Trong Cửu U Đàm, khắp nơi đều là rừng cây rậm rạp, nhưng trên thực tế cũng không phải giống như mặt ngoài mà nhìn như vậy...
Hắc xà trườn thẳng đến Mộ Lam Huyền, hai căn răng nanh trong miệng lóe hàn quang, tốc độ cực nhanh đánh một cái khiến nàng trở tay không kịp, mắt thấy răng nanh kia sắp đâm vào cổ của nàng, Mộ Lam Huyền lắc mình một cái sử dụng kiếm công kích răng nanh kia.
Mắt thấy một chiêu thất bại, hắc xà lay động cái đuôi linh hoạt, giãy dụa thân thể một cái liền trực tiếp quấn quanh Mộ Lam Huyền siết chặt nàng lại.
Hắc xà càng bó càng chặt, nàng chỉ cảm thấy hô hấp của bản thân có chút khó chịu, hơn nữa sức lực của con rắn này rất lớn, nàng gần như không có cách gì đề nhúc nhích. Nàng hơi hơi giãy dụa cái cổ thì nhìn thấy con rắn kia đang phun cái lưỡi, phát ra âm thanh "Hí hí", cặp mắt như viên đậu xanh cũng lộ ra hung hãn, hiển nhiên nó đã đem Mộ Lam Huyền coi như đồ ăn có thể lấp đầy bụng.
Nàng dùng sức để hai tay đưa ra bên ngoài giãy dụa, nhưng là không có kết quả, căn bản là không có cách gì để tránh thoát. Thậm chí hắc xà còn gia tăng thêm vài phần lực đạo, khóa nàng càng chặt hơn, da rắn truyền đến cảm giác trơn dính khiến cho nàng cảm thấy thật buồn nôn. Hiện tại cả người của nàng gần như chính là đang chờ chết, cũng không khỏi lo lắng đến, mắt thấy hắc xà sắp há mồm đem nàng toàn bộ nuốt vào trong bụng, bỗng nhiên linh quang chợt lóe, nhớ tới chính mình còn có thuộc tính hỏa một con át chủ bài còn chưa lật. Tuy rằng đã bị siết chặt lại, nhưng tay vẫn có thể thoáng giãy dụa một ít.
Nàng trắc trở đem lòng bàn tay đặt trên thân rắn, trong mắt chợt lóe một chút hàn quang, từ trong lòng bàn tay toát ra một ngọn lửa nóng bức, bởi rắn không có một chút da lông phòng hộ, nên gần như trực tiếp dán trên thân rắn mà truyền qua đi. Trong nháy mắt thân thể mau buông lỏng ra, rớt xuống đất, không tổn hại chút nào, mà chỗ bị Mộ Lam Huyền nhẹ nhàng đốt như gần như gần như nửa chín.
Nàng sờ soạng trên y phục của mình, bên trên dính lên dịch nhớt nháp, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ghét bỏ, đây chính là y phục nàng mới vừa đổi a?!
Hai mắt của nàng sắc bén trừng con hắc xà, tiến một bước về phía trước, kết quả con rắn tam giác đầu kia thế nhưng về phía sau rụt một chút, rõ ràng là đang cảnh giác Mộ Lam Huyền, nhưng khi nàng lại lần đi về phía trước đi thì con rắn kìa lại trốn phía sau cái cây, thấy một màn như vậy nàng trực tiếp vui vẻ, xem ra vừa rồi kia một phen hỏa thiêu nó đã có chút sợ hãi .
Bất quá còn chưa đủ, trên mặt Mộ Lam Huyền lộ ra vẻ mặt khiến người ta phải kinh sợ, giữa hai bàn tay toát ra ngọn lửa lớn màu đỏ, nhìn hắc xà kia cười hắc hắc: "Tiểu xà a tiểu xà, nạp mạng đi!"
