Vừa mới tản bộ xong, hiện tại cô duỗi duỗi đôi chân dài ngồi phịch xuống ghế sopha, nhìn chăm chú A Hành, không khỏi rơi vào sự hoài nghi của chính mình: cô thật ra là đang thuê một người giúp việc đi? Cái loại mà lớn lên khá là đẹp trai ấy.
Anh lau dọn phòng khách một lần, linh hoạt tránh né được mọi vậy trở ngại, quả thật là giống như có thể nhìn thấy mọi thứ. Woa, cô nhịn không được than thở.
"Tôi đi tắm trước đây." Anh lại ra ngoài ban công thu áo ngủ và khăn mặt, cất cao giọng nói với cô, cô đáp ứng một tiếng, mở điện thoại di động ra bắt đầu chơi game.
Tiếng nước róc rách trong phòng tắm cùng âm thanh game hỗn hợp thành một loại âm thanh làm cho người ta an tâm, cô chơi một trận, cảm thấy có chút buồn ngủ, giương mắt liếc nhìn về phía phòng tắm một cái, thủy tinh mờ lộ ra ánh sáng vàng ấm áp.
Hình như hôm nay tắm lâu hơn so với trước kia một chút nha.
Cô ngáp một cái, chuẩn bị chơi ván tiếp theo, còn chưa ấn xuống nút start, chỉ nghe thấy trong phòng tắm đột nhiên vang lên âm thanh vật nặng rơi xuống, tiếng kêu của anh ngắn ngủi vang lên. Cô nhanh chóng đứng lên, đến dép cũng không đi, bỏ lại điện thoại di động lập tức vọt vào trong nhà tắm.
Cô nhìn thấy anh đang cuộn tròn ngồi dựa vào tường, căng thẳng hỏi anh làm sao vậy, nước ở vòi hoa sen còn chưa tắt, nước nóng giống như mưa rào rào xối lên hai người, làm ướt lông mi anh, dòng nước trong suốt tinh tế chảy qua khuôn mặt.
Anh lắc lắc đầu không nói gì.
Thần kinh cô càng căng thẳng hơn, một bên vừa liên tục dò hỏi, một bên đưa tay ra sờ sờ sau gáy anh, phần lưng, chân đang cong gập xuống của anh...anh bất ngờ nắm chặt lấy tay cô.
"Thật sự là không sao đâu." Anh mở mắt ra, đôi mắt đen tuyền ướŧ áŧ hơi nước, cô biết rõ là anh không nhìn thấy mình, nhưng vẫn có loại ảo giác bị nhìn nhìn thấu, tay của anb xuyên qua làn nước, chuẩn xác chạm vào gò má cô, nâng mặt trái của cô lên, : "Cô cũng bị ướt hết rồi phải không?"
Lúc này cô mới cảm giác được quần áo nặng nề dính vào người, nước nóng thấm ướt vải vóc, khiến nó giống như tầng da thứ hai dán vào người, ngón tay anh dọc theo cần cổ hướng xuống dưới, cảm giác ngứa ngáy như có như không, anh nhẹ nhàng giật cổ áo cô, một mảng lớn vải vóc bị kéo ra, nâng níu mà cọ sát qua làn da của cô, làm cho cô nổi lên từng đợt da gà.
A Hành hướng về phía cô mỉm cười, khóe môi vểnh lên, sự giảo hoạt chợt lóe lên trong tròng mắt trống rỗng, anh nghiêng người, giống như chuồn chuồn lướt nước mà hôn lên môi cô, đầu lưỡi liếʍ qua môi trên một cái thật nhanh.
Ngay sau đó cô liền bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Anh thật sự là không có chuyện gì, đây chính là trò đùa nhỏ của nam kỹ. Gần hai tháng nay hai người họ đều ngủ chung giường, cô còn kiên trì lúc ngủ đều đem tay chân gác lên người anh, nhưng đến nay cũng không hề phát sinh chuyện gì, đương nhiên không phải cô không muốn làʍ t̠ìиɦ cùng anh! Trời đất chứng giám, lần đầu tiên nhìn thấy ảnh của anh cô đã ảo tưởng ra tám loại phương thức thao anh trong vòng ba giây, cô chỉ là không muốn hù dọa anh thôi.
