bị đâm vào bất ngờ …em chỉ còn biết xiết chặc lấy người tôi để chịu sướиɠ….h thì tôi ko còn là một quý ông lịch sự nữa mà như một kẻ cυồиɠ ɖâʍ….tôi nhấp như điên làm tấm nệm run lên bần bật..tiếng rêи ɾỉ trong kɧoáı ©ảʍ của 2 con người ham mê nɧu͙© ɖu͙© vang vọng trong
căn phòng đã được bịt kín…h thì ko gì có thể ngăn em và tôi tận hưởng niềm khoái lạc thân xác …vừa dập tôi vừa nhìn vào mắt em ….ánh mắt đầy sợ hãi và thèm khát …trên gương mặt xinh đẹp…hai má em ửng đỏ….ko biết em em khóc hay mồ hôi chảy từ trên trán xuống…bá cổ tôi kéo xuống…cắn mạnh vào tai tôi….chắc em ko biết
phải bảo tôi dừng lại hay là tiếp tục…và em đã quyết định…đu hai chân lên người tôi…tử ©υиɠ em co thắt dữ dội…
_ chết….l…t ơi….oh…oh….oh…l sướиɠ đến ..chết nè…oh oh……
_t…đâm nát .bướm l ..nha …
_uhm…đâm đi…….oh oh….oh…..
..từng móng tay em…bấu chặt lấy vai tôi…lưng tôi muốn nát vì sự cắn xé của l….càng đau tôi càng dập mạnh để kɧoáı ©ảʍ hòa trong đau đớn….càng lúc âʍ đa͙σ em càng co bóp mạnh hơn…người em coo rúm lại và…
_á….á…l….sướиɠ……á óh…..hờ… – em buông tôi ra…gục xuống nệm…nước dâʍ ŧᏂủy̠ túa ra ồ ạt đẩy tuột chim tôi ra ngoài…tôi cũng nằm phịch ra nệm vì cơn phê….
…toán bộ phần háng em ….rung lên bần bật…tôi vội vã tách hai đùi em ra để nhìn cảnh dâʍ ŧᏂủy̠ em tràn ra khi em đạt kɧoáı ©ảʍ…tuy ko nhiều như tôi tưởng nhưng cũng đủ làm ướt mèm hai bên hán….vừa xoắn đám lông tôi vừanhìn em…ko biết h em có đủ sức để tiếp tục phục vụ tôi ko
trông em như vừa chết đi sống lại…toàn thân mềm nhũn và thở thoi thóp như sức lực đã cạn…
nhoài người lên…vuốt hết mồ hôi đang đọng trên trán.. hôn lên má hồng xinh đẹp….tôi lay em dậy…
_ .l….ơi…l…em ngủ hả…l..
em mở mắt ra…đờ đẫn nhìn tôi…
_hả…sao anh….
_em…ngủ hả…sao ..nằm im vậy…sao ko ….
em thì thào như ko còn sức để nói nữa..
_hờ….hờ….em….sao đâu…để…em nghỉ chút nhen….được ko…
có vẽ như sự hành hạ thể xác và cái nóng nực như lò lửa trong căn phòng này đã vắt kiệt sức em…tội nghiệp…dù đang thèm khát được phóng tinh…nhưng tôi đành phải nằm chờ cho em hồi lại sức khỏe một chút ….đành chờ vậy….dù sao tôi cũng đã thấm mệt….đặt tay lên mu em…xoa xoa nước nhờn tuôn ra từ bướm….và ..mọi thứ chợt…thấy dễ chịu hơn…
làn da êm ái mịn màng…bầu ngực nhấp nhô.. ..ôm em vào lòng…tôi chìm vào trong giấc ngủ từ lúc nào ko biết…..
dear all of my brothers and friends ..
