Một năm sau.
Hứa Niên và Giang Vệ Hành ở chung rồi.
Lúc trước Giang Vệ Hành nói tốt nghiệp rồi sẽ cầu hôn cậu hoành tráng, Hứa Niên còn tưởng hắn làm gì đó mới lạ, độc đáo lấy lòng mình. Nhưng cậu chẳng thể ngờ được rằng, ấy thế mà Giang Vệ Hành đưa cậu đi gặp ba mẹ!
Mới đầu Hứa Niên còn lo sợ. Cậu sợ rằng ba mẹ Giang Vệ Hành không đồng ý, sợ rằng bọn họ sẽ chia rẽ hai người. Kết quả là ba Giang, mẹ Giang chẳng những không phải đối mà còn đưa cho một căn hộ trong thành phố coi như là quà gặp mặt.
“Đỗ nghèo khỉ” Hứa Niên đơ cả người, ngỡ ngàng, luống cuống nhìn Giang Vệ Hành. Nhưng Giang Vệ Hành chẳng những không giúp gì mà còn giật giây bảo cậu nhận lấy. Ba Giang, mẹ Giang còn khách sáo nói rằng sau này cậu là người nhà họ Giang thì cứ nhận đi.
Dưới hai sự khuyên bảo màu mè kia, căn hộ nội thành chẳng biết đứng tên Hứa Niên từ lúc nào. Hình như là… cậu nhận sinh lễ của ba Giang, mẹ Giang à…
Dù sao thì hiện tại hai người cũng đang đứng trong căn hộ ước chừng hơn sáu mươi mét vuông kia.
Phòng ở mới nên còn cần dọn dẹp nhiều lắm.
Tuy không phải căn nhà do chính mình cày cuốc mà mua nhưng tốt xấu gì Hứa Niên cũng có cái ổ của mình rồi, lại còn ở cùng Giang Vệ Hành. Tóm lại là Hứa Niên vui lắm, cứ tất bật ra vào như cô vợ mới về.
Hứa Niên cầm khăn lau với nước lau, định dọn dẹp hết lại một lần nhưng Giang Vệ Hành còn sợ chưa đủ bận hay sao mà cứ ôm eo cậu, nhắm mắt theo đuôi, dính người như keo chó.
Hứa Niên hẩy hẩy mông vào đùi Giang Vệ Hành: “Ôm ấp gì nóng chết!” Cậu cẩn thận lau bàn rồi tuyệt tình giao việc cho Giang Vệ Hành: “Đi làm việc đi, ra thềm cửa bê tủ vào.”
Giang Vệ Hành nhìn cậu bận rộn chỉ đành ngại ngùng buông vòng eo mềm mại ra mà đi chấp hành nhiệm vụ.
Hai người tổng vệ sinh cả ©ôи ŧɧịt̠ chiều cũng dọn được kha khá rồi, chỗ còn lại thì từ từ làm nốt.
Giang Vệ Hành với Hứa Niên tắm xong ngã ngửa ra chiếc giường đã được giặt giũ sạch sẽ, thơm tho. Hứa Niên gối đầu lên vai Giang Vệ Hành, nhìn phòng ngủ rộng rãi, sáng sửa, cảm thán: “Tuyệt thật.”
Giang Vệ Hành hôn cậu thật nhẹ: “Em cũng thấy thế.”
Hứa Niên bị hắn vừa hôn vừa liếʍ, ngứa, thế là rụt đầu lại, hôn nữa chắc chết. Cậu đẩy Giang Vệ Hành ra: “Đừng hôn, dọn cả ngày không mệt à?”
Giang Vệ Hành thể lực tràn đầy, xoay người đè Hứa Niên lại, mυ'ŧ lên chiếc cổ trắng trẻo, dương v*t đội quần lên cao cao chống vào bụng Hứa Niên, ánh mắt toát ra tình yêu vào du͙© vọиɠ: “Bé ngoan, muốn em cơ.”
Cơ thể Hứa Niên nhạy cảm. Cảm nhận được nhiệt độ nóng cháy của Giang Vệ Hành truyền đến, cậu thấy như mình cũng nóng lên, như đang bị thiêu đốt vậy. dương v*t nhỏ nhắn của cậu cũng chuẩn bị thức giấc, âʍ ɦộ cũng trở nên ướŧ áŧ.
