Nữ Nhân Của Ta

Chương 71: Chuyện sân bay

Thời điểm Mạc Doanh nhận được điện thoại của Tư Dịch An cũng là lúc máy bay đã bay từ 2 tiếng trước. Nàng vội vàng nói Tư Dịch An mau tới sân bay giữ lại tiểu Vi trong cửa VIP. Sau đó rất nhanh phân phó thư kí đặt một cái chuyến bay về thành phố XX sớm nhất có thể. Cuối cùng như thế nào lại phải ra mặt sớm như vậy.

-----------------------------

Thanh tra hành chính được phái tới bộ dáng kính cẩn đứng bên Lăng Vọng, khóe miệng trào phúng nhìn vị ủy viên trước mặt, lời nói gãy gọn :

-Những giấy tờ bọn ta tìm được Chu ủy viên và 5 thành viên còn lại của hội đồng quản trị bọn ta đã chuyển lại cho luật sư của công ty.

-Đơn kháng án của Chu ủy viên đối với bị cáo Mạc tiểu thư là không thể, có thể nói những bằng chứng Chu ủy viên đưa ra không có giá trị, tất cả những tài liệu giấy tờ tham nhũng bòn rút của công ty đều được kí trên chữ kí của Chu ủy viên. Quyết định còn lại xin gặp lại ngài tại phiên tòa tuần tới. - Luật sư đại diện của tổng công ty mỉm cười, máy móc mở miệng

Chu Mạt Ngữ còn chưa kịp phản ứng lại nghe Lăng Vọng mập mờ ngữ khí :

-Như thế nào, hay Chu ủy viên đây có gì không vừa ý với Mạc tổng giám ngay từ đầu ?

Rõ ràng là một câu hỏi, nghe thế nào lại giống khẳng định như vậy, hắn có chút lảo đảo ngẩng đầu nhìn tới Lăng Vọng. Lại thấy nam nhân trẻ tuổi này khóe miệng giương cao, áp lực tỏa ra tứ phía, cười như không cười tiếp tục nói :

-Chu ủy viên tốt nhất đừng manh động, bởi vì có lẽ Mạc tổng sẽ vui vẻ bỏ qua cho ngài chăng. Kì thực chuyện mượn tay gϊếŧ người cũng không phải là chuyện hiếm có gì... phải không ?

Chu Mạt Ngữ hai tay run rẩy, mặt mày trắng bệch, hai mắt cũng mở to đầy sợ hãi. Này từ khi nào nữ nhân kia biết được là hắn. Nhìn theo bóng lưng lạnh nhạt của Lăng Vọng đã rời đi, Chu Mạt Ngữ từ từ ngã ngồi xuống ghế, ngẩn người tự lẩm bẩm.

---------------------------------

Mạc Doanh bộ dáng vội vã lên máy bay, quần áo trên người cực kì qua loa. Áo T-shirt trắng rộng rãi, quần dài thoải mái, rõ ràng là một bộ vừa ở nhà vội vàng chạy tới, trên mặt còn không có trang điểm.

Vài cái tiếp viên thi thoảng ngoái nhìn nàng. Kia, nữ nhân tựa hồ yêu nghiệt này trong mắt có chút tức giận, khí tràng áp đảo người ta, rõ ràng ăn mặc tùy tiện, chính là nhìn thế nào cũng thấy xuất thân không bình thường. Dù các nàng là nữ nhân cũng nhịn không được run rẩy đỏ mặt một cái.

.....

Ở bên này Đường Vi vừa đáp xuống sân bay, kia còn chưa kịp ra khỏi phòng chờ liền bị một cái nữ nhân cao ráo giữ lại. Nữ nhân này nhìn có điểm quen mắt, mặc dù đã đeo khẩu trang, bất quá vẫn có thể biết rằng này tiểu nữ nhân rất ưa nhìn. Đường Vi có chút ngập ngừng, vừa hé miệng lại bị nữ nhân này nhiệt tình kéo lại bên trong, vừa đi vừa vội vàng nói :

-Này tiểu bảo bối của Mạc tổng tốt nhất đừng đi lung tung.

-Ngươi ... là ai vậy ? - Này, sự việc nhìn thế nào cũng rất đột ngột, nàng có chút nhíu mày chăm chú nhìn nữ nhân rất tự nhiên kéo tay nàng đi. Qủa thực nàng vẫn không thích người khác động chạm.

