Hàn
Chiến một ngụm lại một ngụm ngậm lấy đầu nhũ tiêm của Hàn
Tuyết mà liếʍ gặm, trêu chọc, một tay bao lấy phía bên kia chơi đùa, một bàn
tay khác vội vàng trượt vào giữa hai chân nàng vuốt ve mân mê tiểu huyệt
non mềm không xương khiến hắn mất hồn.
Kích
thích cuồng dã như vậy có chút làm Hàn
Tuyết không chịu nổi, nàng vô thức lắc lắc đầu thở gấp: “Nha..... Chậm một
chút... Ai...”
“Nha
đầu khẩu thị tâm phi này, đã ướt thành như thế còn muốn chậm một chút sao?” Hàn
Chiến rút ngón tay đang thăm dò giữa hai chân nàng ra, chỉ thấy trên ngón tay
dính một lớp chất lỏng óng ánh, Hàn Chiến giơ lên trước mũi ngửi nhẹ, “Thơm quá
.....”
Thấy
Hàn Chiến hành động phóng túng như vậy, Hàn Tuyết xấu hổ quay đầu đi, giữa hai
chân ướŧ áŧ làm nàng thẹn thùng muốn kẹp chặt, lại bị Hàn Chiến chen một chân
ngăn cản.
“Đừng
che, rất đẹp.” Hàn Chiến lấy hai chân chặn đùi trắng tuyết, từ trên người nàng
bò dậy, cúi đầu nhìn cánh hoa phấn hồng đang dính
đầy mật dịch.
Hai
cánh hoa kia run rẩy lại tản mát một mùi thơm khêu gợi trước mắt Hàn Chiến, làm
hắn đưa lưỡi liếʍ liếʍ bạc môi khô
khốc.
“Không
cần!” Thấy động tác liếʍ môi của Hàn Chiến, Hàn Tuyết vội kinh hãi giãy giụa
nghĩ muốn bò dậy, nhớ lại sau đêm đầu, Hàn Chiến đã từng liếʍ qua nơi đó, một
loại cảm thụ đến cực hạn mất hồn làm nàng chỉ nghĩ cũng thấy toàn thân nhũn ra.
“Đừng
đông, để ta nếm thử một chút.” Vừa nói, hắn vừa cúi người liếʍ láp phiến hoa
phấn hồng kia.
“Đừng,
a.....” Hạ thể bị Hàn Chiến áp chế, hoa tâm truyền đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệtkhiến
thân mình Hàn Tuyết muốn giãy lên rồi lại ngã
về trên giường.
“Ân..
... “ Đôi tay Hàn Chiến nâng bắp đùi Hàn Tuyết, chui đầu liếʍ cánh hoa phấn
hồng, nhàn nhạt mùi thơm cùng ái dịch trong veo làm hắn muốn ngừng mà không
được, đầu lưỡi thô ráp đẩy hai
cánh hoa thẹn thùng sang bên, tiến sâu vào nhụy hoa.
“Nha..
...Ân...” Cảm giác hoa huy*t tê dại làm Hàn Tuyết cả người cũng mềm nhũn,
không kìm chế được càng mở rộng bắp đùi làm Hàn Chiến liếʍ mυ'ŧ càng sâu miệng
hoa tâm mẫn cảm, có thể cảm thụ rõ ràng lưỡi Hàn Chiến tiến tiến xuất xuất liếʍ
miết trêu chọc. Hàn Chiến một phen mãnh liệt hút, đổi lấy Hàn Tuyết cao giọng
hét chói tai.
“Ai a.
....” Nhu tình hét một tiếng, Hàn Tuyết chợt che lấy môi đỏ mọng, chính mình
không tin nổi bản thân lại có thể dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ như vậy.
Thanh
âm cao vυ't nổi lên giữa màn đêm tĩnh lặng, vừa trong trẻo lại có điểm quỷ dị
làm Hàn Chiến cười nhẹ ra tiếng, càng thêm mãnh liệt liếʍ hút hoa huy*t.
“Ân..
. Ân... Ân.....” Từ chỗ kín truyền đến từng đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ bén nhọn
khiến Hàn Tuyết đạt tới cao triều, nhất thờitrong hoa
huyệt, dịch mật giàn giụa, Hàn Chiến liếʍ mυ'ŧ càng thêm khoan khoái, truyền tới
tai âm thanh liếʍ mυ'ŧ vang
dội không dứt, Hàn Tuyết nhắm mắt bịt chặt lấy môi không dám mở miệng, rất sợ
riếng rêи ɾỉ của mình quá lớn, ngày mai, cả Phi Phượng các, thậm chí cả hoàng
cung đều sẽ biết buổi tối nàng cùng Hàn Chiến đã làm chuyện tốt gì.
