Ép Khô Nam Phụ

Chương 33

🐖💥HAPPY NEW YEAR💥🐖

ĐẦU NĂM LÀ PHẢI ĂN THỊT, HÔM NAY CÓ 5 CHƯƠNG, MỌI NGƯỜI NHỚ ĐÓN XEM NHAAAAA!!!!

💮Chúc mọi người ăn tết vui vẻ, vạn sự như ý💮

《TU CHÂN ( 11) 》

GIAO HOAN DƯỚI XÍCH SẮT GIAM CẦM 【 cao H】

Truyện chỉ đăng duy nhất trên s1apihd.com @DuongGiaUyVu

Editor: Dương Gia Uy Vũ

🍁🍃🍁🍃🍁🍃🍁🍃🍁🍃🍁🍃🍁

Khi ngón tay Thần Dung chạm vào cánh hoa giữa hai chân cô, cô khó có thể kiềm chế mà ưm một tiếng, nghe thấy lời hắn nói, cô nhẹ nhàng lắc đầu, "Không có... A!" Hắn thế nhưng lại trực tiếp véo lên tiểu hoa hạch của cô.

"Không có ướt sao? Nàng muốn nếm thử hương vị của chính mình hay không?" Hắn đưa ngón tay bị dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt đến bên miệng cơ, không chớp mắt nhìn chằm chằm miệng cô, một cái tay khác thuận thế tiếp nhận động tác càn quét trong hoa huy*t cô.

"Không... Ưʍ... Đừng mà, Thần Dung...." Hoa hạch mẫn cảm giữa hai chân bị xoa bóp trêu đùa không ngừng, lời cự tuyệt trong miệng Mộc Khanh Khanh có vẻ yếu đi rất nhiều, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến mình phải ăn hương vị của chính mình, nhịn không được muốn giãy giụa, muốn cách ngón tay hắn xa một chút.

Khi Mộc Khanh Khanh giãy giụa, xiềng xích trên tứ chi của cô phát ra tiếng nhạc thanh thúy, thanh âm dễ nghe, như đang vì tình ái của hai người mà xướng lên bản nhạc da^ʍ mỹ.

Thần Dung nghe thanh âm kiều diễm như thế, tìиɧ ɖu͙© trong mắt càng tăng lên, nhưng đối với động tác giãy giụa cự tuyệt của Mộc Khanh Khanh, Thần Dung vẫn rất không vui.

Không chờ tự cô ngoan ngoãn nghe lời, Thần Dung trực tiếp vói ngón tay đang đặt bên môi cô vào trong miệng cô.

Mộc Khanh Khanh lắc đầu muốn thoát khỏi, ngón tay trong miệng cô lại bắt đầu khuấy lên, dâʍ ɖị©ɧ trên ngón tay bị cô liếʍ láp sạch sẽ, hương vị tìиɧ ɖu͙© xa lạ kỳ quái không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác của cô.

Cố ý bắt chước hành vi giao hợp, ngón tay trong miệng bắt đầu thọc vào rút ra rồi xoay tròn trên phạm vi lớn, tiếng nước da^ʍ mỹ vang dội cùng với thanh âm xích sắt đong đưa kí©ɧ ŧɧí©ɧ động tác của hắn càng thêm hung ác.

Cõi lòng Thần Dung đầy ác ý điều khiển đầu ngón tay để mỗi động tác thọc vào rút ra đều có thể xẹt qua đầu lưỡi và hàm trên mẫn cảm của cô, cái miệng nhỏ trên mặt cô bị ngón tay của hắn xâm phạm thuần phục, cánh môi phía dưới cũng được hắn chăm sóc rất đầy đủ.

Ngón giữa của hắn nương theo chất lỏng trơn trượt xâm nhập vào tiểu huyệt, thử đưa đẩy thăm dò, thẳng đến khi ngón tay thon dài hoàn toàn vào hết, bắt đầu nhanh chóng mạnh mẽ đâm vào, ngón cái ấn tiểu hạch bên ngoài hoa huy*t hết xoay tròn lại vuốt ve, khi cảm giác được cô đong đưa thân thể không hề giãy giụa mà nghênh hợp hưởng thụ, hắn nhìn chằm chằm hai mắt mê mang bị du͙© vọиɠ che lấp của cô, "Ngoan lắm, ăn ngon không?"