…cho đến bây h thì mình cũng ko ngờ rằng có thể ngồi đây và kể lại toàn bộ câu chuyện này cho các bạn nghe…nhớ lại vào một ngày nào đó cách đây khoảng 1 tháng…mình quay lại box truyện này và chợt thấy topic mà mình có tham gia tự dưng lại xuất hiện…ko hiểu điều gì khiến mình nán lại và viết ra những dòng mở đầu cho câu chuyện này…và đến bây h thì như các bạn cũng biết…trải qua một tháng đồng hành cùng nhau …mình đã làm quen và biết được thêm nhiều anh em bạn bè …dù chúng ta chỉ làm quen qua những nhận xét lời khen chê…nhưng điều đó thật đáng quý với mình….
nhớ lại những đêm ko ngủ vì lo cho con em trong mùa thi tốt nghiệp…rồi mùa quân WC đi qua…làm bao anh em thao thức..và cả mùa thi đại học nữa..dù các bạn rất bận rộn nhưng vẫn quan tâm đến topic này…đó là điều rất vui…
đi thẳng vào vấn đề. câu chuyện nào cũng có hồi hết…và đến h thì các bạn rất đang mong được biết kết thúc đúng ko…nhưng mình rất tiếc phải thông báo rằng…mình sẽ phải tạm dừng topic này ở tại đây.
các bạn đừng vội giận . cái gì cũng có lý do của riêng nó . nếu ai theo dõi topic này chắc cũng nhận ra là mình đang học ở sài gòn …xa nhà một năm…mình trở về tháng trước ..nhưng vì thời gian quá gấp gáp…chỉ đủ để mình chăm lo cho cô em…và lại phải quay về sg …nhưng mà ..sáng nay …sau 3 ngày về quê…mình mới biết được một điều …đó là cô thiênn thần đã ko còn ở đây nữa….điều đó đồng nghĩa với việc mình đã mất đi cơ hội gặp lại cô lần cuối trước khi đi xa…nhưng làm sao mình có thể chấp nhận điều đó khi mình còn yêu cô và thương cô rất nhiều…chính vì vậy mình quyết định sẽ đi tìm cô để gặp mặt lần cuối cùng trước khi ra đi…đó là lý do mình tạm thời dừng câu chuyện lại một thời gian …nhưng các bạn đừng buồn…
trong thời gian đi tìm cô…minh sẽ ko ngừng viết để hoàn chỉnh kết thúc và khi trở lại. mình sẽ lập một topic riêng và đăng câu truyện đã hoàn tất với chỉnh sửa trong ngôn từ và câu chữ . …nhưng mình sẽ đăng khi cuộc hành trình 12 ngày sắp tới đi tìm dấu vết thiên thần có kết quả…và mình hi vọng sẽ có cơ hội đó….
….còn ít h nữa mình sẽ lên xe…uhm..nói sao đây ta…từ lúc bắt đầu…ko hiểu vì sao mình có thói quen thức đêm…để viết và đọc cm của các bạn…những commment đem lại nhiều niềm vui nỗi buồn và cả thất vọng khi toàn là ” tem tem tem ” và mình hiều các bạn cũng vậy…h thì mình sẽ trả lại cho các bạn những giấc ngủ yên bình…ko chờ đợi.
lời cuối cùng..mình xin phép được đặt tên cho câu chuyện này , đơn giản thôi các bạn à , cái tên chỉ có một từ : ” YESTERDAY ”
tạm chia tay và hẹn gặp lại …
…
..có tiếng chân ai đó dưới nhà…và rồi…tiếng bước chân ấy phát ra trên từng bậc thang…trên hành lang…hình như …có người nào đó đang lên đây…chà…ko biết là ai…mà mình khóa cửa rồi mà…chắc là mẹ..vì mẹ mới có chìa khóa dự phòng…chắc mẹ đi làm về…
…chắc là trưa rồi…mình cũng đang đói bụng…ko biết mẹ có mua chè hay bánh trái gì ăn tạm ko…
_ thằng t đâu em… – ơ…giọng ai như giọng ba….