Hàn
Chiến thỏa mãn chớp chớp mắt liếʍ khóe miệng, vẫn chưa thấy đủ dùng tay khẽ
vuốt cánh hoa phấn hồng, Hàn Tuyết thân thể xụi lơ, mắt nhắm chặt lông mi run
rẩy, Hàn Chiến thương yêu nhẹ phủ trên người nàng, nhẹ
nhàng kéo lấy hai tay đang che kín môi mọng, lấy môi mình ma
sát, “Thích sao?”
Gương
mặt Hàn Tuyết diễm hồng vẫn còn dư âm sau cao triều, nàng thở khẽ vươn tay ôm
cổ Hàn Chiến, môi đỏ mọng hé mở, lưỡi thơm mềm liếʍ lấy khóe môi Hàn Chiến, chủ
động dâng hiến môi mọng, nhiệt tình lấy hành động thực tế chứng minh cảm thụ
của mình.
Hàn
Chiến được nàng chủ động hôn có chút thụ sủng nhược kinh, nam căn gào thét
trướng đau, hắn ôm lấy Hàn Tuyết nửa nghiêng người, một tay kéo cao bắp đùi
tuyết trắng, đặt chính mình dựng đứng giữa đùi nàng, nam căn ở trên miệng huyệt
đυ.ng chạm qua lại, dính chút mật dịch liền dùng lực chen vào.
“Ân..
...” Hàn Tuyết kêu rên một tiếng, hai tay chống trên l*иg ngực Hàn Chiến khe
khẽ đẩy.
Hàn
Chiến hít sâu một hơi, miễn cưỡng dừng động tác, một tay nhẹ nhàng vuốt ve chỗ
hai người kết hợp, “Còn đau không?”
“Ừm!”
Hàn Tuyết đỡ lấy vai Hàn Chiến, thở sâu lấy hơi, tận
tình tự thả lỏng thân thể đón nhận vật tráng
kiện của hắn, “Chàng, ách..... Vẫn quá lớn, đừng quá sức, sẽ đau.”
“Như
vậy sao, đã khá chút nào hơn chưa?” Hàn Chiến vô cùng chậm rãi đưa eo lên
trước, nam căn từ từ chậm
chạp đi tới, mặc cho mồ hôi trên trán rỉ ra từng giọt từng giọt lớn dần.
Hàn
Tuyết căn bản nói không ra lời, sau khi tốc độ chậm lại, nàng có thể cảm nhận
rõ ràng được vật nóng kia đang
gắng gượng chống đỡ trong hoa huy*t, từng
chút chậm chạp trượt về phía trước, loại cử động này cũng dần dần lấp đầy cảm
giác của nàng, làm nàng cắn chặt răng, ôm chặt lấy Hàn Chiến, rúc đầu mình vào
cổ hắn.
Cảm giác
dưới thân càng ngày càngmãnh trướng, Hàn
Tuyết hô hấp cũng biến đổi, càng thêm dồn dập, nam
căn trong huyệt cũng đã chạm nhẹ đến đình điểm, một chút
đυ.ng nhẹ nhàng kia lại tựa như cục đá rơi vào bể tìиɧ ɖu͙©, khơi lên từng đợt
gợn sóng, kɧoáı ©ảʍ mất hồn làm cho hai người cùng than nhẹ ra tiếng.
Nam
căn gát gao bị bao bọc bởi cảm
giác vô cùng mất hồn, Hàn Chiến không dám luật động, mông
căng thẳng, sợ tiếp xúc sẽ làm người yêu khó chịu, cũng phòng ngừa chính mình
quá khích, nam căn trướng đau càng làm trán hắn mồ hôi đầm đìa, môi che lại hơi
thở mùi đàn hương tỏa từ miệng Hàn Tuyết nhiệt tình hôn mυ'ŧ, một tay phủ lấy
ngọc nhũ nắn bóp, hi vọng có thể hóa giải một chút du͙© vọиɠ như muốn làm nổ
tung nam căn.
