Nghe được ba chữ Trưởng công chúa, Hoàng Hậu mắt phượng xinh đẹp nhìn lướt qua Hoàng Bắc Nguyệt, ánh mắt có chút phức tạp, nhàn nhạt gật đầu:
” Hôm nay là cung yến nên cũng không cần nhiều quy củ như vậy.”
Hoàng Bắc Nguyệt cũng ngẩng đầu lên, thời điểm ánh mắt Hoàng Hậu quét đến, nàng trực diện nghênh đón, không chút tránh né.
Trong ký ức, vị Hoàng Hậu này rất không thích Hoàng Bắc Nguyệt, mà từ sau khi Trưởng công chúa qua đời thì nàng cũng không còn dịp gặp gỡ vị Hoàng Hậu này nữa. Cơ mà theo thái độ bây giờ thì xem ra nàng cũng vẫn không được hoan nghênh như cũ a.
Hoàng Bắc Nguyệt cũng chỉ nhàn nhạt ngước nhìn rồi quay đầu đi, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, không có ý bất kỳ cảm xúc nào, không có sợ hãi, không có địch ý nhưng vẫn có chút tôn trọng.
Đối với Hoàng Bắc Nguyệt hiện tại mà nói thì bây giờ chẳng qua là lần đầu tiên gặp mặt vị Hoàng Hậu này mà thôi. TruyenHD
Tuy rằng nàng không thích Hoàng Bắc Nguyệt nhưng ít nhất cũng không có hại nàng.
Mà Hoàng Hậu thấy ánh mắt bình thản của nàng lại có chút kinh ngạc, tự nhủ rằng không lẽ mình lại nhìn nhầm rồi. Hoàng Bắc Nguyệt tính tình nhu nhược sao lại có thể nhìn nàng bằng ánh mắt như vậy được.
Nghĩ vậy, nàng không khỏi đánh giá lại Hoàng Bắc Nguyệt, phát hiện nàng cũng không khác gì trước, vẫn là bộ dáng bệnh rề rề tưởng chừng chỉ cần một cơn gió cũng đủ thổi nàng bay đi mất.
Quả nhiên là hoa mắt.
Trải qua vụ nhào nháo của Anh Dạ công chúa, ánh mắt của mọi người trong Hào Quang Điện đều chuyển hết lên người Hoàng Bắc Nguyệt.
Bắt đầu có người hướng nàng chỉ chỉ trỏ trỏ, thấp giọng nghị luận.
” Nguyên lai đây là Bắc Nguyệt quận chúa a, vẫn là lần đầu ta nhìn thấy nha. “
” Thoạt nhìn cũng không tệ, nhìn kỹ cũng có vài phần giống với Huệ Văn Trưởng công chúa năm đó a, cũng là một tiểu mỹ nhân nga.”
” Hừ, đẹp thì có tác dụng gì? Bệnh nặng như vậy, Trưởng công chúa phủ sau này chỉ sợ phải chắp tay dâng cho người ta rồi. “
” Ài, cũng là tiểu hài tử đáng thương a! Sống ở thời đại này mà lại không thể tập võ thì chỉ có thể bị người khác cười nhạo mà thôi.”
Bắc Nguyệt quận chúa của Trưởng công chúa phủ là phế vật, đây là sự việc mà ai ở Lâm Hoài thành cũng đều biết. Trưởng công chúa trước kia cỡ nào huy hoàng a, không ngờ nữ nhi lại là một tên rác rưởi, thực sự là mất hết thể diện mà.
Bị một đám người liên tục chỉ chỉ trỏ trỏ như thú quý hiếm, Hoàng Bắc Nguyệt cũng có chút bực bội rồi. Nàng đường đường là thiên tài sát thủ ở thế kỷ 21, cư nhiên lại bị gọi là rác rưởi ở đây.
Ngay lúc nàng định trừng mắt nhìn đám người rảnh rỗi kia thì một giọng nói có chút lanh lảnh vang lên: “ Hoàng Thượng giá lâm.”
Mọi người trong Hào Quang Điện lập tức đứng lên, dồn dập quỳ xuống hành lễ.
Hoàng Thượng thấy vậy cười to một trận, vừa đi vào vừa giơ tay lên nói: ” Hôm nay không cần hành lễ, các khanh mau bình thân.”
Chúng nữ đứng dậy, dồn dập tạ ân.
Hoàng Bắc Nguyệt cũng nhân cơ hội ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hoàng Thượng. Dù sao hình ảnh trong ký ức cũng bất đồng với việc tận mắt thấy, hơn nữa cũng đã mấy năm trôi qua, vị đế vương này cũng không còn trẻ trung hăng hái như hồi đó nữa rồi.
Khóe mắt có chút dấu vết phong sương của năm tháng, dù vậy cũng không thể che dấu khuôn mặt anh tuấn cùng thân hình cao lớn của hắn. Hắn bước từng bước đều vững vàng hữu lực, tràn ngập nét uy nghiêm vương giả. Mà Thái tử Chiến Dã tuấn mỹ lãnh khốc cùng với mấy vị Vương gia, đại thần đều chậm rãi theo sau hắn.
Ánh mắt của Hoàng Bắc Nguyệt rất tinh tường, vừa liếc qua đã thấy Thái tử đi chung với Tống Bí. Tiêu Dao vương hôm nay vận một thân thanh y, nhẹ nhàng phong độ, bên môi treo nụ cười như có như không.
Thái tử cùng Tiêu Dao vương đến khiến cho không ít tiểu thư quý tộc trong Hào Quang Điện xuân tâm nhộn nhạo, đương nhiên trong đó cũng bao gồm Tiêu Vận.
Hoàng Thượng long hành hổ bộ đi tới Long Tọa ngồi xuống, phất ống tay áo một cái, nói: ” Khách nhân đến đông đủ cả chưa?”
Tiểu thái giám bên người nghe vậy lập tức cung kính nói: ” Bẩm bệ hạ, vẫn còn Hí Thiên đại nhân cùng Bắc Diệu quốc Cửu hoàng tử chưa tới.”