_ nó trong phòng đấy …anh vào coi thử…
hình như là ba về…dậy đánh răng rửa mặt thôi…ko biết ông ba dữ dằn đi công tác có đem quà gì về ko…mà sao…người mình…cứng đờ vậy…trời…sao tay chân ko chuyển động được …mình làm sao vậy…mở mắt ra…
trời ơi! l…đang nằm bên cạnh trong bộ đồ eva….lạy thánh thần …tôi cũng vậy…! -dậy đi l ơi…dậy đi…trời ơi …..sao tôi ko cử động được thế này…quần áo tôi đâu….
tiếng bước chân đã rất gần…chỉ vài bước nữa…một thảm họa chết chóc chỉ cách tôi vài bước chân nữa….tôi đã hoàn toàn tê liệt vì sợ hãi…toàn bộ cơ thể …từng cơn lạnh toát chạy dọc sóng lưng làm tôi run lên bần bật vì cơn sợ hãi cực độ…trời ơi….làm sao có thể để
họ thấy cảnh này đây…rồi tôi và em sẽ ra sao…họ sẽ nghĩ gì…má sẽ đau đớn và ba sẽ nhục nhã như thế nào…làm sao đây….l ơi…dậy đi….trời ơi…l…dậy …đi….chạy đi……..
_ t…t…dậy đi…t…
_chạy…đi…chạy….ba….t…..
_ông tỉnh lại coi…tỉnh lại …tỉnh lại đi…tui nè..ông sao vậy…
…mở mắt ra…một cơn ác mộng tồi tệ vừa qua đi….
_ tỉnh lại coi sao vậy… -vuốt mồ hôi trên trán tôi …ánh mắt em đầy lo lắng…
_ba…t đâu….
_ba nào…
_ổng…chưa về hả….
_trời…ông sao vậy….ác mộng à …
bật ra khỏi giường…tôi chạy tới mở tung cửa…bước xuống cầu thang…tôi ngó ra ngoài cổng….hình như ko có ai cả…đúng là ác mộng thật …hú hồn hú vía…
quay lại phòng…em đang đứng trước cửa…người quấn tấm chăn nhìn tôi đầy bất an…
nằm phịch xuống giường…tôi cố trấn tĩnh trở lại….vãi cả linh hồn…
em bước vào…nằm cạnh tôi…lấy cái gối em …đặt lên chim…
_che lại dùm cái….nằm tênh hếnh ra…!
nhìn khuôn mặt thất thần như vừa trải qua cơn bạo bệnh của tôi…chắc em đang muốn biêt tôi đã mơ thấy gì…
_ông mơ gì mà kinh vậy…
tôi im lặng …quả là ko gì đáng sợ bằng….
_…có phải…ông sợ…mình bị bắt quả tang ko…
“bắt quả tang” – cụm từ làm tôi giật bắn người…ngồi dậy…tôi vội thanh minh
_ ko có ! ko…có gì …
em nhìn tôi cười đầy thương xót..lấy cái mền phủ chim tôi lại…em nói
_ nghe ông mớ…là tui biết …ông yếu thiệt…có chút mà đã sợ….thôi…chừa nhen…từ đây ko có đòi hỏi nữa nghe chưa…ông lừa được tui chứ sao ông lừa được chính mình…sợ thì cứ nói sợ đi…
_ko …có mà – tôi thẫn thờ nhìn em…
đưa tay vén lọn tóc bết mồ hôi trên trán tôi..em nói …
_đừng có dối tui nữa…mà tui cũng sợ chứ ko phải mình t đâu…mình làm vầy…là có lỗi với ba mẹ ông lắm…dù ko ai biết nhưng mà…tui xấu hổ lắm..từ h…t đừng có ép tui làm những chuyện như vầy nữa nhen…
lời nói chân thành của em…làm tôi buồn miên mang…nhìn vào đôi mắt buồn tênh của em…tôi nhận ra mình đã quá ích kỉ…chỉ biết chạy theo bản năng tìиɧ ɖu͙© , chạy theo ham mê thể xác mà ko thèm quan tâm đến tâm tư tình cảm người khác…nhớ lại những lần tôi dẫn dắt cô…và l…vào con đường
tìиɧ ɖu͙© …tôi thấy ko còn gì hổ thẹn hơn…tôi đã mang tội quá lớn với những người phụ nữ quanh mình…mẹ…cô…l…và cả mèo nữa….