Tư Dịch An lúc này mới nhớ ra mình đang đeo bịt mặt, quần áo trên người đều một bộ đen xì bí bí ẩn ẩn, thoạt nhìn thực không có hảo cảm. Vội vàng tháo xuống khẩu trang, khóe miệng mỉm cười xinh đẹp :

-Là ta đây.

-Tư ... Tư phó tổng... ngươi thế nào lại ở đây???- Đường Vi biểu tình hoang mang, này không phải nữ nhân này tự động xin nghỉ việc rồi hay sao, cư nhiên còn ở đây

-Kia, chuyện của ngươi cùng Mạc Doanh bị lộ rồi a, hiện tại nhà báo đang vây bên ngoài, tốt nhất là đợi thêm một quãng thời gian nữa Doanh Doanh nhất định là về đến nơi rồi.

Nghe tới Tư phó tổng gọi cái tên Doanh Doanh nghe có chút chói tai, bất quá biểu tình trên mặt Đường Vi nhìn cũng không ra điểm gì khác lạ, vẻ mặt bất khả tư nghị bắt đúng trọng điểm :

-Kia, như thế nào lại biết đâu?

-Còn không phải tên cẩu nhân tra họ Chu kia sao..

-Chu Dĩ Hiên ? - nghĩ đến cái tên tình địch liền có chút nhức đầu a

-Không có, là cha của nàng. - Tư Dịch An phất phất cánh tay, còn chưa kịp tiếp tục giải thích lại xa xa thấy bóng dáng có chút quen thuộc

Vệ Thanh chân dài sải bước đến, dáng vẻ tự tin thập phần, cũng không nghĩ tới cái nữ nhân ăn mặc kín đáo bên cạnh tiểu Vi lại chính là nữ nhân đã lâu không gặp.

-Tiểu Vi, ngươi tạm thời đừng về nhà, mụ mụ liền đánh chết ngươi a. - Vừa tới đã độc miệng

Đường Vi rất nhanh liền đen mặt, như thế nào mụ mụ lại thay đổi, không phải trước đây rất ưa thích Mạc tổng hay sao, đúng là nữ nhân khó đoán a.

Tư Dịch An hoàn toàn chết đứng, nữ nhân kia vì sao trông vẫn khoái hoạt như vậy, chẳng qua là chỉ mình nàng bị tâm động thôi sao, kì thực nữ nhân kia nói theo đuổi nàng chính là nói bừa.

Qúa oan ức cho Vệ tiểu thư, này cũng không phải khoái hoạt, nàng từ khi đuổi đi Tư Dịch An liền quay về nhà ba mẹ ở, lịch làm việc gì cũng hủy, ở nhà dưỡng nội thương. Vừa mới bước đến cũng không để ý tới cái nữ nhân không có gì nổi bật sau lưng tiểu ngạo kiều bằng hữu nhà mình, một bộ vui vui vẻ vẻ chào đón.

Hai người không lên tiếng chưa chắc Đường Vi đã im lặng. Nhất là với Đường Vi này từ nhỏ giáo dưỡng rất tốt, lớn lên lại một bộ thành thục, không phải giới thiệu mọi người với nhau là điều cơ bản nhất hay sao. Nàng hơi lùi lại một bước, hướng tay về phía Tư Dịch An, ôn hòa nói :

-Này là Tư phó tổng công ty ta... a, hiện tại cũng không biết gọi thế nào nữa. Còn đây là bạn nối khố của ta, Vệ Thanh, này còn là một cái người mẫu báo chí gì đó.

Cái gì người mẫu báo chí gì đó, ngươi rốt cuộc có phải bằng hữu thân nhất của nàng hay không, như thế nào cảm giác không có chút tự hào gì. Vệ Thanh dù sao cũng hối hận ngày đó nóng giận nói lời sỗ sàng cùng nữ nhân trước mặt, lại không nghĩ nàng là như vậy Tư phó tổng gì đó, quyền cao chức trọng. Này quả thực dẫm vào ổ gà rồi, đường đi về sau ngày càng gập ghềnh đi. Vì thế, vẫn là ra vẻ tiểu nữ nhân ngượng ngùng xấu hổ cúi đầu chào hỏi.

