Editor: Dương Gia Uy Vũ
“Dung Ly! Đừng, đừng nhét vào mà… Lấy ra đi ưm ha… Khó, khó chịu quá a a!” Mộc Khanh Khanh đang bị ép phải hóa trang thành miêu nữ tứ chi mềm nhũn tựa vào giường, chỉ còn lại cái mông thoạt nhìn hết sức trắng nõn ngon miệng nhếch lên cao cao, cảnh đẹp chỗ nếp uốn lỗ hậu bị căng ra đối diện với tầm mắt nóng bỏng lộ liễu của Dung Ly.
“Khó chịu? Khó chịu mà em còn hút chặt như vậy?!” Mắt hoa đào của Dung Ly tràn đầy màu sắc tìиɧ ɖu͙©, đuôi mèo lông xù dưới sự khống chế của hắn đang căng hậu huyệt ra từng chút một, thâm nhập, lấp đầy. Truyện chỉ đăng duy nhất trên s1apihd.com @DuongGiaUyVu. Cô loạng choạng ưỡn cái mông ngạo nghễ lên, cặp mông hình dạng mê người lắc lư nở rộ trong mắt hắn.
“Hức ưm… Không, không muốn mà… Ưm a… A a…” Sau khi cảm giác không thoải mái do đường đi bị dị vật căng trướng đã rút đi, đuôi mèo mềm mại bị dịch bôi trơn thấm ướt lại mang theo cứng rắn, từng đợt cảm giác thẹn thùng cào người tê dại kia tràn lan khắp cúc huyệt, tiếng trêи ɾỉ của Mộc Khanh Khanh tràn ra khỏi miệng cũng càng ngày càng ngọt ngào, yêu mị.
Dung Ly câu môi cười, xuân dược bôi trên gốc đuôi mèo đã bắt đầu có hiệu lực… Mềm nhẹ ôm ấp thân thể của cô lên, Dung Ly nhẹ búng tai nhọn phiếm hồng của cô một cái, một tay khác bồi hồi nơi hạ thể cô, vừa lòng cảm nhận được dâʍ ɖị©ɧ càng thêm mãnh liệt ào ạt chảy ra từ trong tiểu huyệt hư không, khiến toàn bộ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, thậm chí đến mông cũng dính nhớp không chịu nổi.
“Chờ một chút, anh liền cắm vào ngay, mèo con đáng yêu mê người của anh vẫn còn thiếu hai cái tai lông xù nữa mà…” Dung Ly vừa dùng tay nhẹ nhàng đưa đẩy đuôi mèo phảng phất như thật sự mọc lên trên người Mộc Khanh Khanh, vừa bắt đầu trang trí lỗ tai của cô.
“Ha a!! Không, không được… Chịu không nổi… Ưm a… Muốn, muốn đi… A a!!” Tai nhọn nhạy cảm nhất bị lông tóc mềm mại chiếm cứ, kɧoáı ©ảʍ tê dại khó nhịn cuồn cuộn không ngừng từ lỗ tai truyền đến toàn thân, không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể Mộc Khanh Khanh, khó có thể ức chế căng chặt rùng mình.
hoa huy*t vẫn chưa bị tiến vào lại cứ như vậy mà cao trào, vách trong co rút phun ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, nháy mắt khi kɧoáı ©ảʍ qua đi, đánh úp lại chính là trống rỗng và ngứa ngáy càng thêm nhiều, hậu huyệt cũng vì vậy mà hung hăng cắn lấy dị vật bên trong, muốn nương theo sự mấp máy co rút rất nhỏ để hòa tan một chút du͙© vọиɠ mệt mỏi trước đó.
Hóa trang hình mèo thỏa đáng xong, Dung Ly cũng không còn bất luận sự nhẫn nại dư thừa nào nữa, lật người mèo con nhuyễn manh vô lực lại, để đầu gối cô chống trên mặt đất, lại duỗi cánh tay hữu lực ôm lấy vòng eo cô, Dung Ly liền khó dằn nổi từ phía sau cắm vào tiểu huyệt ướt đẫm của cô.
“Ưm a… Dung Ly… Động động đi… Nhanh, nhanh lên…” Hậu huyệt bởi vì xuân dược cũng đã dần dần không thỏa mãn mở ra, hoa huy*t phía trước bị lấp đầy dường như cũng bị lây bệnh đến phá lệ đói khát, điên cuồng muốn cắn nuốt côn th*t lớn của Dung Ly, đôi mắt Mộc Khanh Khanh lấp lánh ánh nước, chỉ biết rêи ɾỉ cầu hoan.
“Mèo con của anh, lát nữa không được kêu ngừng đâu nhé…” Giọng nói còn chưa dứt, Dung Ly cũng đã bắt đầu đĩnh động phần eo của mình, mang tính kỹ xảo va chạm điểm nhạy cảm của cô, cảm thụ mị thịt quấn người mυ'ŧ vào côn th*t lớn của hắn.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên s1apihd.com @DuongGiaUyVu
Rõ ràng là mèo, lại bị lấy tư thế tiểu cẩu giao phối mà thao lộng…
“Ưm a… Sau, phía sau… Rất ngứa… Dung Ly Ưm… ư a…” Dung Ly mỗi một lần thao lộng đều dùng đủ sức lực, tuy thỏa mãn hoa huy*t đói khát ngứa ngáy, nhưng tư thế thao lộng từ phía sau lại khiến mỗi một lần đỉnh nhập đều kéo theo cái đuôi đang cắm trong hậu huyệt, lông tóc đâm vào vách trong toàn bộ đều biến thành kɧoáı ©ảʍ tê dại và không thỏa mãn.
