Thụ Yêu (Quỷ Cây)

Chương 32: Phòng y tế Play 2 (H)

Edit by: Thuymac9420

Tiểu U dùng sức giãy dụa, cố gắng thoát khỏi dây leo đang ra sức đùa bỡn cô. Trở mình, cô lăn từ trên giường đơn xuống.

Dây leo quấn trên người Tiểu U đương nhiên sẽ không để cô ngã sấp xuống. Không chờ cô chạm đất, dây leo liền giữ lấy cô, một lần nữa đè cô lên giường.

Vì đề phòng Tiểu U tiếp tục giãy dụa, dây leo còn thắt hai tay cô đè xuống giường.

Hai tay Tiểu U bị trói lại chống đỡ, hai chân bị bắt kéo ra làm tư thế quỳ xuống.

Toàn thân cô vô lực, quanh thân không có chống đỡ nhất thời giúp dây leo đang cắm trong u kính lầy lội của cô càng thêm thuận lợi, hoa tâm mở rộng hết cỡ.

"A ha!" Tiểu U nhất thời bị đâm đến cả người phát run, nửa người trên vô lực ngã oặt trên gối, mị thịt trong hoa huy*t cũng đều bủn rủn bám lên người dây leo, run rẩy phun ra xuân thủy.

Dây leo đẩy ra mông tròn của Tiểu U, mấy sợi dây to bằng ngón tay duỗi ra, từ hoa huy*t đi đến khe mông ma sát như một sợi dây thừng liên tục bị kéo qua kéo lại.

Dây leo không ngừng di chuyển ma sát từng tầng thịt nhăn nhúm bên ngoài hậu huyệt, làm Tiểu U dần dần không còn kháng cự với việc hoan ái ở hậu huyệt. Dần dần dây leo ma sát rồi nhúc nhích đi lên, từ từ mở ra hậu huyệt chặt ních.

"Hừm..."

Một dây leo dính đầy xuân thủy đi đến hậu huyệt, làm ướt hậu huyệt rồi chen vào. Tiểu U hừ lên một tiếng, nhưng cũng không quá khó chịu, phần lớn lực chú ý của cô tập trung ở dây leo tráng kiện đang tận lực rút ra cắm vào ở hoa huy*t. Phát hiện việc hậu huyệt bị đâm vào cũng không khó chịu như trong tưởng tượng, Tiểu U cũng không ngăn nó lại nữa.

Toàn thân trên dưới đều bị xâm phạm không biết bao nhiêu lần, Tiểu U cảm thấy tiết tháo của mình đang dần dần biến mất...

Hai dây leo ở hai huyệt một trước một sau rút ra cắm vào, Tiểu U dần dần thích ứng, thậm chí còn cảm thấy càng sung sướиɠ, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Dây leo cảm thấy hậu huyệt Tiểu U bị đâm trở nên mềm rất nhiều, lập tức duỗi thân xâm nhập càng thêm sâu. Lần này khiến Tiểu U phản ứng có chút kịch liệt, giương cao cổ. Bất quá cô cũng không phản kháng, chỉ cố gắng thả lỏng hậu huyệt mình.

Hai dây leo cắm trong hậu huyệt nóng rực xoắn lấy nhau rồi cùng nhau xuyên vào. Không lâu sau, lại thêm một cái gia nhập, cố gắng vò ép mở rộng hậu huyệt Tiểu U.

Đến khi cùng hoa huy*t phía trước cũng số lượng dây leo, ba cái dây leo ở hậu huyệt đồng thời rút ra. Dây leo tráng kiện to như cánh tay trẻ con, liếʍ liếʍ đùi giữa hậu huyệt, từng chút từng chút cắm vào.

Tiểu U nâng eo nhấc mông, để không đè ép không gian của hai u kính, chỉ có thể bất đắc dĩ chống gối đỡ lên nửa người trên của mình, làm thành tư thế nằm sấp nửa quỳ trên giường.

"A!" Tiểu U ngẩng lên khuôn mặt nhỏ đỏ ửng rên lên một tiếng.

Phía trước phía sau bị hai khối dây leo thô dài giống nhau cùng nhau đâm vào. Khi Tiểu U làm tư thế nửa quỳ để lấy thêm không gian, phía dưới bị đảo vào càng thêm chặt khít, hoàn toàn nhét vào cô căng đầy, không cho choi một khe hở.

Hai khối dây leo trong hai huyệt đồng thời rút ra cắm vào, hai u kính chỉ cách nhau một lớp da mỏng manh giống như một cái bánh bích quy kẹp giữa là lớp bơ vậy. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đòi mạng lần lượt đi đến khiến Tiểu U "ưm" một tiếng.

Hai dây leo bên trong hai miệng huyệt giống như cảm ứng với nhau cùng rút ra cắm vào, thậm chí hoa văn trên người cũng giống, hai bên cùng được tầng tầng thịt non bao quanh, hôn hít. Loại cảm giác này quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Dây leo như nổi điên quấn chặt toàn thân Tiểu U, dùng sức ôm lấy cô, quấy rối cô như muốn đem cô hoàn toàn đập nát, gặm nuốt hết mới cam tâm.

"A... Thật khó chịu... Đừng, đừng mạnh như vậy... Hừ a~!" Tiểu U không ngừng bị cao trào gột rửa, ý thức trở nên mơ hồ. Hạ thể bị tầng tầng khuấy đảo phát ra từng tiếng hoan ái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây leo càng thêm ra sức.

