"Ưʍ... a... Cao Ý ca ca." Thẩm Quân chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, da đầu cảm thấy tê dại, nhẹ giọng rêи ɾỉ ra tiếng.
Tiêu Cao Ý lúc này như trẻ sơ sinh, tham lam mυ'ŧ vào, phát ra âm thanh "chụt chụt" đỏ mặt. Tiểu đậu đỏ giờ đây dính đầy nước bọt của hắn.
Một bên núʍ ѵú sau khi được Tiêu Cao Ý nhấm nháp đã sưng đỏ, hai bên một lớn một nhỏ, không giống nhau. Ngón tay Tiêu Cao Ý vừa muốn chạm vào tiểu đậu đỏ, liền nhận ra có một cánh tay trắng nõn che lại. Nửa đường vác súng ra trận bị ngăn cản, làm cho hai mày Tiêu Cao Ý nhăn lại.
Thẩm Quân mặt đỏ bừng, hai mắt không dám nhìn thằng hắn: "Cao Ý ca ca... đều là em không tốt... em bất cẩn... anh đừng giận có được không?"
Lý trí của Tiêu Cao Ý lúc này đã trở về, nhận ra chính mình đang làm hành vi đồϊ ҍạϊ , bàn tay xoa xoa cái ót, ngượng ngùng nói:"Không... anh anh sai rồi... Em đi thay quần áo đi... anh vào nhà vệ sinh một lát."
Thẩm Quân ở trên giường ngượng ngùng hận không thể lập tức biến mất. Sau khi thấy thiếu niên kia bỏ chạy vào phòng vệ sinh, khuôn mặt trở nên lạnh lùng. Sau đó xoay người cầm lấy lễ phục Tiêu Cao Ý đem tới, mặc vào người. Đối phó với thanh niên nghiêm túc như Tiêu Cao Ý, biện pháp tốt nhất là lạt mềm buộc chặt. Chính là làm cho hắn cảm thấy được mà ăn không được. Sau đó mới hóa sói, hận không thể nuốt chửng cô vào bụng.
Trong phòng vệ sinh, bàn tay hắn cầm lấy huynh đệ đang bành trướng của mình bắt đầu hoạt động. Trên mặt lúc này điều là say mê ửng đỏ, hắn rên lên một tiếng, xuất hết ra ngoài. Mở ra vòi nước, rửa tay, hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi, lúc hắn nhấm nháp tiểu đậu đỏ kia. Cảm xúc mới ổn định giờ lại trỗi dậy.
Bên ngoài lúc này vang lên tiếng kêu của Thẩm Quân: "Tiêu Ý ca ca... em xong rồi."
Tiêu Cao Ý mở cửa ra, quả nhiên cô rất hợp với màu trắng, đường cong rõ ràng, tay chân mảnh khảnh, xương quai xanh tinh xảo, khí chất dịu dàng đáng yêu. Áo cúp ngực làm cho bộ ngực vốn căng tròn giờ thêm sinh động. Đúng là kêu gọi người ta tới phạm tội.
Cảnh đẹp của mình không thể để người khác nhìn thấy. Cởϊ áσ khoác trên người xuống đặt lên vai Thẩm Quân: "Bên ngoài lại lắm, cẩn thận một chút."
Thẩm Quân nhếch miệng, bây giờ là vào hè, nóng muốn chết, lạnh ở đâu mà ra.
-------
Sau khi yến hội kết thúc, mẹ Tiêu quả nhiên hài lòng với Thẩm Quân, mong muốn hai đứa nhỏ có thể cùng nhau tìm hiểu. Đương nhiên Thẩm thị trưởng rất vui mừng. Tiêu Cao Ý theo bậc thang đi xuống cùng Thẩm Quân trao đổi số điện thoại. Thẩm Quân cân nhắc một chút, cho hắn một cái ghi chú là Tiêu Ca Ca.
Tiêu Cao Ý nhìn thấy vậy, cảm giác nội tâm thật ngọt ngào, cũng cho cô một cái tên tương tự, Tiêu Muội Muội.
Thẩm Quân lên xe cùng với Thẩm thị trưởng, cùng với người của Tiêu gia chào từ biệt. Khóe mắt đột nhiên nhìn thấy Tô Vũ Hàm. Như trong kịch bản lúc này, Tô Vũ Hàm tìm cách quyến rũ Tiêu Cao Ý. Nhưng bây giờ bị chính mình cản trở ý đồ.
"Cao Ý ca ca.... em lên xe sẽ không lạnh nữa. Áo khoác trả lại cho anh." Thẩm Quân một tay làm bộ muốn cởϊ áσ khoác bra, bị Tiêu Cao Ý đè tay lại.
"Anh không lạnh... em mặc đi... bị cảm mọi người sẽ lo lắng."
Thẩm thị trưởng nghĩ thầm, thằng nhóc này quả thật rất tốt.
Tiêu Thư Kỳ một bên lại nghĩ, thằng con này thủ đoạn không tồi.
Thẩm phu nhân - Tiêu phu nhân, trời nóng như vậy còn mặc áo khoác, không sợ bị nhiệt sao.
Tô Vũ Hàm lúc này nghiến răng nghiến lợi nhìn Thẩm Quân. Con khốn này là ai? Tại sao cùng với Tiêu Cao Ý thân mật như vậy? Anh ấy còn để tay lên vai nó? Dựa vào cái gì mà người đó không phải là cô? Dựa vào cái gì mà ngay cả ánh mắt Tiêu Cao Ý còn lười cho cô, còn đối với con khốn đó lại quan tâm chăm sóc? Tô Vũ Hàm nghiến răng nghiến lợi, dậm dậm chân xoay người bỏ đi.
Nhìn Tô Vũ Hàm đi xa, Thẩm Quân mới xoay đi. Cái gọi là nữ chính nam chính không phải là người đi đến cuối cùng là người thắng sao? Chỉ cần cô cùng Tiêu Cao Ý sống được tốt, ai vai chính còn chưa nói được đâu nhé. Dám ở trước mặt cô hãm hại người của cô. Cô sẽ không nhân từ.
---------
"Ưʍ... Cao Ý Ca Ca.... thoải mái quá... Ưʍ.... côn th*t to quá... thoải mái quá....."
Thẩm Quân uống éo thân mình bên dưới cơ thể Tiêu Cao Ý. Thân thể giống như con rắn nhỏ, không ngừng liếʍ ngực hắn, hàm răng hắn ở trước ngực cô, ra sức cắn vào, mυ'ŧ vào.
Tiêu Cao Ý bị tiểu yêu tinh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, côn th*t càng to càng trướng, tay hắn kích động ôm trọn vòng eo mảnh khảnh vào người, ra sức gặm nhấm, làm cho d*m thủy ở dưới động nhỏ cứ tràn ra. Mắt thấy bản thân sắp lên cao trào, hô hấp Tiêu Cao Ý càng dồn dậo, rên lên, tay không ngừng vuốt ve bộ ngực to tròn:
"Đúng là yêu tinh, anh chơi chết em, có nghe không... hửm."
Đang giây phút cao trào cuối cùng, chuông báo thức vang lên, phá toang giấc mộng đẹp. Tiêu Cao Ý bực bội mở mắt, hung hăng xoa đầu, xốc chăn lên nhìn thấy quần ngủ một mảnh ướt đẫm.
"Chết tiệt."
Hắn như vậy mà lại mộng tinh.