Nam Chủ Mau Nằm Xuống

Chương 20: Thế tử ngốc manh (8)

Edit+ Beta: Kỳ Vân

"Ân a!"

Côn ŧᏂịŧ hoàn toàn đi vào, hai người đều thoải mái thở ra. Tạ Lan mở mắt nhìn nữ nhân đang ngồi trên người chính mình, hắn không thể hình dung được, chỉ cảm thấy cô giống như là yêu tinh tinh quái trong sách, câu hồn đoạt phách.

Một tay ôm eo cô, mạnh mẽ va chạm.

Nhìn trên mặt cô bởi vì hắn mà hiện ra mị sắc, giọng nói dễ nghe lúc này bật ra tiếng rêи ɾỉ, hắn lúc này mới có thể cảm giác được bọn họ hiện tại là người thân mật nhất.

Tạ Lan híp mắt nhìn quần áo hai người, vạt áo hắn mở rộng, còn cô thì lại hoàn hảo như lúc đầu, nếu không phải hạ thể hai người đang kết hợp, thì căn bản là nhìn không ra cô có cái gì không đúng, một bàn tay kéo vạt áo cô ra, cặp ngực trắng nõn mềm mại lập tức nhảy ra.

Sở Ca bị động tác đột ngột của hắn làm cho kinh ngạc một chút.

"A..."

Hoa huyệt đột nhiên co rút lại, Tạ Lan không có phòng bị, thiếu chút nữa là bắn ra. Hít một hơi thật sâu, Tạ Lan đột nhiên giơ tay lấy chiếc trâm cài của cô. Một đầu tóc đen rơi xuống, từng đợt từng đợt nhè nhẹ quét trên ngực hắn, ngứa, ngứa tới tận đáy lòng. Côn ŧᏂịŧ dưới hạ thân của Tạ Lan đang ở trong cơ thể cô tức khắc trướng lớn thêm một vòng. Truyện được đăng tải trên s1apihd.com @minyunki_heun.

Sở Ca khó nhịn vặn vẹo thân mình, cô vốn là trúng xuân dược, lại bị hắn khơi mào hứng thú, làm sao chịu được hắn ngừng ở một vị trí xấu hổ như vậy. Nhịn không được chính mình tự động, tiếng rên đứt quãng tràn ra, mang theo tiếng khóc nức nở kiều suyễn. Đôi tay lại đặt lên trên ngực no đủ của chính mình, lôi kéo đỉnh nhòn nhọn vuốt ve.

"Động mau động, A Lan... Động ~ ưm ~"

"Ngô ~"

Tạ Lan hoàn hồn, bị bộ dáng da^ʍ uế này của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến hai mắt đỏ lên, cắn răng nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn bắn của chính mình, ngẩng đầu lên hôn cô, đầu lưỡi học bộ dáng lúc trước của cô, ở trong miệng của cô mà càn quét.

"Ô ô..."

Tạ Lan đem đôi tay cô kéo ra sau lưng, lộ ra hai luồng cự nhũ, dùng sức áp thân mình xuống, ngậm lấy một bên đầṳ ѵú, thay phiên liếʍ mυ'ŧ hai điểm nhòn nhọn, đôi tay ở sau lưng nâng lên, đem nộn nhũ đưa vào trong miệng, cái mông dùng sức, hận không thể đem chính mình toàn bộ đều nhét vào trong cơ thể cô.

"A a ~"

Sở Ca liên tục thét chói tai, kɧoáı ©ảʍ quá mức mãnh liệt, cả người cô run rẩy đạt tới cao trào, nâng cả người tới phía trước. Hoa huyệt kịch liệt co rút lại, Tạ Lan bị cô làm tê dại, kɧoáı ©ảʍ nảy lên da đầu, bóp chặt eo cô mạnh mẽ va chạm mấy chục cái, sau đó rút ra bên ngoài bắn lên người cô.

Tạ Lan bình phục hô hấp, tò mò cúi đầu nhìn về phía hạ thân hai người, một mảnh lầy lội. Thể dịch hai người kết hợp với nhau, bởi vì mạnh mẽ va chạm mà tràn ra, nửa hạ thân mềm xuống còn cắm ở bên trong tiểu huyệt sưng đỏ của cô, lúc nãy hắn làm quá tàn nhẫn, nơi đó của cô thậm chí còn có chút mị thịt đang bao bọc trên côn ŧᏂịŧ hắn, bị hắn mang theo nhảy ra bên ngoài cơ thể. Truyện được đăng tải trên s1apihd.com @minyunki_heun.

Tạ Lan nuốt nuốt nước miếng, vừa mới phát tiết, nhưng côn ŧᏂịŧ lại bắt đầu trở nên cứng rắn, hoa huyệt còn ướŧ áŧ, cắm xuống cũng không sợ cô đau.

"A ~ ngươi... Như thế nào... Ưm ~ nhẹ một chút... A ~"

Sở Ca ngẩng đầu kỳ quái nhìn về phía hắn, bất quá mấy ngày không gặp, hắn từ nơi nào mà học được mấy cái này?! Còn chưa kịp hỏi ra miệng, đã bị Tạ Lan va chạm mất đi năng lực tự hỏi, chỉ có thể theo động tác hắn phập phồng theo...

Mị thịt của hoa huyệt gắt gao bao chặt lấy côn ŧᏂịŧ, hai mắt Tạ Lan đỏ lên đem côn ŧᏂịŧ chính mình va chạm mạnh mẽ trong cơ thể cô.

"Tiểu... Tiểu Ca, thật thoải mái! Nơi đó của ngươi nóng quá... Rất sảng khoái... Tiểu Ca... Ngươi... Ngươi thoải mái không?"

