Bệ Hạ Không Thể

Chương 15

Edit: Han

Nhiễm Diên không cho xoa, Quý Thịnh lại cứ ngang ngược muốn làm, không chỉ có nhéo tiểu âm đế nắn vê, còn dùng ngón tay moi lộng giữa hai mảnh thịt trai đang khép chặt, xúc cảm ấm áp không khỏi làm hắn nhớ tới đêm qua, khí tức nhất thời trầm xuống.

"Đem chân nhỏ mở ra, ta nhìn xem phía dưới đã khá hơn chưa."

Trên khuôn mặt tuấn mỹ chứa ý cười tà mị, bàn tay dưới làn váy đã chờ sẵn muốn tách hai đùi của Nhiễm Diên ra, nàng nằm ngửa ở trên mặt bàn, mắt đẹp nhiễm sương mù, cắn chặt môi lắc đầu chống cự:

"Không nên không nên, hãy còn sưng!"

Đêm qua hắn thao lộng hung ác như vậy, làm cho eo nàng đau cả ngày, lúc nãy tưởng rằng hắn không tới, còn âm thầm thấy may mắn.

"Sưng sao? Vậy thượng chút dược đi."

Lại thấy Quý Thịnh từ trong tay áo rộng móc ra một cái bình ngọc nhỏ, tay to dưới làn váy thoáng sử dùng lực, quần mỏng bằng tơ lụa đã bị kéo xuống đến mắt cá chân, chờ khi Nhiễm Diên lấy lại tinh thần, chân tâm đã một mảnh mát lạnh, tầng tầng lớp lớp váy lụa bị đẩy đến bên hông.

"Ngươi! Ngươi dừng tay!"

Nhiễm Diên trong lòng hoảng hốt muốn đứng dậy, lại bị Quý Thịnh đè lại vai ngọc nhỏ yếu, trong lúc giãy giụa, nguyên bản hoa phùng mềm nộn sưng đỏ chưa tán, môi âʍ ɦộ kiều mị nửa khép, mơ hồ có thể thấy được một chút bên trong huyệt động, tản ra cỗ khí tức ngọt ngào mê người, dưới lôиɠ ʍυ thưa thớt, tiểu âm đế đáng yêu đỏ thắm đứng thẳng.

"Ngoan chút, sưng thật đáng thương."

Ở nơi tư mật kia, phần bên ngoài chân tâm oánh mịn cũng bị hông hắn va chạm đến phiếm hồng, hoàn toàn là bộ dáng bị chà đạp quá độ.

Ngón tay hắn thô lệ thăm dò vào huyệt nhi khiến Nhiễm Diên run lên, ngón tay thon dài lập tức bị mị thịt đỏ thắm mυ'ŧ trụ, Quý Thịnh thoáng nhíu mày, lại dùng lực hướng bên trong đẩy, liền cảm giác được tầng tầng nếp uốn hoa huy*t chặt chẽ, cắn ngón tay hắn đến không động được.

"Sao lại chặt như vậy?"

"Mau, mau chút lấy ra ngoài đi ~" Nhiễm Diên e lệ, chân nhỏ tuyết trắng để ở hai bên eo hắn, dị vật xâm nhập nhè nhẹ tạo thành một cỗ tê ngứa quỷ dị.

Quý Thịnh thực mau liền thấy đầu ngón tay ướŧ áŧ, thử trừu động ngón trỏ, nhẹ nhàng rút ra, lại chậm rãi cắm vào, khai thác đến cả huyệt đạo bên trong không nhiều mật thủy lắm, bên tai tiếng thở dốc dồn dập kiều uyển, hắn đúng lúc bỏ thêm một ngón tay nữa nhập huyệt.

"Không cần ~"

Cùng với thanh âm kinh hô của Nhiễm Diên, hai ngón tay phải của hắn đột nhiên dùng chút lực, chế trụ một mảnh thịt non ấm áp bên trong, nhanh chóng xoay tròn thọc lộng.

Thịt hoa chặt chẽ co bóp thật mạnh, càng ngày càng nhiều d*m thủy chảy ra phía huyệt khẩu, người mới là Nhiễm Diên căn bản chịu không nổi, nửa nằm nửa ngồi trên bàn, hai luồng nhũ ngực run rẩy rung động, thanh âm rêи ɾỉ ngây ngô duyên dáng rất nhanh đã mang theo ý khóc, hai má nhiễm đỏ, mi tâm nhíu chặt, chân nhỏ đặt ở hai bên sườn Quý Thịnh mở thật lớn.

