Trước những con sóng hiên ngang hùng dũng từ biển …tôi có hơi chút lo sợ …nhưnng đây ko phải là lần đầu tôi tắm biển cùng những con sóng lớn như thế này …tôi nghĩ mọi việc sẽ ổn…
nhìn sang em ..khuôn mặt đã tái mét vì sợ …có lẽ đây là lần đầu tiên em chứng kiến những đợt sóng lớn như thế , và điều khiến em hoảng hơn chính là chỉ vài giây nữa …nhửng con sóng ấy sẽ đập thẳng vào em …ko thương tiếc …
em hét toáng lên và ôm lấy tôi ….đưa em vào lòng …giơ lưng ra hứng chịu …hự …tôi đầu hàng …sóng lớn đến nổi tôi và em bị đánh bật xuống lòng nước …mũi cay rát tôi ngẩng lên tìm em …chợt có tiếng rên rĩ sau lưng :
_ vào….vào…t …vào đi..
em làm tôi sợ hoảng hồn , cứ tưởng …đầu tóc rối bù như ma …biển …váy thì tốc ngược lên lộ cả cặp đùi trắng hếu …tôi cũng đồng ý với ý kiến của em ..lao tới em tôi cố kéo em vào …nhưng mà đã quá trể…từng đợt nước từ bờ rút ngược ra biển kéo chúng tôi mỗi lúc xa bờ thêm …ôi trời ơi …lạy chúa…làm sao đây …
ôm em trong tay , tôi hốt hoảng lục tung những bài học kinh nghiệm đi tắm biển từ trước đến h …đúng rồi …phải tiến ra xa thêm chút nữa …rồi hụp xuống …chờ nó đánh xong thì kéo vào ngay …nhưng mà bình thường thì một người làm thi dễ nhưng lúc này là 2 người …và chỉ có 2 người duy nhất trên bờ biển này …tôi sợ hãi thực sự …
nhưng thần đại dương đâu cho tôi có cơ hội lưỡng lự ,ngài bắt tôi trả giá cho trò đùa dại và liều lĩnh của mình bằng một con sóng đang dần vươn mình ngoài xa …ko thể nghĩ gì thê m tôi nói với em …
_ l …nó sắp vào nữa …bây h một là hụp xuống …hai là nhảy lên cao hơn nó …
em lạc giọng vì sặc nước
_ nhảy….sao được 2 , người mà nhảy
_ vậy …ngụp xuống nghen …
chúng tôi vừa nói vừa nhìn ra ngoài khơi …nó đang tiến lại rất gần…em ôm chặt lấy tôi …
_ 1 ..2 …tôi đếm ….
nó vẫn đang tiến gần …càng cao lớn thêm …
_ từ từ ..1 …2 à ….từ từ…linh …..Anh …Yêu …..EEeeeeeeeeeeeeemmmmmmmmm …3
tôi giang hai tay hai chân mắt nhắm nghiền …đó là dấu hiệu của sự kiệt sức và ko thể gượng dậy nổi …bên cạnh tôi em cũng thế …cả hai nằm đó…trên bãi biển …từng hạt mưa lạnh buốt …tấn công chúng tôi từ phía trên cao…nhưng mặc kệ…ko ai trong 2 đứa còn sức phản kháng nữa …ôi trời …xin chừa …
Ngẩng dậy …em gối đầu lên ngực tôi …tôi dùng hết sức tàn đưa tay lên má em …và em nói một câu làm tôi co giật cả người :
_mình ra …lại đi ….!
tôi ko thể tin là mình đang nghe gì …ko biết …em có bị …điên ko…chắc nãy sóng đập mạnh quá …tôi hoảng sợ ngẩn lên nhìn em xem em có dấu hiệu gì bất thường ko …ko có gì …tôi lại gục xuống …vuốt ve làn môi em tôi nói :
_ sợ …chưa …
_ chưa ! em dứt khoát .
