Phá Băng Áp Bách

Chương 31: Hạ gia

Chiếc xe của Hạ tổng chạy đã hơn 1 tiếng xuyên qua cánh rừng và không khí âm u để đến một gia trang rất lớn. Biệt thự chính thức của Hạ gia nằm ở đỉnh ngọn núi ngoại ô Thượng Hải. Sở dĩ phải định cư trên núi vì có những điều khó nói. Bề nổi Hạ gia chính là kinh doanh thương trường rất có tiếng tăm, mà đứng đầu là cháu gái được mệnh danh thần đồng của cả dòng tộc - Hạ Tử Nhiễm. Ngoài ra bề chìm khủng khϊếp phía sau chống lưng không khỏi khiến người ta phát điên khi biết được. Bởi hãy tưởng tượng Hạ thị quy mô bao nhiêu lớn, thì Hạ gia bề chìm gấp 4 lần như thế.

Chiếc xe chạy từ cửa vào cũng hơn 30 phút thì chạm phải một cánh cổng to lớn, Hạ Tử Nhiễm dắt tay Tần Sở Hàm cùng bước xuống. Hiện ra trước mặt Tần đại minh tinh chính là dinh dự nguy nga nhất nàng từng chứng kiến, không những kiến trúc cầu kỳ mà từng chi tiết cũng đều có độ hoàn thiện cực cao.

"Đại tiểu thư, chào mừng đã trở về."

Hai bên lối đi vào cửa chính là hàng loạt hầu nữ cung kính đều cùng bộ dáng rất lạnh lẽo đang cúi đầu chào đón Hạ tổng. Hạ Tử Nhiễm chỉ nhếch miệng cười nhạt, nơi đây từng là nhà tù suốt 18 năm của nàng, ra đi hơn 7 năm khi trở lại vẫn u ám đến khiến người ta bất an.

"Sở Hàm, nghe em. Lúc nữa hãy để em nói."

Hạ tổng thu hồi vẻ lãnh mạc, quay qua siết chặt tay Tần đại minh tinh rồi cười rất ôn nhu. Nguyên lai cũng chính là an ủi lòng chính mình.

"Ân, chị tin tưởng em."

Tiếng giày cao gót lạnh băng lãnh vang lên trên đại sảnh Hạ gia. Ước chừng phòng khách này có thể so với sảnh thi đấu xe hơi được, bởi không chỉ tất cả đều là hàng thượng hạng nhất, mà ngay cả cách bày trí cũng đều có dụng ý riêng.

"Ahhhhhh!!!!!! Tỷ!!!!!!!"

Một cậu thanh niên tuấn tú gương mặt đang bước xuống lầu thì reo lên vui mừng. Đoán chừng cậu ta chỉ mới 18,19 tuổi, ngũ quan xinh xắn có hơn 7 phần giống Hạ tổng khiến Tần Sở Hàm có phần kinh động như nhìn thấy lão công nàng phiên bản nam. Cậu ta treo trên môi nụ cười tỏa nắng thật khác biệt với không khí tăm tối quỷ dị của cả căn phòng. Tóc đen được vuốt thẳng ra sau trông vô cùng lịch.lãm kiểu cách, khác với bộ áo sơ mi có phần già dặn đang khoác trên người.

"Thiếu Phong, em khỏe không?"

Hạ Tử Nhiễm phá lệ đưa tay bắt lấy đôi tay trắng noãn của Hạ Thiếu Phong. Chỉ thấy cậu ta ranh mãnh chớp mắt mấy cái liền đặt tầm mắt lên Tần Sở Hàm

"Tỷ! Tỷ đừng nói đây là tổng tài phu nhân nha nha! Haha"

Hạ Thiếu Phong cười lên điệu bộ giống hệt Hạ Từ Nhiễm khiến Tần đại minh tinh trong phút chốc thất thần.

"Thiếu Phong, đừng nháo!"

Hạ tổng nhắc khéo em trai nàng, bởi tuy lão bà nàng là nữ vương, song da mặt cũng thuộc loại mỏng manh dễ bị kích động đi.

"Tần tỷ!!!!!! Em là Hạ Thiếu Phong! Em cùng cha khác mẹ với lão công chị ah! Hân hạnh làm quen tỷ nha!"

Hạ Thiếu Phong không hề để ý đến lời nhắc nhở của chị mình, một mạch thật tự nhiên nắm lấy bàn tay Tần Sở Hàm đặt lên đó nụ hôn hoàng tử.

"Chào em, chị là Tần Sở Hàm."

