Siêu Cấp Binh Vương

Chương 508: Cự tử lệnh

Thời điểm Mặc Long mười hai tuổi đã bị Điền Phong mang vào trong Nanh Sói, theo lý thuyết, vào độ tuổi như hắn thì phải nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra mới đưa đến tình cảnh cửa nát nhà tan. Thế nhưng mà, mặc kệ Mặc Long cố gắng suy nghĩ như thế nào, thì đoạn trí nhớ kia giống như là bị khóa lại, vô luận hắn làm thế nào cũng không thể mở nó ra.

Mà Điền Phong cũng không biết rõ chuyện gì đang xảy ra trên người Mặc Long, hắn biết thân phận của Mặc Long là nhờ người hầu một mực làm bạn bên cạnh Mặc long nói cho hắn biết. Đáng tiếc, là người hầu kia chết quá vội vàng, vì vậy Điền Phong cũng biết không nhiều lắm, bởi vậy cũng không cách nào đem chuyện đã xảy ra đối với gia đình Mặc Long nói cho Mặc Long biết.

Bất kỳ một cô nhi nào, đều hy vọng biết rõ cha mẹ mình là ai, chẳng những là Mặc Long, Diệp Khiêm cũng thế. Diệp Khiêm cũng không nhớ rõ cha mẹ của mình là ai, cũng không biết cha mẹ mình có còn sống hay không. Bởi vậy, Diệp Khiêm càng thêm lý giải cảm thụ của Mặc Long, biết hắn vì cái gì lại muốn biết chuyện phát sinh ở trên người mình đến vậy.

Mặc Long hít thật sâu một hơi, hỏi: "Tôi muốn biết cha mẹ của tôi rốt cuộc là chết như thế nào? Là ai gϊếŧ bọn họ? Trần Nhất tiền bối bảo tôi hỏi tiền bối, tôi hi vọng tiền bối có thể trả lời câu hỏi của tôi."

Hoàng Phủ Kình Thiên có chút sửng sốt, lộ ra có chút khó xử, sau nửa ngày đều không nói gì. Mặc Long cũng không có sốt ruột truy vấn, chỉ là vẻ mặt vội vàng nhìn hắn. Những chuyện này Diệp Khiêm tự nhiên không tiện phát biểu quan điểm của mình, cho nên cũng không nói gì.

Sau khi trầm mặc hồi lâu, Hoàng Phủ Kình Thiên nói: "Hai cậu chờ tôi một lúc, tôi đi ra ngoài một chút, lập tức quay lại ngay." Nói xong, liền đứng dậy.

Thông qua biểu lộ của Trần Nhất cùng Hoàng Phủ Kình Thiên, Mặc Long cũng đoán được chuyện này chỉ sợ không phải đơn giản như vậy. Trần Nhất đã từng nói qua, nếu như Mặc Long không có năng lực báo thù thì vĩnh viễn đừng nghĩ đến chuyện báo thù, rất hiển nhiên kẻ đã gϊếŧ chết người nhà Mặc Long là một nhân vật rất khó chơi, nếu không thì Trần Nhất hoàn toàn có năng lực trợ giúp Mặc Long báo thù. Mà hôm nay nhìn thấy biểu hiện của Hoàng Phủ Kình Thiên, cũng không khó đoán ra hắn và Trần Nhất đều có nổi lo sợ giống nhau.

"Tốt, tôi chờ tiền bối!" Mặc Long nhẹ gật đầu, nói. Chuyện cho tới bây giờ, Mặc Long biết không thể gấp rồi, cho dù hắn có bức Hoàng Phủ Kình Thiên thật chặt thì cũng vô dụng.

