” Tứ Hải dong binh đoàn của các ngươi rốt cục đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hoàng Bắc Nguyệt giả vờ không hiểu hỏi.
Lúc nãy ở ngoài lều, nàng có nghe được cuộc tranh cãi giữa La Thuần và Viên lão đại, hình như đoàn trưởng của Tứ Hải dong binh đoàn đã xảy ra chuyện gì đó, vì vậy mới dẫn đến việc dong binh đoàn chia năm xẻ bảy.
La Thuần đi ở phía trước cước bộ thoáng dừng lại, thanh âm chua chát nói: ” Thúc thúc của ta là đoàn trưởng của Tứ Hải dong binh đoàn, hắn tên là La Tuyệt. Một tháng trước, hắn gặp phải Hồng Liên của Quang Diệu Điện, bị đánh trọng thương, đến nay vẫn chưa khôi phục lại, việc này ngày sau chỉ sợ sẽ gây chấn động lớn ở Đông Ly quốc.”
Nói đến sự việc của thúc thúc, tâm trạng của La Thuần trở nên ảm đạm hẳn. Hắn là do thúc thúc nuôi lớn, nhưng khi thúc thúc gặp nạn, hắn lại không thể giúp được việc gì.
Ai bảo hắn là kẻ yếu? Nếu như thiên phú của hắn cao một chút thì chắc chắn hắn sẽ không trơ mắt nhìn Tứ Hải dong binh đoàn chia năm xẻ bảy như hiện tại.
Nghe được ba chữ Quang Diệu Điện, sắc mặt Hoàng Bắc Nguyệt và Phong Liên Dực cũng có chút nghiêm trọng.
Lần này không biết Quang Diệu Điện có ý đồ gì, cứ liên tiếp phái người đi đối phó với cao thủ của các nước, hình như bọn chúng đang tìm thứ gì đó.
Mấy ngày trước, Bất Bại Tướng Quân của Nam Dực quốc là Tư Mã Quy Yến cũng bị gϊếŧ, việc này khiến cho Hoàng Thượng vô cùng khϊếp sợ. Tư Mã Quy Yến vừa chết, như vậy chứng tỏ toàn bộ Nam Dực quốc, người có thể cùng vị Hồng Liên thần bí kia đánh một trận cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Việc này mặc dù đã được Hoàng Thượng cực lực ẩn giấu, nhưng vẫn có không ít tin tức tiết lộ ra ngoài, làm cho dân chúng bàng hoàng kinh hãi.
” Tại sao bọn họ lại muốn đối phó thúc thúc của ngươi?” Phong Liên Dực hỏi.
La Thuần lắc đầu một cái: ” Thúc thúc không nói cho ta biết, nhưng e rằng trong đó ẩn giấu một bí mật lớn.”
Hoàng Bắc Nguyệt âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may La Tuyệt không nói ra.
Nhưng nàng cũng tin tưởng nam nhân tên là La Tuyệt kia cũng không biết Vạn Thú Vô Cương là thứ gì.
Đã đã rời xa doanh địa của Tứ Hải dong binh đoàn, La Thuần dừng lại nói: ” Các ngươi từ nơi này trở về đi, nhưng tạm thời đừng trở về doanh địa của các ngươi.”
” Chúng ta đã biết, cám ơn ngươi.” Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, cười nói.
Nụ cười xán lạn kia thoáng qua trước mắt khiến đầu óc La Thuần choáng váng. Hắn còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ thấy sau gáy một trận đau đớn, trước mắt đã tối đen.
” Phía trước có một cái sơn động, chúng ta để hắn vào đó đi, để tránh chút nữa Linh thú đến đây gặm sạch hắn.”
Hoàng Bắc Nguyệt cùng Phong Liên Dực một trước một sau nâng La Thuần lên đặt vào trong sơn động, lại bày thêm một tầng nguyên khí cấm chế ở bên ngoài rồi mới rời đi.
Trong doanh địa của Linh Ương học viện giờ khắc này là một mảnh đèn đuốc sáng trưng, Nam Cung trưởng lão cùng mấy vị lão sư đều đi ra đứng trên bãi đất trống, sắc mặt uy nghiêm nhìn bờ sông phía đối diện.
Bọn học sinh cũng rối rít đi ra tập hợp, tất cả đều mang vẻ mặt cùng chung mối thù, hướng bờ sông đối diện mắng chửi: ” Hừ! Thứ hèn hạ vô sỉ, các ngươi xứng là đệ nhất dong binh đoàn của Đông Ly quốc sao?”
” Hừ! Ta đã sớm biết bọn chúng không có ý tốt rồi, đám người này đúng là lưu manh thổ phỉ mà!”
” Ta kháo! Ta thật hi vọng đám người Nam Cung trưởng lão giáo huấn bọn họ một trận thật tốt!”
” Dám ở trên đất của Nam Dực quốc chúng ta làm xằng làm bậy, các ngươi thật sự coi Nam Dực quốc chúng ta là chỗ không người sao?”
…
Tiếng mắng chửi theo gió đêm bay tới bờ sông bên kia, quanh quẩn bên từng túp lều. Viên lão đại thân hình đẫm máu dẫn theo mấy vị huynh đệ khập khiễng trở về lều.
Mẹ nó chứ! Không nghĩ tới đội ngũ chỉ do đám đệ tử tạo thành lại có thực lực mạnh mẽ như vậy!
Bọn họ không hề biết, Linh Ương học viện hàng năm đều tổ chức các cuộc rèn luyện ở ngoại vi Phù Quang rừng rậm. Những cuộc rèn luyện này chính là một trong những chuyện đại sự của Linh Ương học viện, hàng năm bọn họ đều phái các lão sư có thực lực cao cường đi theo hộ tống, hơn nữa còn có một vị trưởng lão âm thầm bảo vệ trong cả cuộc hành trình!