Niên Niên Hữu Dư

Chương 8

Beta: Bing.

Chương 8:

Niên Ấu Dư vừa ngồi xuống bên cạnh Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm liền đứng dậy tiếp tục vận động.

Niên Ấu Dư thoáng nhìn Ninh Dĩ Tầm, âm thầm nghĩ, nếu biết trước nàng đã không nghỉ ngơi rồi, nhưng là Niên Ấu Dư vẫn tượng trưng lau người nghỉ ngơi một chút, vì tránh cho Ninh Dĩ Tầm biết được mình cố ý, nên tiếp theo Niên Ấu Dư cũng không tập động tác giống Ninh Dĩ Tầm. Niên Ấu Dư rất muốn tìm Ninh Dĩ Tầm nói chuyện, nhưng Ninh Dĩ Tầm vừa nhìn cũng biết là bộ dáng không muốn nói nhiều, biểu tình còn thực sự cao lãnh làm Niên Ấu Dư không dám mở miệng nói chuyện, nhưng vẫn là trộm ngắm vài lần.

Ninh Dĩ Tầm chuyên tâm tập động tác của mình, thậm chí ngẫu nhiên bắt gặp Niên Ấu Dư nhìn lén cô cũng xem như không nhìn thấy, lòng của cô sau khi Hàn Hân rời khỏi, tâm tình liền không được tốt, Hàn Hân giống như kéo tâm của cô xuống, làm cho lòng cô cảm giác trống rỗng, không có chỗ nào thuận theo.

Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm hình như đang lạc vào thế giới của chính mình, trên mặt hiện đầy vẻ tâm sự, Niên Ấu Dư rất muốn biết giờ phút này Ninh Dĩ Tầm đang suy nghĩ cái gì, chuyện gì làm cho cô ưu sầu, nàng rất muốn thay Ninh Dĩ Tầm lau đi một chút ưu sầu trên gương mặt kia, nhưng nàng cũng biết là cái gì mình cũng không làm được, đối với Ninh Dĩ Tầm mà nói, đại khái thì mình bất quá cũng hơn người xa lạ một chút mà thôi.

Ninh Dĩ Tầm lại vận động hơn mười phút nữa, nói với Niên Ấu Dư một tiếng sau đó rời khỏi phòng tập trở về phòng mình. Niên Ấu Dư chỉ có thể nhìn bóng lưng Ninh Dĩ Tầm rời đi, quả nhiên thần tượng chỉ có thể nhìn từ xa, Niên Ấu Dư âm thầm nghĩ.

Ninh Dĩ Tầm về phòng của mình, đợi bớt mồ hôi một chút mới đi tắm, tắm xong, cô nằm ở trên giường, lấy di động ra, cố gắng chế trụ ước muốn gọi điện thoại cho người kia. Nhưng là cô vẫn không nhịn được muốn nhìn thấy người kia, hai người đã gần 3 tháng không gặp nhau. Cô là nhân vật của công chúng, cho nên cực kỳ chú ý, ứng dụng cũng đặt mật mã, mật mã là sinh nhật người kia. Mở mật mã ra, bên trong ứng dụng đều là ảnh chụp của người kia, hoặc là ảnh chụp chung với mình. Ninh Dĩ Tầm nhìn gương mặt đoan trang xinh đẹp trong hình, trong nháy mắt đó, trong lòng cô sinh ra một cỗ hận ý, nếu ngay từ đầu nàng muốn rời đi, thì vì cớ gì 10 năm nay lại đối xử với chính mình tốt như vậy, dung túng sủng nịch mình như vậy, làm cho mình ỷ lại nàng như thế, thậm chí không thể rời khỏi được nàng. Nhưng càng nhìn ảnh chụp Hàn Hân, trong lòng Ninh Dĩ Tầm có một cỗ khủng hoảng, cô muốn nghe được âm thanh của người kia, bất luận thế nào, cô cũng muốn nghe được âm thanh của người kia, âm thanh của nàng có thể khiến mình an tâm.