Ngoài ánh mắt kì lạ của Đường Vi bên cạnh ra còn có Tư Dịch An phẫn nộ nhìn nàng. Kia, nói lời đả thương người xong liền như vậy trở thành thẹn thùng nữ nhân, ta khinh. Tư Dịch An thường ngày bị Vệ Thanh chèn ép bằng lời nói, nhịn không được lúc này uất hận, không có mở miệng nói gì, nụ cười thường xuyên treo trên mặt cũng tắt ngấm. Phi thường ngạo kiều mà từ tốn gật đầu. Này vẫn là Đường Vi bị đả kích đi, hai còn người này không phải có cái gì oán nhau từ kiếp trước chứ.

------

Không khí trầm mặc căng thẳng này quả thực khiến cho Đường Vi không thể nào ngồi yên. Này như thế nào hai người chưa lần nào gặp nhau lại như oan gia ngõ hẹp như thế. Mạc tổng thế nào lâu la, vẫn là nên tìm cách lánh đi nếu không ăn đạn lạc.

Đường Vi có chút nhanh nhẹn đứng dậy, bình tĩnh ngữ khí :

-Kia, ta đi mua đồ uống, các ngươi có muốn uống gì hay không ?

-Cafe ... - Này là các nàng cùng nhau nói, Tư Dịch An trắng dã ánh mắt liếc Vệ Thanh một cái, Vệ Thanh có chút xấu hổ cúi đầu, trên trán ngấm ngầm vã mồ hôi, nhỏ giọng trả lời :

-Kia vẫn là nước cam đi, ta người mẫu, uống cafe gì đó liền không có tốt lắm.

Đường Vi trên mặt nhìn không ra biểu tình, trong lòng nhịn không được hiếu kì, vì sao bằng hữu của nàng ngang ngạnh như vậy lại để cho Tư phó tổng hiền lành kia liếc mắt một cái đã lâm vào mê sảng đâu. Còn cái gì mà nước cam, không phải nàng bị nghiện cafe hay sao. Trước mắt cứ rời khỏi đây trước đã.

-Ân, ta đi ngay.

Mắt nhìn Đường Vi đã rời đi hẳn, Tư Dịch An khó chịu nhíu mày, hai tay khoanh trước ngực, bộ dáng rõ ràng là phẫn nộ, tâm tình không hề tốt đều đeo lên trên mặt.

Vệ Thanh nuốt một chút nước bọt trong cuống họng, lấy dũng khí mở miệng :

-Kia, ngươi có khỏe không?

-Cùng ngươi có liên quan sao?- Lạnh lùng trả lời

-Này, khi đó ta cũng thực nóng giận, xin lỗi a. - Nàng có chút ngượng ngùng cúi đầu, này lớn đầu rồi còn mất kiểm soát như vậy

-Ngươi cho rằng xin lỗi là xong sao. - Tư Dịch An thi thoảng mới ngạo kiều, lúc này sắp bùng cháy đến muốn bóp chết Vệ Thanh rồi

Vệ Thanh hai tay xoắn lại, mày cũng nhanh nhíu đến hỏng, hơi nâng giọng :

-Còn không phải do ngươi, ta thế nhưng nói sẽ theo đuổi ngươi, ngươi cư nhiên còn dẫn bạn trai về ở trước cửa nhà ta đóng một cái phim tình cảm, ngươi bảo ta như thế nào bình tĩnh. Ta nếu không nổi giận thì còn gì là tiết tháo nữa, đều vứt sau đầu rồi sao. Ta trước kia cũng không như vậy dong dài dây dưa ai, ngươi là bức ta sắp chết rồi, mỗi ngày đều nghĩ tới ngươi, còn ngươi có bạn trai hay không cũng không hé miệng nói với ta một câu. Ta biết ngươi không ưa thích ta, kia, vì cái gì phải giấu ta đâu. Làm ta thương tâm như vậy, ngươi thì để ý sao. Rõ ràng là không, vậy mà người ta xin lỗi mà vẫn còn nổi giận. Hừ.

Tư Dịch An có chút tiếp thu không kịp, thất thần một lúc liền chậm rãi mở miệng :

-Ngươi ... để làm chi mà nói nhiều như vậy.

-Ngươi .. !

Một bên khác Đường Vi đang thất thần đứng trước máy bán nước tự động, suy nghĩ xem lúc nào quay lại thì hợp lý, dường như càng kéo dài thời gian thì càng tốt đi.