Dung Ly híp mắt, mắt hoa đào xinh đẹp mờ mịt mị hoặc, tốc độ và lực đạo thao huyệt của hắn một chút cũng không giảm, bàn tay to vuốt ve vυ' đang lắc lư lay động của cô, dụ hoặc nói với Mộc Khanh Khanh đang bị tìиɧ ɖu͙© chi phối: “Em có thể tự mình làm…”
Nói xong, Dung Ly không màng hoa huy*t quấn quấn quanh quanh giữ lại, “Ba ——” một tiếng rút côn th*t đang bị tầng tầng lớp lớp mị thịt bao lấy ra.
Hắn ngồi trên giường, hai chân cường tráng mở rộng ra, thịt căn sậm màu thẳng tắp diễu võ dương oai, thể hiện công khai sự cường tráng và cứng rắn của hắn. Đôi tay hữu lực nhẹ nhàng nhấc lên, Dung Ly liền ôm Mộc Khanh Khanh đến trên bụng mình, côn th*t thô tráng đứng thẳng lại một lần nữa chuẩn xác cắm vào hoa huy*t ướt đẫm.
“Không phải em rất thích ở trên sao? Lần này để em làm cho đủ…”
Nơi đùi của Mộc Khanh Khanh và Dung Ly gắt gao dán bên nhau, đuôi mèo cắm ở cúc huyệt nhếch lên, thân thể Mộc Khanh Khanh nghiêng về phía trước, dùng một bàn tay câu lên cổ Dung Ly, đồng thời lại hôn lên cánh môi Dung Ly, nước bọt giao hòa, mυ'ŧ vào liếʍ láp.
Mộc Khanh Khanh không thể kiềm chế du͙© vọиɠ cũng quả thực không làm Dung Ly thất vọng, cô lắc nhẹ vòng eo thỏa mãn hoa huy*t, đồng thời, một cái tay khác nắm lấy đuôi mèo lông xù kia nhẹ nhàng đưa đẩy ra vào.
Hơn nữa, Dung Ly tin tưởng, Mộc Khanh Khanh hiện tại thong thả như vậy chỉ là tạm thời, là đang thích ứng kɧoáı ©ảʍ xa lạ này, cho nên hắn không nóng nảy, dù cho trong lòng kêu gào muốn đè cô dưới thân, nhanh chóng thao làm, hắn cũng chỉ nhẫn nại chờ đợi cô chủ động, trong miệng ngẫu nhiên tràn ra vài tiếng hừ nhẹ mê người.
Mộc Khanh Khanh cũng chính như suy nghĩ của Dung Ly vậy, chỉ một lát sau, tốc độ và lực đạo của cô liền bắt đầu trở nên ngày càng mãnh liệt, hai vυ' linh hoạt nhảy lên bị Dung Ly vuốt ve trên tay, vòng eo không ngừng kịch liệt loạng choạng phun ra nuốt vào cự căn của hắn, đuôi mèo cũng theo động tác của cô lắc nhẹ phiêu động, cô như một chiếc thuyền con phập phồng phiêu bạc giữa sóng to gió lớn, chỉ là chiếc thuyền con này lại chủ động nắm giữ tốc độ và hướng đi!
“Ô ha… Thật thoải mái a… Đầy, đầy quá ưm a… Dung Ly…”
Dung Ly cũng bị kɧoáı ©ảʍ ngập đầu chỗ côn th*t làm cho sảng khoái không thôi, lời thốt ra cũng mang theo run rẩy và thở nhẹ.
“Mèo con… Nhanh lên… động nhanh hơn nữa…”
Thanh âm của Dung Ly quả thực mang theo tác dụng mị hoặc nhân tâm, giọng nói chứa đựng tìиɧ ɖu͙© tựa như suối nguồn tội ác mê hoặc người, Mộc Khanh Khanh cũng không biết vì sao, thân thể khi nghe thấy thanh âm của hắn trong nháy mắt liền bồng bềnh đạt tới cao trào.
“Chủ nhân…” Cầm lòng không đậu than nhẹ một tiếng.
Đột nhiên không kịp phòng bị lại nghe được một tiếng “Chủ nhân” mang theo nét trẻ con, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng của Dung Ly cứ như vậy giao đãi trong cơ thể Mộc Khanh Khanh.
Mộc Khanh Khanh thở phì phò tựa vào người Dung Ly, tuy rất sướиɠ, nhưng cũng rất mệt.
“Gọi anh một tiếng chủ nhân nữa đi…” Tay Dung Ly men theo sống lưng bóng loáng của cô vuốt ve, trong thanh âm tràn đầy dư vị chờ mong.
Mặt Mộc Khanh Khanh không dấu vết đỏ lên, “Không muốn…”
“Không muốn? Lát nữa em sẽ phải gọi!” Dung Ly mang theo Mộc Khanh Khanh đang mềm mại vô lực xoay người một cái, cẳng chân rắn chắc quỳ gối trên giường, nâng hai chân Mộc Khanh Khanh vòng lên eo mình, lại bắt đầu một vòng xâm chiếm mới.
Đôi nam nữ trần trụi phóng đãng si ngốc dây dưa bên nhau, thân thể tản mát ra tìиɧ ɖu͙© dần tràn ra hết thảy không gian. Hương vị là tình nồng xạ hương và ngọt ngào, thanh âm là va thân thể va chạm thao huyệt cùng với d*m thủy lan tràn…
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Dương: Hu hu, sao dạo này ít tương tác thế, bộ này ta edit xong hết rồi, chưa beta thôi. Các nàng cmt và bình chọn nhiệt tình lên nào, biết đâu bữa nào ta hứng lên cho bom nổ thì sao ╰(▔∀▔)╯