Lý trí còn sót lại của Hứa Niên tự nhủ rằng không thể nhưng ngay khi cậu đang đấu tranh tư tưởng Giang Vệ Hành đã ngựa quen đường cũ mà tháo cúc áo ngủ, liếʍ mυ'ŧ núʍ ѵú.
“A…” Bị liếʍ có vài cái Hứa Niên đã bại trận. Cậu nắm chặt ga giường, hơi nâng ngực lên cho Giang Vệ Hành mυ'ŧ.
Răng nanh nhay cắn đôi vυ', Giang Vệ Hành khẽ cười. Hắn cúi xuống, một tay nhấc eo cậu, một tay cởϊ qυầи ngủ Hứa Niên, bờ mông căng tròn cứ thế mà lộ ra.
Giang Vệ Hành buông tha cho đôi vυ', chăm chú mà đùa bỡn cặp mong cậu.
Đôi tay nắm lấy cặp mông mềm mại, nắn bóp thành đủ loại hình dạng. Hứa Niên bị thủ pháp này của Giang Vệ Hành làm cho lắc mông không ngừng: “Này… thế này… dê quá…”
“Không dê em thì sao em sướиɠ được?” Giang Vệ Hành xoa nắn hai cánh mông, để lại những dấu tay đỏ hồng trên nền da trắng trẻo.
Hứa Niên rầm rì, sượng mặt mà bày tỏ ý kiến: “Đừng, đừng làm trên giường… bẩn mất…”
Giang Vệ Hành bế cậu lên, cắn tai: “Đi phòng tắm, có bồn tắm lớn.”
Dù sao đêm nay cậu cũng trốn không thoát kiếp nạn phải hầu hạ em trai của Giang Vệ Hành. Hứa Niên nghĩ ngợi, nằm bồn tắm lớn thôi thì cũng sướиɠ.
Giờ khắc này Giang Vệ Hành khó mà dằn lòng nổi. Hai người từng thuê phòng vô số lần, mỗi lần đứng trước bồn tắm lớn ở khách sạn đều phải nhịn ý muốn bước vào đấy làʍ t̠ìиɦ. Giang Vệ Hành đã sớm muốn đặt Hứa Niên trong bồn tắm mà chơi cho thỏa, cuối cùng đêm nay cũng được như ý!
Giang Vệ Hành tốc biến vào phòng tắm mở nước rồi nhanh chóng đặt Hứa Niên vào trong.
Hứa Niên ngồi một mình trong bồn tắm còn dư một phần lớn không gian, kết quả Giang Vệ Hành bước luôn vào khiến nước tràn hết cả ra, không gian bị lấp kín.
Quanh thân Hứa Niên bị hormone giống đực bao vậy, cậu hừ hừ nhẹ, Giang Vệ Hành lập tức bế người ta đặt lên đùi mình.
Dòng nước ấm áp dâng đến nực Hứa Niên, hai tay Giang Vệ Hành đùa bỡn núʍ ѵú đã cứng lên dưới làn nước trong vắt. Hắn cúi đầu đặt những nụ hôn vụn vặt lên bả vai, lên xương quai xanh Hứa Niên làm cậu thấy ngưa ngứa.
Giang Vệ Hành tách hai chân Hứa Niên, đặt lên hai bên bồn tắm, ngón tay như có như không mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ bộ ngực, đi xuống dưới bụng và dừng lại ở nơi riêng tư đang mở rộng.
Hai lỗ phía dưới mở rộng, trần trụi dưới tầm mắt của Giang Vệ Hành. Bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú khiến nhịp tim Hứa Niên tăng nhanh. Tuy hai người đã “giao lưu” vô số lần nhưng tai Hứa Niên vẫn ửng đỏ, cậu e lệ mà rằng: “Đừng, đừng nhìn nữa… Cứ, cứ vào đi thôi…”
“Được.” Giang Vệ Hành hôn hôn tai Hứa Niên, không mở rộng, chỉ hơi đẩy hông lên đã cắm được vào lỗ hậu của Hứa Niên. Hai đùi cậu đang gác lên bồn tắm run rẩy bởi kɧoáı ©ảʍ kịch liệt đánh úp lại. Bởi vì hai người hàng đêm sênh ca nên Hứa Niên đã sớm thích nghi được với kích thước của Giang Vệ Hành, hơn nữa tối qua cũng mới làm, nơi đó còn chưa khép lại hoàn toàn nên có thể dễ dàng đi vào.
“A ưm…” Hai tay Hứa Niên không biết đặt vào đâu, chỉ có thể nắm lấy đầu gối mình.