"Ưm --" ý thức đã trầm luân trong tìиɧ ɖu͙© bị lời nói của hắn bất ngờ làm bừng tỉnh.

Vậy mà đầu lưỡi của mình đã sớm quấn lấy liếʍ mυ'ŧ ngón tay hắn, không màng đến một chút xấu hổ nên có. Thân thể Mộc Khanh Khanh cứng đờ, toàn thân bắt đầu tinh tế run rẩy, u huyệt bao vây lấy ngón giữa của hắn không kiềm được run rẩy, kɧoáı ©ảʍ bén nhọn theo hổ thẹn dâng trào lên, cô không có cách nào suy nghĩ lại động tác của mình, chỉ có thể ưỡn lưng hùa theo cổ tay của hắn, để ngón tay hắn càng có thể đâm vào trong cơ thể mình càng sâu càng mạnh.

Cao trào qua đi, Mộc Khanh Khanh đỏ mặt mướt mồ hôi, thân thể đã lâu không cảm nhận được cao trào hiện giờ trở nên hưng phấn không thôi, dịu dàng thuần khiết trên mặt đã bị hắn lây nhiễm vẻ da^ʍ mỹ và vũ mị.

"Một ngón tay đã thỏa mãn rồi sao? Thân thể của nàng đúng là càng ngày càng dâʍ đãиɠ." Hắn rút ngón tay của bản thân ra, bàn tay to tách hai chân cô ra biên độ lớn nhất, xích sắt lẻ loi rung động.

Để côn th*t thô to dâng trào nhắm ngay hoa huy*t sau cao trào qua đi càng trở nên hư không đói khát, đĩnh động phần eo, hung ác khai phá lối đi chật hẹp của cô.

"A... Nhẹ... Nhẹ chút..." Mặc dù tiểu huyệt qua cao trào đã ướŧ áŧ mềm xốp, nhưng hoa huy*t đã đóng chặt bốn năm đột nhiên bị côn th*t lớn như vậy tiến vào, cảm giác đau đớn xen lẫn kɧoáı ©ảʍ bị lấp đầy chợt đánh úp lại.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên s1apihd.com @DuongGiaUyVu

Hắn không màng vách tường đang co rút lại của cô, cắn răng trực tiếp đưa toàn căn tiến lên, va chạm đến nhụy hoa sâu trong u huyệt của cô, vách tường chặt chẽ mất hồn bao bọc lấy thân gậy hắn, trên côn th*t truyền đến kɧoáı ©ảʍ vô thượng và cảm xúc lộ ra nơi đáy lòng khiến hắn khó có thể kiềm chế mà bắt đầu tàn nhẫn thao làm.

Dưới sự thao làm không ngừng nghỉ như vậy của hắn, cô căn bản không còn sức để nói, chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ yếu ớt vỡ vụn. hoa huy*t bị buộc nở rộ theo động tác của hắn cũng bắt đầu nghênh đón kɧoáı ©ảʍ, nặng nề hữu lực cắm vào, va chạm hung tàn mãnh liệt, sung sướиɠ tê tê dại dại khiến từng tầng từng tầng mị thịt quấn quanh côn th*t thô tráng của hắn, dẫn đến Thần Dung càng thêm điên cuồng xỏ xuyên qua tao huyệt của cô.

Thanh âm rêи ɾỉ đứt quãng nhu nhược, thanh âm xích sắt kim loại cứng rắn đong đưa, tiếng thân thể va chạm, tiếng nước dễ nghe êm tai, từng thanh âm đều truyền vào tai hai người, giao hợp da^ʍ mĩ phóng đãng khó có thể dừng lại.

"Ta thao rất sướиɠ phải không? Thân thể dâʍ đãиɠ của nàng căn bản không thể rời khỏi côn th*t lớn của ta!" Thanh âm trầm thấp của hắn nói với cô.

"Ưm a... Rất sướиɠ... A ư... Rất... rất thoải mái, thao... Ta... Ưʍ... Ta không rời khỏi côn th*t... Vừa thô... A ư... vừa dài... lại cứng... A a... Của chàng!" Kɧoáı ©ảʍ nơi hoa huy*t bị hắn tàn sát bừa bãi khiến ý thức của cô trầm luân, chỉ có thể rêи ɾỉ cảm thụ cảm giác trực quan nhất bên trong hoa huy*t.

