Phạm Hương dứt môi ra khỏi hạ thân nàng. Đưa môi lên cánh môi nàng. Môi lưỡi triền miên, đầu lưỡi của Phạm Hương thuần phục quấn quít với đầu lưỡi của Lan Khuê mãi không buông tha, cô là bắt nàng phải đắm chìm trong du͙© vọиɠ cùng với cô.
Đầu lưỡi của Phạm Hương càn quét trong khoang miệng của Lan Khuê, hút hết mật ngọt của nàng , còn ép nàng cũng phải nuốt xuống nước bọt của cô và cả mật ngọt của nàng. Tự thấy mình thật biếи ŧɦái.
Lan Khuê ánh mắt ngày càng mê ly, sự chống cự giãy giụa dần dần suy yếu, cuối cùng cũng không còn nữa. Nàng giờ đã không còn biết trời trăng mây gió gì hết, chỉ còn một mảnh mê ly kì ảo, thân thể nàng bắt đầu có những biến đổi rất lạ, vùиɠ ҡíи của nàng đang thấy khó chịu, trống rỗng, còn mơ hồ cảm thấy ẩm ướt.
– Ưm……ưn……
Phạm Hương cuối cùng cũng lưu luyến buông tha đôi môi nhỏ nhắn của nàng. Hai đôi môi tách ra, tạo nên một sợi chỉ bạc mờ ám.
Phạm Hương nhìn bộ dáng mê ly của Lan Khuê lúc này mà không khỏi hít một ngụm khí.
Đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ mơ hồ mộng ảo, đôi môi nhỏ nhắn ướŧ áŧ đang mở ra, ẩn ẩn còn thấy được đầu lưỡi, khóe môi của nàng lăn dài xuống một hàng chỉ bạc lấp lánh, khuôn mặt tuyệt sắc nhỏ nhắn trắng noãn giờ đang đo đỏ, biểu hiện của sự chìm đắm trong du͙© vọиɠ.
Lan Khuê không hề biết, bộ dáng của nàng bây giờ làm rung động Phạm Hương như thế nào, tựa như thiên sứ thuần khiết đang tọa lạc trong du͙© vọиɠ, quyến rũ khôn cùng, đừng nói là Phạm Hương, bất kì ai cũng không chống cự lại được sức quyến rũ câu dẫn của nàng.
– Vợ, vợ chị rất xinh đẹp. Của một mình chị.
Phạm Hương giờ đây trong đầu không còn bất cứ thứ gì, trong cô giờ đây chỉ còn người con gái phía trước và du͙© vọиɠ, khuôn mặt cương nghị của một vị giám đốc, khẽ cười nham hiểm, nói:
– Tiểu yêu tinh, em mà dám đem khuôn mặt này đi câu dẫn người khác, chị nhất định sẽ cho em sống không bằng chết.
– Hứ, người ta yêu chị như vầy, sao lại đi câu dẫn người khác chứ. – Nàng chồm tới hôn cô.
Phạm Hương hài lòng mỉm cười.
Phạm Hương không vội nhào vào ăn Lan Khuê ngay, cô đi đến mở tủ, lấy ra dây thừng nhỏ và ” đồ chơi ” ( Là loại đồ chơi có công tắc, bật lên sẽ tự động run ) . Tất cả đều là cô mua về trước hôn lễ, phải cho vợ thử cảm giác mới lạ này.
Lan Khuê còn đang mơ màng hiển nhiên không biết những việc đang xảy ra xung quanh mình.
Phạm Hương khẽ cười, đặt hai món đồ đó bên cạnh giường, sau đó áp người đè lên nàng, cúi đầu xuống hôn đôi môi đỏ mọng của Lan Khuê nhưng hai tay cô thì chả an phận tí nào. Một tay thì cầm đôi gò bồng đỏ ửng của Lan Khuê, xoa nặng thành các hình dạng, lúc thì chà chà nụ hoa của nàng.
– Ưʍ..a..ân..ưm….. –Lan Khuê chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà rên rĩ thành tiếng càng tăng thêm sự hưng phấn cho Phạm Hương.
Một tay khác của Phạm Hương thì dò tìm xuống vùng thần bí của Lan Khuê, kí©ɧ ŧɧí©ɧ bên ngoài một hồi, Phạm Hương mới đâm thẳng một ngón tay vào hoa huyệt của nàng.
– A…ưʍ..khó..chịu..ưm…- Bình thường Phạm Hương sẽ vào bằng hai ngón, ba ngón, nhưng hôm nay lại chỉ có một, nơi đó của nàng vô cùng trống rỗng.
– Em muốn như thế nào đây, bà xã ? – Phạm Hương cười ôn nhu.