Qυყ đầυ thẳng một đường mà đi vào, các nếp gấp bị dương v*t to lớn là phẳng. Giang Vệ Hành đỡ bên dưới khoeo chân cậu, nhấc cả người lên, chỉ để bờ mông còn ngồi lên dương v*t mình.
“A a…” Cơ thể Hứa Niên như bay lên, cậu bất giác giơ tay ôm lấy Giang Vệ Hành. Hắn nâng hai chân cậu lên làm vận động pít tông. Giang Vệ Hành đã quá quen với các điểm nhạy cảm của cậu, dương v*t cứ thế mà đâm vào điểm hơi nhô ra kia khiến tiếng rêи ɾỉ tràn ra khỏi miệng Hứa Niên: “A…”
“Sướиɠ không?” Giang Vệ Hành cắn vành tai cậu, dương v*t ra vào mông nhỏ thật chậm. dương v*t sẫm màu sánh đôi cùng bờ mông trắng trẻo, sự đối lập đầy sắc dục.
“Ư…” Tiếng rêи ɾỉ như một lời đáp trả, tốc độ ma sát từ từ như vậy khiến Hứa Niên thấy thoải mái nhưng lại ngứa quá… muốn… muốn Giang Vệ Hành cᏂị©Ꮒ mình với tốc độ bình thường cơ…
Hứa Niên đang tựa vào lòng Giang Vệ Hành, khóe mắt trào ra vài giọt lệ sung sướиɠ, khóe miệng hơi nhếch lên đòi hôn. Giang Vệ Hành cúi xuống hôn lên bờ môi cậu, trao nhau dịch thể ngọt ngào. Tiếng rêи ɾỉ của Hứa Niên thỉnh thoảng lại tràn ra khỏi hai đôi môi đang gắn bó.
Hứa Niên bị hôn tới mê mẩn. Đột nhiên Giang Vệ Hành xấu tính mà tăng tốc tấn công tuyến tiền liệt. Hai đùi Hứa Niên đong đưa, miệng cậu mở lớn, bật ra những tiếng rên: “A a… Không… Ư…”
Không chờ Hứa Niên cảm nhận được đợt kɧoáı ©ảʍ này Giang Vệ Hành đã trở lại với tốc độ từ từ ban nãy, hắn liếʍ liếʍ tai Hứa Niên: “Thế này có sướиɠ không?”
Hứa Niên đã quen với tốc độ nhanh và mạnh, giờ lại bị ma sát từ từ chậm rãi như thế, âʍ ɦộ chảy nước ròng ròng mà hậu môn cũng co rút lại như vẫn còn đói lắm. Hứa Niên lắc đầu, nức nở: “Không sướиɠ… Muốn… muốn nữa…”
Giang Vệ Hành vòng 1 tay dưới khoeo chân cậy, tay kia vân vê đầu v*: “Không sướиɠ à? Chồng cᏂị©Ꮒ bé không sướиɠ ư? Thế thôi chồng làm Niên Niên nữa nhé?” Nói xong còn làm bộ làm tịch định rút dương v*t ra.
“Không, đừng mà…” Hứa Niên co rút ống hậu môn ý đồ không cho dương v*t ra ngoài. Cậu sờ sờ mặt và ngực Giang Vệ Hành, khóc lóc: “Chồng đừng đi ra….”
Giang Vệ Hành liếʍ nước mắt dính trên mặt Hứa Niên: “Thế Hứa Niên nói sao lại không sướиɠ nào?”
Hứa Niên nước mắt lưng tròng, hôn hôn lên cằm Giang Vệ Hành, đỏ mặt, nói như muỗi kêu: “Muốn chồng chơi Niên Niên thật mạnh bạo cơ…”
Giang Vệ Hành sung sướиɠ lắm mà giả vờ bất đắc dĩ thở dài: “Bé ngoan nhà mình đúng là yêu tinh mà.”
Sau đó hắn nói: “Cưng, đón em trai nào.”
Đón, đón cái gì?
Não Hứa Niên chưa kịp nhảy số đột nhiên đã ngồi sụp xuống, dương v*t đâm thẳng vào nơi nhạy cảm khiến cậu phát ra âm thanh cao vυ't, chói tai: “A a!!”
Giang Vệ Hành ôm Hứa Niên, chỉ thấy cơ thể cậu nhanh chóng lên rồi lại xuống, bọt nước bắn tung tóe.