Nhưng mà, người có du͙© vọиɠ không chỉ là cô, tìиɧ ɖu͙© là thứ đồng hành quen thuộc nhất với nam kỹ mù, cũng là loại hưởng lạc anh dễ dàng có được và không bao giờ chán ngán nhất, anb hoàn toàn hiểu rõ làʍ t̠ìиɦ có bao nhiêu vui thích, gần hai tháng không làʍ t̠ìиɦ, đây dường như là làm mới kỷ lục của anh rồi.
Nhưng kim chủ không đưa ra lời yêu cầu, anh làm sao có thể quá phận. Thật là kỳ quái, anh rõ ràng cảm thấy được cô quý trọng anh, vậy tại sao cô lại không cùng anb làʍ t̠ìиɦ?
Nhưng anh không dám nghĩ tới rằng cô vì sợ dọa đến anh nên từ trước đến nay mới không đưa ra yêu cầu, chẳng có ai lại cảm thấy nam kỹ sẽ bị yêu cầu làʍ t̠ìиɦ hù dọa đi...
Anh nghi hoặc không rõ, hoảng loạn, cuối cùng đưa ra loại phương thức này.
Nhưng đây xác thực là một bầu không khí tốt, không phải sao?
Hơi nước bốc lên lướt qua da thịt, âm thanh giọt nước rơi xuống đem thế giới bên ngoài ngăn cách lại, khoảng thời gian này người anh đã có chút thịt, nhưng vẫn rất gầy như cũ, chỉ là xúc cảm ở đùi khá tốt, đại khái là bởi vì có nước, cô cảm thấy da thịt anh như có sức hút, căn bản không có cách nào dời tay.
"Tôi tên Lý Hòa, Hòa trong cây mạ." Anh nháy mắt mấy cái, giọt nước xuyên qua giữ lông mi anh trông vô cùng lấp lánh.
Cô không ngờ tới anh sẽ vào thời khắc này nói ra tên thật, cổ họng cô nghẹn lại, có cái gì đó mãnh liệt muốn nổ tung trong khoang ngực của cô, cô há há miệng, bị thiêu đốt đến không phát ra âm thanh được.
Cô nhìn anh cả người toàn là nước, giống như một lữ khách vừa mới xuyên qua sa mạc, bị ánh mặt trời nướng đến da dẻ nứt nẻ, cổ họng bốc lên mùi máu tanh đang nhìn thấy ốc đảo tự nhiên, cô không hề do dự mà hôn lên môi anh.
Lòng bàn tay mềm mại của anh mơn trớn gò má của cô, ngón tay dài nhỏ gỡ dây cột tóc của cô ra, tóc cô xõa tung, đầu lưỡi đỏ tươi giống như cây mây gắt gao quấn lấy nhau, cổ cô khát khô khó nhịn, không còn cách nào, liếʍ từ khóe miệng đến hàm răng, lại từ khoang miệng liếʍ lên hàm trên, anh nâng cằm cô lên đáp lại.
A, lúc này cô tin rồi, anh đã muốn làm việc này từ lâu.
Đôi tay kia phảng phất như có phép thuật, anh rõ ràng không hề làm gì, thậm trí còn không chạm đến nơi mẫm cảm của cô, bàn tay của anh chỉ đặt ở phía sau, lòng bàn tay thong thả vẽ vòng, những vùng da nới bị anh đυ.ng vào, dường như xúc cảm thần kinh nhiều hơn những chỗ khác gấp trăm lần, dòng điện nhỏ ở trong người cô rộ lên khắp nơi, cô khó có thể tin được phát hiện cô đang bắt đầu run lên.
Tầng da ướt đẫm thứ hai của cô bị kéo mở, trong nháy mắt cảm giác mát mẻ nhanh chóng bị nước nóng bao phủ, anh hôn mυ'ŧ đầṳ ѵú cô, in dấu răng lên trên da thịt, cô không tự chủ được cong eo, đem nhũ thịt đưa tới bên miệng anh nhiều hơn, anh đương nhiên là thỏa mãn cô, dùng mọi khả năng để thỏa mãn cô.
Lý Hòa, anh nói hắn tên là Lý Hòa. Cô gọi tên anh, anh lập tức ngẩng đầu lên, cong cong mắt, hài lòng mà hướng cô mỉm cười.
" Ừ." Anh nặng nề gật đầu.
Hai người lại tiếp tục hôn môi, anh liếʍ từng chút một từ đầu lưỡi của cô, ngọn lửa giống như thiêu đốt vòm miệng yếu ớt, cô cảm thấy ngứa, muốn càng nhiều hơn, cô thô bạo mà quấn quýt lấy anh, cô cảm giác được anh nhẹ nhàng cười một tiếng.
