Diên Phi Lệ Thiên

Chương 125

☆, Chương 125:

Nơi lông tuyến, là một mảnh da thịt cực kỳ mịn màng, đó là đặc hữu thuộc về thiếu nữ trẻ tuổi cùng mềm mại. Sờ vào, liền giống như là đang vuốt một khối ngọc sức tốt nhất vậy, khiến người ta yêu thích không rời tay.

"Tiểu Ca. . . Ngươi. . ." Trình Mộ Diên ngưng mắt nhìn Sở Phi Ca đứng ở trước mặt mình, bởi vì chính mình đυ.ng vào, mặt nàng vốn là đã lộ ra đỏ ửng giờ lại càng kinh biến đến mức đỏ bừng, trong đôi mắt đen mang theo chờ mong cùng kiên định, liền như thế sâu lắng đang nhìn mình."Diên nhi, ta biết ngươi lo lắng, biết ngươi muốn ở sau khi giải quyết xong hết thảy sự, rồi mới triệt để nắm giữ ta. Nhưng ở đêm nay, tiểu Ca là thê tử của ngươi.

"Vì lẽ đó, để ta trở thành nữ nhân của ngươi? Có được hay không?"

Mang theo giọng nói khàn khàn đang vang lên bên tai, đồng thời có cỗ nhiệt khí thổi vào trong nhĩ động, khiến Trình Mộ Diên không tự chủ được rùng mình một cái, đồng thời ôm lấy Sở Phi Ca, liền như vậy để cho nàng ngồi trên hai chân của mình.

Bốn phiến môi, không cần bất kỳ nguyên do dính sát lại với nhau. Không biết là ai chủ động, là ai làm nổi lên Tinh Tinh Chi Hỏa (đốm lửa nhỏ). Hai cái lưỡi bướng bỉnh trêu chọc nhau, truy đuổi không biết mệt mỏi, quấn quýt, cuối cùng, càng làm nước mật ngọt ngào trong miệng đối phương cuốn vào trong miệng mình, chậm rãi nuốt xuống.

Vừa hôn xong, Sở Phi Ca nằm phục ở trong lòng Trình Mộ Diên, hơi hé miệng nhẹ nhàng thở gấp. Cảm giác được người dưới thân ôm mình vẫn chưa có bất luận động tác gì, không khỏi có chút lo lắng. Trời mới biết, nàng chờ mong Trình Mộ Diên có thể nắm giữ được chính mình, đã chờ mong bao lâu. Chỉ là một cái hôn vừa nãy kia, Sở Phi Ca liền biết thân thể của mình đã dậy sóng.

"Diên nhi, ngươi liền không muốn ta sao? Lẽ nào, ngươi liền không muốn tiến vào thân thể của ta, cùng ta cộng phó vân vũ, nhìn ta vì ngươi điên cuồng sao?" Sở Phi Ca đem đầu chôn ở trong cổ Trình Mộ Diên nhẹ nhàng nói, cho dù người nói ra những lời nói hùng hồn này là nàng, nhưng nàng vẫn không tự chủ được mà đỏ mặt.

"Tiểu Ca , ta muốn ngươi, chỉ là. . ."

"Diên nhi, nếu ngươi muốn, vậy cũng đừng lo lắng nữa. Ngươi biết không? Chỉ là một cái hôn vừa nãy kia mà thôi, ta cũng đã ẩm ướt. Không tin, ngươi sờ một cái xem." Sở Phi Ca nói, kéo tay Trình Mộ Diên qua nhẹ nhàng đặt ở giữa hai chân mình bởi vì phải ngồi ở trên đùi Trình Mộ Diên mà không thể không tách ra.

Nơi đó, đã sớm là một mảnh trơn dính. Dùng tay trượt nhẹ nhàng, liền có thể cảm giác được thân thể Sở Phi Ca run rẩy, cùng chất dịch nóng hổi đang róc rách chảy ra ở giữa kia.

