Tổng Tài Lão Bà Chờ Ta Một Chút

Chương 38

Trải qua một đêm dài nghiên cứu, quầng thâm mắt của Lâm Sanh càng hiện rõ.

Mộ Lưu Yên sáng sớm nhìn thấy Lâm Sanh ngáp dài khi đang chiên trứng, "Đầu gỗ, tối hôm qua ngươi ngủ không ngon giấc sao?" Đôi mắt lo lắng nhìn khuôn mặt mỏi mệt của Lâm Sanh, tay thuận theo tự nhiên đưa lên trán của nàng, thấy không có phát sốt liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Ngươi có muốn nghỉ ngơi một ngày không? Ta thấy tình hình sức khỏe của ngươi thật không tốt đâu."

Lâm Sanh tay cầm cái xẻng (là cái cây dẹt dẹt để lật mặt trứng ấy) bỗng run lên, cơ thể mất tự nhiên cứng đờ một chút. Sau đó quay đầu xem như không có việc gì nhìn chằm chằm cái chảo trứng chiên, "Yêu tinh, áo của ngươi chưa cài lại hết kìa." Chết tiệt, ngày hôm qua xem nhiều thứ 18+, dùng account clone để xin vào nhóm, gặp được vài người thế là tán gẫu cho đến nửa đêm. Không ngờ vào nhóm rồi mới phát hiện là có nhiều người luyện bách hợp tới vậy. Những tiền bối này lại còn chăm chăm đầu độc thế hệ mầm non đất nước, liền đem kiến thức độc hại không hề trong sáng tí nào truyền thụ cho ta.

Sau đó, nàng không thể nào ngủ được.

Lâm Sanh mơ thấy Mộ yêu tinh mặc áo ngủ hai dây đi tới đi lui ở trước mặt nàng, hết lần này lần khác bản thân không thể kiềm chế liền nhào tới chỗ nàng, Mộ yêu tinh liền biến mất không thấy. Trong chớp mắt liền phát hiện nàng đang ở chỗ khác, lại nhào về phía đó, Mộ yêu tinh lại biến mất. Toàn bộ buổi tối đều lặp đi lặp lại cảnh ấy, làm cho Lâm Sanh không khác gì gặp ác mộng.

Thật vất vả mới thức dậy làm bữa sáng cho cả hai, kết quả là phải nhìn thấy Mộ Lưu Yên cổ áo mở rộng, bên trong lộ rõ ngực, đây không phải là bức ta đi nhảy lầu hay sao?

Mộ Lưu Yên cúi đầu nhìn nhìn, "Có sao đâu? Ta trước kia vẫn là như vậy mà."

Mộ tổng tài nổi danh xinh đẹp muôn vàn, cơ thể nàng tập trung đủ các loại phong – tao, cho nên áo của Mộ tổng tài trên cơ bản chỉ cởi bỏ một khuy áo nhưng trong mắt người khác thì cứ như nàng không cài chiếc nào.

Lâm Sanh nghe xong ngay lập tức không bình tĩnh, dùng giọng điệu hết sức khẳng định nói, "Đúng vậy sao? Ngươi có chắc không?" Tay cầm cái xẻng giơ giơ lên, đảo trứng chiên một cách quay cuồng, bây giờ tựa như chỉ nghe được tiếng "vèo" của dầu mỡ văng tung tóe.

Mộ Lưu Yên nhìn cách Lâm Sanh chiên trứng, nuốt một ngụm nước bọt, "Ta đi đánh răng."

Hãn, Đầu gỗ này lại tức giận. Nhưng mà ta thật vui vẻ.

Mộ Lưu Yên cảm thấy được chính mình có bệnh, Lâm Sanh tức giận, nàng trái lại thực sự vui vẻ, nhìn đến Lâm Sanh bởi vì mình mà không giữ được bình tĩnh, trong lòng nàng liền nổi nhạc vui mừng. Đặc biệt là khi Lâm Sanh giả vờ bộ dáng bình tĩnh, miệng nói lầm bầm.

Mộ yêu tinh trong lòng đủ loại sung sướиɠ.

Khi ăn điểm tâm Lâm Sanh nhìn thấy Mộ yêu tinh đã cài khuy áo đầy đủ, không biết vì cái gì mà lòng lại đột nhiên có cảm giác mất mác, tuy nhiên nghĩ lại nếu mình muốn xem thì chỉ là vấn đề thời gian, còn nếu để những tên sắc lang khác liền nhìn, mình thật thiệt thòi lớn a, vẫn như thế này là tốt.

