Thiên Long Phong Lưu Chi Thế Thân Đoàn Dự

Chương 50:

Sáng sớm hôm sau, Đoàn Dự cùng Vương Ngữ Yên ba người vẫn như cũ nằm ở trên giường. Đoàn Dự mở mắt, nhìn 3 mỹ nữ nằm trên người mình. Truyện này giống như trong mộng. Nhìn thấy thần nữ phong ở trước mặt, Đoàn Dự ngậm chặtrsau đó dùng răng khẽ cắn.

"A..."

A Chu nỉ non một tiếng, sau đó tỉnh dậy. Cảm thấy rước ngực mình bị cắn, nhịn không được hai má đỏ lên.

"Dự ca ca, không muốn."

A Chu nói.

"Thật sự không muốn sao?"

Đoàn Dự nói, sau đó dùng một ngón tay thăm dò A Chu vùng thảo nguyên, nhẹ nhàng đút vào rút ra..., A Chu nỉ non một chút, hai má đỏ lên. Đêm qua điên cuồng thật sự là quá mệt mỏi. Đoàn Dự nhìn A Chu cau mày, thì đã biết nguyên nhân. Lúc này rút ngón tay ra. Hôn lên A Chu miệng nhỏ. Tiểu huynh đệ dựng thẳng lên chọc vào A Chu.

"Dự ca ca, thực xin lỗi."

A Chu nói.

"Không có việc gì, Dự ca ca nhịn là dk rồi."

Đoàn Dự thương tiếc nói.

"Dự ca ca ngươi thật tốt. Nếu nhịn sẽ tổn thương thân thể đấy, hay để ta giúp ngươi."

A Chu nói xong. Vùi đầu xuống dưới. Nắm tiểu Đoàn Dự ngậm vào.

"A!"

Đoàn Dự sảng khoái kêu ra tiếng. A Chu cái lưỡi thơm tho không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu khấc của hắn, cái lưỡi nhỏ thơm tho liếʍ, cuốn, làm cho Đoàn Dự rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cùng lúc đó vương Ngữ Yên cùng A Bích cũng mở mắt. Hai người nhìn thấy hành động của A Chu. 2 má đồng thời đỏ lên.

"Đều đã dậy! Yên nhi thơm một cái."

Đoàn Dự cười hắc hắc nói.Vương Ngữ Yên thơm Đoàn Dự một cái. Nàng vì hành động này mà nhíu mày, nàng cảm giác được dưới thân đau đớn. Đoàn Dự đương nhiên sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, A Bích cũng thơm một cái. Chẳng qua hai nàng đều vô lực. Mà Ngữ Yên không có võ công, nên thân thể yếu đuối nhất. Đoàn Dự thấy vậy nói với Ngữ Yên.

"Yên nhi, thân thể ngươi ko dk tốt lắm. Dự ca ca dạy ngươi lăng ba vi bộ a. Sẽ làm gia tăng công lực của ngươi."

"Cám ơn dự ca ca!"

Vương Ngữ Yên chủ động đưa lên đôi môi mềm mại. Hai người tận tình triền miên cùng một chỗ. Mà lúc này đây A Chu cũng tới thời điểm mấu chốt, Đoàn Dự thân thể run lên, tinh hoa phun ra đều bị A Chu nuốt xuống. A Chu đem tiểu Đoàn Dự rửa sạch sẽ sau đó nhả ra. Đoàn Dự nhìn thấy lại yêu thương không thôi. Đem ba người ôm ở trên người, "Yên nhi các ngươi có cảm thấy dự ca ca rất xấu."

Đoàn Dự nói.

"Sẽ không!"

Ba người ôn nhu nói.

"Nhưng mà, nhưng ta là 1 người hoa tâm. Ta sợ ủy khuất các ngươi."

Đoàn Dự nói.

"Dự ca ca tuyệt đối không thể không thích chúng ta."

Vương Ngữ Yên nói.

"Yên nhi ngốc, dự ca rất thích các ngươi"

Đoàn Dự thương tiếc ôm Yên nhi nói.

"Yên nhi, ta trước giao các ngươi một bộ khẩu quyết, đây là môn võ công ta đang tu luyện, Môn công pháp này vô cùng biếи ŧɦái, đồng thời cũng rất đau đớn, các ngươi không cần tùy ý sử dụng bằng không phản phệ sẽ không tốt."

Đoàn Dự nói xong đem bắc minh thần công nói cho ba người.

"Bắc minh thần công! Dự ca ca, ngươi thậm chí ngay cả võ công này cũng học."

Vương Ngữ Yên kinh dị nói.

"Đúng vậy. Cho nên ta mới truyền cho các ngươi, Ngữ Yên ngươi cũng biết môn công phu này là biếи ŧɦái thế nào, cho nên các ngươi lúc luyện phải cẩn thận. Chỉ có luyện ra Bắc Minh chân khí.Ta mới có thể dạy các ngươi lăng ba vi bộ bộ pháp. Lăng ba vi bộ bộ pháp kỳ thật dùng Bắc Minh chân khí làm cơ sở ."

Đoàn Dự nói.

"Nguyên lai là như vậy."

Lúc này ba người đem khẩu quyết nhớ kỹ. Vương Ngữ Yên trí nhớ siêu quần, đương nhiên không cần phải nói, A Chu hai người đồng dạng thiên tư thông tuệ , 15p sau cũng đều nhớ kỹ. Cùng 3 nữ chơi đùa 15 p Đoàn Dự rốt cục rời giường. Vương Ngữ Yên cùng A Bích là xử nữ mà cũng do buổi tối hôm qua rất điên cuồng, chỉ có thể liếc Đoàn Dự một cái rồi tiếp tục nằm ở trên giường. Mà Đoàn Dự dk A Chu hầu hạ mặc quần áo. Lúc trước Đoàn Dự ý tưởng rốt cục thực hiện. Khi đó hắn muốn thị nữ cũng muốn giống A Chu A Bích xinh đẹp như vậy. Hắn nhịn không được phát ra một tiếng cười tà.