"Đã biết từ lâu! Hắc hắc."

"Thiếu Phong, ông nội..."

"Rốt cuộc cũng về rồi sao?"

Thanh âm dễ khiến con người ta gặp ác mộng ban đêm vang lên khiến tiếng cười của Hạ Thiếu Phong cũng tắt ngúm theo. Thay vào đó là sự căng thẳng trên gương mặt của chị em họ Hạ và Tần đại minh tinh.

Từ trên lầu, thân ảnh già nua nhưng đầy uy nghi với ánh mắt sắc bén từ từ bước xuống. Tưởng như Hạ Thiếu Lương bước đến đâu, không khí sẽ ngưng trọng đến đó. Tần Sở Hàm bất giác cảm thấy quen thuộc, thì ra khí thế áp người là lão công nàng thừa hưởng từ người đàn ông này.

Hạ tổng nhanh chóng bước đến đỡ ông nội xuống sofa, Tần Sở Hàm cũng được Hạ Thiếu Phong dịu dàng dẫn lại.

"Ông nội, ông khỏe không?"

Hạ tổng dè dặt hỏi thăm, ánh mắt ẩn chứa tia tinh ranh và đề phòng.

"Lần này về đây, không phải chỉ để hỏi thăm sức khỏe ông chứ?"

Hạ Thiếu Lương đi thẳng vào vấn đề không khỏi khiến Hạ Tử Nhiễm cảm thấy mất tự nhiên. Đây chính là kiểu không kiên nhẫn, thỏa thuận có thể đạt được dễ dàng hay không phụ thuộc rất nhiều vào cách mở câu chuyện. Đây đều là những thứ chính Hạ Thiếu Lương đã dạy Hạ Tử Nhiễm.

"Ông nội. Đây là Tần Sở Hàm."

Ngay sau tiếng giới thiệu, ánh mắt sắc bén như đầu đạn lập tức đặt trên người Tần đại minh tinh, gắt gao thu hết toàn bộ đổi trên gương mặt ông nội, Hạ tổng lại lên tiếng.

"Bạn gái của cháu."

"Ông biết, đã biết từ lâu."

"Em đã nói rồi, Hạ gia ai cũng biết ah~"

Hạ Thiếu Phong hí hửng một bên, không ngừng quan sát Tần Sở Hàm ửng hồng khuôn mặt.

"Thiếu Phong, ông cho cháu lên tiếng chưa?"

Hạ Thiếu Phong tức thì thu liễm ngồi ngay ngắn bên tỷ mình. Hạ Thiếu Lương nheo đôi mắt hướng cháu gái, có chút nghiêm khắc.

"Đưa nàng về, con quyết định?"

Hạ Tử Nhiễm từ nhỏ mệnh danh đứa bé duy nhất trong Hạ gia không biết sợ lão gia tử lập tức giương đôi mắt được đúc khuôn từ ông nội mà kiên định

"Phải."

Một bầu im lặng. Hạ Thiếu Lương cùng Hạ Tử Nhiễm ông cháu nhanh chóng trao đổi ánh mắt, dường như người hiểu Hạ Tử Nhiễm nhất trong căn nhà này lại chính là Hạ Thiếu Lương. Qua một lúc lâu, Hạ lão gia cuối cùng cũng cười nhạt

"Được, giỏi cho cháu. Ông không nói gì không có nghĩa mẹ cháu sẽ không biết."

Hạ Tử Nhiễm nghe nhắc đến mẹ cũng có chút chột dạ. Mạc Tư Tư, người phụ nữ chỉ để ngắm không để xài...

"Cháu biết. Lần này tìm ông cũng bởi có chút chuyện..."

"Lần trước tìm Chí Tam và Chí Tư vẫn còn chưa xong?"

Hạ lão gia như một cỗ máy thông tin, không có việc gì có thể qua mặt được lão. Cáo già lăn lộn giang hồ hơn 40 năm còn có cái gì chưa kinh qua? Mặc dù với tính cách kín đáo của A Lục, làm việc là vô cùng cẩn thận.

"Lần này cháu muốn gặp dì..."

"Hứa Ngũ? Chuyện thanh lí hay sao?"

Hạ Thiếu Lương nói mà trong thanh âm không một chút thay đổi.

"Bạn của cháu, Trầm Giai."

"Chuyện Lý gia?"

"Ông nội biết rồi sao?"

Hạ Tử Nhiễm thực sự sợ hãi Hạ Thiếu Lương, dựa theo những gì nàng biết thì ông nội chính là người phát hưng gia tộc Hạ thị, liền không phải nhân vật đơn giản.