Thần Dung nhìn dáng vẻ phóng đãng lẳиɠ ɭơ của cô, kɧoáı ©ảʍ cuồng ý trong lòng càng sâu, "Phải nên cho nàng nhìn thấy hoa huy*t dâʍ đãиɠ của mình một chút!"

Hắn phất tay ngưng tụ ra một chiếc thủy kính, nổi lơ lửng trước mắt Mộc Khanh Khanh, để cô trực tiếp dùng hai mắt của mình nhìn cảnh tượng da^ʍ mỹ giữa hai chân hai người khi giao hoan.

Hai chân cô mở rộng ra, hoa huy*t bị côn th*t thô tráng màu đỏ thẫm lần lượt căng ra, côn th*t thô to đáng sợ lần lượt chen vào lại rút ra, lúc hắn đâm vào, cô mở cửa động nghênh đón, khi hắn rút khỏi, cô co rút tường thịt lại, mị thịt trên nhục bích cũng bị kéo ra khỏi miệng huyệt.

Hoa môi đã trở nên sưng đỏ cũng vô cùng chật vật bất kham, d*m thủy của cô bị va chạm thành bọt mép dính ở phía trên, trên âm mao đậm màu của hắn cũng bị thấm ướt, âm mao đen tuyền cùng với thịt non nơi miệng huyệt trong trắng hồng hào của cô hình thành đối lập dâʍ đãиɠ đến cực hạn.

Cô bị hình ảnh sắc tình tránh cũng không thể tránh thoát hoàn toàn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm giác ngượng ngùng cùng với kɧoáı ©ảʍ đồng thời thay nhau dâng lên, kɧoáı ©ảʍ cao trào ngập đầu lại một lần nữa ập đến.

Mị thịt trong tiểu huyệt siết chặt khiến da đầu Thần Dung tê dại, côn th*t càng sưng to đến mức độ không thể tưởng tượng, hai lực lượng thắt chặt và căng ra hợp lực đối đầu, Mộc Khanh Khanh lại đầu hàng trước tiên, bất lực loạng choạng choáng váng cả đầu, hai mắt nhắm nghiền, "Không được... Thần Dung... A a... Ưm hức... Xin chàng... Căng quá... Ưʍ..."

"Ư... Mở mắt ra! Nhìn cho kỹ lý do tại sao nàng không thể rời khỏi ta!!" Thần Dung cũng nhẫn nhịn đến khó chịu, sắc mặt dữ tợn, hai mắt phiếm hồng, nhưng vẫn cắn răng gầm nhẹ nói.

Hiện tại Mộc Khanh Khanh căn bản là không thể phản kháng mỗi một câu nói của Thần Dung, hai tròng mắt ánh nước mê mang, nhưng vẫn nghe lời nhìn về phía thủy kính.

Thân thể trần trụi bị xiềng xích giam cầm theo động tác thao lộng của côn th*t mà lắc lư đong đưa, thân thể trắng bóng cùng với khóa kim loại lại hài hòa một cách quỷ dị.

Hai chân dưới sự trói buộc của xích sắt mở ra góc độ lớn nhất, hoàn mỹ tận lực thừa nhận động tác thao làm của hắn, cái mông cô bị bàn tay hắn hung ác vuốt ve thành các loại hình dạng, vòng eo tinh tế, hai luồng nhũ thịt nhảy lên như thỏ trắng, ánh mắt mê ly mà da^ʍ mị.

Mày đẹp hơi chau, đó là do kɧoáı ©ảʍ quá mức mãnh liệt khiến cô khó có thể thừa nhận, sóng mắt lưu chuyển, mị ý bốc lên, môi anh đào khẽ mở phát ra tiếng rêи ɾỉ vụn vỡ, chỉ bạc nhè nhẹ theo khóe môi chảy xuống...

"Ưʍ... thật dâʍ ɭσạи... A... Ư a... Không... Không rời khỏi chàng... A a!"

"Được... Nhớ kỹ lời nàng nói! Mộc Khanh Khanh! Nàng nhớ kỹ cho ta!" Rốt cuộc cũng nghe được cô nói, hắn dùng sức đâm thật sâu một cái, lại lần nữa chọc mở miệng tử ©υиɠ của cô, bắn bạch trọc nóng bỏng của mình vào trong cơ thể cô.

"A... Đến rồi... Lại đến... Ưm a!"

...

"Hu hu... Thần Dung... Đừng... Đừng đến nữa... A... Ư... ưm"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~