Chương 87:
“Ta nóng quá, nóng quá. A, ta muốn… Ta muốn…”
Đồng nhu ngữ thở hào hển nói.
“Dự lang, ăn sư tỷ a.”
Lý thu thủy khóe miệng mỉm cười nói. Nàng nói xong thì tới gần Đoàn Dự, rồi nàng cởϊ qυầи áo của đồng nhu ngữ.
“Dự lang, thân thể của sư tỷ là tốt nhất. Đặc biệt lúc nàng phản lão hoàn đồng, thì mỗi 1 ngày nàng sẽ lớn thêm 1 tuổi. Cho nên dự lang có thể cảm nhận được hơn hai mươi năm phát triển của thân thể nàng.”
“Ha ha, thu thủy nhớ rõ nha, tỷ muội muốn tương thân tương ái a, nếu không ta liền dùng gia pháp hầu hạ.”
Đoàn Dự nói với lý thu thủy.
“Đương nhiên rồi.”
Lý thu thủy nói.
Đoàn Dự để lý thu thủy ngồi ở trong lòng của mình, tiểu huynh đệ cắm vào nụ hoa của nàng, sau đó bắt đầu rút ra đút vào.
“A… Ko nên, dự lang, buông tha người ta a, xoạc sư muội a. A… sướиɠ… A… sướиɠ quá.”
Lý thu thủy rêи ɾỉ. Đoàn Dự nhẹ nhàng liếʍ vành tai nàng, tay phải vuốt ve nhũ phong của nàng. Mà lý thu thủy đã cởi hết quần áo của đồng nhu ngữ. Còn đồng nhu ngữ thì đang mò mẫm thân thể lý thu thủy. Ba người kẹp vào nhau, nên lý thu thủy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất mạnh, rồi nàng rêи ɾỉ thật to.
“Dự lang… Người ta chịu không nổi đâu! A…”
Nàng lại lêи đỉиɦ một lần nữa, nhưng tiểu Đoàn Dự vẫn đang cương cứng trong cơ thể nàng.
“Dự lang, ta chịu không được. Dự lang bỏ qua cho ta đi.”
Lý thu thủy xin tha.
“Vậy sau này phải ngoan ngoãn nghe lời a, tuyệt đối không thể ăn hϊếp các tỷ muội.”
Đoàn Dự cười xấu xa.
“Ta đã biết.”
Lý thu thủy nhu thuận nói. Đoàn Dự đem tiểu huynh đệ từ trong cơ thể nàng rút ra.
“Thu thủy ngươi hầu hạ ta một chút.”
Đoàn Dự ở bên tai nàng nói nhỏ. Nghe Đoàn Dự nói vậy, thì gò má của lý thu thủy ửng đỏ, nhưng vẫn gật đầu một cái, sau đó nàng quỳ xuống, hai tay nắm chặt tiểu Đoàn Dự, rồi ngậm chặc tiểu Đoàn Dự. Lần đầu tiên nàng ngậm nó, nên làm cho nàng vừa khẩn trương vừa ngạc nhiên. Đoàn Dự nằm trên mặt đất, lý thu thủy đang thổi kèn cho hắn. Đồng nhu ngữ bị Đoàn Dự ôm vào trong ngực, rồi hôn lên môi nàng. Đôi môi của hắn từ từ trượt xuống cổ nàng, 1 tay của hắn xoa bóp nhũ phong nàng, còn tay kia thì vuốt ve chân nàng. Đồng như ngữ bị Đoàn Dự làm cho rêи ɾỉ ko ngừng. Nhưng hắn phải khơi mào toàn bộ du͙© vọиɠ của nàng mới được. Hắn sử dụng 【 mơ mộng tán tỉnh điểm chỉ】 lên những chỗ mẫn cảm của nàng. Đồng nhu ngữ bị hắn làm cho liên tiếp lêи đỉиɦ. Hô hấp càng ngày càng gấp rút, mắt như muốn chảy ra nước, làn da đỏ bừng, đổ mồ hôi đầm đìa. Đoàn Dự biết thời cơ đã chín muồi.
