Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ

Chương 4: Trị thương

Hàn Chiến vốn tưởng rằng

ý chí mình vô cùng mạnh mẽ, kiên quyết, nhưng từ khi cảm nhận được sự ngọt ngào

mất hồn của nàng, giờ phút này ôm ấp Hàn Tuyết lại yếu lòng đến thế.

Nhuyễn ngọc ôn hương

nương tựa thân thể hắn, từng mùi hương thơm ngát của nữ nhi bay vào mũi dụ dỗ

hắn, câu dẫn hắn. Nếu không phải vẫn nhắc nhở chính mình rằng thân thể nàng

chịu không nổi, sợ là đã sớm đè nàng ở dưới thân hung hăng thương yêu. Kích

tình vừa rồi vạt áo không có chỉnh sửa rời rạc, một bên kiều nhũ của nàng hiển

lộ ra ngoài, đóa hồng mai nằm trên đỉnh núi tuyết mềm mại, có vẻ tiên diễm ướt

át, vạt áo bị đẩy lên đến bắp đùi, 2 bắp đùi trắng noãn như nam châm hút chặt

tầm mắt hắn, hạ thân căng đau khó nhịn, vô cùng khát vọng sự an ủi từ tiểu

huyệt non mềm.

Một lúc lâu sau, Hàn

Tuyết vẫn cảm thấy thân thể nam nhân vẫn khẩn trương căng thẳng, không khỏi lo

lắng, đưa tay nhỏ lên ve vuốt ngực hắn hỏi

”Ngươi sao rồi?”

Hàn Chiến vội vã bắt lấy

bàn tay đang làm loạn ở ngực, kéo nàng ấn tại nam căn căng cứng đã sắp nổ tung

của mình.

“Trời ạ ──” Hàn Tuyết

giật nảy mình, theo phản xạ muốn rụt tay lại, hắn lại không cho phép. Bên tai

truyền tới lời nói mang theo hơi thở nóng bỏng: “Nó muốn tiến vào lỗ nhỏ dưới

thân nàng, nhưng ta lại sợ làm nàng đau.”

Nói xong còn liếʍ cắn

vành tai đỏ hồng của nàng.

Hàn Tuyết khẩn trương cầm

nam căn vào tay, rước lấy Hàn Chiến ngâm nga “Ôi… A…” Nhắm mắt hít sâu 2 hơi

thật dài, Hàn Chiến buông tay Hàn Tuyết ra, đem nàng nhẹ đặt lên giường, xoay

người đi lấy bát sứ ở đầu giường.

“Hàn Chiến?” Vẻ mặt Hàn

Tuyết không hiểu, mắt lại không có cách di dời khỏi đũng quần của Hàn Chiến,

nơi đó đang nhô cao một khối. Đêm trước bởi vì trúng thuốc, không có thời gian

nhìn ngắm vật đã lấp đầy tiểu huyệt của mình, nhưng mới rồi chạm vào cảm giác

khổng lồ như vậy, nàng một tay căn bản không có cách nắm hết, chả trách hạ thể

hiện tại lại đau như thế.

Hàn Chiến tay bưng chén

xoay người lại, thấy tầm mắt Hàn Tuyết ngừng tại dưới háng mình, không khỏi

cười to nói: “Muốn xem sao?” Lúc thấy Hàn Tuyết đỏ bừng mặt nhìn hắn, không nói

hai lời, một tay kéo ra dây lưng, để cho quần rơi ở bên chân. Nam căn không lồ

ngẩng cao, trên nam căn căng cứng nổi gân xanh, vểnh cao ra khỏi háng, thấy Hàn

Tuyết hút một ngụm khí.

“Lớn quá!” Nói xong trừng

mắt nhìn Hàn Chiến: “Chả trách làm cho người ta đau như thế, sau này không cho

phép ngươi đυ.ng người ta.”

Hàn Chiến cười ngồi vào

bên cạnh nàng, một tay kéo dây buộc áo ngủ trên eo nàng ra, xốc áo ngủ lên, lộ

ra nữ thể hoàn mỹ, hắn si mê nhìn: “Thật đẹp!”

“Ngươi làm gì thế!” Gương

mặt Hàn Tuyết ửng đỏ kéo vội góc áo bị ai đó vạch ra. Nhưng chỉ che được trên,

không lấp được phía dưới.

“Nàng cần bôi thuốc!” Hàn

Chiến một tay nâng thân thể trắng mịn của nàng, kéo nàng hai chân ra.

“Bôi thuốc gì chứ?” Hàn

Tuyết liều mạng tự khép hai chân mình lại, không muốn để cho hắn thấy địa

phương tu nhân của mình như thế.

“Trầy da!” Hàn Chiến ra

tay cực nhanh điểm huyệt trên eo Hàn Tuyết, rồi sau tách ra bắp đùi nàng khép

kín, vạch lớp lông tơ đen mịn, tiểu huyệt non mịn bên trong sưng đỏ dị thường

bắt mắt, “Thật đáng thương.”

Hàn Tuyết xấu hổ và giận

dữ vô cùng, cùng người ta làʍ t̠ìиɦ đến tiểu huyệt trầy da cần bôi thuốc như thế

này, truyền đi ra nàng cũng không cần gặp người, bên này vừa mới nghĩ, lại

thấy Hàn Chiến duỗi ngón tay nhẹ nhàng dịu dàng vuốt ve hạ thể, cửa huyệt cũng

truyền tới hơi hơi đau đớn. Loại cảm giác nhìn được, cảm nhận được này khiến

cho bụng nàng nóng lên, chỉ thấy một dòng nước ấm từ tiểu huyệt chảy ra.