"Diên nhi, ta là của ngươi, bất kể là thân xác, hay là trái tim. Thậm chí ngay cả tính mạng của ta, đều giao cho ngươi. Nếu như không có ngươi, sẽ không có Sở Phi Ca bây giờ." Chỉ một câu nói, liền chấn động trái tim của Trình Mộ Diên. Đây là lần đầu tiên hai người đang làm chuyện thân mật như vậy thì, nhắc tới các nàng thân là quan hệ mẫu nữ. Trước đây, bởi vì cấm kỵ, vì lẽ đó không muốn nhắc tới.

Nhưng, bây giờ nghe được câu nói 'nàng là hoàn toàn thuộc về mình' của Sở Phi Ca, trong lòng càng là thỏa mãn cùng vui vẻ như vậy.

"Tiểu Ca, ta muốn ngươi." Liền để chúng ta nắm giữ lẫn nhau, trở thành nữ nhân của đối phương. Trình Mộ Diên nói, duỗi hai tay ra vòng lấy cái eo nhỏ nhắn của Sở Phi Ca, đồng thời dùng bờ môi mềm mại, hôn lên mi tâm của đối phương, hai mắt, chóp mũi, cằm, cuối cùng là đến cổ. Bởi vì đêm nay là ngày đại hôn của Sở Phi Ca, vì lẽ đó cho dù nàng lưu lại dấu vết, thid cũng sẽ không bị người ngoài hoài nghi.

Nghĩ tới đây, Trình Mộ Diên liền đem từng đoá từng đoá ấn ký đỏ tươi lưu lại trên cổ Sở Phi Ca, dẫn tới người trong lòng càng ngày càng thở dốc cùng run rẩy nặng nề. "Ân. . . Diên nhi. . . Thật xấu. . . A. . ." Không kìm lòng được hừ nhẹ thành tiếng, Sở Phi Ca vuốt phía sau lưng Trình Mộ Diên, dùng ngón tay dao động qua lại ở phía trên đó. Ám chỉ rõ ràng như vậy, Trình Mộ Diên lại sao không biết?

Mang theo một ít xuất hiện bất ngờ cùng cái lưỡi nhám nhúa xẹt qua xương quai xanh nhô lên cao cao kia, khoái ý tê dại ngứa ngáy khiến cho thân thể cực kỳ mẫn cảm của Sở Phi Ca nhất thời ôm chặt lấy Trình Mộ Diên ưỡn cao vòng eo của chính mình. Cứ như vậy, tuy rằng để hai cái xương quai xanh kia kéo xa khoảng cách với Trình Mộ Diên, nhưng là đem hai khỏa đẫy đà đã sớm trướng lên cao cao ở trước ngực mình đưa đến trước mặt Trình Mộ Diên.

Bởi vì hiện tại Sở Phi Ca đang ngồi ở trên đùi Trình Mộ Diên, vì lẽ đó chỉ cần đối phương vừa nhấc mắt lên, liền có thể nhìn thấy hai khỏa núi cao vυ't này. Tuy rằng không tính là ầm ầm sóng dậy, nhưng cũng là to nhỏ vừa phải, hình dạng vô cùng tốt. Trình Mộ Diên không nhịn được, há mồm cắn một khỏa trong đó vào miệng, liền nghe được một tiếng ríu ra ríu rít của Sở Phi Ca, ngay sau đó thì mềm nhuyễn ở trong l*иg ngực của mình.

"Ân. . . Diên nhi. . ." Sở Phi Ca kêu tên Trình Mộ Diên, tùy ý đối phương đem mình ngậm vào trong miệng, một hồi mυ'ŧ một hồi nút. Xúc cảm như vậy, thật giống như là một hài tử đang bú sữa của mẫu thân vậy, khiến cho Sở Phi Ca nhất thời có một loại cảm giác nàng cùng Trình Mộ Diên đổi thân phận cho nhau.