Kɧoáı ©ảʍ từ bụng nhỏ tê tê dại dại truyền tới trên da, trong đầu một mảnh bạch quang nổ tung.

"Tho... Thoải mái, a ~ nhẹ... chút, a a a a! A Lan ~"

"Nhiệm vụ hoàn thành mức 5, chúc mừng ký chủ, Ngọc Đồng đã thăng cấp thành công, hiện tại đang thăng cấp không gian... Thăng cấp thành công. Thành công mở ra thương thành phục vụ."

Sở Ca mới vừa bị Tạ Lan đỡ lên mặc quần áo, liền nghe được thanh âm của Ngọc Đồng, tay dừng một chút, nhìn thoáng qua ám vệ bên cạnh Tạ Lan, mới cúi đầu cùng Ngọc Đồng nói chuyện. Truyện được đăng tải trên s1apihd.com @minyunki_heun.

"Ngươi rốt cuộc đã về, ngươi có biết ta thiếu chút nữa đã chết rồi hay không! Vì sao cho ta cốt truyện không hoàn toàn, cũng hoàn toàn không có đề cập đến chuyện của Tam vương gia!"

Sở Ca nỗ lực ngăn chặn lửa giận của chính mình, bất cứ ai sau khi gặp phải chuyện sống chết của mình cũng đều không thể bình tâm hòa khí được.

"...Xin lỗi, là ta sai! Ta sẽ bồi thường, ta tặng ngươi thuốc giải độc của nam chủ, còn có không gian chống lại nước dược vật, tổng cộng có ba viên, sau khi dùng sẽ không bị chịu ảnh hưởng nước trong không gian của nữ phụ trọng sinh."

Sở Ca hừ lạnh một tiếng, đáy lòng có chút khổ sở, nói như vậy thì có chút làm ra vẻ, nhưng cô một thân một mình ở chỗ dị thế, người duy nhất có thể làm cho cô có cảm giác ấm áp, chỉ có Ngọc Đồng, nhưng cô hiện tại mới phát hiện, nguyên lai, ở trong lòng Ngọc Đồng, cô chẳng qua chỉ là một nhiệm vụ giả tùy thời đều có thể bị thay thế.

Sở Ca sửa lại tóc, che dấu cảm xúc không ổn định của chính mình. Ngẩng đầu lên liền thấy Tạ Lan nhìn chằm chằm cô, xe ngựa đã bắt đầu chạy đi, Sở Ca có chút kỳ quái liếc mắt nhìn mình một cái, không có nơi nào không ổn mà?

"Làm sao vậy?"

Tạ Lan nhìn kỹ cô trong chốc lát, sau đó mới kéo kéo góc áo cô.

"Ngươi không vui, ta... Làm không đúng ở đâu sao?"

Trong lòng Sở Ca ấm áp, đem tay mình đặt ở trong lòng bàn tay hắn, ngẩng đầu lên nhìn hắn, trên mặt cười nhưng chính cô cũng không cảm nhận được sự ấm áp.

"Không có, không phải nguyên nhân ở ngươi, một chút việc nhỏ thôi, đã không còn quan trọng rồi. Bất quá... Ngươi có thể quan tâm ta như vậy, ta rất vui vẻ."

Tạ Lan nhất thời có chút ngốc lăng, hắn không phải là chưa từng thấy Sở Ca cười, nhưng hắn có cảm giác cô chưa bao giờ cười một lần nào, bây giờ cô cười làm cho hắn cảm thấy nơi l*иg ngực 'phanh phanh' nhảy lên, tiếng cười phát ra, giống như có thứ gì đó muốn phá kén đi ra ngoài!

Sở Ca nhìn biểu tình ngốc lăng của hắn thì có chút buồn cười, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhịn không được duỗi tay chọc hắn một chút, sau đó tiến tới bên tai hắn. Truyện được đăng tải trên s1apihd.com @minyunki_heun.

"Ai dạy ngươi những cái đó? Lúc trước ngươi không có nói nhiều như vậy?"

Mặt Tạ Lan tức khắc bạo hồng, đôi mắt chuyển động qua lại, tầm mắt nhìn xung quanh, nhưng lại không chịu đối diện với cô, tay cũng gắt gao nắm chặt vạt áo, đem tay cô nắm đến có chút phát đau.

Sở Ca nhẹ nhàng cười một tiếng, "Như thế nào? Không chịu nói với ta? Chắc là ngươi từ chỗ của những nữ nhân nơi đó luyện tập qua?" Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí dần dần trở nên nguy hiểm.

"Không... Không không có! Không có nữ nhân khác." Tạ Lan hoảng loạn quay đầu nhìn cô, đôi mắt trừng lớn, nhanh tay cầm lấy tay cô đong đưa.

Sở Ca phụt một tiếng bật cười, cô đương nhiên biết Tạ Lan sẽ không có khả năng có gì đó với những người khác, cô đã được dạy là không được lấy yêu cầu của người khác ra trêu đùa, nhưng không biết vì sao, mỗi lần cô nhìn thấy Tạ Lan, thì đều muốn khi dễ hắn, nhìn hắn bởi vì cô mà trên mặt xuất hiện những biểu tình không giống nhau, muốn để lực chú ý của hắn vẫn luôn ở trên người cô, cô vẫn là lần đầu tiên xuất hiện loại cảm xúc này...

Tác giả có lời muốn nói: Các tiểu thiên sứ thân ái, hôm nay cũng sắp cày xong thế giới này rồi ~ Sở Ca cũng đã có một cuộc sống thật là happy moah moah ~ chương sau sẽ đi tới cốt truyện khác, câu chuyện này cũng tới lúc kết thúc rồi!

9/9/2018