"Dự ca ca, ngươi như thế nào luôn thích cười xấu xa như vậy"

A Chu sửa sang lại quần áo cho Đoàn Dự nói.

"Ta cười rất xấu xa sao."

Đoàn Dự tà tà nói. A Chu thấy vậy, cũng không nói tỉ mỉ. Giúp Đoàn Dự mặc quần áo tử tế, sau đó nàng cũng mặc quần áo. Trong lúc này Đoàn Dự không có tác quái, chỉ lẳng lặng nhìn A Chu mặc quần áo. Mỹ nhân như ngọc, A Chu đỏ mặt, mặc quần áo, Sau đó hai người đi ra khỏi phòng. Đoàn Dự cùng A Chu hai người tới phòng của Kiều Phong, nhưng không thấy Kiều Phong. Biết Kiều Đại ca nhất định là đi xuống dưới lầu. Lúc này Đoàn Dự cùng A Chu đi xuống dưới lầu, quả nhiên liếc mắt liền nhìn thấy Kiều Phong. Kiều Phong ngồi cạnh cửa sổ tay cầm bình rượu nhìn ngoài cửa sổ, Đoàn Dự đi tới, nói với tiểu nhị một tiếng, chuẩn bị hai phần đồ ăn sau đó ngồi xuống trước mặt Kiều Phong.

"Kiều Đại ca ngươi đang nhìn cái gì."

Đoàn Dự hỏi.

"Nhị đệ, ngươi nói cuộc sống này. Phải có một mục tiêu sao."

Kiều Phong nói.

"Đại ca sao lại nói ra lời này."

Đoàn Dự ngẩn ra hỏi.

"Ngươi xem, ngoài cửa sổ một mảnh phồn hoa, nhưng ai biết, sau lưng phồn hoa là phân tranh!"

Kiều Phong nói.

"Đại ca à, loạn thế xuất anh hùng, một vương triều bị diệt thì lại có một cái vương triều khác bắt đầu. Trong dòng lịch sử, chúng ta đều rất nhỏ bé. Được làm vua thua làm giặc, anh hùng hào khí, ta trôi qua chỉ có một mục đích, Ta cầu chính là nhi nữ tình trường. Không cần biết đại ca nhìn ta như thế nào, nhưng mục tiêu của ta là như vậy."

Đoạn Dự nói. Lúc sau tiểu nhị bưng đồ ăn tới. A Chu thuận tay tiếp nhận, sau đó cáo từ hai người, cầm đồ ăn đi trên lầu. Kiều Phong cũng không hỏi nhiều. Đoàn Dự cũng chỉ cười cười. Cùng Kiều Phong uống một hồi, Đoàn Dự về tới gian phòng của mình. Nhìn 2 người nằm trên giường yêu thương không thôi. Tự trách mình đêm qua không có kiềm hãm.

"Yên nhi, thế nào. Khá hơn một chút sao."

Đoàn Dự ôn nhu nói.

"A..."

Vương Ngữ Yên mặt đỏ rù rì. Đoàn Dự thương tiếc sờ lên mặt của hai người. đem hai người ôm vào trong ngực của mình. A Chu ở một bên lẳng lặng nhìn. Đoàn Dự mở chăn ra lộ ra hai người trần trụi thân hình, hai người mắc cỡ đỏ mặt. Các nàng bây giờ còn không có mặc quần áo. Đoàn Dự nhìn thấy u cốc của hai người sưng lên, thương tiếc không thôi. Đồng thời cũng thầm oán chính mình, đêm qua tại sao phải điên cuồng như vậy. Lấy ra một lọ thuốc, nhẹ nhàng bôi lên. Sau đó đắp chăn lên. Thời gian lặng lẽ trôi qua, đã hai ngày trôi qua. Đoàn Dự đám người đang cưỡi khoái mã trên đường lao vùn vụt. Đoàn Dự ôm Vương Ngữ Yên, đuổi theo Kiều Phong. Hai người đồng thời hô to:

"Giá! Giá"

mục tiêu của bọn họ chuyến này là Đại Lý. Đoàn Dự chuẩn bị đi đón Linh nhi. Cảm thụ được thân thể của Vương Ngữ Yên, tiểu Đoàn Dự đã cương cứng rồi. Lúc này không cần giống như trước. Vương Ngữ Yên cảm nhận được tiểu Đoàn Dự, hai má nàng đỏ lên. Nàng biết thứ chĩa vào mông mình là cái gì. Đoàn Dự một tay cầm cương ngựa, một tay ôm Yên. Cái loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này làm cho Đoàn Dự phấn chấn vô cùng. Đoàn Dự nhịn không được tựa đầu vào gáy của vương Ngữ Yên, ở lỗ tai liếʍ một phát. Vương Ngữ Yên thẹn thùng nỉ non một tiếng. Tựa vào trong lòng Đoàn Dự. Đã hơn nửa tháng trôi qua. Trong nửa tháng này mặt Đoàn Dự ban đêm rất sung sướиɠ, mỗi đêm đều có tam nữ làm bạn, tư vị kia thật sự là tuyệt không thể tả. Mỗi khi đến một cái thành trấn, Đoàn Dự bọn họ đều du lịch một vòng, mới đi thành trấn khác.