Đôi mắt đen Hàn Chiến tối

sầm, tựa tiếu phi tiếu ngắm Hàn Tuyết, thấy thế Hàn Tuyết thẹn quá hoá giận, “Ngươi

rốt cuộc không cần bôi thuốc nữa à!”

“Cần chứ, ” Hàn Chiến

lặng lẽ cười hai tiếng, “Bất quá, trước khi bôi thuốc, trước để cho ta giúp

nàng thanh lý một chút” Nói xong cúi người chôn mặt giữa hai chân nàng liếʍ láp

, chiếc lưỡi thô dài tách hoa huy*t sưng đỏ, nhẹ nhàng liếʍ, thăm dò vào tiểu

huyệt liếʍ mυ'ŧ. âm đ*o kí©ɧ ŧɧí©ɧ dẫn đến Hàn Tuyết lưu động ra càng nhiều ái

dịch, khiến cho Hàn Chiến liếʍ láp phát ra tiếng vang nho nhỏ.

“Nha… Đừng…” Hàn Tuyết

kinh hoảng thở hổn hển, hạ thân lại không thể nhúc nhích, “Ưm…”

Chiếc lưỡi

dài của Hàn Chiến liếʍ vượt qua cửa huyệt, mang chút đau, cũng càng nhiều khoái

cảm. Nàng có thể cảm nhận được mỗi một động tác lưỡi của Hàn Chiến trong tiểu

huyệt, “A… Ôi…” Hắn thế nhưng, hắn thế nhưng đem đầu lưỡi thăm dò tất cả bên

trong tiểu huyệt, nhấp nhô ra vào, môi cùng răng hắn theo lưỡi từ bên ngoài

liếʍ láp đến tận bên trong, làm cho nàng kɧoáı ©ảʍ chợt tăng, tiểu huyệt xoắn

chặt rụt lên, Hàn Chiến đột nhiên giải huyệt đạo trên eo Hàn Tuyết, đem nàng

ngâng cao lên, tự mình quỳ một gối, lưỡi lại không hề rời khỏi tiểu huyệt, đem

2 đùi nàng đặt trên vai mình, đầu ngữa ra sau khiến cho đầu lưỡi thám hiểm

càng sâu, càng trêu cợt bên dưới chảy ra càng nhiều mật dịch.

“Nha… A…” Hàn Tuyết run

rẩy tới cao trào, chỉ cảm thấy bụng nóng lên, ái dịch chảy ra thật nhiều đều bị

Hàn Chiến nuốt xuống.

Đem bé con đáng yêu vẫn

còn thở gấp gáp thả lại tấm ván gỗ trên giường, Hàn Chiến lại điểm huyệt nàng,

lần này điểm huyệt khắp toàn thân.

“Ngươi… Làm gì nha?”

Hàn Chiến nhìn nàng nở nụ

cười tà,

“Ta căng đến mức sắp nổ

tung rồi, thật muốn nhập vào tiểu huyệt của nàng”

Vừa nói, vừa lấy tay nàng

đặt lên ngực sữa của nàng, một tay kia để ở trên bụng nàng, tách bắp đùi trắng

noãn của nàng sang hai bên đến lớn nhất, làm ra tư thái tự mình an ủi. Vừa mới

trải qua cao trào, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mị sắc chưa lui, làm cho hạ thân hắn

càng thêm căng đau. Hắn gầm nhẹ một tiếng, một tay cầm nam căn của mình nhanh

chóng khuấy động lên, một tay kia nhanh chóng thấm ướt nước thuốc trong bát sứ,

đưa vào cửa huyệt thơm mềm vừa mới bị mình liếʍ láp ướt đẫm.

“Nha…” Hàn Tuyết kinh dị

trợn to mắt, xem Hàn Chiến tự an ủi, một bên rêи ɾỉ vì ngón tay xâm nhập bên

trong tiểu huyệt mang tới kɧoáı ©ảʍ lạnh buốt.

“Thật muốn tiến vào thân

thể nàng ngay bây giờ” Hàn Chiến vừa thở hổn hển, vừa dùng lời nói kɧıêυ ҡɧí©ɧ,

một tay tăng nhanh tốc độ khuấy động nam căn của mình, một tay kia còn không

quên thấm thuốc sáp nhập u huyệt chà lau.”Hung hăng muốn ngươi.” 2 mắt nhìn

chòng chọc vào tư thái mị hoặc chọc người của người yêu bé nhỏ trên giường, 2

mắt giống như lửa cháy hừng hực, Hàn Tuyết thở hổn hển, thân thể nóng cháy,

trong tiểu huyệt có ngón tay thô ráp của hắn vẫn đang ra vào, ánh mắt tựa như

sói đói làm cho nàng cảm giác hiện tại ra vào thân thể nàng không phải là ngón

tay hắn, mà là nam căn hắn. L*иg ngực nóng lên, tiểu huyệt xoắn ngón tay hắn

nhanh chóng co rút lại, nàng lại một lần nữa đạt tới cao trào, mà Hàn Chiến sau

khi nhanh chóng khuấy động nam căn của mình vài lượt thật mạnh, eo cong lên,

màu trắng tϊиɧ ɖϊ©h͙ như mũi tên bắn lên vách đối diện.