"Tiểu Ca. . . Ngươi thật ngọt." Trình Mộ Diên hôn, nụ hôn nhỏ nhỏ vụn vụ rơi vào trên một mảnh quang cảnh lớn trước ngực Sở Phi Ca. Mặc kệ là bộ ngực giao bạch kia (ý là trắng đó), hay là hai khỏa trắng mịn tròn trịa kia, đều ấn đầy dấu vết Trình Mộ Diên lưu lại. Thậm chí so với trên cổ, còn nhiều hơn rất nhiều.

"Diên nhi, ta muốn ngươi. . . Ta muốn ngươi. . ." Thân thể càng ngày càng khó nhịn Sở Phi Ca phát sinh mời gọi, nàng có thể cảm giác được mình đã ẩm ướt không ra hình thù gì, thậm chí dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra, cũng đã thấm ướt y phục của Trình Mộ Diên. Nàng đối với phản ứng như thế của mình ý tứ có chút không tốt lắm, rồi lại cấp bách muốn để Trình Mộ Diên tiến vào thân thể của chính mình.

"Ân, ta muốn ngươi." Trình Mộ Diên nói, ôm lấy Sở Phi Ca đem nàng đặt nằm xuống giường, đồng thời cũng nhanh chóng cởi bỏ y phục trên người mình. Khi hai cỗ thân thể xích lỏa quấn quýt chặt vào nhau, Sở Phi Ca duỗi hai chân ra kẹp lấy eo Trình Mộ Diên, dùng hạ thể ẩm ướt sượt sượt ma sát vào bụng của đối phương. Chỉ một hồi, liền ướt nhẹp thân thể khô nóng của đối phương.

"Tiểu Ca. . . Ngươi. . ." Nhìn da thịt của mình bị Sở Phi Ca làm cho ướt nhẹp, Trình Mộ Diên sững sờ không biết làm sao. Nhưng đối phương tựa hồ không hề có ý trả lời nàng, chỉ là cầm lấy tay của chính mình, đặt lên trên hoa hạch sưng lên cao cao ở trong cái hoa viên kia."Diên nhi. . . Tiến vào. . ." Như vậy, đã không phải là ám chỉ nữa, mà là lời mời gọi trần trụi không che đậy.

"Đừng nóng vội." Trình Mộ Diên nằm phục ở phía trên Sở Phi Ca, khẽ hôn đôi môi của đối phương, làm cho nàng một lần nữa đem thúc giục nuốt trở lại bụng, đồng thời dùng lòng bàn tay mềm mại vẽ ra vòng tròn ở trên hoa hạch đã sưng đỏ của Sở Phi Ca. Thỉnh thoảng ma sát xoa xoa cọ cọ qua, thỉnh thoảng nhẹ nhàng đè ép nó, đều sẽ làm cho người dưới thân rên ra âm thanh thoải mái.

"Diên nhi. . . Đừng nghịch, cho ta. . . Cho ta. . ." Trải qua một phen dằn vặt này, thân thể của Sở Phi Ca đã sớm trở nên mẫn cảm đến mức dị thường. Dù cho chỉ là nhẹ nhàng chạm vào thân thể nàng, cũng sẽ làm cho đối phương tăng thêm một ít khó nhịn. Không muốn dằn vặt cái tên nhân nhi này nữa, Trình Mộ Diên duỗi ngón giữa thon dài ra, chậm rãi thăm dò vào nơi u kính chờ mong đã lâu kia.

Rõ ràng mới tiến vào một đốt ngón tay, thịt mềm ở trong đó càng như là con sói đói bụng hút trụ chính mình, không cho nàng rời đi. Ngón tay ở trong u kính chật hẹp chậm rãi tiến lên hướng vào phía trong, khi gặp phải một lớp màng mỏng, Trình Mộ Diên do dự trong chốc lát, cuối cùng, vẫn là lật đổ Hoàng Long*, trực tiếp đi sâu đến chỗ cuối cùng.