Hàn
Tuyết tiếp nhận nụ hôn kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Hàn Chiến, một tay e sợ từ eo lưng chậm
rãi trượt xuống, lướt qua mông bền chắc căng thẳng, mơn trớn cơ bụng rắn chắc.
Thân
thể Hàn Chiến cứng nhắc run rẩy, hắn buôn tha môi Hàn Tuyết, “Tiểu yêu tinh,
nàng biết nàng đang làm cái gì không?” Hắn gục đầu trên vai nàng thở gấp, hô
hấp nóng rực toàn bộ đều phun trên ngực Hàn Tuyết, khiến nhũ tiêm nàng vốn đã
mềm xuống lại một hồi tê dại nhanh chóng dựng đứng lên.
Hàn
Tuyết hơi thở gấp gáp, tay nhỏ bé nghịch ngợm lần tới chỗ hai người giao hợp,
nhẹ nhàng cầm một phần nam căn tráng kiện còn lại ở bên ngoài cơ thể. “Người ta
chỉ muốn xem cái kia của chàng dài ra sao thôi.” Mỗi lần
đều chạm tới chỗ sâu nhất của nàng tê dại ma sát thật lâu mới có thểtiến
vào toàn bộ nha.
“Ha ha.
....” Hàn Chiến cười, khẽ liếʍ cổ ngọc trắng mịn, kɧıêυ ҡɧí©ɧ hỏi: “Vậy có
hài lòng với số đo của ta không?”
“Quá to
quá dài,” Ngón tay ngọc ở chỗ gốc côn th*t chọc chọc khẽ trêu
đùa, “Nếu chàng có thể rụt ngắn lại chút nữa, ta sẽ càng
cao hứng.”
“Nha
đầu này!” Hàn Chiến ở trên vai nàng miệng khẽ cắn, dở khóc dở cười nói: “Nàng
có biết, số đo của ta bao nhiêu người cầu còn không được sao?”
Ngón
tay đυ.ng phải hai khốitròn tròn mặt dưới dương
vật, Hàn Tuyết tò mò nắm lấy nhéo nhéo.
“Nha..
... Nhẹ một chút!” Hàn Chiến tựa như thống khổ lại tựa như vui thích khẽ kêu
một tiếng, eo hông bắt đầu không nhịn được nhẹ nhàng đung đưa,
“Còn đau không? Ta nhẫn nhịn không được.”
Tay
ngọc lại lần nữa nắn bóp hai viên cầu mềm mà nàng không cách nào dùng một tay
nắm giữ hết, Hàn Tuyết rút tay về khoác lên eo hắn, “Động đi, nhưng không thể
quá sức a, ta sợ đau.”
“Như
vậy có đau không?” Hàn Chiến tốc độ không nhanh không chậm, vật lớn thối lui
toàn bộ xong lại tiếp tục đút vào, mỗi khi đυ.ng nhẹ chỗ sâu của nàng liền không
dùng sức nữa nhẹ nhàng rút ra, rồi lại tiến vào.
“Không
biết..... Ưʍ..... Thoải mái......” Hàn Tuyết không tự chủ nói, chủ
động phối hợp cùng Hàn Chiến kéo ra đưa vào, nửa tựa trên người Hàn Chiến hô
hấp không yên.
Cảm
giác được thân thể Hàn Tuyết đang từ từ căng thẳng, hoa huyệt
nhanh thít chặt, Hàn Chiến biết nàng sắp đạt tới cao trào, liền đổi sang tư thế
mỗi người một bên, gia tăng tốc độ rút ra đẩy vào, co rút càng mạnh mẽ lại càng
hung hăng đưa đẩy, cảm thấy hô hấp của Hàn Tuyết biến
đổi bén nhọn, Hàn Chiến mãnh liệt rút ra rồi lại mãnh liệt tống vào, thuận lợi
đem chính mình hoàn toàn vùi trong cơ thể nàng.
“A...
..” Hàn Tuyết khàn khàn nhẹ a một tiếng, hoa huy*t hấp lấy côn th*t thật chặt,
tiểu huyệt từng trận co rút như muốn đẩy ra lại như muốn hút lấy, đem vật
nóngkia hòa nhập trong cơ thể mình.
“Đáng
chết!” Hàn Chiến cả người run lên, không thể chịu được gắp hấp nơi hoa huy*t,
hắn buông vũ khí đầu hàng, nam cănrun run
nảy lên, đem toàn bộ mầm mốngtrắng
đυ.c phun vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Hàn Tuyết.