"Đừng có vừa đi liền không trở lại a, tôi nghĩ hiện tại người Mặc Gia có lẽ cũng rất muốn biết Cự Tử Lệnh đang nằm trong tay a? Nếu như bọn họ biết Cự Tử Lệnh đang ở trên người ông, thì chỉ sợ ông cũng sẽ giống như Trần Nhất lọt vào đuổi gϊếŧ." Diệp Khiêm nói. Ngay tại lúc này, Diệp Khiêm không thể không lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nếu như Hoàng Phủ Kình Thiên muốn ẩn trốn thì Diệp Khiêm quả thật là rất khó tìm được hắn. Hiện tại mọi chuyện đã rất rõ ràng rồi, hôm nay Mặc Gia đã chia năm xẻ bảy, mà người hại chết cả nhà Mặc Long khẳng định là thành viên Mặc Gia. Mục đích của bọn họ, là vì Cự Tử Lệnh, ai lấy được Cự Tử Lệnh, chẳng khác nào chính thức khống chế Mặc Gia, ít nhất là danh chính ngôn thuận.

"Yên tâm đi, chuyện mà tôi đã đáp ứng với Trần Nhất tiền bối, tôi nhất định sẽ làm được." Hoàng Phủ Kình Thiên nhìn Diệp Khiêm, nói. Nói xong, Hoàng Phủ Kình Thiên nhìn Mặc Long nhẹ gật đầu, sau đó cất bước đi ra ngoài.

Nhìn thấy Hoàng Phủ Kình Thiên rời khỏi phòng, Diệp Khiêm vỗ vỗ bả vai Mặc Long, nói: "Tao biết là mày đã phát giác ra một số chuyện rồi, nhưng mày phải đáp ứng tao, không được hành động thiếu suy nghĩ. Mày muốn báo thù thì cũng phải chờ khi chúng ta có năng lực báo thù, nếu không thì mày sẽ cô phụ kỳ vọng của người nhà mày, cũng phụ một phen tâm huyết của Trần Nhất tiền bối."

Diệp Khiêm có thể đoán ra mọi chuyện, thì Mặc Long đương nhiên cũng sẽ không ngốc đến nỗi chuyện gì cũng không biết. Nhẹ gật đầu, Mặc Long nói: "Lão đại, anh yên tâm đi, em sẽ không ngu như vậy."

Nghe Mặc Long nói như vậy, tảng đá trong nội tâm của Diệp Khiêm cũng tạm thời để xuống. Đổi lại là Diệp Khiêm thì cũng giống như vậy, nếu như hắn biết rõ cha mẹ của mình bị ai gϊếŧ chết, thì hắn khẳng định cũng sẽ rất phẫn nộ, hận không thể lập tức đem cừu nhân gϊếŧ chết. Bản thân là cô nhi, bọn họ rất muốn biết cha mẹ mình là ai, muốn được cảm nhận tình cảm gia đình, muốn được cha me quan tâm chăm sóc dù chỉ là một lần trong đời.

Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Mày đã trở thành Cự Tử của Mặc Gia rồi, còn gọi tao là lão Đại à? Ha ha! Tao còn nhớ rõ lúc đội trưởng đem mày tới Nanh Sói đã từng nói với tao, đội trưởng nói thân phận của mày rất lớn, để cho tao vô luận như thế nào cũng phải đối xử tốt với mày, sau đó dùng tình cảm đem mày trói buộc ở bên cạnh tao, như vậy đối với sự phát triển của tao sau này sẽ có trợ giúp rất lớn."

"Em biết rõ, lúc đội trưởng nói chuyện với anh, trong lúc vô tình em đã nghe được." Mặc Long nói.

"Vậy mày không sợ những năm này tao đối tốt với mày là đều là có mục đích hả? Không sợ tao chỉ dùng tình cảm đem mày trói buộc bên cạnh tao, để tao có thể lợi dụng lực lượng của mày để giành chính quyền?" Diệp Khiêm nói.

"Ai đối xử tốt với em, ai đối xử xấu với em, em đều rất rõ ràng. Em có thể nhìn ra, những năm này anh đều thật lòng quan tâm em, cho dù anh có lợi dụng em, thì em cũng chấp nhận." Mặc Long Kiên định nói, "Một ngày là lão Đại của em, thì vĩnh viễn đều là lão Đại của em, mặc kệ em có thân phận gì, thì chuyện này đều không thay đổi."

