Một bữa cơm, tốn hơn một giờ, mắt thấy đã hơn 11 giờ, Diệp Khiêm lúc này mới ăn xong. Đi đến phòng khách ngồi xuống, rót một chén trà, Diệp Khiêm chậm rãi rút ra một điếu thuốc đốt lên.
"Đúng rồi, Vô Tửu tiên sinh, ngươi muộn như vậy tới tìm ta đến cùng là có chuyện gì?" Diệp Khiêm bộ dạng rất tò mò hỏi.
Vô Tửu thì lại có một bộ mặt như ăn mướp đắng, nghĩ thầm, mịa ta cũng chờ ngươi mấy giờ rồi, còn nói ta muộn như vậy tìm ngươi. Bất quá đã đợi tới bây giờ rồi, Vô Tửu cũng không nói lời dư thừa nữa, cuống quít nói: "Diệp tiên sinh, ngươi có xem tin tức ngày hôm nay không?"
"Ách, có xem a, ngươi là muốn hỏi chuyện xảy ra ở tòa nhà diễn ra hội nghị sao?" Diệp Khiêm nói.
"Đúng vậy a, Nạp Cát vô duyên vô cớ bị sát hại ngay tại trước mặt mọi người, chuyện này đã náo lớn rồi, không biết Diệp tiên sinh có biết ai là người làm chuyện đó hay không?" Vô Tửu nói.
Diệp Khiêm lắc đầu, nói: "Không biết, ta cũng là xem tin tức sáng sớm mới biết được a. Ta còn tưởng rằng là Vô Tửu tiên sinh phái người làm chuyện này, như thế nào? Không phải ngươi làm chuyện này chứ?"
Vô Tửu vẻ mặt cầu xin nói: "Sao có thể là ta? Ta làm như vậy không phải tự tìm phiền toái cho mình sao, Nạp Cát chết rồi, hiện tại người ủng hộ hắn đem toàn bộ chuyện này đổ trên người ta. Chẳng những phải tạm thời dừng tuyển cử, thậm chí có khả năng ta phải mang tôi danh gϊếŧ người trên lưng."
"Đúng vậy a, Diệp tiên sinh, hiện tại cha ta chẳng những có thể mang tôi danh sát hại Nạp Cát, mà ngay cả tư cách tranh cử cũng bị tước đoạt." Thái Hòa cũng phụ họa nói.
"Nghiêm trọng như vậy à?" Diệp Khiêm chăm chú cau mày, nói, "Vậy ngươi chuẩn bị làm như thế nào?"
Vô Tửu thiếu chút nữa nhịn không được hôn mê bất tỉnh, nghĩ thầm, ta không có cách nào nên mới ngồi chờ ngươi lâu như vậy a. Dừng một chút, Vô Tửu thở dài, nói: "Chuyện này náo quá lớn, ta cũng không biết nên làm như thế nào, cho nên đặc biệt đến thỉnh giáo Diệp tiên sinh, không biết Diệp tiên sinh có biện pháp tốt nào không?."
"Để ta suy nghĩ đã!" Diệp Khiêm giả trang ra một bộ dạng trầm tư, kỳ thật hắn đã sớm có biện pháp giải quyết chuyện này rồi, nếu không cũng sẽ không rãnh mà đi gϊếŧ chết Nạp Cát.
Vô Tửu cùng Thái Hòa ở bên cạnh lo lắng cùng chờ đợi, thế nhưng mà lại không dám mở miệng quấy rầy Diệp Khiêm, chỉ đành trơ mắt nhìn hắn. Hồi lâu, lông mày của Diệp Khiêm lúc này mới nới lỏng ra, nói: "Ta nghĩ ra một cái biện pháp, các ngươi cân nhắc xem có thể hay không. Lần này người tranh cử không phải có ba người sao? Trừ ngươi ra, Nạp Cát còn có một người được Đảng Dân chủ Dân tộc Shan đề cử sao. Nhân khí của hắn hiện tại thấp hơn ngươi cùng Nạp Cát, như vậy hắn là người có khả năng làm chuyện này nhất, hiện tại cũng mặc kệ chuyện này có phải do hắn làm hay không, ngươi cũng phải đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên trên đầu của hắn, như vậy không phải là được rồi sao."
"Đổ lên trên người của hắn?" Vô Tửu sửng sốt một chút, nói, "Đây là một biện pháp tốt a, hôm nay có người mượn chuyện này công kích ta, rất có thể là do hắn làm. Thế nhưng mà, chúng ta không có bất kỳ chứng cứ chính xác nào a, hơn nữa cho dù ta có nói, thì người khác cũng sẽ không tin tưởng ah."
"Loại chuyện này cũng không giống như cảnh sát bắt ăn trộm, không cần vật chứng cũng được, chỉ cần để cho mọi người tin tưởng không phải ngươi làm, như vậy đầu mâu tự nhiên sẽ chuyển dời đến trên người của hắn." Diệp Khiêm nói, "Kể từ đó, ngươi chẳng những mất đi một đối thủ cạnh tranh, lại có thể mượn danh nghĩa giúp Nạp Cát báo thù đạt được sự ủng hộ của những người ủng hộ Nạp Cát, đến lúc đó có thể nói trên cơ bản cũng không cần tuyển, tổng thống kế tiếp của Myanmar chính là ngươi." Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói tiếp: "Tỗng thống Vô Tửu, xin chúc mừng ngươi trước a, nhân họa đắc phúc, nhân họa đắc phúc ah."