Túi bìu to nặng phát “đoàng đoàng” vào mông Hứa Niên, dương v*t tấn công liên tục vào điểm nhô lên trong trực tràng khiến nó chưa kịp khép lại đã bị mở ra. Kɧoáı ©ảʍ từ thân dưới lan tỏa, Hứa Niên chảy nước mắt, lớn giọng rêи ɾỉ: “Aha… ưm… Nhanh quá… ư ư…”
“Muốn nhanh nữa không?” Giang Vệ Hành cúi xuống, hơi thở nóng bỏng phun bên tai Hứa Niên.
Hứa Niên đã hơi mơ màng, chẳng nghe rõ Giang Vệ Hành nói gì, chỉ biết kêu lên đáp lời: “Muốn… muốn ạ…”
“Ngoan quá.” Giang Vệ Hành ôm đôi chân dài của cậu. Hắn ngồi trong bồn tắm bắt đầu đẩy hông như đóng cọc mà cᏂị©Ꮒ Hứa Niên.
Toàn thân Hứa Niên bị Giang Vệ Hành làm cho bay lên, chỉ có thể cảm nhận bên dưới có “quái thú” nào đó đâm mình liên tục như mưa rền gió dữ, thậm chí khiến nước vhảy bào bên trong, đầy như thể giây tiếp theo sẽ nổ tung. Hứa Niên khóc lóc: “Bên, bên trong có nước… Hu hu… Không, không được….”
“Có thích như thế không?” Giang Vệ Hành biết Hứa Niên càng sướиɠ khóc càng to. Hắn mυ'ŧ bả vai gầy gầy của cậu. dương v*t vào ra trong hậu môn vang lên tiếng nước òm ọp không rõ nghĩa.
“Ôi…” Gương mặt đẹp đẽ ủa Hứa Niên đỏ bừng, rưng rưng nước mắt. Cậu khóc lên: “Thích, thích chồng…”
“Chồng cũng yêu bé.” Giang Vệ Hành hôn Hứa Niên, khóa lại tiếng khóc của cậu bên trong.
dương v*t ra vào trong lỗ hậu nho nhỏ. Lớp cơ bên ngoài đã bị ma sát đỏ ửng, toàn thân Hứa Niên hồng lên, rõ là hứng tình quá độ.
Dưới sự tấn công liên tục của Giang Vệ Hành, hai chân Hứa Niên rung lên bần bật, kɧoáı ©ảʍ tầng tầng lớp lớp mà ập đến, dương v*t không thể khống chế được mà bắn tinh.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đùng đυ.c nổi trôi trên mặt nước trong suốt nhưng chẳng mấy chốc đã bị tốc độ của Giang Vệ Hành pha loãng.
“Bé ngoan vịn tay vào bồn tắm, chồng sẽ vào từ phía sau nhé.” Giang Vệ Hành bế bổng cậu lên, nước trượt xuống khỏi hai người.
Chân Hứa Niên còn đang run, dương v*t của Giang Vệ Hành vẫn còn chưa rút ra. Lúc Hứa Niên được đỡ đứng lên còn thấy hơi là lạ, trong bụng nặng trịch.
Bởi vì cả hai đều phải điều chỉnh tư thế nên Giang Vệ Hành rút dương v*t ra, chưa kịp làm gì nước bên trong lỗ hậu của Hứa Niên đã trào ra như suối, cuối cùng miệng nhỏ bên dưới còn hấp háy phun ra những giọt nước cuối cung. Đến khi không còn nước chảy ra nó còn rụt rụt lại, phát ra âm thanh nho nhỏ.
Giang Vệ Hành nhìn toàn bộ quá trình, hắn chẳng thể nào dùng một ngôn từ nào để có thể miêu tả cảnh đẹp trước mắt, chỉ có thể chửi thề một tiếng “Đệt” để thể hiện sự rung động của mình.
Khi vừa đứng lên Hứa Niên thấy bụng trướng lắm, lúc Giang Vệ Hành rút dương v*t ra cậu đã thấy quái quái rồi, như thể trong mông có nước vậy. Cậu định thắt chặt cơ vòng lại nhưng vẫn chẳng nhịn được mà để nước chảy ra.
Cậu phun nước rồi, nghe tiếng nước chảy mà xấu hổ chẳng có lỗ nào để chui. Nước bên trong nhiều lắm, chảy một lúc mới hết, một lúc đấy đủ để Hứa Niên xấu hổ đến tự sát mấy trăm lần.