– Ưm……ưʍ..a……thêm…..thêm một…………ưmmmmm
Phạm Hương cười, đặt thêm một ngón vào, hai ngón tay liên tục đυ.ng chạm điểm kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Lan Khuê.
– Ngoan. – Phạm Hương cười, 2 ngón tay kẹp chặt điểm kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Lan Khuê, một ngón ở ngoài thì đè lại hạt đậu hồng đang nhô cao của nàng.
– Uwmmmm
– Nhẹ… Ưn ưn…ưn… Á…..
– ưm…a..a..a…” Lan Khuê chẳng mấy chốc đạt tới cao trào lần nữa, mệt mỏi nằm trên giường, mật dịch phun dính lên ngón tay của Phạm Hương càng khiến Phạm Hương hưng phấn hơn.
Lan Khuê cảm thấy bên dưới mình trống rỗng, theo bản năng cọ xát hai chân ( hai bắp đùi ) nhưng lại khiến nàng càng khó chịu hơn, vặn vẹo thân mình.
– Hừ ! thật hư hỏng.
Biết thời cơ đã tới, Phạm Hương bước xuống giường, cầm dây thừng, xích một tay nàng lại.
– Hương, thả em…..
– Ngoan.
Cô lấy sεメtoy đem đến, bật công tắc làm cho nó run lên, sau đó dần bước lại chỗ Lan Khuê đang nằm vặn vẹo trên giường.
Phạm Hương cầm sεメtoy đang hoạt động không ngừng run lên, cười ôn nhu với bóng dáng đang khát tình của Lan Khuê :
– Bảo bối, chị muốn vào trong em lắm. Nhưng mà……….muốn em cầu xin chị.
– Em……..ưm…khó…chịu..ngứa…ưn…làm..ơn…
Phạm Hương nhìn gương mặt tuyệt mỹ đang động tình của Lan Khuê, cô không hề thương tiếc mà đút ngay sεメtoy đang hoạt động xoay tròn vào cúc hoa ( cửa sau ) của Lan Khuê.
– A..a..a…chị…..đưa cái gì…..ưmmm vào đó……ưn ưn…..lấy ra. – Sεメtoy quá to so với cúc hoa nhỏ bé của nàng, với lại nó quá lạnh, Lan Khuê chỉ cảm thấy đau không chịu nổi.
Lan Khuê muốn lấy đồ chơi đó ra khỏi người mình, sεメtoy lại không ngừng run run tại điểm kí©ɧ ŧɧí©ɧ của nàng, mang lại cho nàng kɧoáı ©ảʍ khôn cùng, nên nàng không nỡ lấy ra. Chỉ có thể nằm ngửa mà đón nhận.
– Aaa…….ưmmm Hương……a…a…ưn…
Phạm Hương ngồi cạnh giường vuốt ve gương mặt tuyệt đẹp của nàng, ánh mắt ôn nhu cơ hồ muốn chảy ra nước:
– Bảo bối, ngoan, có phải rất sướиɠ không ?
Phạm Hương đứng dậy, lấy thêm hai dây thừng, xích lại hai chân Lan Khuê vào hai cạnh giường, thế là cảnh xuân hoàn toàn bại lộ ra không khí. Sau đó, Phạm Hương rót một ly rượu vang, ngồi xuống sopha đối diện không xa giường mà thưởng thức.
Sεメtoy cứ run run trong cúc hoa Lan Khuê mãi, nàng dần cảm thấy không thỏa mãn. Hai chân banh ra to hết cỡ.
Phía trước hoa huyệt của nàng cảm thấy trống rỗng, không ngừng chảy ra mật dịch khiến Lan Khuê rất khó chịu.
– Chị…..ưn…….ưmmmmm
Một lúc không chịu nỗi nữa, nàng dùng ngón tay của bàn tay không bị trói tự an ủi, ngón tay đâm vào hoa huyệt khiến nàng thoải mái được một chút, nhưng một lúc thì nàng càng thấy trống rỗng hơn, nàng không ngừng đâm vào, đâm vào cho đến hết 3 ngón tay cũng cảm thấy không được thỏa mãn. Bất đắc dĩ, Lan Khuê dùng ánh mắt cầu xin người đang nhàn nhã thưởng rượu trên sofa với những ngón tay thon dài quen thuộc kia.
– Hương…..giúp em……ưn ưn…….
Phạm Hương ngồi trên sofa nhìn Lan Khuê đang tự an ủi, sau đó dùng ánh mắt cầu xin nhìn cô thì chút xíu nữa cô đã chịu không được mà nhào tới. Nhưng Phạm Hương nhịn.
Tiểu yêu tinh này !
Cô cười, tới giường tháo bỏ ra dây thừng, rồi lại tiến tới ngồi ở ghế, cười ôn nhu với Lan Khuê :
– Đến đây với chồng, chồng thỏa mãn em.