Mộ Lưu Yên lặng lẽ ăn xong rồi đi đến dựa vào nơi mà Lâm Sanh đang ăn, đưa mắt nhìn nàng. Nếu tình trạng sức khỏe Lâm Sanh không tốt, Mộ yêu tinh tự nhiên bắt nàng ở nhà, sẽ không để cho nàng theo mình đi làm. Vả lại, nàng hôm nay còn muốn cho Lâm Sanh nghỉ ngơi một ngày.

Lâm Sanh nhìn theo Mộ yêu tinh tiến vào thang máy, bản thân đột nhiên có loại ý nghĩ chính mình đã trở thành "hiền thê lương mẫu", đưa tiễn "chồng" đi làm. Được rồi, trong hiện thực là nàng đang tiễn vợ đi làm, điều này cũng gián tiếp biểu lộ mình là tiểu bạch kiểm? ORZ, làm việc ở công ty của vợ, lấy tiền lương của vợ, có đôi khi còn thông suốt chậm hơn vợ, quả thật cùng tiểu bạch kiểm không có gì khác biệt.

Hiếm lắm có mới được nghỉ ngơi một ngày, ở nhà chỉ có một mình nên muốn nằm trên giường ngủ bù cho đêm qua, nhưng Lâm Sanh lại như thế nào ngủ không được, rõ ràng muốn ngủ nhưng vẫn là ngủ không được.

Mở ra địa chỉ trang web hôm qua, liền thấy vị tiền bối hôm qua đang online, vì thế lập tức chào hỏi.

"Làm sao vậy?"

"Tiền bối, ngươi nghĩ là lần đầu tiên phải làm như thế nào mới tốt nhất? Ai nha, ta một chút cũng không biết, vợ của ta có thể nào ghét bỏ ta không a?"

"Ngô, nghe ta nói, chung quy đây là lần đầu tiên, có cái gì rối rắm hảo, vợ ngươi sẽ hướng dẫn cho ngươi a, đừng lo lắng."

"Như vậy rất là mất mặt a, loại chuyện này mà còn để cho lão bà hướng dẫn."

"Ngạch, cùng lắm xem nghìn bộ AV, trong lòng tự nhiên sẽ biết. Xem nhiều nhiều một chút."

"Nhưng mà hôm qua ta đã xem cả đêm, kết quả là làm ta phát bực. Mất ngủ cả đêm, nhìn lão bà của ta là đã cảm thấy trong lòng chộn rộn… "

"Vậy ngươi có thể động."

"Nàng đã đi làm ——"

"Ngươi làm bữa tối lãng mạn một chút, khó quên một phen, nến – âm nhạc – rượu vang, sau đó liền tự nhiên mà có thể đem nàng lên giường."

"Như vậy có không cố ý hay không?"

"Vậy đơn giản, nàng bước vào cửa, ngươi trực tiếp đem nàng ấn lên giường."

"…"

"Đúng rồi, đừng quên tặng nàng món quà nào đó, để nàng giữ làm kỉ niệm."

"Ngô, ta hiểu rồi."

Tạm biệt vị tiền bối, Lâm Sanh lại mất bình tĩnh.

Từ lần trước, lúc Mộ yêu tinh ở trong phòng Lâm Sanh câu dẫn một phen, lòng của nàng liền không còn bình tĩnh nữa. Vào diễn đàn lần nữa, vào nhóm tối hôm qua, Lâm Sanh càng thêm nhanh chóng và vô cùng muốn đẩy ngã Mộ yêu nghiệt chết tiệt kia. Nếu không phải nàng chưa từng làm qua, làm sao Mộ yêu tinh kia có thể trưng ra bộ mặt kiêu ngạo? Bất quá nếu vẫn chần chừ không đẩy ngã, ta vậy vĩnh viễn không thể có kinh nghiệm.

Lâm Sanh quyết định, một tuần này sẽ bổ sung thêm một chút kiến thức, sau đó nửa tháng sau đi bắt Mộ yêu tinh.

Nghĩ thông suốt hết một ngày, Đầu gỗ chợt cảm thấy được tinh thần đang buông lỏng, những suy nghĩ nãy giờ tựa hồ cũng tiêu mất, nằm ở trên giường liền thoải mái đi vào giấc ngủ.

"Đầu gỗ —— Đầu gỗ ——" Mộ Lưu Yên trước kia những ngày tăng ca đều không muốn về nhà, hiện tại thì hận không thể về sớm, nhớ tới ngốc tử đang ở nhà đợi mình, trong lòng đã cảm thấy ấm áp.

