɖu͙© xong thì lúc này là lúc tình cảm của hai bên được trau dồi. Theo đó khiến mối liên kết linh hồn giữa hai người ngày càng gia tăng...

Sau khi liếʍ đến mức dươиɠ ѵậŧ của Dương Tinh lúc này chỉ còn lại nước bọt của mình thì Ngọc Mai mới quyến luyến hôn lên đầu nó một cái, sau đó ngẩng đầu lên, giống như đang chờ đợi mệnh lệnh của Dương Tinh. Hắn nhìn nàng một chút, sau đó liền dứt khoát bế nàng lên, sau đó nhẹ nhàng đặt nàng ngồi lên dươиɠ ѵậŧ của mình. Tiểu huyệt của Ngọc Mai lúc này đã làm quen với kích thước côn ŧᏂịŧ của Dương Tinh nên khi nó tiến vào bên trong thì nàng cũng chỉ cảm thấy hơi trướng lên một chút chứ không còn đau nữa. Đang lúc nàng có chút ngạc nhiên, nghĩ rằng Dương Tinh lại muốn nữa thì hắn đã thủ thỉ vào tai nàng

- Bây giờ ta mang cái tiểu yêu tinh này đi tắm rửa một chút, trời cũng đã sắp sáng rồi, đến sáng lại không có nữ hầu nào xuất hiện thì những người khác lại sinh nghi. Còn tư thế này là vì tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ta có chút công dụng đặc biệt, phải để nó lưu lại bên trong cơ thể của ngươi ít nhất ba tiếng thì mới có tác dụng a.

Sau đó Dương Tinh giải thích sơ qua cho Ngọc Mai nghe, nàng cực kì kinh ngạc trước tác dụng mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Dương Tinh mang lại. Nghĩ đến lúc nãy nàng vậy mà lãng phí nhiều như vậy liền có chút tự trách, bất quá nàng biết thứ này hiện tại chính là cung lớn hơn cầu a, vậy nên nàng liền thầm quyết định những lần sau sẽ cố gắng chứa nhiều một chút, thử lấy cảm giác mang thai bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙ một lần a. Sau khi tự ảo tưởng một chút thì Ngọc Mai mới để ý tư thế của mình lúc này thực sự quá dâʍ đãиɠ rồi, vậy nên nàng liền ấp úng nói

- Nhưng mà... chủ nhân... cũng không cần để ta xoay ra ngoài... như thế a... nhân gia lại có chút... xẩu hổ đây này...

Dương Tinh nghe nàng nói vậy thì chỉ cười hai tiếng, sau đó bế nàng giống như Ngọc Đào trước đó vậy, hai người cứ như vậy một đường đi ra khỏi nhà kho, sau đó tiến tới phòng nữ hầu. Theo từng bước đi của Dương Tinh thì thân hình của Ngọc Mai không ngừng nhô lên nhấp xuống, hại nàng lúc nãy đang chìm trong mật ngọt tình cảm liền bị cảm giác xấu hổ cùng sung sướиɠ làm cho không ngừng rêи ɾỉ, từ nhà kho đến phòng của nàng nói dài không dài nói ngắn không ngắn. Thế nhưng nàng lại phải cực lực che miệng mình lại để tiếng rêи ɾỉ không phát ra ngoài, không những thế ngay khi đứng trước cửa thì Dương Tinh liền xốc nàng lên một cái, khiến nàng không nhịn được mà lại tiết thân thêm một lần nữa. Đúng lúc này thì một cơn buồn tiểu ập đến, khiến Ngọc Đào có chút run rẩy gọi lấy

- Chủ... nhân... người... ta... muốn... đi... tiểu... a...