Ninh Dĩ Tầm nhịn không được gọi điện thoại đến số hôm nọ, tiếng chuông vang lên vài tiếng sau, liền có người tiếp nhận.

"Em là người đó? Nàng đi tắm rồi, tạm thời không thể tiếp điện thoại của em, em để lại tên, chờ lát tôi sẽ kêu nàng gọi lại cho em." Truyền đến bên tai Ninh Dĩ Tầm cũng không phải là âm thanh mà cô quen thuộc, mà là giọng nói của một người nam.

Nam nhân này hẳn là chồng của nàng đi, nghĩ đến đây, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy tâm tính thiện lương của mình lạnh xuống, cô không nói gì, trực tiếp tắt điện thoại, sau đó đem mặt chôn vào gối đầu, thế giới của cô tiến vào hắc ám.

Giờ cơm chiều, Niên Tông Hán đã trở về, hắn, Niên Ấu Dư, còn có Ninh Dĩ Tầm cùng nhau ăn cơm chiều, Ninh Dĩ Tầm là diễn viên, che giấu cảm xúc là sở trường của cô, nên Niên Tông Hán cũng không nhận ra được cảm xúc thực sự của Ninh Dĩ Tầm.

Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm mỉm cười nghe ba ba nói chuyện, tuy rằng vẫn hoàn mỹ không chê vào đâu được, nhưng là Niên Ấu Dư không biết có phải ảo giác của nàng hay do mình nhìn nhầm mà cảm thấy giờ phút này Ninh Dĩ Tầm hoàn mỹ như đeo mặt nạ, nàng cảm thấy cảm xúc của Ninh Dĩ Tầm thực sự rất thấp.

"Ngày mai đi thử áo cưới được không?" Niên Tông Hán trưng cầu ý kiến Ninh Dĩ Tầm.

"Có thể." Ninh Dĩ Tầm thản nhiên nói.

"Ấu Dư, ngày mai có bận gì không?" Niên Tông Hán hỏi Niên Ấu Dư

"Không có chuyện gì cả." Niên Ấu Dư thành thật trả lời.

"Vậy đi theo giúp ba ba với nàng được chứ?" Niên Tông Hán hỏi, hắn tất nhiên muốn Niên Ấu Dư làm quân sư cho mình, tuy rằng lần trước đã nói qua, nhưng Niên Tông Hán vẫn nhắc lại lần nữa.

"Dạ, được." Niên Ấu Dư cầu còn không được, tầm mắt nàng vụиɠ ŧяộʍ đánh giá Ninh Dĩ Tầm, phát hiện Ninh Dĩ Tầm vẫn mỉm cười như trước, nhưng cảm xúc cũng không có biến hóa gì lớn. Niên Ấu Dư càng có thể xác định, Ninh Dĩ Tầm hình như cũng không phải thiệt tình muốn gả cho ba ba, vậy vì sao nàng lại muốn gả cho ba ba, Niên Ấu Dư lại càng nghi ngờ sâu thêm một chút.

Sáng hôm sau, vì đội chó săn tin vẫn còn đang canh giữ ngoài cửa lớn, Niên Tông Hán liền gọi người thiết kế áo cưới đem đến một biệt thự khác của Niên gia.

"Đây là áo cưới Niên tiên sinh đặc biệt nhờ người thiết kế cho cô, mỗi một bộ đều là nhà thiết kế nổi tiếng toàn cầu làm, Ninh tiểu thư nhìn xem có cần phải thay đổi gì không?" Người phụ trách hôn lễ bày ra các bộ áo cưới lên tiếng hỏi.

"Uhm, nhìn xem có thích không, nếu không thích anh kêu thiết kế lại lần nữa." Niên Tông Hán hỏi, Niên gia có rất nhiều tiền, có thể cho Ninh Dĩ Tầm mặc được áo cưới đẹp nhất quý giá nhất.