_ gì…chưa hả …muốn ra nữa hả …( tôi thì sợ teo chim rồi nhưng mà hù em vậy thôi )
_ uhm. ra lần nữa đi ! – em tỏ vẻ nghiêm túc
_ thiệt hay giiỡn vậy l – tôi bật dậy nhìn em
_ thiệt
câu trả lời của em làm tôi bối rối …ôi trời …ko biết em đang nghĩ gì nữa …cứ tượng tượng cái cảnh mặt mày em tái mét vì sợ …rồi sau cơn sóng tôi ngóc dậy từ lòng biển để tìm em …quá nguy hiểm và liều lỉnh …tôi phản ứng :
_ thôi tha !bà mà có gì chắc tui …đập đầu chết wá
nhìn tôi em cự nụ
_ thì …ra gần thôi
_ ko , nó kéo ra nữa mệt lắm
em quay đi giận dỗi
tôi ôm vai em an ủi
_ t …sợ …l có chuyện gì lắm …t nói thiêt đó …lúc nãy ngoi lên tìm l…sợ gần chết …L nghe t đi , có gì mai trời tạnh rồi mình ra lại …h biển động ghê quá…luc nãy t tưởng ko qua được …
em quay lại …gục vào lòng tôi ..em nói trong nghẹn ngào :
_L …cũng sợ lắm …
hun em lên trán tôi nói ;
_ sợ mà đòi ra làm gì nữa …
_ nhưng mà …cái cảm giác ấy …thích…sao đâu…
tôi ngớ ra :
_cảm giác gì ?
_ thì lúc …nó đập đó …ko biết chuyện gì xảy ra …rồi …t nói …yêu l..
em nghẹn ngào …tôi cũng rơm rớm …tôi bảo :
_ uhm…bây h t nói …lại là được mà …
_ bây h…thì ko còn cảm giác đó nữa …tức là …lúc đó …l chưa kịp nói …thì nó đập…
ôi trời ! thì ra là thế …tôi thương em quá …đúng là …khờ ..bế em vào lòng , tôi nhìn vào mắt em và nở một nụ cười …em nhắm mặt lại …chờ đón nụ hôn…và tôi cho em thỏa nguyện ước …
Buổi chiều hẹn hò đầu tiên sau những ngày ly biệt kết thúc dưới mái hiên nhà em …tiễn tôi ra về bằng nụ cười và cái ôm ấm áp , em làm tôi ngẩn ngơ suốt đoạn đường về nhà …
Trở lại trong căn phòng quen thuộc . niềm tiếc nuối buổi chiều bên em giữa thành phố mưa bay khiến tôi cứ chìm trong cảm giác mơ màng …
Bật đèn bàn lên …nhìn quanh …hình như lối đi về em duy nhất của tôi lúc này là chứng minh những ảnh hưởng tích cực của tình yêu của tôi và em …đó là : đậu đại học .
Phải ! điều cứ làm tôi trăn trở mãi mấy ngày nay là : làm sao để đưa em xích lại gần gia đình tôi ! tôi hiểu rằng trong một gia đình mà ba mẹ đều là những người nề nếp thì những định kiến dành cho em là ko thể tránh khỏi đặc biệt sau lần mẹ tôi đến nhà em với cô thì hình như khoảng cách giữa 2 bên thêm rộng ra …tôi phải làm gì đó …
Sau khi đưa ra bao nhiêu giả thiết khả năng và tự trả lời …dường như ko có cách nào khác ngoài : nói ra sự thật !
tôi tin là mẹ tôi ko phải là người hồ đồ hay quá cố chấp , tôi tin là qua 3 năm nỗ lực ở trường trung học pt , bà và gia đình này đã có lòng tin ở tôi và tôi tin là với tình thương bà giành cho tôi thì bà sẽ chấp nhận …có lẽ nói ra là cách duy nhất vào lúc này ! phải giải quyết xong hết nhửng chuyện này vì tôi hiểu kì thi đại học chỉ còn 1 tháng nữa !phải nhanh thôi ! ngay đêm nay !
_má
_ gì ó T ?
_ tối lên gãi lưng cho con nhen !
_ uhm , sao bữa h đuổi tui mà nay kêu tui lên dzậy ?
_ thì chút lên nhen
_ uhm , mà h con đi đâu đấy !
_ qua nhà cô chút ! ….
