Chương 114:
Thấy thời cơ đã tới, nên hắn cầm cái của nợ đó ma sát với nụ hoa của nàng. Rồi hắn từ từ đút vào, khi gặp cái thứ đang chặn đường thì hắn dập mạnh 1 cai.
“A”
mai kiếm hét lên 1 tiếng.
“Đau đau a đau chết ta.. Chưởng môn… Ngươi làm làm đau ta”
mai kiếm đau không chịu nổi. Cái của nợ của Đoàn Dự đã đâm rách t rin của mai kiếm, 1 chất lỏng màu đỏ chảy ra từ nụ hoa của nàng
“Chờ một chút, ta sẽ làm cho ngươi sung sướиɠ.”
Đoàn Dự cắn nhẹ vành tai của mai kiếm nói, mai kiếm gật đầu. Đoàn Dự mυ'ŧ nhũ phong của mai kiếm, 2 bàn tay của hắn thì bắt đầu vuốt ve khắp thân thể nàng, 1 lúc sau thì hơi thở của nàng lại dồn dập trở lại, nhũ phong thì lại trở nên cứng rắn, nụ hoa thì lại chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, su đó nụ hoa co bóp nhẹ cái của nợ vài cái, một trận kɧoáı ©ảʍ xông lên làm Đoàn Dự phê lòi ra. Ở bên cạnh, mấy người trúc kiếm nhìn thấy vậy thì đều đỏ mặt ngượng ngùng không thôi, nhất là lúc nghe thấy mai kiếm kêu đau, thì 3 nàng đều giật mình. Lúc này thì Đoàn Dự bắt đầu tiến công rồi, hắn nhẹ nhàng rút ra tiểu huynh đệ.
“A —— a ”
Khi tiểu huynh đệ dk rút ra, ma sát với nụ hoa của nàng thì 1 cảm giác sung sướиɠ chạy khắp toàn thân nàng, làm eo nàng uốn éo và rêи ɾỉ, đôi mắt nàng vì xấu hổ mà nhắm chặt. Đang trong lúc nàng bất đắc dĩ, thì 1 cái của nợ vừa to vừa dài, lại vừa cứng vừa nóng tiến sâu vào nụ hoa của nàng, kɧoáı ©ảʍ sinh ra làm thân thể nàng run lên.
“Ai—— a a”
mai kiếm thỏa mãn rêи ɾỉ một tiếng, nàng vừa thẹn thùng mà lại vừa cười . Đoàn Dự lại chậm rãi gia tăng tốc độ rút ra đút vào.
“Ai —— a ai —— a ai a ai —— a ngươi ai —— a ngươi ai —— a ai —— a”
Trải qua mấy trăm hiệp chiến đấu thì Đoàn Dự cũng buông súng, hắn cắm cái của nợ vào sâu trong nụ hoa của nàng rồi bắn tinh. Đúng lúc này thì nàng cũng lêи đỉиɦ, vì lần đầu tiên + lêи đỉиɦ lần thứ n rồi, nên nàng đã ngất đi( tác tả cvl lên ko dịch kỹ dk, chỉ có thể làm sơ sơ thôi). Đoàn Dự hôn mai kiếm 1 cái rồi rút tiểu huynh đệ ra, sau đó hắn ôm lý thu thủy vào lòng. Còn vu Hành Vân vào lý thương hải thì cười duyên đỡ ốt ma kiếm. Mấy nàng trúc kiếm nhìn thấy mai kiếm ngất đi, thì vô cùng tò mò. Vừa rồi mai kiếm vừa sung sướиɠ vừa đaukhổ rêи ɾỉ làm các nàng rất tò mò. Một tay của Đoàn Dự ôm mông lý thu thủy, một tay thì ôm eo nàng, sau đó hắn chọc tiểu huynh đệ vào nụ hoa của nàng rồi bắt đầu đút vào rút ra. Sau khi chiến đấu dk vài trăm phát thì hắn chọc thật sâu vào nụ hoa, sau đó bắn tinh.
“Ai ”
Lý thu thủy rêи ɾỉ 1 tiếng rồi xụi lơ trên người Đoàn Dự. Đoàn Dự hôn lên cái miệng của lý thu thủy, lý thu thủy ôn nhu nhìn Đoàn Dự một cái, rồi chủ động xoa bóp bả vai của hắn. Còn tay của Đoàn Dự mò sang người của vu hành vân.
“Dự lang, ngươi ko thể an ổn một chút dk sao!”
Vu Hành Vân hờn dỗi nói.
“Ta sao phải an ổn, ta còn muốn cho ngươi ăn no kìa.”