_thôi…đừng buồn nữa…l nói vậy là muốn t kiềm chế lại ham muốn thôi…chứ l ko chê trách gì t đâu ….đừng có suy nghĩ nhiều…
_ko…là lỗi của t thôi…l nói đúng..xin lỗi …t đã ép l…- tôi tự thú với em…
_thôi mà…đừng buồn…lỗi cũng là tại l…
_ ko …đừng nói vậy…là t
cả hai tranh nhau giành phần tội về mình…có lẽ…em đã quá nhân từ quá vị tha đối với một kẻ như tôi…em càng tha thứ…tôi càng thấy mình mang nợ em nhiều hơn…trời ơi..làm sao tôi có thể trả hết cho em đây…
ôm em vào lòng…tôi tự hứa với mình…ko bao h để em phải chịu thêm đau khổ tủi hờn vì tôi nữa….những kế hoạch dự định phân vân lưỡng lự trong ngày tôi nói lời tạ từ em…h đã bị tôi xóa sạch ra khỏi tâm trí…tôi ko còn biết cuộc tình này sẽ đi về đâu nữa…
….
_t xin ..lỗi…- nhìn em…tôi muốn em hiểu tôi đang hối hận thế nào khi đã có ý định lìa xa em…giá mà tôi có thể thú nhận với em …
_thôi mà…đừng có suy nghĩ nữa…h mình phải cố học nhen…t phải giúp l nhen… – em an ủi tôi bằng một nụ cười tươi tắn trên môi
_uhm…
chợt….đặt tay lên chim tôi…em vừa sóc mạnh vài cái vừa mắng yêu
_tại con chim hư này hết…từ nay ko đươc hư nữa nghe chưa…
hành động của em…vô tình đánh thức con quỷ …du͙© vọиɠ của tôi thức dậy…sau một giấc ngủ ko an lành…con chim tôi lại dương lên…
_trời – em há hốc nhìn vào chỗ trồi lên của tấm chăn…. – ông…mới nói vậy…mà lên nữa à…tui…thua ông luôn…
lần đầu tiên trong đời tôi thấy xấu hổ vì…sự cương cứng của dươиɠ ѵậŧ , quay người qua một bên…tôi đưa tay vào cố ép dươиɠ ѵậŧ vào giữa hai đùi….nhưng càng ép…nó càng nứиɠ dữ dội…
đang loay hoay xoay sở với thàng nhỏ giữa hai đùi….em ngồi dậy…mò quần áo và đi vào nhà tắm…có lẽ em ngán ngẩm khi thấy cảnh…ngựa quen đường cũ…em ko biết rằng…cái cách cầm quần áo đi ra…chỉ che trước mà ko
che sau của em…làm toàn bộ phần dưới cơ thể em đập vào mắt tôi…tôi ngẫn ngơ nhìn theo cái lỗ đỏ hồng giữa hai cặp mông trắng nõn nà….
….
tiếng nước chảy róc rách phát ra từ nhà tắm…khiến đầu tôi lại liên tưởng đến bao nhiêu là hình ảnh…em đang làm gì…chắc đang đánh xà bông tắm tung bọt…rồi phết lên ngực…đùi …mông…và cả bướm nữa…..giá mà..mình được vào đó để kì cọ cho em…
những ý nghĩ ấy…khiến tay tôi mò xuống chim…và bắt đầu …xóc lọ…ko….mình muốn cắm cái ©ôи ŧɧịt̠ này vào em…vào cái bướm nhầy nhụa ấm áp ấy…..phải vào thôi…lần cuối vậy…
_ t hả..phải t ko – có vẻ em đã phát hiện ra tôi đang ngấp nghé bên ngoài..