…tự nhiên tôi muốn được gặp cô để tâm sự …cả tuần nay …chính xác hơn là từ lúc mới thi tốt nghiệp xong đến h tôi chưa gặp cô lần nào …những ngày qua chuyện với L cứ làm tôi mất ăn mất ngủ và quên hẳn rằng …có một người phụ nữ nữa đã giúp tôi rất nhiều trong thời gian qua và tôi đã yêu người ấy ! thật đáng trách khi mỗi lần bật dt lên lại thấy những cuộc gọi nhỡ của cô và ko biết phải làm gì ….
…đứng trước nhà cô …lòng tôi nôn nao và bồn chồn ! trươc kì thi cô quan tâm động viên tôi biết bao mà thi xong tôi lơ cô đi ko thèm nói một lời ! ko biêt cô có giận tôi ko ! ko biết cô có buồn chuyện tôi và búp bê ! ko biết cô nghĩ gì … bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu tôi …
…cô ra mở cửa …nụ cười vẫn ngọt ngào trên môi như ngày nào…ôi trời …cả tuần ko gặp …cô xinh ra hẳn …tôi ngẩn ra một lúc …
_ chu ! còn nhớ tui hả !
_ hihi ! cô nghĩ sao vậy , chị yêu của em mà em quên sao được !
_ cái miệng ! nói sao cũng được !
Bước vào nhà ,hình như chỉ có mình cô ở nhà !
Cô lại gần tôi cười :
_ đưa coi cái mặt coi ! chu ! làm gì mới tuần ko gặp mà mặt mũi phờ phạc !
_ nhớ cô được chưa !
_ cái mặt ông ! tui gọi điện thấy ông bắt máy đâu
_ dt hư bữa h mà ! -tôi làm vẽ ngây thơ – mà từ lúc cô qua nhà em bữa đến h sao ko thấy qua nữa !
ngồi xuống ghế cô nói :
_ thì phải có chuyện gì mới qua chứ , tự nhiên qua khơi khơi , sao rồi , bữa h nghe nói làm lành với má rồi hả ?
_ thì cô nói dậy em còn làm gì được nữa
_ đàn ông phải vậy ! dù cô ko nói em cũng phải làm vậy ! giận ai chứ giận má mình là mang tội đó nhen
_ thôi tthôi biết rồi nói mãi !
_ nói cho nhớ , sau này ko được vậy nữa nhen , cô mà biết là khỏi chị em gì nữa !
.đúng là chưa già …mà nhiều chuyện …thấy ghét ! tôi nảy ra một ý ….
_ ủa mà cô ở nhà một mình hả
_ uhm !
_ hehe , má cô đâu
_ đi công chuyện , hỏi chi vậy
_ chừng nào về ?
_ ủa ? hỏi chi
_ thì biết chừng nào về để em còn tính !
_ tính cái gì ? ko biết
_ …thì …tính thử …h đi chơi được ko !
_ đi đâu ?
_ thì đi …như mấy bữa …đi ăn hay …đi dạo gì đó ?
_ thôi ở nhà chơi đi , h trời lạnh quá ! ( tôi biết là cô thích nhưng mà …ngại trong này nè )
_ vậy thôi em về ! trời mưa gió lặn lội qua đây rủ cô đi chơi mà …còn làm bộ nữa ! về !
tôi ngồi dậy bước ra cửa trong sự …nhăn nhó của cô ! hehe! cho hết cao giá luôn !
(Bạn đang đọc truyện sεメ tại TruyenVKL.com chúc các bạn online vui vẻ!)
cô chần chừ một lúc , nhưng khi tôi vừa bước ra bậc thềm thì :
_ từ từ , trời mưa mà đi đâu vậy !
_ mưa lất phất mà sợ gì ! thôi cô vào nhà đi cho ấm !
nhéo tôi một cái cô nói :
_ từ từ ..chờ tui thay đồ đã !
cô vừa chạy lên lầu vừa ngoái lại
_ từ từ nhen , đứng đó đi !
con gái lằng nhằng thế đấy ! mình phải làm căng một chút mới sợ ( chống chỉ định với người mới quen )
…nhưng mà ! tại sao phải đứng đây …trong khi có một người …phụ nữ sắp khỏa thân …trên kia … !
tôi quay vào trong nhà…bước từ từ lên từng bậc thang …ôi trời …cửa phòng không khóa…làm sao đây ! có nên …tôi dừng lại để thở …chỉ cần vài bước thôi mà ..vài bước thôi …đẩy vào thôi mà …ôi trời !
