Hạ Dao bị quỷ dọa lâu như vậy, sợ tới mức bệnh tim sắp tái phát, đây là lần đầu tiên sai khiến quỷ, còn rất sảng khoái. Thiệu Nhất Chu cũng rất thoải mái, anh bị quỷ nô nhốt ở trong phòng đợi gả, lại là lúc không có cách nào để trốn, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu sợ hãi. Hiện giờ thân phận đảo ngược, đặc biệt là khi thấy con quỷ gay bị đánh tơi tả kia, trong lòng âm thầm sung sướиɠ gần chết. Anh ưỡn ngực, vô tình còn có chút vui vẻ muốn hát hò vì đã vùng dậy trước ma quỷ.
Thẩm Việt thì khá là bình tĩnh. Anh chỉ lấy bao lì xì trong túi ra. Đống tiền giấy này cầm ở trên tay cứ lạnh căm căm, cực dọa người. Lúc trước nhiều quỷ nhìn anh như vậy anh cũng không dám ném đi, chỉ có thể đút trong túi.
Anh mệt mỏi nói: “Không nghĩ tới quỷ đón dâu cũng thích đoạt bao lì xì.”
Hạ Dao nghĩ đến cô làm người nhà gái bị nhét cho một xấp dày tiền giấy, run lập cập, sắc mặt trắng bệch, “Đây cũng coi như là tập tục trên toàn thế giới mà, hiện tại ở đâu kết hôn không có lì xì chứ?”
Thiệu Nhất Chu không có lì xì, bởi vì anh làm cô dâu nên không được nhận lì xì, lúc này anh có chút đắc ý, trêu ghẹo nói, “Ha ha, tôi không có, cũng không biết nhận được bao lì xì của quỷ có cảm giác gì nhỉ.”
Thẩm Việt âm u nói: “Tôi cũng không biết thành cô dâu quỷ có cảm giác thế nào.”
Thiệu Nhất Chu: “……” Anh em, không nói rõ ngọn ngành chúng ta còn có thể làm bạn bè.
Thẩm Việt: “Ha ha.” :)
Cố Phi Âm vừa nghe đến bao lì xì liền quay khuôn mặt âm trầm lại, chớp mắt nhìn bọn họ nói: “Các cậu cũng cướp được bao lì xì à? Các cậu đoạt được nhiều không?”
Hạ Dao: “……”
Thẩm Việt đếm sơ qua một chút: “Hơn hai mươi vạn, chúng tôi làm người bên đằng gái, bị nhét một đống.”
Cố Phi Âm: “……??”
Cố Phi Âm trầm mặc, cô cực kì hâm mộ nhìn Thẩm Việt, cô phải liều mạng mới cướp được một vạn rưỡi, mấy tên này ngáo ngáo ngơ ngơ lại được tặng mấy chục vạn? Thật làm người khác hâm mộ mà!
Hạ Dao ghét bỏ dùng hai ngón tay kẹp mấy tờ tiền giấy từ trong túi ra, nói: “Nhanh, nhanh đem đống bao lì xì quỷ này ném đi, để trong túi dọa chết tôi rồi.”
Cố Phi Âm sửng sốt, ném đi???!
Cô nhanh chóng vươn tay sang, thẹn thùng cười: “Cô có thể ném cho tôi không? Hề hề.”
Hạ Dao: “……?!”
Thiệu Nhất Chu: “……”
Thẩm Việt: “……”
Các đạo trưởng: “……”
Bọn họ lúc này mới nhớ tới, Cố đại sư đánh xong Quỷ Vương còn muốn đi đoạt bao lì xì, có thể thấy được cô rất coi trọng bao lì xì. Chẳng lẽ bao lì xì này còn có tác dụng gì kì lạ hay sao?
Mấy người hai mặt nhìn nhau, rốt cuộc vẫn đem chỗ bao lì xì trong túi móc ra, tất cả đều nộp cho Cố đại sư, ước chừng cũng hơn trăm vạn. Trương đạo trưởng bọn họ tuy rằng chỉ có mười mấy vạn, nhưng bọn họ ở đây có năm người bên nhà gái, mặc dù ba người hôn mê, nhưng Quỷ Vương hào phóng, lúc quản gia rải bao lì xì cũng không quên bọn họ, mấy người thêm vào cũng có hơn một trăm vạn.
Cố Phi Âm lúc này ôm hơn một trăm vạn, hạnh phúc sắp chết, nhiều người lực lượng lớn quả thật không sai chút nào. Nếu như Bính Bính cùng bà lão cũng ở đây, không chừng cô có thể có hai trăm vạn!
Cố Phi Âm: “Cảm ơn các cậu nha.”