Dây leo treo hai tay Tiểu U lên, khiến thân thể cô ngửa cao, hai hạt đậu đỏ trước ngực run rẩy ngẩng cao. Dây leo mở ra miệng liếʍ mυ'ŧ nụ hoa.

Tiểu U cảm thấy mình sắp hít thở không thông, cả người nóng không thở nổi.

Dây leo mở ra đầu lưỡi nhọn, ôm lấy mông tròn, xuyên vào lỗ nhỏ Tiểu U, mang theo từng cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Dây leo trói lấy bộ ngực cô, mở miệng liếʍ mυ'ŧ.

Tiểu U nức nở một tiếng, hai u kính bị dây leo bành trướng đồng thời bắn vào, cô lại một lần nữa bị đưa đến cao trào mãnh liệt. Dây leo mở ra miệng tử ©υиɠ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không thể khống chế xối vào.

_________________

Tiểu U bị lấy ra cắm vào đến mức hỗn loạn, không hề chú ý hình xăm trên người mình lại xuất hiện.

Dây leo một cái lại một cái xen vào cơ thể cô, lại một lần bắn vào sâu trong tử ©υиɠ cô. Mỗi lần tử ©υиɠ tràn đầy dịch nhầy, lại một lần biến mất trong cơ thể cô.

Hình xăm đồ đằng mỹ lệ trong lòng Tiểu U phát ra ánh sáng xanh, mở rộng bò lên cánh tay Tiểu U, đến vai rồi cổ. Hình xăm tiếp tục đi xuống mở rộng, bò lên rốn, bắp đùi Tiểu U giống như ôm lấy cô. Hoa văn tiến ra sau lưng và mông cô.

Đến khi Tiểu U cao trào, hình xăm xuôi theo xương đuôi, dọc bắp đùi tiến vào hoa huy*t Tiểu U như bị nhét vào bên trong.

Sau đó, giống như hoàn thành một nghi thức, hình xăm đột nhiên bừng sáng.

Tiểu U đang hôn mê đột nhiên bừng tỉnh, tay chân run rẩy nằm trên giường. Một loại cảm giác khủng hoảng từ tận gân cốt lan tràn ra ngoài.

Tiểu U cảm thấy lục phủ ngũ tạng, thậm chí linh hồn mình đều bị một vật gì đó vững vàng trói lại.

Trong mơ hồ, Tiểu U dường như nghe thấy trái tim chính mình từ nơi sâu xa truyền đến một âm thanh vù vù như tiếng côn trùng. Âm thanh này làm thần hồn Tiểu U chấn động không ngừng, lập tức ngất đi.

Tiểu U ngất đi không hề phát hiện, có một bàn tay nửa trong suốt từ hư không xuất hiện, nắm lấy tay cô.

*******

Học viện diện tích to lớn hàng ngàn mét vuông, trên mặt đất khắp nơi bò đầy những dây leo hư hư thực thực.

Sau khi mở ra thiên nhãn nhìn thấy cảnh này, Lâm Nam cho dù kiến thức rộng rãi cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

"Wow, này có khi đã thành ma rồi, dĩ nhiên không phải quỷ vật bình thường nữa. Bạn học cháu bị vật này quấn lấy, sợ là trong thời gian ngắn sẽ bị gặm đến xương cốt không còn rồi. Cháu nói là điện thoại bạn học cháu không mở sao? Vậy thì đúng rồi. Chúng ta mau đi thôi." Lâm Nam lắc lắc đầu, sáng suốt chọn đánh trống lui quân.

"Ông nội đừng nói mát vậy, Tiểu U vẫn bình thường đây. Cháu vừa gọi điện thoại cho các bạn cùng phòng, họ nói cô ấy ngủ rồi. Nghĩ biện pháp một chút, cháu sợ tự ý vọt tới tìm cô ấy sẽ đánh rắn động cỏ." Nói tới đây, Lâm Hạ nghĩ lại chuyện xảy ra buổi chiều: "Vật kia có vẻ không muốn người khác tiếp cận Tiểu U, ngày hôm nay cháu muốn chạm vào tay Tiểu U đã bị nó đẩy ra, cháu còn tưởng là tĩnh điện."

"Không phải a, dây leo quỷ ngoại trừ săn thức ăn vô tri bình thường thôi... Ừm, con này có vẻ kỳ quái" Lâm Nam tỉ mỉ quan sát dây leo quỷ đồ sộ kinh người trước mắt, khuyên nhủ Lâm Hạ: "Không cần gấp, cháu có làm gì cũng vô dụng. Vật này có khi đã sắp thăng cấp, thừa dịp nó thăng cấp không rảnh quan tâm chuyện khác, ta sẽ có cách giúp cháu. Đến lúc đó có thể thành công cứu bạn cháu hay không, còn phải dựa vào cháu."

Lâm Nam trịnh trọng nói: "Bất quá cháu phải biết, một khi thất bại, không những không thể cứu được bạn cháu, cả cháu cũng sẽ gặp nguy hiểm."

Lâm Hạ gật gật đầu: "Ông nội, cháu sẽ cẩn thận."

"Đi thôi, không thể đợi lâu. Con dây leo quỷ này phân bố âm khí khiến trường học trở thành âm dương giao giới, người sống không nên vào."

Hai người nhẹ nhàng rời khỏi phòng học, sau cửa có một hình bóng đen lay động, như có vật gì đó đang nhòm ngó bóng lưng hai người.