Không được ! làm thế thì …còn mặt mũi nào với búp bê nữa ! vào đó rồi có thể cô sẽ thả cho mình …nhưng mà …rồi sẽ phải có trách nhiệm ….lằng nhằng…phù ! kiềm lại đi T ơi ! xuống nào ….
cô bước xuống thang…ôi trời ! cái váy trắng tinh khôi …làn ren vãi hờ hững đi qua cặp đùi …bộ ngực …máu du͙© vọиɠ mới dịu xuống h hừng hừng ngút lên tận óc …mặc mà còn hấp dẫn hơn ko mặc …
_ Đi t , ra dắt xe đi , cô khóa cửa
_ à …ờ …thôi …h mưa cũng lớn rồi …
_ trời ! tự nhiên …mặc đồ rồi …
_ thì …cũng do cô cứ ( sεメy ) …lúc nãy bảo đi mà cứ …
_ thế h sao , chờ tạnh mưa nhen , mà mưa cũng như nãy cho đâu lớn đâu !
_ h đi sợ chút nó lớn lên trú ko kịp …
_ uhm ! mệt ghê
_ vậy ..thôi ở nhà…nói chuyện …cũng được …
_ uhm , vậy nhen , ngồi cô lên thay đồ rồi mình nấu gì ăn cho dzui !
_ ấy…từ từ …ngồi đây chán quá ..lên phòng cô bật nhạc nằm nghe cho dzui đi …
_ hơ …lên phòng nào ..?
_ phòng cô chứ phòng nào !
_ thôi ngồi đây chơi đi …h cô đi mua đồ về …rồi nấu ăn ..coi tv cũng được …
_ em mới ăn cơm xong no quá !
_nhưng mà …..cô lúng túng ko biết từ chối tôi sao ! tôi ko biết lúc đó cô giả vờ hay là thật lòng nhưng mà liều một phen …tôi chạy đến ôm cô nũng nịu :
_ em no rồi ! ngồi đây chán quá …lên đó..ấm hơn …nghe nhạc sướиɠ hơn …đi cô…đi…
_ ko được …má cô về sao …từ nhiên 2 người nam nữ …
_ thì sao đâu …kêu wa học ….như hồi bữa đó …! đi….
_ ko mà …cứ ép tui hoài …má về liền đó …
chán thật ! mà cô nói cũng đúng …h bà má cô về giữa lúc …có chuyện thì …cũng nản ra …thôi …mệt ….về ngủ !
_ vậy thôi …em về đây ! – tôi lủi thủi bước ra ngoài , vẻ mặt ngao ngán vô cùng …giận cô quá , tôi cũng ko buồn quay lại nhìn bộ váy gợi cảm của cô thêm lần nữa …
cô ra mở cửa cho tôi …có vẽ lần này cô ko níu giữ tôi nữa …ôi ..chán …nhưng cứ bồi thêm một câu nữa xem sao …
_ em với cô mà cứ ngại ngại …
cô im lặng một chút rồi nói :
_ nhưng mà ko được như bữa nhen ! quậy là cô đuổi về liền đó !
OH yeah ! lên thôi
….Đêm …ngọn đèn đường ngoài kia cô đơn giữa màn mưa …
trong căn phòng ấm áp của cô , căn phòng cuốn hút người ta bằng một mùi hương quyến rũ … đó có thể là mùi cơ thể của phụ nữ hoặc một thứ nước hoa lạ lẫm nào đó …Dù đã vào đây một lần nhưng cảm giác mới lạ còn ngập tràn trong tôi như được bước chân vào một thế giới khác.
trên chiếc giường êm ái kia , tôi nhớ lại lần tôi và cô cũng ôm ấp nhau trên đó …kɧoáı ©ảʍ dâng trào …
_ ăn gì ko cô lấy
_ gì cũng được
_ thì thích ăn gì nói đi !