Mọi người: “……”
Bọn họ im lặng, trong lòng lại nghĩ chẳng lẽ bao lì xì Quỷ Vương đón dâu có năng lực đặc thù gì? Không bằng xin lại một tờ mang về cất?
“Âm giới có phải nhiều thêm quy củ gì đó mà chúng ta không biết hay không? Vì sao đại sư muốn có chỗ bao lì xì này? Tuy rằng là Quỷ Vương phát cho, nhưng thật ra cũng không khác gì tiền âm phủ bình thường, chuyện gì thế nhỉ?”
“Tôi nào biết chứ? Tôi cũng đang cân nhắc đây, có nên làm giống Cố đại sư, dứt khoát cất giữ một ít hay không?”
“Theo tôi được biết, tiền âm phủ này cũng là sau khi chết mới có thể sử dụng mà.”
“……”
Ồ?
……
Lúc này Trương đạo trưởng đang âm thầm nói với Lý bộ trưởng: “Vị Cố đại sư này quả nhiên rất đặc biệt, cô ấy chính là cô gái rất lợi hại ông từng nói phải không, đúng là là danh bất hư truyền, một mình cô ấy bằng cả mười người chúng ta.”
Trương đạo trưởng liếc nhìn Lý bộ trưởng một cái nói: “Không chỉ mười đâu, chấp cả trăm người luôn đó.”
Lý bộ trưởng rất là đồng ý gật gật đầu: “Cũng không biết Cố đại sư là học trò cưng của vị cao nhân nào, tại sao trước giờ chưa từng được nghe nói đến?”
Trương đạo trưởng nói: “Nghe nói Cố đại sư là người thành phố A, nhưng tôi không tìm thấy tên của cô ấy trong danh sách hiệp hội đạo sĩ, hiệp hội phật giáo hay danh sách những vị huyền học sư hoạt động tư ở thành phố A, trong danh sách đạo quan cũng không có ghi chép đăng kí. Chắc hẳn là đệ tử của một vị ẩn sĩ cao nhân nào đó.”
Lý bộ trưởng nói: “Nếu nhân tài như vậy có thể gia nhập cơ quan đặc biệt của chúng ta thì tốt rồi.”
Trương đạo trưởng rất là tán đồng gật đầu nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy, đợi chút nữa thử hỏi Cố đại sư có ý này hay không.”
Hai người thương lượng một hồi, càng nghĩ tinh thần càng phấn chấn, nhìn Quỷ Vương tàn tạ không còn năng lực phản kháng, lại nhìn đám quỷ nô ngoan ngoãn nghe lời nâng ván khiêng kiệu, càng cảm thấy Cố đại sư sâu không lường được, lợi hại vô cùng, nói gì cũng phải thuyết phục Cố đại sư gia nhập cơ quan đặc biệt. Nếu Cố đại sư có thể gia nhập cơ quan đặc biệt của bọn họ, vậy chắc chắn chính là trụ cột của cả đội.
……
Ước chừng bay được nửa giờ ở trong cánh rừng tối om, thì từ phía xa có ánh đèn cùng tiếng người truyền đến.
Mọi người vui mừng, sôi nổi vẫy tay hô lớn: “Chúng tôi ở chỗ này, chúng tôi ở đây!”
Bên kia các đạo trưởng từ khắp nơi tìm tới nghe được tiếng hô cũng rất vui vẻ, theo âm thanh mà tìm đến. Bọn họ vốn cho rằng sẽ nhìn thấy đám đạo sĩ đồng nghiệp cùng mấy người Thiệu Nhất Chu, Thẩm Việt chồng chất vết thương, hơi thở thoi thóp, không ngờ khi nhìn tới lại là bốn tấm ván cửa được đám quỷ nô khiêng lên, mà trên ván cửa còn có người ngồi!
Đi đầu là một cô gái tóc dài thoạt nhìn cực kỳ âm lãnh. Lúc này cô ngồi khoanh chân, mái tóc dài phất phơ tung tay trong gió lạnh, đôi mắt đen như mực như thể đang nhìn bọn họ, lại giống như không thèm để bọn họ vào mắt. Ánh mắt âm u cùng gương mặt xanh trắng tràn đầy vẻ kiêu căng, làm cho bọn họ không kìm long nổi lui về phía sau một bước, bỗng chốc thấy thật khẩn trương.
Trong lòng thầm than hỏng rồi, cô gái tóc dài này vừa nhìn liền biết không dễ chọc. Huống chi trong tay cô còn có nhiều quỷ nô như vậy, đám đạo sĩ đồng nghiệp đều bị cô bắt giữ, bên cạnh còn có mấy người thường không hiểu thứ gì.