Tê mỏi tô ngứa khuây khỏa đồng thời nổ tung, xúc cảm làm nàng chỉ nghĩ muốn thét chói tai, thẳng đến khi hắn dùng ngón tay lần thứ hai trêu đùa âm đế sung huyết, nàng cuối cùng cũng không nhịn được.

"Ngô a a!!"

Cành hoa ngoài cửa sổ bị gió thổi trĩu xuống dưới mái vòm hòa với làn mưa tí tách tí tách, tiếng sấm nổ vang kèm theo tia chớp như xé rách phía chân trời âm u đen tối, từng mảnh hoa đào rụng rơi trên mặt đất theo nước mưa chậm rãi chảy xuống rãnh nước, lượn lờ vòng vòng rồi không thấy tung tích.

Quý Thịnh thấp giọng cười, dùng khăn chà lau vệt nước trong lòng bàn tay, nhìn chăm chú vào Nhiễm Diên đã mềm thành một bãi, mắt đen sâu thẳm tràn ra tìиɧ ɖu͙© cực nóng cơ hồ sắp đem nàng cắn nuốt.

Cởi bỏ ngọc đái Cửu Long bên hông, tùy ý vén lên vương bào phiền phức cởϊ qυầи lót, thả ra cự long đã sớm cứng rắn, gậy th*t thô to dữ tợn trướng đau vài phần, lấy bình ngọc ở bên cạnh mở ra, nhất thời một cổ hương thơm thanh mát tràn ngập.

Hắn thong thả ung dung đem thuốc mỡ trong suốt bôi lên trên phân thân, nhận thấy được đôi mắt nhỏ hoảng sợ của Nhiễm Diên, hắn ôn nhu cong cong môi: "Thứ này tốt cho nàng."

Đây là dược hắn cố ý lấy từ chỗ thái y, dùng cho nữ tử mới thừa hoan, có thể ngăn đau tiêu sưng, ngoài ra cũng có thể gia tăng khả năng bôi trơn cùng chặt chẽ của huyệt nhi.

Hiện tại cả người Nhiễm Diên đều rơi vào trạng thái hư thoát, trơ mắt nhìn Quý Thịnh tự mình đem dược bôi lên vật kia của hắn, động tác phi thường ưu nhã, không khỏi khinh thường. Ngay lúc thân thể mềm mại bị hắn ôm vào trong ngực, chân nhỏ bị tách ra ở hai bên hông hắn, chân tâm lập tức bị qυყ đầυ cứng rắn đỉnh khai một cái lỗ nhỏ.

"Ân ~ đau quá!"

Tiết qua một lần hoa huy*t ướt dầm dề, côn th*t đã bôi thêm thuốc mỡ liền căng đi vào dễ như trở bàn tay, đại chưởng Quý Thịnh khống chế eo thon của Nhiễm Diên ấn xuống, cự long lửa nóng trong khoảnh khắc từng tấc từng tấc đâm vào vách tường mị thịt nơi hoa huy*t.

Yêu thương hôn lên gò má Nhiễm Diên phiếm hồng, Quý Thịnh chỉ cảm thấy tim đập nhanh đến dị thường, nàng ấm áp, nàng chặt chẽ đều làm hắn sinh ra loại xúc động hưng phấn.

"A Diên, lại ngồi xuống sâu chút nữa, rất nhanh liền đến bên trong."

Nhiễm Diên hỗn độn thở dốc, cả người bị mùi long tiên hương quen thuộc mà xa lạ vờn quanh, cự vật đáng sợ kia rõ ràng ma xát trong huyệt thịt mẫn cảm, thuốc mỡ trơn trượt có chút lạnh lẽo, hoa nội sâu thẳm ướt nóng không nhịn được co rụt lại run lên.

"Ngô!" Quý Thịnh kêu rên một tiếng, ánh mắt tuấn mỹ chứa sự ẩn nhẫn nói không nên lời, ôm lấy vòng eo thon thả của Nhiễm Diên rất nhanh liền mất khống chế.

Nắm chặt chân nhỏ mềm nộn của nàng, hắn hung hăng thẳng lưng hướng chỗ sâu trong mật huyệt va chạm, côn th*t để ở nửa đường nơi hoa kính bỗng nhiên cường ngạnh căng nhập, khi qυყ đầυ đánh vào trên hoa tâm da^ʍ mị, hai người đồng thời hô lên.

"A!"

Một cái là quá trướng mãn, một cái lại là vui sướиɠ không thôi.