_uhm…
_ tắm hả..chờ chút nhen…sắp xong rồi…mà sao t koxuống nhà tắm dưới nhà ấy…chứ chờ đây làm gì…
_à…l…đưa dùm t cái khăn cái…
_khăn nào…màu gì….
_cái ..nào màu trắng ấy…
_đâu có cái nào màu trắng đâu…
_có mà….coikĩ thử….
_ko có…
_vậy thôi ..đưa dùm chai dầu gội đi….x-men ấy…
_chờ chút….ủa…đâu có chai nào xmen đâu …
_gì kì vậy…cái gì cũng ko có là sao…trong đó mà …
_nói láo t làm gì…ko có mà…
_coi kĩ lại coi….
_ừ …chờ chút… – tiếng nước ngừng chảy , em lò đầu ra …- ko có mà…coi kĩ rồi…t dùng cái khác đi…
_trong đó chứ đâu nà…ra cho t vào coi thử coi…
_mệt quá…đàn ông mà…cầu kì vậy..chờ chút. -em khép cửa lại…có vẻ em đang lau người….thời cơ đến…h mà ko vào thì em mặc đồ xong thì vào làm quái gì nữa…
kéo cửa bất ngờ…tôi ập vào…quả nhiên em đang vắt khô tóc….
_á…tui chưa xong mà…đi ra…ra…nhanh .. -em chụp lấy cái áo kéo ra cố che ngực ngực và bướm…
_mệt quá…thấy hết rồi mà sợ gì… – tôi tỏ ra bình thản…nhưng chim tôi ngóc lên dữ dội trong chiếc qυầи ɭóŧ , là thứ duy nhất trên người tôi lúc này…
_ thì ra đi…để tui mặc đồ đã..nhanh.. – em giật thêm cái quần phủ xuống bướm…
_ra liền ! – tôi giả vờ tiến tới chỗ treo khăn mò mò đám khăn…cố tìm cái khăn tưởng tượng…
_đã nói là ko có mà lì.. – em nhăn nhó nép vào một góc..
_lạ…hồi tối để đây mà – tôi vờ vịt
có lẽ em đã nhận ra hành động mờ ám của tôi…em vội treo cái quần lên và phủ áo lên đầu định mặc vào…nhanh như chớp…tôi ùa tới…ôm lấy em…
_ á…bỏ ra…ông làm gì thế….!
ko nói năng gì nhiều…tôi kéo áo ra khỏi đầu em…nhìn thẳng vào mắt em…tôi muốn em đọc được những ham muốn đang trỗi dậy trong tôi chứ ko phải làm em đau bằng những hành động cưỡng ép tìиɧ ɖu͙© thô bạo .