"Phải."

"Ông không phải không muốn giúp, nhưng Hứa Ngũ và Hứa Thập sẽ không xuất đầu lộ diện. Trừ phi..."

Hạ Thiếu Lương bỏ chừng giữa câu, Hạ tổng liền đổ mồ hôi lạnh.

"Ông nội... Đừng ép cháu..."

Tần Sở Hàm thoáng thấy nét mặt khổ sở của Hạ Tử Nhiễm thì đoán có chuyện không hay. Toan định lên tiếng thì bị Hạ Thiếu Phong cản lại, chỉ thấy cậu ra dấu không nên. Tần đại minh tinh cũng đành im lặng theo dõi.

"Ông đã nói, cháu chạy trời cũng không thoát. Hà tất phải như thế? Hoan Hi chết cũng không phải lỗi của cháu."

"Hoan Hi là do cháu hại chết. Cháu không vượt qua được. Ông đừng ép cháu, Hắc Long Bang cháu không thể tiếp nhận."

Hạ Tử Nhiễm một mực phủ định lời nói của Hạ Thiếu Lương. Ánh mắt kia là do chính mình dạy ra, Hạ Thiếu Lương trong mấy năm cháu gái bỏ đi cũng suy nghĩ rất nhiều về những việc mình làm.

Năm đó Hạ gia con đàn cháu đống. Hạ Chí Nhất, chính là ba của Hạ Tử Nhiễm và người chị sinh đôi Hạ Hoan Hi. Hoan Hi lên 5 vô cùng hoạt bát nhưng cơ thể hư nhược, bản năng lại yếu kém hơn Tử Nhiễm nên Hạ Thiếu Lương liền thiên vị Hạ Tử Nhiễm. Ông đem nàng đi dạy dỗ rất nhiều thứ từ sách vở đến kĩ năng sống, thậm chí cầm kỳ thi họa, binh pháp cũng phải học khiến Hạ Tử Nhiễm trưởng thành rất sớm. Năm cả 2 lên 10, Hoan Hi bị nhầm thành Tử Nhiễm, bắt cóc đi với điều kiện đánh đổi là Hắc Long Bang. Nhưng Hạ Thiếu Lương ngược lại với dự đoán, bỏ mặc Hạ Hoan Hi không cứu. Lần đó tận mắt chứng kiến chị gái chết trước mặt mình, Hạ Tử Nhiễm lần nữa lột xác.

Nhưng lần thay đổi này khiến Hạ Thiếu Lương vô cùng thích thú, bởi Hạ Tử Nhiễm 11 tuổi đã biết cầm súng, 15 tuổi liền thành phó bang. Không bao lâu nữa chắc chắn sẽ thành bang chủ kế thừa sản nghiệp Hạ gia. Không ngờ 18 tuổi, Hạ Tử Nhiễm dứt áo bỏ ra nước ngoài du học mà không ai ngăn cản được. Hòn ngọc trong tay mà bản thân cất công mài dũa mười mấy năm mất đi khiến Hạ Thiếu Lương vô cùng tức giận, cắt đứt hết mọi khoản chi tiêu và đóng băng tài khoản Hạ Tử Nhiễm buộc nàng trở về. Nhưng tất cả đều vô ích.

Mạc Tư Tư, mẹ Hạ Tử Nhiễm là người phụ nữ vô cùng thủ đoạn, nhân dịp Diệp Linh xuất hiện liền tạo ra cảnh giả đùm bọc Hạ Tử Nhiễm. Nhưng một lần nữa, Hạ Tử Nhiễm lại gây bất ngờ khi 19 tuổi trở về tiếp nhận Hạ thị, ly khai khỏi Mạc Tư Tư và Hắc Long Bang một cách danh chính ngôn thuận.

"Được rồi, chuyện Lý gia ta sẽ trợ giúp. Còn cháu lâu rồi không trở về, hôm nay ở lại ăn cơm tối đi."

Hạ Thiếu Lương lặng lẽ lên lầu, bỏ lại là ba người ngồi trên ghế sofa. Ông biết nếu tiếp tục bức bách chỉ có con đường mất đi viên ngọc này mà thôi.

"Tỷ! Em đi gặp bạn, tối sẽ quay lại ah~"

Hạ Thiếu Phong như con chim bay nhảy không chịu ngồi yên liền đi đậu chỗ khác.

Hạ tổng cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, rất nhanh quay sang ôn nhu cười với lão bà.