Con rắn nhìn thấy mặt của Mộ Lam Huyền giống như ma quỷ, nó sợ đến quay đầu bỏ chạy, nhưng Mộ Lam Huyền sao lại có thể sẽ buông tha cho nó như vậy, trực tiếp hoá ra một quả cầu lửa đánh tới bảy tấc của hắc xà*, trong nháy mắt hắc xà trực tiếp cuộn thành một đoàn, không phải là nàng quá nhẫn tâm, nhưng vạn nhất sau đó con rắn vì báo thù mà đánh lén nàng, như vậy rất phiền phức .
*Tục ngữ Trung Quốc có câu: "đánh rắn đánh bảy tấc", bảy tấc là vị trí của tim rắn, một khi bị trọng thương thì tự nhiên sẽ chết.
Nàng cũng không lời vô ích, trực tiếp rút ra kiếm một kiếm chém chỗ bảy tấc bị bỏng của hắc xà, nàng chém thành hai đoạn. Nhưng cho dù là thân thể bị cắt thành hai đoạn, đầu của con rắn vẫn giãy dụa như trước. Thấy thế, Mộ Lam Huyền dứt khoát đem đầu của nó chém xuống, ném qua một bên.
"... ."
Nhìn hắc xà bị cắt thành ba phần, Mộ Lam Huyền nhíu mày chống cằm, trong lòng có chút không được tự nhiên, tuy con rắn đã chết, nhưng vì sao nàng còn có chút cảm giác bất an...
Thời điểm Mộ Lam Huyền còn đang suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra được, xung quanh bụi cỏ bỗng vang lên tiếng động ầm ĩ "Sàn sạt sa", không ít vết tích giãy dụa vết lưu lại trên bụi cỏ.
Nhìn bốn phía đều lưu lại vết tích này, trong nháy mắt nàng trở nên cảnh giác, con rắn này hướng thẳng tới Mộ Lam Huyền mà đến, qua một lúc sau, âm thanh sàn sạt ngừng lại, từ trong bụi cỏ toát ra một đám rắn tam giác đầu màu đen, số lượng nhiều đến không đếm được. Lưỡi rắn đang duỗi ra co rụt lại, đôi mắt cũng lộ ra hàn quang giống như đang nhìn con mồi, bọn chúng hung ác nhìn chằm chằm Mộ Lam Huyền...
Lúc này Bạch Linh đang nhíu chặt mày nhìn kết giới, trong lòng suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn, thật rối loạn, nàng không muốn nghĩ đến việc nhìn thẳng vào tình cảm không nên có này. Nhưng vừa nghĩ đến bộ dáng của Mộ Lam Huyền trước kia khóc lóc om sòm làm xấu, hướng về phía nàng làm nũng oa oa liền càng để cho nàng không biết nên như thế nào cho phải.
Bây giờ Mộ Lam Huyền lẻ loi một mình tiến vào Cửu U Đàm, sống chết không rõ, hiện tại cũng chỉ có thể đem phần tâm tình này cất đi, quan trọng nhất là Mộ Lam Huyền có thể hoàn hảo không tổn hao gì trở về...
Cửu U Đàm khủng bố nàng trang đầy, lúc trước là ngẫu nhiên gặp phải còn bây giờ cả trăm nghìn hắc xà hướng nàng vây công mà đến, đem con rắn này gϊếŧ chết sau đó lại xuất hiện càng nhiều hắc xà.
Lúc đó nàng dùng một khoảng thời gian hơi dài để đem chỗ rắn đó tiêu diệt gần hết, vốn dĩ tưởng rằng cứ như vậy là kết thúc nàng không nghĩ tới lại một màn xuất hiện càng khiến cho người kinh ngạc. Mặt đất ở dưới chân không nhịn được lắc lư, theo biên độ càng lúc càng lớn, trên mặt đất cũng xuất hiện từng cái khe, những cái khe cũng dần dần mở ra, không ít cây cối đều rơi vào bên trong khe hở. Không có qua bao lâu mặt đất cũng đã hoàn toàn thay đổi, ngay cả một nơi để đứng đều không có, Bạch Linh không thể làm gì khác hơn là đạp khoảng không mà đi, mà lúc bay lên trên không nàng bỗng nhiên phát hiện ra, tuy nói là hé ra, chẳng bằng nói là trầm xuống, ở chỗ cao nàng rất dễ dàng thấy được biến hoá của Cửu U Đàm, mặt đất vỡ vụn ra đều chìm xuống phía dưới, đợi sau khi mấy hòn đá đều chìm xuống, nơi đó nổi lên nhưng là một mảng lớn màu tím hồ nước, mà giữa hồ nước kia không hề thiếu dấu hiệu nhúc nhích, khiến cho nước màu tím trong hồ hoảng loạn nổi lên gợn sóng.