em xô tôi ra…chụp lấy cái áo…nhưng tôi vẫn lì…kéo tay em lại..tôi ôm ghì em vào lòng….nhìn thẳng vào mắt em….có vẽ em biết tôi ko muốn làm em đau…
_ t…làm gì vậy…l đã nói thế rồi mà…t ko nghe à – em nhìn tôi buồn bã…
tôi biết mình đang hành động sai trái, h có nói gì thì cũng ko biện minh được…tôi im lặng…cầm tay em…tôi đưa xuống cái ©ôи ŧɧịt̠ đang nằm kênh kiệu trong qυầи ɭóŧ…vẫn với ánh mắt thất vọng ấy…nhưng lúc này…tay em …đang nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ tôi qua cái qυầи ɭóŧ…có lẽ em ko muốn bỏ lỡ một c̠ôи ŧɧịt̠ đang cứng ngắc như thế…
tôi biết đã đến lúc phải hành động…áp mặt vào em…môi tôi dần chạm vào môi em…sau một lúc tỏ ra miễn cưỡng chấp nhận…môi em hé ra cho lưởi tôi đi vào…
kéo tuột cái qυầи ɭóŧ vướng víu ra khỏi chân…tôi ôm em lại cho ©ôи ŧɧịt̠ đâm thẳng vào bụng em…em nhìn tôi …ánh mắt đầy tuyệt vọng..có lẽ em ko ngăn được bản thân mình nữa…đưa tay xuống …em vuốt ve dươиɠ ѵậŧ cứng đơ của tôi và bắt đầu sục….những cú sục mãnh liệt của em làm tôi tê dại vì sướиɠ…
_..óh….ớ…l….ơi..hờ hờ….đừng sục nữa…bú chim cho t đi… vừa nói tôi vừa ôm em mngồi xuống…tôi nằm ngửa ra…hai tay chống xuống nền…giữ lấy cái ©ôи ŧɧịt̠ đang chỉa thẳng lên…em nhìn tôi ngây dại…và cuối xuống…đầu lưỡi em đưa ra…quét lấy mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ ứa ra từ dươиɠ ѵậŧ…
_ớ…hớ…nữa đi….- đưa ©ôи ŧɧịt̠ vào miệng…môi em khép lại…trượt liên tục trên ©ôи ŧɧịt̠ tôi…ko còn biết trời trăng gì nữa…tôi nằm xuống tận hưởng…
thả chim ra….em quay mặt ra sau nhả hết nước miếng và tϊиɧ ɖϊ©h͙ tích tụ trong miệng …tưởng chừng em sẽ dừng lại …nhưng vẫn với anh mắt vô hồn ấy….em đang nhìn trừng trừng vào tôi…ko hiểu em đang nghĩ gì…chợt….tay em quấn lấy dươиɠ ѵậŧ đang ngã nghiêng và tiếp tục sục liên hồi…tay còn lại…em đưa xuống dưới bướm…và xoa liên tục…tôi há hốc nhìn em…chưa bao
h tôi có thể nghĩ đến em sẽ vừa sục chim cho tôi vừa tự sướиɠ cho mình….hành động kí©ɧ ɖụ© ấy của em…làm tôi ko thể nào cưỡng lại được nữa….
_óh…hờ…..anh…bắn đây l….ohớ…. – tôi rên lên để cảnh báo cho em biết….nhưng đã quá trễ…dòng tinh đầu tiên phụt ra khi em vẫn còn đang mãi ngắm nhìn cái ©ôи ŧɧịt̠ đỏ tía của tôi…và liên tiếp sau đó…mặt và ngực em lãnh trọn những vệt tinh còn lại…..
tôi nằm lăn ra nền phòng tắm….còn em thì vội vã đứng dậy mở vòi sen lên ..
_ h t ra được chưa ! – giọng em đầy tức giận…
tôi ngồi dậy…uể oải trở lại phòng….đầu óc tôi gần như trống rỗng sau cơn kɧoáı ©ảʍ…vừa nằm xuống…tôi đã lăn ra ngủ…
….
_anh hai…anh hai….dậy ..dậy ăn cơm…. – tiếng ai như tiếng con mèo…chết mẹ…lần này cảm giác rất thật ….hình như ko phải là cơn mơ nào nữa….con lạy trời…khốn nạn thật ….làm sao tôi có thể lại ngủ quên được cơ chứ…trời ơi là trời…vừa mở mắt ra tôi lao ngay tới chụp cái mền bên cạnh và trùm ngay lại cơ thể đang lõα ɭồ của mình …mẹ ơi…
hình như con mèo đã …thấy hết …làm sao đây…mà sao…mặt nó tỉnh bơ vậy…mà…l đâu……