Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 127: Thương lượng

Alan bình tĩnh nhìn đám lính đánh thuê đang bao vây trước mặt mình.

Bộ dáng hắn hiện tại tất nhiên vẫn là đi kèm với chiếc áo choàng có mũ trùm, khuôn mặt cũng được che đậy kín đáo. Thận phận nhị hoàng tử Alan Vermillion hoàn toàn là không thích hợp xuất hiện tại trường hợp như thế này.

Kỵ sĩ mặt nạ, lần nữa lóe sáng đăng tràng!

“Các hạ, đây đã gần với vùng biên giới, chúng ta nước giếng không phạm nước sông. ” Amir dẫn đầu bắt chuyện, lộ rõ thái độ kiêng kỵ.

Nam tử thần bí trước mặt, khó mà cảm nhận được một tia ma lực nào, nhưng đứng yên tại chỗ tỏa ra áp lực tinh thần lại trầm trọng như tòa núi lớn, một ánh mắt lơ đãng lướt qua cũng đã khiến toàn thân căng thẳng.

Trước mặt hắn, chính xác là một kẻ mạnh, còn là mạnh tới mức đáng sợ!

Đáng tiếc, Alan cũng không thèm điểu đối phương, thiếu nữ bên cạnh mới làm cho hắn hơi có một chút hứng thú.

“Tóc đen dài mượt mà, con ngươi tử sắc, dáng người đầy đặn... ta cho 8. 5/10.”

Một chút đánh giá thoáng qua trong đầu, tuy nhiên, yêu thích thì yêu thích, việc gì cần làm thì vẫn cứ phải làm. Ein Abgrund vốn là một sát thủ, trên tay thấm máu tươi của biết bao người vô tội, Alan có chặt nàng thì cũng không hề ái ngại.

“Ein Abgrund... đầu của ngươi thật sự rất đáng tiền!”

Giọng nói bình tĩnh lại khiến cho sắc mặt mọi người ở đây biến đổi. Khuôn mặt Ein vẫn duy trì lạnh lùng, nhưng nắm tay thì siết lại thật chặt.

“Có thể hay không... thương lượng?” Giọng nói Amir đã trở nên khàn khàn.

Alan ngạc nhiên, nhận túng?

“Vậy các ngươi trả gấp đôi a! Tại chỗ chuyển khoản, ta lập tức rút lui. ”

“Ách... ” Giờ lại đến phiên Amir mộng bức, thật có thể thương lượng?

Thời hiện đại thanh toán điện tử, lấy tiền là tiện lợi như vậy! Gọi cú điện thoại, bấm vài nút trên bàn phím thì xong việc.

Alan tiếp nhận nhiệm vụ hoàn toàn là vì thù lao, đã mất công chạy tới tận đây một chuyến, nếu đối phương biết điều xuất tiền mua mạng, hắn cũng có thể chấp nhận.

Phát triển Vermillion thật sự rất cần tài chính. Đổi mới thiết bị huấn luyện cho Blazer, đầu tư giáo dục, y tế, làm đường, sắp tới còn định xây dựng thêm mấy cây cầu nữa, nếu chỉ phụ thuộc vào thuế thu hoặc mượn nợ thì cần chờ thời gian khá lâu. Đâu đâu đều toàn là chỗ ngốn tiền a. Huống chi chính bản thân Alan tiêu xài cũng rất nhiều.

Đương nhiên, nếu bắt đầu động thủ thì lại là một chuyện hoàn toàn khác. Lúc đó không còn gì để mà bàn luận.

“Vậy ngươi... muốn bao nhiêu?” Amir cẩn thận dò hỏi.

Alan hơi mỉm cười báo ra một chuỗi con số, lập tức khuôn mặt của vị lính đánh thuê đầu lĩnh này đen lại.

Ngay vào lúc này,

Đất đá bị xới tung, hàng tá những bụi gai nhọn liên tiếp xung quanh Alan xuất hiện, đâm xuyên qua thân ảnh nhỏ bé.

“Đánh trúng?” Ein hơi kinh ngạc.

“Không, chỉ là tàn ảnh!” Amir cải chính, trên tay đã hiển hóa ra Device, là một cây súng lục màu trắng, ngay lập tức liên tiếp hướng về phía một bên nả mấy phát.

“Ha, ta cũng biết là khó mà thương lượng được. ” Hơi nghiêng đầu là tránh được công kích từ xa, dưới lớp mặt nạ phát ra tiếng cười mỉa mai.

“Còn thứ này... bào tử ký sinh? Đủ âm hiểm, đúng như những gì mong đợi từ một gia tộc sát thủ... ”

Alan dùng hai ngón tay chà sát, một chút bụi bặm nhỏ bé phiêu tán. Dưới tâm nhãn siêu phàm, dù là tác động đến cấp độ phân tử vẫn có khả năng cảm nhận được, chứ đừng nói tới mấy cái hạt bào tử thế này.

“Ngươi... ” Khuôn mặt thiếu nữ sát thủ lúc này hiện lên cảm xúc rõ rệt.

“Bị phát hiện, xem ra lần này thật sự phải liều mạng... ” Amir thở dài.

Bản thân vốn là một tên lính đánh thuê già dặn, hắn tất nhiên không có thói quen đặt hy vọng vào sự nhân từ của địch nhân. Thương lượng cái gì, cũng chỉ để câu giờ mà thôi, năng lực của Ein cần chút thời gian để phát động.

Tuy nhiên, có vẻ như còn là vô dụng.