*hoàng long: Phủ Hoàng Long (đô thành nước Kim thời xưa, nay là huyện Nông An, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc. Sau dùng để chỉ sự hiểm yếu của địch), ý trong truyện ám chỉ nơi mềm yếu non nớt nhất trên cơ thể phụ nữ.

"A!" Đau đớn phá thân, khiến cho Sở Phi Ca bật ra tiếng hừ nhẹ. Nhưng trong lòng, lại tràn đầy tư vị hạnh phúc. Nàng rốt cục đã trở thành nữ nhân của Diên nhi, rốt cục có thể ở đêm nay làm cho nàng, triệt triệt để để nắm giữ chính mình."Diên nhi, ta yêu ngươi." Sở Phi Ca ôm lấy Trình Mộ Diên ở phía trên, đem nàng kéo lại trước mặt mình. Lúc bốn mắt nhìn nhau, ngoại trừ nhìn thất cái bóng của mình từ trong mắt đối phương ra, còn có sự sâu sắc kia.

Cảm giác được thân thể của Sở Phi Ca tựa hồ không căng thẳng nữa, Trình Mộ Diên bắt đầu chậm rãi co rút ngón tay. Bởi vì thân thể của Sở Phi Ca vẫn là lần đầu bị người tiến vào, vì lẽ đó bên trong căn bản xiết chặc không ra hình. Cho dù chỉ là một ngón tay, cũng có chút khó đi dù chỉ là nửa bước. Dùng mặt trong của ngón tay nghiền ép vách thịt mềm bên trong kia, dẫn tới Sở Phi Ca cong người lên cao, phát sinh từng tiếng yêu kiều khó có thể tự kiềm chế.

"A. . . Diên nhi! Mau mau! Ân!" Sở Phi Ca mới nếm thử tư vị như vậy, lại như là hài tử tham ăn như thế, để cho Trình Mộ Diên mang cho nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng to lớn hơn. Mà đối phương, cũng như nàng mong muốn, trên tay tăng nhanh tốc độ liên tiếp rút ra đẩy vào.

Lúc này, thân thể của Sở Phi Ca đã đỏ rực giống như muốn chảy máu. Mồ hôi theo mỗi một tấc ở lỗ chân lông của nàng chảy ra, dần dần bao trùm toàn bộ thân thể nàng. Hai mắt hơi nheo lại, biểu cảm trên mặt hết sức vui thích, còn có đôi môi hé mở ra, đầy đặn óng ánh, đang không e dè phun ra từng chuỗi từng chuỗi tiếng kêu la bởi vì thoải mái mà tràn ra.

Sở Phi Ca như vậy, xinh đẹp đến không gì tả nổi. Khiến người ta không tự chủ được, muốn giữ lấy nàng càng nhiều hơn, muốn xem thấy dáng dấp nàng càng càng mỹ lệ.

Nghĩ đến đây, Trình Mộ Diên giơ hai chân của Sở Phi Ca đang kẹp ở bên hông mình lên, tách ra gác ở trên hai vai mình. Cũng còn tốt, vết thương cũ ở xương tỳ bà của nàng đã điều dưỡng được một thời gian rồi, nên tốt hơn rất nhiều, mà nội công mất đi cũng khôi phục hoàn toàn. Bằng không, một hồi vận động kịch liệt trong đêm nay, mình tuyệt đối sẽ không chịu nổi.

"Diên nhi. . ." Sở Phi Ca thường xuyên cùng Trình Mộ Diên hưởng thụ ngư thủy chi hoan (cá nước vui vầy), tự nhiên biết Trình Mộ Diên đem mình bày thành tư thế như vậy là muốn làm gì. Nhưng mà suy nghĩ, lại vĩnh viễn kém xa khi chứng kiến tận mắt. Khi Trình Mộ Diên đem đầu chôn sâu ở giữa hai chân của mình, lúc cái lưỡi nóng hổi rừng rực của đối phương liếʍ lên trên hoa hạch đang sưng không thể tả nỗi của mình. Toàn thân Sở Phi Ca đang run rẩy kích động, chỉ có thể dùng hết chút sức lực cuối cùng, mạnh mẽ nắm lấy giường chiếu dưới thân.