Lan Khuê nghe lời, leo xuống giường đi lại gần chỗ Phạm Hương đang ngồi.
Vì sεメtoy vẫn đang hoạt động trong cúc huyệt của nàng nên những bước đi không thuận tiện lắm.
Phạm Hương thò tay xuống lấy sεメtoy ra khỏi người nàng. Nhìn vợ mình.
– Hôn chị.
Lan Khuê nghe lời, đứng đối diện với cô ở sofa, cúi người hôn vào hõm cổ cô, hôn vào mang tai, hôn ở môi rồi trượt xuống bờ ngực, hôn vào ngực.
Tuy nghe theo sự hướng dẫn của Phạm Hương nhưng động tác của Lan Khuê vẫn không rất thuần phục. Chính vì sự chậm chạp này lại làm Phạm Hương sắp phát điên.
– Ưn..a…bảo bối..”
Cuối cùng nhịn không được, Phạm Hương giữ lấy ót của Lan Khuê mà liên tục mấp lấy môi nàng.
Tiếp theo, Phạm Hương ôm Lan Khuê lên ngồi ghế sofa mà cô đang ngồi, cô thì ngồi chòm hõm ở dưới, ngước lên nhìn nàng cười nói :
– Bảo bối, ngoan, mở chân ra cho chị xem.
Nghe lời nói của Phạm Hương, Lan Khuê dù chìm sâu trong mê ly du͙© vọиɠ vẫn còn thấy ngượng ngùng, ấp úng mãi không mở chân ra.
Phạm Hương cười, liếʍ đôi môi mỏng, ngước lên lần nữa nhìn nàng :
– Còn cái gì chị chưa thấy mà che với chả đậy, giờ thì mở ra cho chị nhìn nào.
Lan Khuê mở dần ra hai chân, cảnh xuân phơi phới đập vào mắt cô, cô với tay lấy sεメtoy nhét lại vào cúc hoa của nàng.
– ưm…..đừng……..
Nhìn vào sεメtoy không hề lưu tình liên tục ra vào cúc huyệt hiện ra hết trước mặt Phạm Hương.
Phạm Hương cuối cùng nhịn không được mà bỏ ngay hai ngón tay của mình vào tiểu huyệt của Lan Khuê.
Tiểu huyệt đã đầy mật dịch bôi trơn, nên hai ngón tay của Phạm Hương vào trót lọt.
– a..đau quá…chị…lấy ra đi…. Lấy cái kia raaaaaaaa…– Lan Khuê bị đau nên từ trong du͙© vọиɠ cũng tỉnh lại luôn, không ngừng đánh vào l*иg ngực Phạm Hương, nhưng nàng không hề biết đó cũng chỉ như gãi ngứa.
Phạm Hương không động, chờ đến khi Lan Khuê thích ứng hoàn toàn thì bắt đầu ra vào tiểu huyệt nàng. Bên dưới cúc hoa, sεメtoy cũng đang xoáy tròn vào cái lỗ nhỏ đó.
– a…a..ưm…”
Thần trí bắt đầu mê ly, từ đau hóa thành kɧoáı ©ảʍ khiến nàng thèm khát, cuối cùng cũng nghe theo thân thể mà hành động, ra vào theo từng nhịp điệu của Phạm Hương.
– a…ưn..chỗ …đó..a…
– aaaaaa…… ưn…không..sâu…sâu quá…
– Bảo bối, có thích không ?
– Ưn, em…..a…thích..”
Hai ngón tay không ngừng ra vào, sεメtoy cũng bị Phạm Hương đẩy mạnh vào trong hơn.
– A…..Hương…..em ra……..
Hoa huyệt nàng co bóp ngón tay cô. Phạm Hương rút món đồ chơi ra, nhưng hai ngón tay vẫn chưa rút ra, đâm vào liên tục, để nàng đạt đỉnh ái ân rồi mới rút ra hoàn toàn.
Từ lỗ xuân tình, một dòng nước trắng đυ.c bắn ra bên ngoài lênh láng, đều bị ai đó đưa miệng vào mυ'ŧ ngon lành.
Đặt nàng nằm trên ngực mình ở giường, cô cưng chìu xoa xoa tấm lưng cho nàng. Nhưng người bên trên vẫn cứ thút thít không thôi.
– Thôi nào, chị xin lỗi.
– Hic….chị hỏng có thương người ta….
– Thương, thương nhất, không phải em cũng sung sướиɠ đó sao ? – Phạm Hương hôn lên tóc nàng, mở miệng trêu chọc.
– Hic, hỏng thèm nói chuyện với chị. – Nàng giận dỗi úp mặt vào hõm cổ cô mà ngủ ngon lành.
#MoonSun
Lạy chúa con còn lứa tuổi student.