Nhìn kỹ đi, mới phát giác ra vật thể nhúc nhích kia là đám hắc xà mà nàng đã gϊếŧ chết vô số, cả một mảng hồ nước, toàn bộ phân tán hắc xà rậm rạp.
Trong Cửu U Đàm rắn nhiều đếm không xuể, nhưng khủng bố nhất vẫn là nguyên thân Cửu U Đàm này, ngoại trừ bên trong hồ có đầy rắn rậm rạp, cả một Cửu U Đàm đều chỉ là một con rắn to lớn trên lưng mang theo hồ nước, mà con rắn to lớn xà này có ba đầu, được người coi là xà quái ba đầu, mà hồ nước ở trên lưng xà quái được xưng là Cửu U Đàm.
Xà quái ba đầu có số lượng không nhiều lắm, có thuộc tính hỏa nhưng lại là yêu thú sinh sống ở trong nước, đó là bởi vì nó có được Cửu U Thần hỏa, loại ngọn lửa này ở giữa thiên địa là một thứ tồn tại cực kỳ hiếm có, chỉ cần đạt được tinh huyết của nó sau đó ngâm ở trong đó liền có thể thu được Cửu U Thần hỏa.
Mà hành tung của xà quái ba đầu này vốn dĩ mơ hồ không rõ, thời gian dài đều ở trong nước, thỉnh thoảng đem phía sau lưng lộ ra lên trên mặt đất để cho những con rắn nhỏ ở trong cơ thể của nó bò lên mặt trên, nhưng rất ít người có thể biết được tướng mạo vốn có của nó. Cho dù phát hiện ra cũng không có khả năng có bất cứ uy hϊếp nào đối với nó, chỉ cần những con rắn nhỏ ở trên lưng nó là có thể tấn công người xé thành mảnh nhỏ.
Lúc trước Bạch Linh cùng xác quái ba đầu này đại chiến vô số hiệp, cuối cùng dứt khoát mà chặt đứt một cái đầu của nó, sau đó đạt được Cửu U Thần hỏa thuần khiết nhất, mượn cái này thu được Cửu U Thần hỏa.
Thiếu đi một cái đầu, tu vi của xà quái ba đầu giảm đi, lập tức kéo cái thân thể không trọn vẹn chạy trốn, mà Bạch Linh cũng không có đuổi theo. Bởi vì nàng không có biện pháp chém gϊếŧ nó, thứ hai nàng cũng để lại ấn ký, nàng để lại ở trên lưng của xà quái ba đầu một cái truyền tống trận. Sau khi trở lại tông môn sau tìm một nơi vẽ xuống bức truyện tống trận, cho nên mới có cấm địa của Cửu Tuyền tông như hiện tại, Cửu U Đàm.
Từ sau việc này của Bạch Linh qua đi, trong mắt thế nhân rắn ba đầu bỗng nhiên biến thành rắn hai đầu, một loạt lời đồn qua đi, Bạch Linh vốn từ đệ nhất mỹ nữ ở Thiên Huyền bỗng nhiên biến thành cường giả đệ nhất ở Thiên Huyền. Ở giữa thiên địa này danh tiếng lan truyền lớn, dù sao mãnh liệt dứt khoát mà chặt đứt một cái đầu của xà quái ba đầu cho dù là Luyện Thần viên mãn cũng rất khó mà làm được.
Việc này vốn dĩ thiên hạ đều biết, nhưng kể từ khi đó cho đến bây giờ đã qua mấy chục năm, hơn nữa Bạch Linh bỗng nhiên biến mất vài chục năm để đi bế quan, việc này cũng liền dần dần rất ít được người nhắc tới .