Lồng Giam Mật Ngọt

Chương 36: Không Được Phép Hối Hận (H)

Đầu lưỡi nóng ướt chậm rãi lướt đến từng nơi mẫn cảm, đi qua nhũ tiêm mềm mại, vừa liếʍ một đường, đầṳ ѵú liền ngây ngốc dựng đứng, vừa đỏ vừa sưng, vùng da trắng trẻo xung quanh cũng lập tức đỏ hồng bắt mắt ánh nhìn của Nhậm Tác Chính.

Đổng Nhược Lam không khống chế được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ ái muội, đôi môi ướŧ áŧ sau nụ hôn sâu kéo dài, ánh mắt thiếu nữ mơ màng khẽ chớp, vì kɧoáı ©ảʍ khó cưỡng mà vô thức thở dốc.

"Ưʍ... đừng liếʍ mà..."

Ngón tay Nhậm Tác Chính mơn trớn đầu ngực Đổng Nhược Lam, nơi trước ngực vẫn còn chưa tiêu tán hồng ngân, sưng đỏ đầy mẫn cảm, l*иg ngực phập phồng theo bàn tay to lớn của nam nhân mà run rẩy, khiến hắn thoải mái cảm thụ làn da trắng ngần rất có cảm xúc.

Du͙© vọиɠ nhanh chóng xâm nhập đại não, sớm đã khiến thiếu nữ mất dần đi ý thức, Đổng Nhược Lam ngoại trừ kịch liệt run rẩy và há miệng rêи ɾỉ ra, còn lại đến ngón tay cũng không đủ sức nhấc lên.

Loại kɧoáı ©ảʍ này... cô không đủ sức chống đỡ!

"Ưʍ... đừng, đừng liếʍ...", khóe mắt thiếu nữ ẩm ướt dịch lệ, đuôi mắt đỏ hồng, vì tìиɧ ɖu͙© tiêm nhiễm mà khắp thân mình đều như bị lửa hun nóng.

Thanh âm Đổng Nhược Lam nhiễm tình có chút mất tiếng, cô gái nhỏ run rẩy mở miệng cầu xin, thế nhưng người đàn ông kia vẫn bỏ ngoài tai, hắn tận lực dùng môi lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ khắp nơi trên cơ thể mẫn cảm.

"Em vừa nói là muốn anh..."

Nhậm Tác Chính say mê ở trên người Đổng Nhược Lam làm loạn đủ kiểu. Hắn vừa liếʍ vừa hút nơi ngực cô, giống như muốn hút ra sữa vậy.

Hại cho Đổng Nhược Lam sợ đến đỏ cả mắt.

Nhậm Tác Chính nâng lên hai chân thon gầy của Đổng Nhược Lam ở trên cao nhìn được rõ ràng địa phương nhạy cảm khó nói.

Nơi đó sạch sẽ trắng hồng, còn hơi run rẩy vì bị Nhậm Tác Chính nhìn chằm chằm vào.

"Nếu em đã nói muốn anh... vậy thì hiện tại em không được phép hối hận."

Nam nhân cúi đầu, há miệng liếʍ lộng lấy đoá hoa e ấp kia, dưới ánh nhìn của Nhậm Tác Chính, tiểu khả ái đang thẹn thùng là chảy nước...

"Ưʍ...!" Đổng Nhược Lam giật bắn cả mình, cô hít thở không thông thuận, một phút ấy chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, hai mắt thiếu nữ mở to, vì hơi nước phiếm hồng ánh mắt mà tầm nhìn có chút mơ hồ không rõ.

Nơi đó bị người đàn ông nọ liếʍ lộng, chỉ có thể nhẫn nhịn tiếng rên dâʍ đãиɠ đang ấm ách trong cổ họng, hai tay thiếu nữ đặt trên mái tóc đen mềm mại của nam nhân, vô lực đẩy hắn ra, thế nhưng lực tay không đủ, mà cơ thể lại mềm nhũn nằm vật trên giường.

Ngoại trừ há miệng rêи ɾỉ, Cung Diệp căn bản không có cơ hội trốn tránh.

"Đừng... ư-ưʍ... Tác Chính... a... đừng mà...", sống mũi chua xót không ngừng, bởi vì kɧoáı ©ảʍ dâng cao đến cực điểm khiến thiếu nữ không nhịn được mà rơi nước mắt.

Cho dù Đổng Nhược Lam có luôn miệng xin tha, người đàn ông ấy vẫn cúi đầu dùng môi lưỡi nâng niu bộ vị thanh sạch kia của cô, hắn đưa tay vuốt ve một chút, rồi lại dùng lưỡi liếʍ lên hoa môi.

Mỗi một lần hắn đưa lưỡi liếʍ lộng, ánh nhìn của nam nhân luôn bao trọn lấy toàn bộ biểu tình của thiếu nữ ấy.

Từng một cử chỉ sảng khoái kia của Đổng Nhược Lam. người đàn ông đều cho vào tầm mắt.

Thấy Đổng Nhược Lam càng đắm chìm trong bể tìиɧ ɖu͙© dạt dào, Nhậm Tác Chính lại càng thêm hưng phấn mà hành sự.

Đổng Nhược Lam đương nhiên lực kiềm chế vô cùng kém, Nhậm Tác Chính chỉ liếʍ láp một hồi đã khiến thiếu nữ nhịn không nổi mà vội bắn ra.

Hoa môi run rẩy một hồi, giọt nước nhầy nhụa ẩm ướt dưới thân cô.

Cơ thể Đổng Nhược Lam vô lực nằm ngửa trên giường, hai chân thon dài bất giác run rẩy.

Đổng Nhược Lam không quen với loại quan hệ tìиɧ ɖu͙© này, cô khóc nhiều đến mức hai mắt sưng đỏ, chỉ có thể đưa tay che chắn đôi môi, kìm nén tiếng rên của chính mình.

Nếu không vì trái tim Đổng Nhược Lam cô hiện tại dành cho người đàn ông này, thì cô mãi mãi cũng không dám làm chuyện đáng xấu hổ này đâu...

"Xin.. xin lỗi anh... ", ánh mắt Đổng Nhược Lam mơ màng nhìn người đàn ông nọ, phát hiện chính mình vừa tiết ra trong miệng hắn...

Điều này khiến cho một Đổng Nhược Lam luôn ngây thơ cảm thấy hốt hoảng vô cùng, loại cảm giác nhục nhã nhanh chóng lan tràn trong tâm trí, khiến Đổng Nhược Lam quá mức kinh sợ những gì mình vừa mới làm.

Nhưng cô thật lòng... không nhịn được. Cảm giác cả người bị thao túng trong bàn lòng Nhậm Tác Chính khiến chân cô mềm nhũn.

Có vẻ Nhậm Tác Chính không có ý so đo chuyện vừa xảy ra, mặt khác hắn lại trông rất phấn khởi. Người đàn ông mị hoặc đưa lưỡi liếʍ quanh khoé miệng của mình, dường như hắn lại rất hưởng thụ...

Đổng Nhược Lam vừa nghĩ tới đã đỏ cả mặt!

Ánh mắt Nhậm Tác Chính lộ ra tiếu ý rõ ràng, bên khoé miệng mỏng bạc vẫn còn vương vấn chút dịch trắng nhàn nhạt.

Nhậm Tác Chính khẽ cười, hắn cúi đầu một đường hôn lên môi thiếu nữ, sau đó ép Đổng Nhược Lam cũng phải đưa lưỡi ra cùng mình hôn liếʍ.