"Tử Nhiễm, cho tôi xem phòng em được không?"

Tần Sở Hàm đưa ra đề nghị có phần bất đồng với không khí hiện tại khiến Hạ tổng phì cười một cái. Bất quá vẫn dẫn tay lão bà lên lầu hai.

Phòng của Hạ tổng không khác mấy với ở biệt thự tư gia, vẫn một màu trắng thanh khiết pha trộn tinh tế với gam màu đen huyền bí. Phía góc phòng rộng lớn chính là 6,7 kệ sách cao đυ.ng trần nhà chứa đủ các loại sách từ kinh doanh đa lĩnh vực đến sách chính trị. Nhưng bên kia gian phòng, cây piano bằng thủy tinh liền hấp dẫn Tần Sở Hàm.

"Piano của em?"

"Của Hoan Hi, sau khi nàng ra đi, em liền tập."

Hạ tổng ôm lấy vòng eo mỏng manh mà xạ cằm lên vai Tần đại minh tinh. Bất giác cánh môi rơi xuống đóa hoa đỏ mọng mà cắи ʍút̼, chiếc lưỡi bá đạo luồn lách vào khoang miệng mang theo dư vị quen thuộc mà tham luyến.

"Ưʍ...Nhiễm..."

"Ân..."

Hạ tổng hôn trụ đôi môi mãnh liệt làm Tần Sở Hàm hô hấp vô cùng khó khăn. Tiếng thở gắp tràn ngập gian phòng thật quỷ dị.

Cuối cùng khi đã thỏa mãn, Hạ Tử Nhiễm cũng buông Tần đại minh tinh ra, ôn nhu lại từng cái ôn nhu hôn lên trán.

"Có hay không muốn em đàn cho chị?"

"Ân."

Hạ Tử Nhiễm chuyên nghiệp mở nắp đàn dù đã lâu không dùng nhưng lại không vương chút bụi nào. Tay nàng lướt trên bàn phím tạo ra những âm thanh lả lướt vô cùng vi diệu. Ngón tay như đang nhảy múa trên phím đàn mang theo từng nốt từng nốt đi vào lòng Tần Sở Hàm. Tần Sở Hàm chợt phát hiện ra đôi tay lão công nàng quả thật rất hợp để hoạt động nghệ thuật *ý chị là cái gì vại... =))))*

Bản nhạc kết thúc nhưng tâm hồn và ánh mắt của cả hai vẫn bị dư vị cuốn đi, chỉ lặng lẽ nhìn nhau trìu mến cho đến khi hạ nhân lên gọi cả hai xuống dùng cơm.

Lúc này trên bàn ăn, Hạ Thiếu Lương ngồi ở vị trí chủ tọa, bên trái chính là Hạ Thiếu Phong vẫn hí hửng một bộ khi nhìn thấy một bàn thịnh soạn. Bên phải là Hạ Chí Tư - thanh tra cao cấp nổi tiếng lãnh mạc mà mang oai phong của ngành cảnh quan, kế bên là Hạ Chí Tam - Chủ biên duyệt bài phong lưu có khả năng lật đổ bất kì tòa soạn nào, đối diện lại là hai chị em Hạ Hứa Ngũ và Hạ Hứa Thất hiện đang công tác bề nổi là luật sư danh tiếng chuyên cãi án tử, nhưng bề chìm lại chính là tả, hữu của Hắc Long Bang uy danh không ai không biết, lần trước Mặc Long bang bị thâu tóm liền là nhờ công hai nữ nhân này.

Hạ Tử Nhiễm tiến đến bàn ăn khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về hòn ngọc quý

"Tiểu Nhiễm!!!! Thật nhớ cháu muốn chết! Cháu không tìm ta, ta nghĩ là cháu quên ta luôn rồi."

Hạ Chí Tam bộ dáng ủy khuất lên tiếng.

"Anh thôi đi, để Nhiễm ăn ngon một bữa. Hôm nay còn có cháu dâu, đừng có mà làm mất mặt Hạ gia."

Hạ Hứa Ngũ khinh khỉnh

Bất quá những câu nói đùa không có khiến ai cười ngoài Hạ Thiếu Phong. Bởi khí tràng ai cũng đều quá mạnh, khẩu chiến như đang ở mặt trận đấu sống còn. Liền sau đó bàn tiệc được khai vị.

-------

P/s: các bạn hiểu về Hạ gia chưa =))

Thấy mấy bạn đao lòng ngược quá nên An An bồi chương này cho bớt đao nè :"