Phá Băng Áp Bách

Chương 11[H]: Đẩy ngã tổng tài đại nhân

Hạ Tử Nhiễm lúc này mở tròn đôi mắt hướng người đang tràn đầy dục hỏa nằm trên thân mình mà hoang mang.

"Gì chứ? Chị... chị đang nói gì vậy?"

Mặt Hạ tổng không hẹn đỏ ửng lên làm tăng thêm vẻ mị lực của nàng. Tần Sở Hàm nhìn người dưới thân phần trên chỉ còn sót lại áσ ɭóŧ để lộ ra xương quai xanh mê hồn mà hận không thể nuốt chửng vào được.

Tần Sở Hàm cúi người xuống đặt lên trán Hạ Tử Nhiễm một nụ hôn, tiếp đến là đôi mắt, cái mũi, cuối cùng dừng lại thổi ra một hơi khí nóng trước cánh môi khép mở của mỹ nhân họ Hạ. Tất thảy đều mang ý vị ôn nhu thâm tình khiến Hạ tổng đôi gò má càng đỏ hơn nữa, hai tay bắt đầu đổ mồ hôi, nắm chặt lấy drap giường mà thở dốc.

"Tôi nói... Tôi muốn em"

Tần Sở Hàm mυ'ŧ lấy cánh hoa kia rồi chợt dứt ra.

"Tôi muốn ăn tươi em."

"Chị..."

Lại một nụ hôn triền miên đặt xuống khóe môi Hạ tổng. Tần đại minh tinh điên cuồng đè hai tay người kia lên đầu, dùng một tay trói mọi hành động phản kháng lại. Hạ Tử Nhiễm bắt đầu cảm thấy thân thể khô nóng đên khó nhịn được nhưng thủy chung không để lộ ra trên gương mặt hoàn mỹ của mình.

Tần Sở Hàm mãnh liệt xâm nhập vào khoang miệng Hạ Tử Nhiễm, đầu lưỡi chạm đến mọi ngóc ngách mà khám phá nhấm nháp tư vị mê người. Tần Sở Hàm dùng cả thân thể đè lên người Hạ tổng, do vặn vẹo mà quần áo trở nên xộc xệch hỗn độn. Nàng liền ngồi thẳng người dậy trên bụng Hạ Tử Nhiễm, dùng tốc độ ánh sáng tự mình thoát y khiến người dưới thân ngại ngùng quay mặt đi. Sợi chỉ bạc trên môi cả hai chưa dứt ra được bao lâu liền được nối lại. Tần Sở Hàm mở đợt tấn công miệng lần thứ n thì Hạ tổng đã không còn thở nổi nữa, hai tay vẫy ra khỏi sự khống chế của Tần Sở Hàm ôm lấy người nằm trên.

"Sở Hàm..."

Giọng nói khàn đặc mang theo khoái hoạt của Hạ Tử Nhiễm khiến Tần Sở Hàm như bùng nổ du͙© vọиɠ. Nàng nhẹ nhàng chuyển dời nụ hôn sang tai trái, liếʍ lấy vành tai rồi thổi khí nóng vào liên tục.

"Ân, đêm nay em là của tôi."

Tuyên bố vừa chấm dứt, Tần đại minh tinh một đường hôn xuống cái cổ trắng ngần kia mà ra sức liếʍ mυ'ŧ, để lại trên đó là vô số vết hôn đậm màu hồng. Hạ Tử Nhiễm chỉ biết thở dốc ngửa đầu ra sau để mặc cho họ Tần sắc lang kia lưu lại dấu vết trên cổ. Nàng tiếp tục đặt nụ hôn di dời xuống xương quai xanh của Hạ Tử Nhiễm. Nàng một bên dùng tay vân vê, hàm răng trên dưới cũng thi nhau ma sát với xương đòn gánh. Đột nhiên Tần sắc lang cắn một cái thật đau xuống xương quai xanh Hạ tổng khiến nàng không rõ là đau đớn hay khoái hoạt mà rên lên.

"Ah...Chị..."

"Đây là phạt em tội bỏ rơi tôi một tháng không tin tức."

Hạ Tử Nhiễm muốn mở miệng kêu oan nhưng đã bị chặt đứt ý định bằng một trận hôn sâu nữa. Hai tay Tần Sở Hàm luồn vào dưới lưng mỹ nhân họ Hạ mà nhẹ nhàng tháo ra từng cài khóa áσ ɭóŧ. Cuối cùng cái khóa cuối cùng cũng bị Tần Sở Hàm dễ dàng cởi bỏ, nàng hung hăng giật lấy áσ ɭóŧ Hạ tổng quăng xuống giường. Hai khỏa mềm mại no đủ như được giải thoát khỏi cái khuôn mà tự do nhún nhảy trong không trung. Tần Sở Hàm hít một hơi, nuốt một ngụm nước bọt liền cúi xuống đặt lêи đỉиɦ phong kia một cái chạm bất ngờ.