"Ngô, yêu tinh." Lâm Sanh đang nằm mơ mơ màng màng, mở mắt ra liền thấy khuôn mặt mị hoặc của Mộ Lưu Yên, như thế nào giống như ngửi được một mùi gay mũi? "Tóc của ngươi ——" như thế nào biến thành đen a?

"Thế nào, đẹp sao?" Chính cái gọi là muốn đẹp trong mắt người yêu, Mộ Lưu Yên khi nghe được ý tứ trong lời nói của Sarah rằng Lâm Sanh rất thích phụ nữ tóc đen. Cho nên vì người trong lòng, nàng đã lập tức đi nhuộm lại tóc.

"Rất đẹp." Lâm Sanh vừa mới còn mơ mơ màng màng, hiện giờ đã tỉnh táo, trước mặt thật là sáng ngời.

Mộ Lưu Yên như vầy bóng dáng yêu mị ít đi, nhưng khí chất trưởng thành lại tăng lên, cũng có thể mà.

"Tốt lắm, đừng ngủ nữa, Dư Thanh mời chúng ta đi ăn cơm!" Mộ Lưu Yên nghĩ nên giới thiệu với Lâm Sanh người bạn thân nhất của mình. Dù sao Dư Thanh là người bạn tốt nhất, khi mình ở thời điểm mất mác, Dư Thanh cũng vẫn giúp đỡ, chăm sóc nàng.

"Nga, có phải là người lần trước cùng ngươi tới chỗ kia?" Lâm Sanh đối với Dư Thanh không có ấn tượng sâu, nhưng cũng không tệ lắm. Bởi vì lúc trước có gọi điện thoại cho Mộ yêu tinh, Dư Thanh bắt máy, lúc ấy còn tưởng rằng Dư Thanh cũng là tình nhân của Mộ yêu tinh.

"Ân. Không ngủ nữa, mau đứng lên." Mộ Lưu Yên giúp nâng bả vai Lâm Sanh lên, Lâm Sanh đầu bị lay động nên mê man, rõ ràng là nắm bả vai Mộ yêu tinh liền đem nàng ôm vào ngực, "Ta đau đầu ——" Nảy sinh ủy khuất nói, "Ngươi nhẹ nhàng một tí được không?"

Mộ Lưu Yên úp vào trên người Lâm Sanh, tim bỗng đập nhanh, lấy người này thực sự là không có biện pháp mà.

Ngón tay ấn vào huyện Thái Dương của Lâm Sanh, nhìn dáng vẻ hưởng thụ của nàng, nhịn không được liền cắn mạnh vành tai.

"Ôi, ngươi tự nhiên sao lại cắn ta?" Rõ ràng không phải như thế, trong phim ảnh cũng không phải như vậy mà tiếp tục đi xuống.

"Đầu gỗ, ngươi hiện tại nhanh tỉnh táo!" Mộ Lưu Yên đứng lên, khoanh hai tay, "Nhanh đi rửa mặt một tí, chúng ta bị muộn rồi."

Lúc sau liền không hề coi Lâm Sanh có bao nhiêu buồn thảm, tự cố gắng tự đi ra ngoài. Đi đến phòng khách, Mộ Lưu Yên mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lâm Sanh này đầu gỗ, như thế nào lại biến thành đồϊ ҍạϊ . Làm hại nàng thiếu chút nữa đã động tình. Nếu không cắn một hơi mạnh ở vành tai Lâm Sanh, Mộ yêu tinh thật sợ bản thân mình không thể khống chế được sẽ đem Lâm Sanh cưỡng hôn mất.

Ai, thời gian không đúng, thời cơ cũng không đúng. Ngươi nói, ta liền chỉ muốn ăn "thịt", như thế nào lại khó như vậy a?

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: tôi đang ở tìm thời cơ đẩy ngã, hãn.

Gần đây tiểu phá đích bằng hữu nói phải ở đào bảo thượng khai võng điếm, đang ở cộng lại . Tôi đề nghị bán T mặc quần áo a linh tinh đích, sau đó nàng nói có thể, nếu mở trong lời nói liền lạp tôi cùng đi nhập hàng, tôi cổ động chính cô ta làm người mẫu. . . Tôi kia bằng hữu T đích bộ dáng vẫn là man suất đích. Nếu thực mở, mọi người đến phủng cổ động ha ~~~

Bởi vì là chính mình đi nhập hàng đích, cho nên tôi kia bằng hữu nói, tìm mình thích khoản tiền chắc chắn thức, bán không xong chính mình mặc ~>_