Ánh mắt trở nên sắc bén, bàn tay Amir vung lên. Lập tức thì có một đám binh lính đi đầu mau chóng áp sát về phía Alan. Ma lực tản mát cho thấy toàn bộ đều là Blazer, còn không phải hạng xoàng, ít nhất phải sánh ngang với cấp C.

“Gϊếŧ!!!”

Nhóm đi đầu thì phóng xuất đủ loại năng lực tấn công phủ đầu như băng tiễn, hỏa cầu. A, còn có vài tên dùng tinh thần hệ năng lực chế tạo ảo giác, phối hợp đúng là khá tốt. Mấy kẻ đứng sau thì mau chóng rút ra súng tự động xạ kích.

Trên chiến trường thực thụ, Blazer cấp thấp như hạng E, D vẫn chiếm đa số. Chém gϊếŧ trong thời gian dài, mà dùng số ma lực không nhiều để phát động năng lực thì quá lãng phí, lực phá hoại có khi còn kém so với vũ khí nóng. Thế nên dùng ma lực cường hóa cơ thể lẫn giác quan kết hợp với súng ống trong chiến đấu mới là chủ lưu.

Còn hạng F... trong nhận thức của phần lớn Blazer cũng như Alan, Blazer cấp F cùng người phàm không khác nhau mấy. Lượng ma lực ít ỏi có khởi động được năng lực của Device chưa còn là một vấn đề, nói gì tới chiến đấu.

Thế công mãnh liệt, bao phủ mọi góc chết. Liên tiếp nhiều tiếp nổ lớn xuất hiện, từng mảng đất đá bị hất lên.

“Ta nói, các ngươi... ” Giọng nói kỵ sĩ mặt nạ vẫn bình thản hiện ra trên chiến trường, không hề giống với người vừa hứng chịu công kích như bão táp.

Lúc này, một phát súng lại được bắn ra, âm thanh nhỏ đến nỗi khó có ai phát hiện. Chưa tới một giây, tiếng nổ đinh tai nhức óc, mặt đất trong phương viên hàng trăm mét lại lần nữa trải qua một đợt giày xéo.

“... Không còn trò gì hay sao?”

Ma lực khuấy động không khí, mau chóng xua tan đi bụi mù, thân ảnh che mặt vẫn đứng sừng sững tại chỗ. Dưới chân, từng phiến đất cát như tan chảy, đây là dấu hiệu cho sức nóng đã phải đạt tới trên 2000 độ C.

Đám lính đánh thuê toàn bộ đều dừng lại hành động, trợn mắt há hốc mồm.

“Nói giỡn đi... ” Nuốt một ngụm ngước bọt, Amir khô khốc lên tiếng. Trên tay cầm súng vẫn quên chưa hạ xuống.

Năng lực của hắn, là nắm giữ ‘nổ tung’, đồng thời các thành viên khác trong đội ngũ còn thêm vào nhiều khái niệm hỗ trợ như ‘tất trúng’ và ‘vỡ nát’.

Bản thân cũng đã dồn hơn phân nửa ma lực vào công kích, dù là một tòa núi lớn khẳng định sẽ bị đánh thành vụn. Vậy mà... hoàn toàn chưa tổn hại được một sợi tóc của đối phương, quần áo phẳng phiu như cũ.

Dù là Blazer cấp A cũng không thể nào treo như vậy a! Phòng ngự không cần ma lực sao. Đây là chuyện gì xảy ra?

“Hừ, thật là một đám nam nhân vô dụng. ”

Lúc này, quanh người Ein đã có một đám vật triệu hoán hình thù khác nhau, là những tạo vật cấu thành từ cây cối, ma lực trên thân rạo rực.

Tuyệt kỹ của Ein Abgrund, sáng tạo ma thú, sức mạnh mỗi con có thể dễ dàng xé nát Blazer thông thường, hung hãn không sợ chết, trên thân tràn ngập độc tố, lúc bị tổn thương lại hồi phục cực nhanh. Dù là Blazer đẳng cấp cao, nếu không sở hữu năng lực khắc chế, trong thời gian ngắn cũng khó mà đánh bại được.

Không cần thiếu nữ ra hiệu, đám sinh vật ma pháp này như có trí tuệ, cùng nhau xông lên, tốc độ cực kỳ mau, âm bạo liên tiếp nổ vang.

“Trông thì đúng là khí thế!” Tuy nhiên thực tế, Alan đã bắt đầu cảm thấy nhàm chán, năng lực của địch nhân không sở hữu thứ gì đáng để chú ý, bản thân gần như toàn bộ đều thu thập. Hắn đã mất hứng thú tiếp tục bồi một đám lính đánh thuê và nữ sát thủ chơi đùa.

Bladelord, quyết định bắt đầu nghiêm túc!

“Vibration Sword!”

Động tác vung kiếm vô cùng đơn giản giống đang diễn tập, có điều kết quả sao.

Ánh mắt khó hiểu của Ein lẫn Amir chẳng mấy chốc trợn to.

“Oanh!!!” Ma thú xông tới, không có dấu hiệu lập tức nổ tung. Những tảng đá trên đường, bị chấn thành bụi phấn.

“Aaaaa! Cứu ta...” Hàng loạt những tên lính đánh thuê cả người bật máu, con ngươi lồi ra như bong bóng căng phồng rồi vỡ toang, huyết dịch từ ngũ quan tuôn trào.

Sóng âm vô hình xen lẫn ma lực khiến cho địa hình khẽ rung động vài đợt.

Chỉ có khoảng cách khá xa như Amir hay Ein mới may mắn còn sống sót, nhưng cũng phải đau đớn che lấy trái tim, cơ thể như bị tán giá.