Chờ khi cô phản ứng lại, cô đã ngồi lên trên đùi anh, gốc rễ của anh nâng đỡ ở giữa mông, ngón tay trỏ ở miệng huyệt đâm đâm, ngón giữa dọc theo khe hở chuyển động, cô cảm thấy mình đã ướt đến rối tung rối mù, những chất lỏng dinh dính kia không ngừng bị anh bôi ra ngoài, bàn tay anh mang theo độ ấm của nước nóng, nóng tới mức cô muốn tránh ra, nhưng cũng muốn dựa gần vào hơn.
Ngón tay khớp xương rõ ràng chìm trong miệng huyệt, ở bên trong xoay một vòng, ngón tay cái xoa nắn âm đế, tiếng thở dốc của cô bị tiếng nước chảy lấn át.
Cô quả thật giống như đang ngồi lên tay anh, cúi đầu xuống, nhìn dây chằng ở cổ tay anh bởi vì động tác này mà nhô lên, như một vật sống ẩn nấp dưới da.
Quần áo ướt vứt khắp nơi, cô cũng không rảnh bận tâm, côn ŧᏂịŧ cương cứng chống đỡ phần bụng của cô, cô nắm lấy loát động lên xuống liền nghe thấy anh phát ra tiếng thở dốc thoải mái, thật tốt, không phải chỉ có anh lấy lòng cô.
Làn da sau khi dính nước kề sát càng chặt chẽ, mỗi một tấc thân thể chạm vào nhau đều không thể tách ra.
Côn ŧᏂịŧ không ngừng thúc vào cô, nếp nhăn cùng với gân xanh hoàn mỹ trên thân trụ dán vào, cô ngồi xuống thấp đem côn ŧᏂịŧ của anh hoàn toàn đâm vào cơ thể, huyệt nhục run rẩy cắn chặt kẻ xâm chiếm, anh xoa xoa eo cô, hôn lên xương quai xanh, vành tai, cằm của cô, hai phiến môi mềm mại như nhụy hoa đem tìиɧ ɖu͙© khắc sâu vào trong cơ thể cô, cô quỳ chân xuống, sàn nhà cộm cộm làm cho đầu gối đau đớn, nhưng cô không dừng lại được, cô chỉ muốn vặn vẹo eo, muốn lên lên xuống xuống mà phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của anh, muốn bị xuyên qua, muốn bị đâm đến căng cứng.
Nước chảy xuống ép cong lông mi của anh, sau đó rơi xuống dưới, giống như nước mắt vui thích quá đà. Cô hôn lên giọt nước kia, không nếm ra được bất kỳ mùi vị gì. Tất nhiên, ngũ giác sớm đã bị du͙© vọиɠ làm rối loạn, vào thời khắc này ngọt ngào chỉ do giao hợp đem tới, cuống lưỡi cô tê dần, mở miệng lớn hít từng ngụm khí, hơi nước thấm vào phổi của cô, rất nhanh lại bị du͙© vọиɠ hong khô.
Anh thẳng lưng đón ý hùa theo cô, sảng khoái chồng chất, là thủy triều không bao giờ rút ở đại dương, cô bị đẩy lêи đỉиɦ ngọn sóng, bị đánh đến đáy biển, cô ngơ ngác chỉ có thể nắm chặt lấy cánh tay anh.
Anh không có đầy đủ kĩ năng để làm trai bao, nhưng anh quả thật rất nỗ lực mà làm.
Cô cưỡi lên côn ŧᏂịŧ của anh truy đuổi kɧoáı ©ảʍ, anh liền nắm trong tay tiết tấu đưa cô đến nơi ánh mặt trời chiếu tới, anh hoàn toàn hiểu rõ cô muốn gì, cái gì cũng cho cô, muốn cho cô phóng thích trong tay mình.
Cô mong ngóng nhìn về phía anh, du͙© vọиɠ cùng nước nóng là làm da anh đỏ lên, anh hơi há miệng, ánh mắt so với ngày thường càng tan rã, tròng mắt đen trong suốt đến khó mà tưởng tượng nổi, cô nhìn thấy chính mình ở trong đó, cô hôn lên lúm đồng tiền trên má anh.
"Anh thật đẹp." Cô nói.
Anh nghe vậy thì cười khẽ, thật giống như đang nghe trẻ nhỏ nói lời ngốc nghếch, không phản bác, chỉ bất đắc dĩ mà dung túng cười cười.