Đoàn Dự nói xong thì cắn nhẹ nhũ phong nàng.
“A… dự lang tha cho Hành Vân đi.”
Vu Hành Vân xin tha.
“Vậy thì ta ko ép buộc!”
Đoàn Dự nói.
“Dự lang ăn hoa quả đi”
Lý thương hải đút hoa quả cho Đoàn Dự.
“Chủ nhân, ăn cái này đi.”
Lan kiếm đút cho Đoàn Dự một quả nho.
“Lan lan, lại đây, để ta ôm một cái nào.”
Đoàn Dự nói xong thì ôm lan kiếm vào lòng.
“Chủ nhân ta…”
Mặt pan kiếm ửng đỏ, nàng ngượng ngùng nhìn của nợ của Đoàn Dự một cái.
“Ngươi đã sẵn sàng chưa.”
Đoàn Dự hỏi.
“Lan kiếm đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Lan kiếm ngượng ngùng nói nói.
“Thật sao, ngươi ko hối hận khi đi theo ta sao.”
Đoàn Dự ôn nhu hỏi.
“Không… Chúng ta dk cung chủ thu nuôi, không có cung chủ thì không có chúng ta, nếu chủ nhân là chồng của cung chủ thì ngươi chính là chủ nhân của chúng ta.”
Lan kiếm nói.
“Lan nhi, không cần phải nói như vậy. Nữ nhân của Đoàn Dự đều dk đối xử bình đẳng.”
Đoàn Dự nói. Sau đó hắn nhẹ nhàng hôn lan kiếm. Một trận âu yếm, kí©ɧ ŧìиɧ vô hạn, một nàng tiếp một nàng bị hắn chinh phục, khi 4 nàng đều bị Đoàn Dự ăn xong. Thì lúc này Đoàn Dự mới đưa sự chú ý đặt ở mấy nàng lý thu thủy. Khi Đao bạch phượng nhìn vu Hành Vân, lý thu thủy và lý thương hải bị hắn làm cho xụi lơ vô lực, xuân thủy tràn đầy. Thì nàng mới gia nhập chiến cuộc. Sau khi than gia thì đao bạch phượng mới biết cái gì mới thật sự là kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cái gì mới thật sự là kí©ɧ ŧìиɧ. Ở trong suối nước nóng lắm Đoàn Dự vui đến quên cả trời đất! Cuối cùng các nàng phải xin tha thì hắn mới bỏ qua cho các nàng. Sao đó các nàng đều bị Đoàn Dự ôm lên trên giường, rồi sau đó đều ngủ hết. Sáng sớm hôm sau, mai lan trúc cúc đã tỉnh các nàng nhìn thân thể của Đoàn Dự, mà khuôn mặt đều đỏ lên. Rồi các nàng cười cười.
“Các ngươi đang cười cái gì vậy. Có thể nói cho ta biết sao.”
Đoàn Dự nói.
“Không có gì…”
4 nàng thẹn thùng nói.
“Thế nào, ngày hôm qua cảm giác như thế nào.”
Đoàn Dự nói. 4 nàng đồng thời ngượng ngùng gật đầu một cái.
“Vậy thì còn muốn sao?”
Đoàn Dự nói. 4 nàng gật gật đầu rồi lại lắc đầu. Đoàn Dự buồn cười nhìn 4 nàng, ý của các nàng là muốn nhưng lại ko dk.
“Bọn nha đầu ngốc, chủ nhân các ngươi cũng biết tiết chế mà.”
Đoàn Dự kéo trúc kiếm lại và nói.
“Chủ nhân chúng ta hầu hạ ngươi thay quần áo a.”
4 nàng nói.
“Đợi một chút a. Dậy sớm như vậy làm gì.Ngươi xem Hành Vân còn chưa tỉnh kìa”
Đoàn Dự chỉ vào mấy nàng Au Hành Vân nói.
“Nha…”
Tứ nữ lên tiếng.
“Lúc bình thường thì các ngươi làm cái gì?”
Đoàn Dự hỏi.
“Không có gì a, 1 là luyện võ công, sau đó thì đọcsách, làm vườn, tcung chủ cũng không quản chúng ta, cuộc sống của chúng ta rất tự do.”
Mai kiếm nói.
“Vậy thì cầm kỳ thư họa các ngươi đều biết.”
Đoàn Dự nói.
“Đúng vậy a, bốn chị em chúng ta đều biết mỗi thứ.”
4 nàng đồng thời nói.
“Nhưng so với chủ nhân thì vẫn kém hơn.”
4 nàng hơi buồn.
“Các ngươi a…”
Đoàn Dự đều điểm lên mũi của các nàng rồi nói.