"Tiểu Ca, ngươi đáng có được thứ tốt đẹp nhất." Trình Mộ Diên ngẩng đầu nói, sau đó, lại cúi người hôn lên cánh hoa kiều diễm kia. Nơi tư mật nhất trong thân thể, bị người dùng ngón tay cùng môi lưỡi xâm chiếm. Mà người này, là nữ nhân mình yêu nhất kiếp này, là mẫu thân sinh ra nàng dành cho nàng sinh mệnh. Cảm giác kỳ diệu như vậy, làm cho thân thể của Sở Phi Ca trở nên càng ngày càng mẫn cảm, dù cho một lần tiến vào nông cạn thôi, cũng sẽ làm cho nàng thoải mái phát sinh tiếng rên giống như Tiểu Miêu.

Hoa hạch bị đôi môi nóng như lò lửa ngậm vào trong miệng, mỗi một lần cái lưỡi ma sát cọ quẹt qua, nghiền qua. Trình Mộ Diên thậm chí có thể cảm giác được, cái hạt tròn tròn kia ở dưới động tác của mình tác động vào, trở nên càng thêm sưng chướng. Ngón tay lập tức bị kẹp lại thât chặt, thậm chí đến mức độ nửa bước cũng khó đi.

Trình Mộ Diên đã từng có vô số lần trải nghiệm như thế này, tự nhiên là biết Sở Phi Ca sắp đến. Chậm rãi thả hai chân của đối phương xuống, tăng nhanh tốc độ trên tay, tiến hành chạy nước rút cuối cùng. Mà mặt trong của ngón tay mỗi một lần tiến vào, rút ra, đều sẽ hơi cong lên, mang theo mục đích đi kɧıêυ ҡɧí©ɧ cái nhô ra cao cao ở vách thịt phía trên kia (ý nói điểm G đó mà).

"A! Diên nhi! Đừng. . . A! Ta không chịu nổi! A. . . Mẫu thân! Mẫu thân!" Ở thời gian sắp lên đến đỉnh điểm, Sở Phi Ca không kìm lòng được hô lên hai từ 'mẫu thân' kia. Vốn tưởng rằng gọi như vậy, sẽ làm cho Trình Mộ Diên tạm hoãn thế tiến công một hồi. Ai biết được sau khi đối phương nghe được, ngược lại càng đột kích càng mạnh.

Khi một điểm mẫn cảm nhất ở trong vách thịt kia bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhiều lần, thần trí của Sở Phi Ca đã phiêu đi đến nơi thật xa. Theo bên hông mềm nhũn, nàng đã mất đi ý thức. Liền chỉ có thể mặc cho từng làn từng làn nhiệt dịch kia từ trong cơ thể mình chậm rãi phun ra, ướt nhẹp mấy lớp giường chiếu trải ở dưới thân.

Nhìn Sở Phi Ca bị mình làm ngất đi, Trình Mộ Diên nhẹ nhàng nhíu mày. Nàng đêm nay, có phải là có chút làm quá tay?

Khả năng, là quá lâu không có làm công, phải kiềm chế quá nhiều đi.

Tác giả có lời muốn nói: Phốc, mọi người muốn xem phản công hiểu bạo đã dâng nha. Chương này tiểu Ca thực sự là để lộ yếu đuối a, liền bị Diên nhi làm cho hôn mê như vậy. Có điều, ta thế nào cảm giác, vẫn là Diên nhi xứng nhận được tình yêu đây? Các ngươi nói, ở trước kết thúc truyện, có còn nên viết một lần H cho Diên nhi làm thụ nữa không? 0 0 Thật xoắn xuýt đây.