"Sao mày lại tin tưởng tao như vậy? Tao cảm thấy có chút áp lực nha." Diệp Khiêm vừa cười vừa nói. Nếu như Diệp Khiêm chỉ muốn dùng tình để trói buộc Mặc Long, thì lúc trước dưới tình huống nguy hiểm như vậy hắn lại không để ý tánh mạng của mình đi cứu Mặc Long. Đối với từng huynh đệ Nanh Sói, Diệp Khiêm đều thật lòng đối đãi, mặc dù có chút người tình cảm hắn dành cho họ tốt hơn một chút, còn có ít người hắn có chút bất hòa với họ, nhưng trong lòng Diệp Khiêm, từng thành viên Nanh Sói đều là anh em của hắn.

Nếu không, Diệp Khiêm sẽ không tại sau khi biết rõ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe phản bội Nanh Sói, hơn nữa muốn đối phó Nanh Sói mà vẫn không đành lòng cùng hắn quyết chiến, thậm chí là dùng hết mọi biện pháp trốn tránh hắn. Đây không phải là hắn sợ hãi, mà là Diệp Khiêm không muốn cùng huynh đệ của mình có kết cục như vậy. Về sau, rốt cục có thể thản nhiên đối mặt Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, có thể cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đánh một trận sinh tử, đây cũng là một loại huynh đệ tình thâm. Bởi vì, Diệp Khiêm phát hiện mình so trước kia càng thêm hiểu rõ suy nghĩ của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, cũng càng thêm lý giải cách làm của hắn.

Mặc Long nhàn nhạt nở nụ cười một chút, không nói gì nữa.

Vỗ vỗ bả vai Mặc Long, Diệp Khiêm nói: "Yên tâm đi, chuyện của mày cũng là chuyện của tao, là chuyện của Nanh Sói, tất cả huynh đệ Nanh Sói đều sẽ ủng hộ mày. Tao tin tưởng huynh đệ đồng tâm, không có khó khăn gì có thể làm khó Nanh Sói của chúng ta được, không phải sao?"

"Cảm ơn anh, lão đại!" Mặc Long tự đáy lòng nói. Mặc Long không phải loại người đang đói bụng có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối, những năm này Diệp Khiêm đối với hắn rất chiếu cố, hắn đều ghi ở trong lòng, tuy chưa từng nói lời cảm tạ, nhưng Mặc Long lại rất tôn kính Diệp Khiêm.

"Chuyện này cũng không giống tác phong của mày ah." Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói. Bưng lên chén trà ngon, Diệp Khiêm đưa cho Mặc Long, nói: "Đến đây đi, uống trà. Cũng không biết lão đầu tử này lúc nào sẽ trở về, chúng ta chậm rãi đợi a."

Ước chừng hơn hai giờ, Hoàng Phủ Kình Thiên vội vàng đi trở về. Vừa mới đi vào trong phòng, Hoàng Phủ Kình Thiên đã không thể chờ đợi được từ trong túi tiền lấy ra một hộp gấm tinh mỹ, đưa hộp gấm tới trước mặt Mặc Long, nói: "Cự Tử, bên trong chính là biểu tượng đại diện cho uy quyền tối cao của Mặc Gia chúng ta, Cự Tử Lệnh. Lúc trước Trần Nhất tiền bối đã đem Cự Tử Lệnh giao cho tôi, hơn nữa dặn dò tôi phải giữ nó cẩn thận, nói ngày sau nếu có người cầm tín vật của hắn tới, thì để cho tôi đem Cự Tử Lệnh giao cho người đó. Tuy tôi tin tưởng cậu là Cự Tử, nếu không cậu không có khả năng biết rõ chuyện của Trần Nhất tiền bối, nhưng trên nguyên tắc cậu vẫn phải đem tín vật cho tôi xem một chút tôi mới có thể đem Cự Tử Lệnh giao cho cậu."