Vô Tửu bị những lời Diệp Khiêm nói làm cho có chút dở khóc dở cười, tuy Diệp Khiêm đã nói ra biện pháp, nhưng mà áp dụng như thế nào mới là mấu chốt, cũng không thể tự mình lớn tiếng nói hung thủ gϊếŧ người không phải là mình? Nói như vậy đoán chừng cũng không có ai tin tưởng. Cười khan hai tiếng, Vô Tửu nói: "Diệp tiên sinh, có thể nói kỹ càng một chút hay không?"
Diệp Khiêm mỉm cười, nói: "Rất đơn giản, Vô Tửu tiên sinh ở trước mặt mọi người cũng bị ám sát giống như Nap Cát là được."
Vô Tửu toàn thân chấn động, nói: "Diệp tiên sinh nói là tìm người làm bộ gϊếŧ ta?"
"Đúng, bất quá tuy là làm bộ, nhưng cũng phải giả bộ giống một chút, ít nhất Vô Tửu tiên sinh muốn ăn chút đau khổ, bị trọng thương." Diệp Khiêm nói, "Không biết Vô Tửu tiên sinh cho rằng biện pháp này như thế nào?"
"Biện pháp ngược lại thật là tốt, làm như vậy hoàn toàn có thể đem tội danh trực tiếp giá họa đến trên người kia, thế nhưng mà làm chuyện này cũng không dễ dàng ah." Vô Tửu nói, "Đầu tiên là phải đi đâu tìm người có thể làm chuyện này? Hắn khẳng định phải có thân thủ tốt, hơn nữa một khi bị bắt nhất định phải chuẩn bị tâm lý chết trong im lặng. Tiếp theo, phải chọn thời điểm ra tay, lúc ra tay phải chuẩn xác, nếu không sẽ thất bại trong gang tấc ah."
Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Nếu như Vô Tửu tiên sinh tương tin ta, thì người này ta có thể giúp ngươi tìm."
"Ta đương nhiên tin tưởng Diệp tiên sinh rồi, bằng không cũng sẽ không tới nơi này. Chỉ là, ta muốn hỏi cụ thể phải làm như thế nào?" Vô Tửu hỏi.
"Ngày mai Vô Tửu tiên sinh hãy đi đến tòa nhà diễn ra hội nghị, làm bộ đi thương nghị chuyện của Nạp Cát, ta sẽ an bài sát thủ, ngay tại lúc ngươi tiến vào tòa nhà diễn ra hội nghị sẽ dùng súng ngắm bắn chết ngươi. Đương nhiên, chỉ là giả dối, bất quá vì để làm cho giống, ta sẽ để cho sát thủ bắn trái tim của ngươi, bất quá sẽ cách trái tim của ngươi một chút. Như vậy vừa không gϊếŧ chết ngươi, vừa có thể để cho người khác tin tưởng sát thủ thật sự muốn đưa ngươi vào chỗ chết. Nếu như không làm như thế, chỉ sợ rất khó để cho người khác tin tưởng. Vô Tửu tiên sinh cho rằng như thế nào? Nếu như không được thì phải nghĩ biện pháp khác." Diệp Khiêm nói.
"Còn có những biện pháp khác sao?" Vô Tửu hỏi. Dù sao làm chuyện này rất mạo hiểm a, Vô Tửu trong nội tâm vẫn có chút do dự lo sợ, vạn nhất tên sát thủ kia run tay, bắn trúng trái tim của lão, thì chẳng phải lão sẽ chết lãng xẹt sao?
"Tạm thời còn không có, còn cần phải cẩn thận suy nghĩ, nếu như Vô Tửu tiên sinh không vội thì chúng ta sẽ suy nghĩ biện pháp khác. Biện pháp chắc chắn sẽ có, Vô Tửu tiên sinh cũng không cần quá sốt ruột." Diệp Khiêm nói.
Vô Tửu sửng sốt một chút, từ từ suy nghĩ, hiện tại lão làm gì có nhiều thời giờ như vậy ah. Chuyện Nạp Cát càng sớm giải quyết càng tốt, kéo dài thời gian càng lâu, đối với lão sẽ càng thêm bất lợi, đến lúc đó cho dù có dùng biện pháp này, đoán chừng cũng không thể làm cho người khác tin tưởng. Cắn răng, Vô Tửu nói: "Hãy dùng biện pháp kia đi, bất quá ta muốn biết kỹ thuật dùng súng của tên sát thủ kia có được hay không? Vạn nhất..."
Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói: "Vô Tửu tiên sinh quá lo lắng, ta cũng không hy vọng ngươi sẽ chết à? Ngươi chết đối với ta cũng không có lợi, yên tâm, ta cam đoan sẽ không có sơ hở nào. Chẳng qua nếu như Vô Tửu tiên sinh không yên lòng thì chúng ta sẽ tìm biện pháp khác là được." Diệp Khiêm nói một cách thành khẩn, giống như hoàn toàn suy nghĩ vì Vô Tửu vậy.
"Cứ theo như lời Diệp tiên sinh nói mà làm!" Vô Tửu cắn răng, dứt khoát kiên quyết nói. Hắn biết rõ đây cũng là chuyện không còn cách nào, nếu như lão không dựa theo phương pháp này thì không biết có biện pháp khác hay không, vạn nhất không có, lão tuy không đến mức phải gánh tội danh gϊếŧ Nạp Cát, nhưng cơ hội tranh cử sẽ không còn, hơn nữa chức Chủ tịch Đảng Liên minh Quốc gia vì Dân chủ rất có thể sẽ bị bãi miễn, từ nay về sau ngồi trên ghẻ lạnh, kiếp sống quan trường cũng kết thúc từ đây.
"Vô Tửu tiên sinh không hổ là Chủ tịch Đảng Liên minh Quốc gia vì Dân chủ, là tổng thống tương lai của Myanmar a, loại phách lực này cũng không phải bình thường người có thể so sánh a." Diệp Khiêm không mất thời cơ nịnh nọt nói.
Vô Tửu xấu hổ nở nụ cười, hàn huyên vài câu, trong nội tâm lại không ngừng kêu khổ, phách lực cái rắm a, chẳng qua là do không có biện pháp nào khác để xử lý chuyện này a.
Mọi chuyện trên cơ bản đã xác định, ngày mai Vô Tửu chỉ cần đi đến tòa nhà diễn ra hội nghị là được, những chuyện còn lại toàn bộ giao cho Diệp Khiêm phụ trách. Loại chuyện này đối với Diệp Khiêm mà nói tự nhiên là chuyện quá đơn giản rồi, tùy tiện tìm một thành viên Nanh Sói có kỹ thuật bắn súng tốt là OK, chẳng hạn như Phong Lam là được rồi.
Sau khi cùng Diệp Khiêm nói lời tạm biệt, Vô Tửu cùng Thái Hòa rời khỏi trang viên. Nhìn bóng lưng của bọn họ khuất xa, khóe miệng của Diệp Khiêm không khỏi treo lên bộ dáng tươi cười, mọi chuyện hoàn toàn dựa theo hắn xếp đặt. Trải qua chuyện này, cũng coi như là cho Vô Tửu một lần cảnh cáo, cho dù lão có làm tổng thống, hắn cũng có biện pháp gϊếŧ chết lão.
Hơn nữa, thông qua chuyện này, Vô Tửu cũng cảm giác được Diệp Khiêm là cao thủ chính trị, may mắn Diệp Khiêm không phải là đối thủ cạnh tranh của lão, nếu không chỉ sợ đến chết lão cũng không biết chuyện gì đã xảy ra. Cũng không khỏi âm thầm may mắn, sự lựa chọn lúc trước là đúng rồi, may mắn là lão cũng không có đắc tội hắn. Những tài liệu mà Thái Hòa tra được, cũng đã đủ để cho lão rung động rồi, huống chi còn có rất nhiều chuyện tra không được a.
Sáng sớm ngày thứ hai, Vô Tửu tại trước cửa tòa nhà diễn ra hội nghị "Quả nhiên" bị viên đạn của sát thủ trực tiếp xuyên thấu qua thân thể của lão, Vô Tửu ngã xuống tại chỗ. Ngay một khắc ngã xuống này, Vô Tửu trong đầu chỉ có một ý niệm, nếu như hắn cùng với Diệp Khiêm không có quan hệ, thì ngày hôm nay lão chẳng phải đã chết vô ích hả? Càng buồn cười chính là lão tự mình đưa tới cửa để cho người gϊếŧ.
Đương nhiên Diệp Khiêm cũng không có làm như vậy, ít nhất bây giờ đối với Diệp Khiêm mà nói, Vô Tửu vẫn là người hợp tác tốt nhất. Vô Tửu rất nhanh được đưa vào bệnh viện, quả thật giống như lời Diệp khiêm đã nói, viên đạn cách trái tim 2 cm, nếu như bắn trúng tim chỉ sợ sẽ tử vong ngay tại chỗ.
Lập tức, giới truyền thông cùng dân chúng Myanmar triệt để phẫn nộ rồi. Người ủng hộ Nạp Cát sau khi trì độn một chút, lập tức nghĩ đây hết thảy nhất định là do người tranh cử còn lại gây nên, chỉ cần giải quyết Nạp Cát cùng Vô Tửu, hắn sẽ là duy nhất tranh cử. Người ủng hộ Vô Tửu lập tức đem đầu mâu nhắm ngay người tranh cử còn lại, điên cuồng oanh kích, chuyện này đương nhiên là đã sớm an bài rồi. Dưới sự cổ động của người ủng hộ Vô Tửu, toàn bộ đầu mâu của người dân Myanmar đều chỉ hướng người tranh cử còn lại, để cho hắn khó lòng giải bày.