“Thu thủy, ngươi đứng lên đi, ta muốn ăn sư tỷ.”
Đoàn Dự nói với lý thu thủy.
“A…”
Lý thu thủy kiều mỵ liếc Đoàn Dự một cái.
“Thu thủy cầm tiểu huynh đệ của ta.”
Đoàn Dự cười xấu xa. Đoàn Dự phát hiện hắn rất thích phương thức như thế. Nhìn một mỹ nữ cầm tiểu huynh đệ tiến vào nụ hoa của một mỹ nữ khác, thì rất là kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“A…”
Lý thu thủy kiều mỵ vô hạn nhìn Đoàn Dự, rồi gật đầu 1 cái. 2 tay Lý thu thủy cầm tiểu Đoàn Dự, mà Đoàn Dự lại ôm đồng nhu ngữ.
“Thu thủy, lấy tay nhẹ nhàng mở nụ hoa của nhu ngữ.”
Đoàn Dự nói. Lý thu thủy dùng ngón tay nở ra nụ hoa của nhu ngữ. Tiểu Đoàn Dự từ từ tiến vào nụ hoa của đồng nhu ngữ. Tiểu Đoàn Dự ma sát nhụy hoa làm đồng nhu ngữ cảm giác dk từng trận kɧoáı ©ảʍ, làm nàng rêи ɾỉ.
“A… Nha nha… Ân…”
Mong nàng từ từ hạ xuống. Nhưng Đoàn Dự đã khống chế thân thể của nàng, tuyệt đối không để cho nàng hạ xuống. Đoàn Dự để cho lý thu thủy khống chế thân thể đồng nhu ngữ, sau đó hai tay của hăn trêu chọc thân thể đồng nhu ngữ, để làm phân tán sư chú ý của nàng. Một tiếng kêu vang lên, đồng nhu ngữ đã bị Đoàn Dự phá t rinh, lý thu thủy cũng buông tay, mà Đoàn Dự cũng dùng thủ pháp kɧıêυ ҡɧí©ɧ đồng nhu ngữ, cảm gia đau của nàng dần dần giảm thấp, thì cảm giác sảng khoái dũng mãnh vào trong đầu của nàng. Nàng bắt đầu hành động.Cảm giác được hành động của đồng nhu ngữ, thì Đoàn Dự biết mình đã đại công cáo thành. Hắn há mồm ngậm nhũ phong của đồng nhu ngữ, hắn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng vân vê hạt đậu của nàng, eo hắn cũng bắt đầu dùng lực. Đôi tay của Đồng nhu ngữ gắt gao ôm cổ Đoàn Dự, miệng lại thở gấp, rêи ɾỉ:
“Nga nha… A ân… Hảo ca ca… Nhanh dùng lực… A… Nha nha… Ân…”
Hạ thể của 2 người kịch liệt va chạm, da thịt đυ.ng nhau phát ra tiếng “Ba ba” giòn vang.
“Nga a… Hảo ca ca….. Ta… Thật thoải mái, a a… Ân…”
Thân thể 2 người kịch liệt ma sát, kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ cắn nuốt thần kinh 2 người. Bỗng nhiên nụ hoa của nàng không ngừng rung động. Rồi thân thể của nàng ko ngừng hưng phấn mà run rẩy. Rồi nụ hoa của nàng phun ra một cỗ sềnh sệch chất lỏng, cỗ sền sệt chất lỏng này bắn thẳng vào tiểu huynh đệ.
.”A a… Nga nha… A nha…”
Loại kɧoáı ©ảʍ này làm đồng nhu ngữ dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ. Đoàn Dự thấy đồng nhu ngữ đã lêи đỉиɦ, thì hắn cũng rút ra đút vào vài phát nữa, rồi hắn cũng bủn rủn trong nụ hoa của nàng.