_ bánh trái gì cũng được !
_ vậy ngồi chờ xíu nhen , cô đi mua
_ ê ê….cô….từ từ
_ sao ?
_ thôi em ko ăn đâu , tự nhiên trời mưa gió mà đi mua o dau ?
cô cười
_ lo quá , bên đây nè , gần mà
_ thôi khỏi đi , dzo đây nằm chơi chút rồi chút tạnh mưa mình đi ăn !
_ nhưng mà …đói …
_ thì từ từ tạnh mưa em chở đi ăn !
Cô phụng phịu bước vào …chắc chưa ăn gì nên mặt mày nhăn nhó thấy ớn !
nhìn cô với ánh mắt của sói …tôi ra hiệu cho cô biết là cô đang là thỏ
như một cử chỉ đề phòng kẻ săn mồi , cô chạy ngay đến bàn vi tính bật máy lên ….
_ thích nghe nhạc gì T ?
_ gì cũng được ! thật sự điều đó ko quan trọng lúc này …quan trọng là máu tà dục đang thôi thúc tôi làm sao cắn cô một miếng ….
nhưng hưng phấn trong tôi tụt hẳn xuống đáy khi nghe thằng Khánh Phương đầu bò với bài “chiếc khăn trúng gió ”
tôi quát
_ thôi cô , tắt dùm em cái , cái thằng em ghét cay đắng ! cô thích nó à
_ hơ ! cô tường em thích , thấy mấy đứa h hay nghe bài đây ! chứ cô có biết ai hát đâu ! thôi t thích bài gì lại coi đi
ngồi dậy khỏi cái nệm , tôi uể oải mò lại chổ cô …nhưng …bầu ngực phập phồng trong cái áo nâng ngực …khiến tôi …sôi động trở lại …đặt hai tay lên vai cô …cảm nhận làn da mịn màng ….
_ cô có nhạc gì
_ tùm lum …em thích ca sỹ nào mới được chứ ?
_ kéo xuống thử …đó …đàm vĩnh hưng đó …quang dũng nữa …bật hết lên đi …
_ chu ! ko ngờ ông cũng nghe mấy nhạc này nhen
_ ơ , thế cô nghĩ em nghe nhạc gì ?
hình như tôi tay đang mò mẫm quanh cổ trắng trẻo của cô làm cô …nhột…
_ ông lại nệm nằm đi tui bật nghe …sờ mó lung tung …rơn hết da gà …
_ hehe , lại ngại ngùng !
giơ một tay lên hù tôi !
_ ông liệu hồn , tui quýnh cái chết liền nhen
_ dzữ như sư tử , chắc ế quá
làu bàu nhưng đành phải trở lại giường, cái gì cũng phải từ từ …
…Tháng sáu trời mưa , trời mưa không dứt …trời không mưa anh cũng lạy trời mưa …anh lạy trời mưa phong kín đường về……
giai điệu của “tháng 6 trời mưa ” trong “tình ca 50 ” của Đàm Vĩnh Hưng , nồng nàn và da diết …đưa màn mưa ngoài kia vào đây …nằm trên giường …nhìn cô …trên gương mặt ấy ..đang có những hoài niệm về kí ức nà o đó …
Từ từ đứng dậy , khẽ lại gần cô …
_ lại nằm với em đi …ngồi chi cho mỏi
ánh đèn ngoài kia len lỏi qua ô cửa …phản chiếu giọt nước lung linh trên mắt cô …tôi ko muốn làm cô buồn thêm bằng những câu hỏi…dìu cô đứng dậy …nằm xuống giường …
trong vòng tay tôi …ko biết cô có cảm thấy hơi ấm nào ko …nhưng tôi thì mãn nguyện với thực tại …trong căn phòng ấm áp …giai điệu du dương …và người yêu nằm bên …tôi còn mong gì hơn …chợt nhớ cơn mưa ban chiều ,bên búp bê …cảm giác thấm mệt lan tỏa giần trong từng bắp thịt rồi mi mắt nặng trĩu …và mùi hương dịu vời từ làn tóc cô …đưa tôi vào giấc ngủ