Do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không báo trước, Hạ Tử Nhiễm kinh hô luồn tay vào mái tóc xoăn dài màu cà phê của Tần Sở Hàm mà kéo.

"Đừng...ahhh..."

Tần Sở Hàm nào có để ý đến lời nói kia của con người bị áp đáng thương kia. Nàng chăm chú "chăm sóc" hai tiểu bạch thỏ kia một cách vô cùng ân cần. Miệng chuyển từ bên này sang bên kia, hết day day đỉnh núi thì đến mυ'ŧ lấy mãnh liệt, bên còn lại cũng không được buông tha đều bị bàn tay thần kì của Tần Sở Hàm xoa nắn đùa bỡn đến cứng cả cặp. Hạ Tử Nhiễm vặn vẹo cơ thể như thoát khỏi nhưng ngược lại càng khiến Tần Sở Hàm vùi chặt vào trước ngực xâm chiếm.

Tần Sở Hàm sau khi lưu lại đủ các loại dấu vết trên nhũ hoa Hạ Tử Nhiễm thì nụ hôn dần ly khai xuống vùng bùng. Đánh lưới vòng tròn trước rốn Hạ Tử Nhiễm rồi mạnh bạo tách hai chân nàng lúc này đã bị lột sạch váy ngoài, chỉ còn chừa lại chiếc nội y mau đen kiểu dáng quyến rũ.

"Em câu dẫn tôi sao...?"

Vừa nhìn thấy thì Tần sắc lang đã si mê đến không thôi.

"Chị...vô sỉ!!!!!"

Rõ ràng là muốn sinh khí, nhưng Hạ Tử Nhiễm phát ra thanh âm lại như dục cự hoàn nghênh. Tần Sở Hàm bật cười, bắt đầu hôn lên hai bên đùi trong mỹ nhân. Nàng nhận ra đôi chân Hạ Tử Nhiễm là vô cùng đẹp, không, phải là trên cái cơ thể này không có lấy một chỗ thịt dư thừa. Nàng tự hỏi Hạ Tử Nhiễm mị lực đầy người dưới thân nàng có chăng là nên đổi nghề đi!

Tầm mắt Tần Sở Hàm dừng lại trước đáy qυầи ɭóŧ sớm đã ướŧ áŧ đến ái dịch muốn trào ra hai bên. Tần Sở Hàm tiến gần, dùng đầu lưỡi tiếp xúc ngoài chiếc nội y màu đen mà đẩy vào trong liếʍ mυ'ŧ.

"Đừng... bẩn lắm...Đừn...ahhh"

Hạ Tử Nhiễm rêи ɾỉ khép chân mình lại. Đối với người khiết phích như nàng thì chỗ ấy có bao nhiêu bẩn nàng hiểu cả. Nhưng người kia lại mặc kệ tất cả, dùng miệng dùng sức liếʍ láp. Hạ Tử Nhiễm cả cơ thể run rẩy khoái hoạt, mà rên lên da^ʍ mị.

Động tác của Tần Sở Hàm càng càn rơ hơn. Nàng kéo đũng quần sang một bên, bắt đầu dùng chính lưỡi mình tiến nhập trực tiếp.

"Ahh...ah..."

Hạ Tử Nhiễm vặn vẹo mãnh liệt cơ thể, ái dịch theo đó trào ra dính cả lên chóp mũi Tần Sở Hàm. Nàng vừa ngại ngùng vừa ghét chết người đang tác quái kia. Còn đâu là Hạ tổng khí thế bức người ngày thường, nàng giờ đây như con thỏ nhỏ đang bị gắt gao ăn thịt mà không có cách chống cự.

Cái lưỡi ma mị của Tần đại sắc lang ra vào ngày càng sâu và mạnh, nhịp độ lại không đồng đều khiến Hạ tổng phát điên kêu rên. Tay còn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm G mấu chốt kia làm Hạ Tử Nhiễm rất nhanh đã lên tới cao triều. Ái dịch bắn ra khỏi động khẩu dính vào mặt Tần Sở Hàm, toàn thân co rút đến thở không thông được.