"Thực thích, lấy những bộ này đi." Ninh Dĩ Tầm nhìn áo cưới, thản nhiên mỉm cười nói.

Niên Ấu Dư đang âm thầm quan sát phản ứng của Ninh Dĩ Tầm, một nữ nhân kết hôn đối với áo cưới của mình không phản ứng chút nào, Niên Ấu Dư cảm thấy có chút không thích hợp.

Niên Ấu Dư làm tham mưu, Niên Tông Hán nhanh chóng chọn được tây trang và lễ phục cho mình, Ninh Dĩ Tầm mặc áo cưới cũng không nhanh như vậy nên vẫn chưa xong. Niên Tông Hán chọn xong trang phục liền cho Niên Ấu Dư hỗ trợ Ninh Dĩ Tầm mặc áo cưới.

Lúc Niên Ấu Dư đi vào phòng thử đồ, những người khác đã hỗ trợ Ninh Dĩ Tầm mặc xong bộ áo đầu tiền, Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm mặc áo cưới, vạn phần kinh diễm, trời sinh Ninh Dĩ Tầm có tư chất làm người khác kinh diễm.

"Ninh tiểu thư thật xinh đẹp, có phải hay không Niên tiểu thư?" Người phụ trách hôn lễ lấy lòng nói, có thể tổ chức hôn lễ cho Đại minh tinh Ninh Dĩ Tầm, bản thân mình chắc chắn sẽ có tiếng tâm.

"Vâng." Niên Ấu Dư gật đầu, không chỉ xinh đẹp, còn thật kinh diễm.

Ninh Dĩ Tầm thản nhiên nở nụ cười nhẹ, cũng không có phản ứng gì quá lớn, hiển nhiên đối với những lời ca ngợi đã sớm có miễn dịch. Cô nhìn mình trong gương, người kia giống như rối gỗ, cũng không phải là mình, kết hôn, nghĩ lại thực sự thấy buồn cười, nhưng là cô vẫn còn muốn tiếp tục.

Niên Ấu Dư nhìn thấy sắc mặt của Ninh Dĩ Tầm chợt lóe qua nụ cười lạnh, điều này làm cho Niên Ấu Dư cảm giác có chút bất an.

"Mọi người ra ngoài một chút." Niên Ấu Dư nói với những người xung quanh.

Đại tiểu thư Niên gia lên tiếng, những người khác ngoan ngoãn đi ra ngoài, chỉ còn lại Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư.

"Hình như chị cũng không vui vẻ." Niên Ấu Dư nói là câu khẳng định.

"Sao lại thấy được?" Ninh Dĩ Tầm không phủ nhận, cũng không thừa nhận, cô tò mò Niên Ấu Dư đuổi những người khác ra ngoài là muốn nói với mình cái gì.

"Em có thể cảm giác được, nếu chị không muốn gả cho ba ba, xin không cần miễn cưỡng, bây giờ đổi ý còn kịp." Niên Ấu Dư cảm thấy Ninh Dĩ Tầm gả cho ba ba nàng tuyệt đối là kết quả nàng thích, nhưng là nàng không hy vọng Ninh Dĩ Tầm miễn cưỡng chính mình.

"Tiểu cô nương, không phải em cảm thấy bình thường là thích mới gả chứ?" Ninh Dĩ Tầm cười hỏi ngược lại, nữ nhi Niên Tông Hán thật ra rất thận trọng.

"Chị không thích vì sao phải gả?" Niên Ấu Dư hỏi ngược lại.

"Nữ minh tinh gả đại gia, đây không phải chuyện bình thường sao?" Ninh Dĩ Tầm nheo mắt hỏi ngược lại.

"Nhưng là chị không phải người như thế." Niên Ấu Dư khẽ nhíu mày, những người khác nàng không chắc, nhưng là nàng khẳng định Ninh Dĩ Tầm tuyệt đối không phải người như thế, Ninh Dĩ Tầm tuyệt đối sẽ không vì tiền mà gả cho ba ba.