Mặc Long có chút sửng sốt, vừa rồi hắn còn tưởng Hoàng Phủ Kình Thiên vội vội vàng vàng chạy đi lấy tư liệu có liên quan đến chuyện năm đó, lại không ngờ rằng là lấy Cự Tử Lệnh. Tuy hiện tại Mặc Long rất muốn biết cả nhà của hắn là bị ai hại chết, nhưng đã Hoàng Phủ Kình Thiên đem Cự Tử Lệnh lấy ra, hắn cũng không thể không nhận lấy a. Từ trên người lấy ra khối ngọc bội mà Trần Nhất giao cho hắn, Mặc Long đưa tới, nói: "Vật này là Trần lão tiền bối đã đưa cho tôi, bảo tôi cầm vật này tới tìm tiền bối."

Hoàng Phủ Kình Thiên tiếp nhận ngọc bội nhìn một chút, sau đó lại từ trên người của mình móc ra một khối ngọc bội, cả hai vừa vặn liều tụ cùng một chỗ. Có chút nhẹ gật đầu, Hoàng Phủ Kình Thiên nói: "Đúng vậy. Hiện tại Cự Tử Lệnh giao cho cậu, về sau cậu chính là Cự Tử của Mặc Gia, tất cả thành viên Mặc Gia đều nghe cậu điều khiển."

Mặc Long tiếp nhận hộp gấm, mở ra, chỉ thấy bên trong bầy đặt một khối lệnh bài hình chử nhật không biết do chất liệu gì chế tạo thành, mặt trước lệnh bài có khắc một một chữ "Mặc", mà mặt sau thì có ba loại đường vân màu sắc khác nhau đang giao thoa lẫn nhau. Hoàng Phủ Kình Thiên nói: "Chữ "Mặc" phía trước, đại biểu cho thành viên Mặc Gia, mà ba đường vân phía sau thì đại biểu cho Nhật Nguyệt Tinh bên trong Mặc Gia đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau."

Cử Tự lệnh giống như ngọc tỷ của hoàng đế vậy. Cho dù ngươi gϊếŧ chết hoàng đế, tất cả mọi người cũng đều nghe theo lệnh của ngươi, nhưng mà không có ngọc tỷ, thì vẫn danh bất chính, ngôn bất thuận. Ở bên trong Mặc Gia, Cự Tử Lệnh cũng giống như ngọc tỷ vậy, đây cũng là nguyên nhân thành viên Mặc Gia tìm Trần Nhất. Mục đích, là vì tìm kiếm Cự Tử Lệnh, chỉ khi có được Cự Tử Lệnh, thì mới có thể xem là danh chính ngôn thuận trở thành Cự Tử Mặc Gia.

Mặc Long không ngốc, hắn tự nhiên cũng nhìn ra bên trong Mặc Gia xảy ra chuyện gì, hơn nữa Trần Nhất cũng đã chính miệng nói với Mặc Long, những thành viên Mặc Gia đó sở dĩ đuổi gϊếŧ hắn, mục đích là vì tìm kiếm Cự Tử Lệnh. Bởi vậy, hắn tự nhiên cũng có thể đoán ra Mặc Gia hôm nay đã không còn giống ngày xưa nữa rồi, nếu như hắn cầm Cự Tử Lệnh trở về chỉ sợ chẳng những không thể khuất phục những thành viên Mặc Gia đó, rất có thể ngay cải mạng nhỏ của mình cũng không còn.

Hơn nữa, thông qua đủ loại dấu hiệu, Mặc Long đã biết rất rõ ràng, cả nhà hắn đã bị thành viên Mặc Gia gϊếŧ chết. Lúc trước ông của hắn là Cự Tử Mặc Gia, nhất định là bên trong Mặc Gia đã xảy ra chuyện tranh quyền đoạt lợi, cho nên mới gϊếŧ cả nhà của hắn, mới đưa đến cục diện Mặc Gia bị chia năm xẻ bảy như ngày hôm nay. Bất quá, hết thảy cũng chỉ là Mặc Long phỏng đoán, hắn hi vọng Hoàng Phủ Kình Thiên có thể chính miệng nói ra.