Nàng vừa nói xong thì nhoáng một cái đã thấy bản thân đã không còn đứng trước cửa nữa mà đã ở ngay dưới cái cây trước đó nàng thấy Dương Tinh thao Ngọc Đào. Nàng thậm chí còn ngửi mùi thơm nữa, sau khi được Dương Tinh giải thích thì nàng khẳng định đây là mùi của tỷ tỷ a. Thấy Dương Tinh vậy mà muốn mình tiểu ở đây giống tỷ tỷ thì thầm hô biếи ŧɦái. Có điều vì đã nhịn không nổi nữa nên ngay khi Dương Tinh vừa rút dươиɠ ѵậŧ ra thì nàng đã hướng thẳng tới trước mà tiểu ra. Theo đó thì không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng từ đó chảy ra bên ngoài, khiến Ngọc Mai vừa tiếc vừa thẹn. Nhưng rất nhanh nàng đã làm quen với cái cảm giác này, thậm chí còn tưởng tượng nếu mình và tỷ tỷ so thử thì trông ai sẽ dâʍ đãиɠ hơn a. Thật là... thật là có chút chờ mong a!

Sau khi đã tiểu xong thì nàng mới nhìn Dương Tinh một cái rồi nói

- Bên trong... chảy ra hết rồi... thì phải làm... sao... a... chủ nhân... có phải lại... muốn nữa... không... a...?

- Nào có a! Ngươi không nhớ lúc nãy bản thân đã ăn vào bao nhiêu rồi sao, số còn lại bên trong tiểu huyệt của ngươi không cần cũng được a.

- Nói như vậy... người... người... vậy mà... lừa ta... huhu... ta lại bị khi dễ nữa rồi a...

- Không phải lúc nãy còn thực sự hưởng thụ, còn tiết thân một lần sao a, nếu ngươi không muốn thì từ nay ta để cho ngươi ăn thôi, không có làm qua ở phía dưới kia nữa a

- Ta... ta... ý ta không phải như vậy a...

Ngọc Mai có chút bối rối, nàng vẫn còn rất muốn được hắn thao mỗi ngày đây a!

- Ta... nhân... gia... tiểu nữ... nguyện... để chủ nhân... thao... ở dưới kia a...

- Ngươi nói rõ xem ở dưới kia là ở đâu nào?

- Là... là... ở tiểu... huyệt của tiểu nữ a. Tiểu huyệt của tiểu nữ nguyện để chủ nhân thao a.

- Vậy còn chỗ này thì sao?

Nói rồi Dương Tinh lấy tay xoa nhẹ tại cúc hoa của Ngọc Mai

- Chỗ đó cũng mặc chủ nhân thao, nó đều thuộc về người a, cả cơ thể này của Ngọc Mai đều là của người a.

Đạt được sự chấp thuận của Ngọc Mai rồi thì Dương Tinh rất hài lòng mà bế nàng vào trong nhà lại. Thế nhưng khi vừa tới hành lang lúc nãy thì Ngọc Mai đã bảo hắn đặt nàng xuống. Tưởng nàng vẫn còn ngại nên muốn tự đi nên Dương Tinh cũng không nghĩ ngợi nhiều liền thả nàng ra. Có điều rất nhanh hắn đã thấy Ngọc Mai đi vào trong nhà kho, một lúc sau liền đi ra lại. Trên cổ của nàng bây giờ ngoài cái vòng trước đó ra thì đã dính thêm một sợi dây. Chỉ thấy nàng chuyển sang tư thế bò, miệng ngậm lấy cái dây đưa cho Dương Tinh, ý muốn hắn dắt nàng đi.

Dương Tinh cũng thuận theo, dắt Ngọc Mai dọc theo hành lang, nhìn hai bờ mông của nàng không ngừng đong đưa ở phía trước khiến hắn cực kì vui sướиɠ. Đây là vì hắn nhận ra được bản thân Ngọc Mai thực sự muốn như vậy nên mới chấp nhận, chứ riêng hắn cũng không muốn xem nữ nhân của mình như những loài động vật hay là vật dụng mà đối đãi. Khi đã đến trước cửa phòng nữ hầu thì Ngọc Mai lại dùng miệng vặn lấy núm cửa. Vừa hay nàng đang định mở nó ra thì từ bên trong có người đã mở cửa ra. Chính là tỷ tỷ Ngọc Đào của nàng a.