Bọn họ là nhóm người tới đầu tiên, đều là người nhận được tin tức liền từ vùng lân cận thành phố D đuổi tới, phân biệt đến từ các đạo quan nổi tiếng như Thanh Đạo quan, Huyền Diệu quan, Thuần Dương quan vân vân. Nhưng cũng chỉ có hai mươi mấy người, trong tình huống đối phương có con tin mà muốn đối phó với quỷ quái, vẫn có chút khó khăn. Lúc này cảnh sát bình thường tới chi viện cũng không ổn lắm. Nói cho cùng quỷ quái là thứ rất tà môn, người không thông thạo chút thuật bắt quỷ tới cũng chỉ thêm gánh nặng.
Nhìn thấy tình hình như vậy, bọn họ còn chưa đến gần, sắc mặt đã ngưng trọng vài phần, đồng loạt nắm chặt pháp khí trong tay, trao đổi ánh mắt nhắc nhở lẫn nhau cẩn thận đề phòng, làm việc tùy theo hoàn cảnh.
“Cô gái tóc dài này thoạt nhìn rất nguy hiểm, cẩn thận!”
“Chuyện gì thế này ? Trước giờ tôi chưa từng thấy qua cô ta, như thế nào đột nhiên liền… Sư phụ tôi còn nằm trong tay cô ta…”
“Chúng ta hiện tại nên làm gì?”
Ai ngờ bọn họ bên này còn đang tự hỏi nên ứng đối ra sao, bên kia cô gái tóc dài liền mang người bay tới trước mặt họ. Cô từ trên cao nhìn xuống bọn họ, toét miệng, lộ ra một cái mỉm cười quỷ dị nguy hiểm: “Chào mọi người nha.”
Mọi người sửng sốt, không dám tin tưởng: “… Chào cô???”
… Cô gái tóc dài này làm sao vậy? Gặp mặt liền chào hỏi, hiện tại người làm chuyện xấu đều thông tình đạt lý nói chuyện lễ phép như vậy sao?
Vừa thấy biểu tình khϊếp sợ của bọn họ, Trương đạo trưởng cùng Lý bộ trưởng liền nhịn không được muốn cười, ngay cả Thẩm Việt, Thiệu Nhất Chu cùng Hạ Dao bọn họ cũng thấy buồn cười. Thật sự không thể trách các đạo trưởng này có phản ứng như vậy được. Ngay cả bọn họ lúc ban đầu nhìn thấy Cố đại sư, cũng bị dọa đến kinh hồn táng đảm, sợ muốn chết, trong lòng vốn đang tuyệt vọng lại càng thêm tuyệt vọng.
Trương đạo trưởng chủ động mở miệng, giải thích: “Vị này chính là Cố đại sư, chuyện lần này may mà có Cố đại sư ra tay hỗ trợ, không chỉ cứu chúng ta, còn giúp đỡ bắt Quỷ Vương, đám tiểu quỷ còn lại cũng bị dọa sợ tới mức chạy tán loạn, thành phố D tạm thời đã được an toàn.”
Lý bộ trưởng cũng nói: “Đúng vậy, vốn dĩ cho rằng chúng ta hẳn là phải chết không đợi được các người, lại không nghĩ tới Cố đại sư đột nhiên xuất hiện, cứu tất cả mọi người.”
Thẩm Việt nói: “Đúng vậy, là Cố đại sư đã cứu chúng ta, chúng ta hiện tại tạm thời hẳn là được an toàn.”
Cố Phi Âm bị khen một hồi, khiêm tốn ha ha hai tiếng, chẳng khác gì kɧıêυ ҡɧí©ɧ Quỷ Vương!
Quỷ Vương gào thét áu áu, đáng tiếc mặt hắn đều bị đập cho nát bét vẹo vẹo lệch lệch, mũi không ra mũi, mắt không ra mắt, lúc này cũng chỉ có thể kêu hai tiếng giảm bớt tâm tình nghẹn khuất của hắn một chút mà thôi.
Quản gia cùng đại thẩm lúc này cũng bị bắt cúi lưng, rũ đầu khiêng ván cửa, chẳng còn tâm tư đi quản lão gia nhà bọn họ bị chọc tức đến suýt hồn phi phách tán.
Các đạo trưởng tới cứu viện bị loại tương phản thật lớn này làm cho cả kinh, lại nhìn về phía mấy người Trương đạo trưởng cùng Lý bộ trưởng. Vừa rồi bọn họ chỉ chú ý tới cô gái tóc dài, giờ phút này nhìn thấy mấy người Trương đạo trưởng bị quỷ nô khiêng lên, trên ván cửa còn có mấy người đã hôn mê. Cô gái tóc dài thoạt nhìn khủng bố như vậy, tin tức truyền về đều nói tình huống khẩn cấp, nhanh đi cứu viện,… bọn họ tự nhiên liền cho rằng cô gái tóc dài này là nhân vật lợi hại, Trương đạo trưởng bọn họ là bị trói.