Tần Sở Hàm biết người kia vừa lêи đỉиɦ nhưng cũng không tha. Nàng đem miệng còn dính ái dịch lên hôn Hạ Tử Nhiễm còn đang mê man, ý muốn nàng tự nếm tư vị của mình. Hạ Tử Nhiễm nhíu mày... Hóa ra có vị thật... không khó chịu.

"Thật ngọt nha"

Tần Sở Hàm cười gian. Bắt đầu cởi hẳn qυầи ɭóŧ Hạ Tử Nhiễm ra ném xuống đất. Trực tiếp dùng ngón tay dài nhất tiến nhập vào khe suối còn đang co giật kia.

"Chị... Đừng... Tôi vừa mới...Ahhhh Tôi không... chịu được."

Hạ Tử Nhiễm khó khăn nói ra câu cầu xin thì cũng đã muộn. Ngón tay thứ hai của Tần Sở Hàm đã bắt đầu tác quái. Nàng thủy chung là tiến vào đến điểm sâu nhất rồi mới rút ra, sau đó lại vào thật mạnh thật sâu. Mỗi nhịp đều làm Hạ Tử Nhiễm như muốn chết đi sống lại. Cơ thể đỏ ửng bắt đầu hòa vào nhịp ra vào động khẩu của Tần Sở Hàm.

"Đây là trị tội em dám để người khác tùy tiện chạm vào thân thể."

Tần Sở Hàm gia tăng lực đạo. Nàng có thể cảm nhận được tiếng róc rách của dòng nước vẫn chưa hết tuôn trào kia của người dưới thân. Tốc độ theo đó tăng lên, Hạ Tử Nhiễm như người ở cõi mộng không rớt xuống được. Hạ thân lại đột nhiên đình chỉ mọi động tác. Hạ tổng gắt gao tròn xoe con ngươi nhìn Tần Sở Hàm.

"Nói, thân thể em là thuộc về ai? Nói đúng sẽ được thưởng."

"...của...chị..."

Tay Tần Sở Hàm tiến một cái thật sâu vào trong rồi để im.

"Em có để cho người khác chạm vào nữa không?"

"Không... Không dám..."

Tần sắc lang rút tay ra, lại một trận đâm vào chố sâu nhất, rồi vẫn là dừng lại. Hạ Tử Nhiễm sắp đạt đến cao trào nhưng Tần Sở Hàm vẫn thủy chung không cho phép. Cái cảm giác này bức Hạ Tử Nhiễm phát điên.

"Có muốn tôi giúp em khoát hoạt?"

"....Ân...ưmmnm..."

"Cầu tôi."

"Xin..."

"Cái gì?"

"Xin chị... thỏa mãn...thỏa mãn tôi...ahhh."

Tần Sở Hàm như lấy được câu trả lời như ý, lập tức đem hai ngón tay tiến vào nhanh nhất có thể. Tiếng róc rách ngày càng rõ rệt đi kèm theo tiếng rên da^ʍ mị lan tỏa trong căn phòng. Hạ Tử Nhiễm bị tấn công hạ thân lẫn hai khỏa đều gắt gao bị xâm chiếm khiến nàng chỉ muốn ngất đi ngay lúc này. Từ nhỏ đến lớn, khoái hoạt mãnh liệt như thế là lần đầu tiên nàng nếm trải.

Cuối cùng dưới ngón tay thần kì của Tần Sở Hàm, Hạ Tử Nhiễm một lần nữa đạt được cao triều. Lần này ái dịch bắn hẳn ra ngoài thành dòng. Biết Hạ Tử Nhiễm lêи đỉиɦ nhưng Tần Sở Hàm mảy may không hề có ý định dừng lại, nàng cứ thế gĩư nguyên tốc độ vào ra

"Đừng....Tôi chết mất...Dừng lạiiiii....Dừngggggg!!!!Ahhhh"

Hạ Tử Nhiễm ra sức la hét van xin. Kiểu tra tấn này là muốn gϊếŧ nàng sao?

Theo nhịp vào ra của tay Tần Sở Hàm mà ái dịch bắn ra khắp tay nàng. Dần dần cũng đình chỉ động tác, bỏ lại là Hạ Tử Nhiễm dở sống dở chết vì khoái hoạt thở dốc nằm trên giường mê loạn.

Tần Sở Hàm cuối xuống một ngụm ngậm lấy đỉnh phong nói

"Tội em nhiều vậy, đêm nay e là không dễ dàng kết thúc..."

P/s: chương sau có thịt tiếp nha =)))))

Chỉ là đổi địa bàn....

Hai vị này khẩu vị thật mạnh... Ta viết mà còn cảm thấy mãnh liệt... ÔvÔ