Cô lại gọi tên của anh, ghé vào lỗ tai anh lặp đi lặp lại, anh cũng không ngừng trả lời. Cô nhìn ra anh rất thích cô gọi tên của anh, đôi mắt anh càng ngày càng sáng, trái tim vui sướиɠ nhảy nhót trong l*иg ngực anh, cơ hồ muốn tránh khỏi ràng buộc mà vọt ra ngoài.
Lúc sắp đến cao trào, cô ôm chặt lưng anh, xương bả vai dưới lòng bàn tay cô nhô lên, theo hô hấp mà chuyển động dưới làn da, vô cùng sống động giống như một cánh chim mới sinh.
Hai người ở dưới làn nước nhiệt tình mà ôm hôn thật lâu.
Sau khi khai trai, cô không còn cẩn thận từng li từng tí một nữa, cô cùng Lý Hòa ở nhà đều tận lực nghĩ ra tất cả các biện pháp thỏa thích hưởng lạc, ghế sopha kẽo kẹt vang vọng, cô bị đυ.ng chạm đến mềm nhũn trên bàn để gia vị, hai người từ trên giường lăn tới sàn nhà, văn kiện mang về nhà xử lý bị vo thành một cục, rơi lả tả trên đất...
Tất cả mọi thứ đều hoàn mỹ, mãi cho đến hôm nay.
Hôm nay cô về đến nhà, lúc mở cửa ra Lý Hòa lại không hề xuất hiện ngay lặp tức như bữa trước, cô nhìn xung quanh, thấy anh ngồi ở trong thư phòng.
Cô nghi hoặc mà đi tới, chưa tới nơi đã nhìn thấy mảnh vỡ của cá heo thủy tinh.
Máu huyết toàn thân cô cứng lại, ngón tay lạnh lẽo, đại não nóng bỏng, cô nhớ lại ông nội ngồi một bên nhìn cô mở quà, cô nhớ đến ông nằm trên giường bệnh, bị bệnh tật hành hạ đến không thành hình người, nhưng vẫn như cũ mỉm cười trấn an cô, nói với cô cá heo thủy tinh sẽ thay ông ở bên cô.
Cô nghẹn họng, bả vai run rẩy.
Lý Hoà đại khái là nghe thấy tiếng bước chân của cô, anh xoay người lại, áy náy ngẩng đầu lên: "Xin lỗi, đem đồ đạc của cô là vỡ rồi, tôi muốn thử dùng máy hút bụi, nhưng lại bị vấp phải dây..."
Cô nhìn thấy máu đỏ tươi tràn ra từ vết thương trên tay anh, thấm lên mảnh thủy tinh trong suốt màu lam nhạt, máy hút bụi ngã một bên, trên đất còn rơi xuống không ít sách, chắc là vấp ngã sau đó đập vào tủ sách, đầu của cá heo thủy tinh nghiêng ngả trên sàn nhà, trên con mắt tròn được điêu khắc có vết nứt, trống rỗng mà ngóng nhìn cô.
Cô đau lòng anh, nhưng lúc này lại không thể nói ra câu không sao cả.
Sự trầm mặc của cô khiến anh như rơi xuống vực sâu, anh nhỏ giọng lặp lại lời xin lỗi, âm thanh nghẹn ở cổ họng, cứng lạnh một đoàn. Cô đi đến vươn tay kéo anh lên từ dưới đất, máu cùng mồ hôi thấm ướt lòng bàn tay cô, Lý Hòa bối rối đi theo cô ra phòng khách, kinh hoàng cùng căng thẳng luân phiên nhau lóe lên trong mắt qnh, cô để anh ngồi trên ghế sopha. Giúp anh nhặt ra mảnh vỡ trên miệng vết thương rồi mới băng bó. Lúc làm những việc này, cô không hề nói một lời nào.
Cô tiếp tục đi thu dọn tàn cục còn sót lại, không nỡ vứt đi cái đầu cá heo còn khá hoàn chỉnh, chỉ đem mảnh vỡ dư lại ném vào thùng rác gói lại cẩn thận, chuẩn bị mang xuống lầu vứt đi.
Lý Hòa nghe thấy âm thanh cô mở cửa, anh gọi cô lại, cô quay đầu nhìn qua.
" Xin lỗi." Anh nói, sắc mặt anh đã xám trắng, hai mắt đen kịt không thấy ánh sáng, làm cho cô liên tưởng đến dáng dấp của anh lần đầu gặp gỡ.
Cô ...