Lỗ hậu chảy hết nước, cậu ngồi thụp xuống bồn tắm, vừa khóc vừa dụi mắt, xấu hổ vô cùng, trước mặt người yêu mà lại như vậy…
Hứa Niên bật khóc làm Giang Vệ Hành luống cuống. Mặc kệ “em trai” còn đang cương cứng, hắn ôm Hứa Niên, vắt óc dỗ dành: “Bé cưng ngoan đừng khóc, vừa rồi tuyệt lắm, chồng thích lắm, yêu lắm, đừng khóc nhé?”
Hứa Niên che mắt, không thèm nhìn hắn, nước mắt chảy dài: “Hu hu lại nói điêu, không tuyệt tí nào…”
Giang Vệ Hành hôn bàn tay che mắt của cậu: “Xinh đẹp tuyệt vời, thật đó, chồng không lừa mà.” Đột nhiên hắn hạ giọng: “Bé ngoan, nếu được thì… thêm lần nữa nhé.”
Vừa nghe lời này Hứa Niên buông tay xuống, giận dữ: “Không được!”
Giang Vệ Hành nhìn Hứa Niên nín khóc, bật cười, véo véo đầu mũi đỏ rực của cậu: “Mít ướt!”
Hứa Niên lườm hắn một phát: “Tại ai ấy nhỉ?” Cậu lầu bầu: “Từ lúc ở bên nhau lúc nào em cũng khóc ý, tại anh cả.”
“Ừ, rồi, trách tôi, lại tại tôi, lỗi tôi hết.” Giang Vệ Hành “chân thành” nhận lỗi, thái độ tốt cực kỳ.
Biết Giang Vệ Hành cứ thế này từ lâu rồi, Hứa Niên chỉ hừ hừ mà giận: “Lại dẻo mỏ đấy, còn lâu nhé!”
Thật ra Hứa Niên cũng thích thú lắm, dễ dỗ mà, hôn một cái là bị hốt cả hồn vía đi rồi, đủ để cậu toàn tâm toàn ý mà ỷ lại người ta.
Giang Vệ Hành hiểu rõ điều này, hắn hôn lên khuôn miệng khiến người ta vừa yêu vừa ghét của Hứa Niên. Hắn cậy mở khớp hàm, mυ'ŧ lấy đầu lưỡi cậu, càn quét khoang miệng của Hứa Niên, nuốt nước bọt của cậu. Hứa Niên chỉ có thể bất lực mà ôm cổ Giang Vệ Hành, hôn thật sâu.
Nụ hôn quá nồng nàn kết thúc khiến cả hai thở hồng hộc. dương v*t chưa bắn tinh, Giang Vệ Hành ma sát vài cái trong mông Hứa Niên, ám chỉ: “Cưng…”
Cơ thể Hứa Niên quá nhạy cảm, cậu hiểu rằng mới bắn một lần là chưa đủ. Hắn chủ động hôn Giang Vệ Hành, dùng hành động nói cho hắn biết rằng cậu cũng muốn.
Hai người ôm nhau âu yếm hồi lâu, dương v*t Giang Vệ Hành cứng đến mức sắp nứt vỡ làm đôi. Hắn thả Hứa Niên xuống, đỡ cậu quay lưng về phía mình. Hứa Niên đứng, hai chân mở rộng, âʍ ɦộ và hậu môn đều đối diện với Giang Vệ Hành. Giang Vệ Hành bỗng nghĩ trong đầu rằng cảnh này tuyệt đẹp!
dương v*t để ở chỗ âʍ ɦộ ướŧ áŧ, có thể thấy được rằng nó đã khát khao điều gì lâu lắm.
Giang Vệ Hành mạnh mẽ đẩy dương v*t vào “giải khát” cho âʍ ɦộ. Môi âʍ ɦộ hồng hào bị căng đến độ trắng cả ra nhưng âm đ*o lại nuốt trọn lấy dương v*t. Các tầng nếp gấp âm đ*o nghiêm túc ôm lấy dương v*t tráng kiện.
“A…” dương v*t vừa đâm vào, Hứa Niên đã chẳng ức chế nổi mà ngửa đầu rên lên. Cậu chưa kịp cảm nhận hết đợt kɧoáı ©ảʍ này Giang Vệ Hành đằng sau đã tăng tốc, điên cuồng đâm chọc âʍ ɦộ.
Qυყ đầυ đâm liên tục vào điểm G. Hứa Niên thích đến mức lắc mông liên tục, xoay sắp thành một đóa hoa tới nơi. Bờ mông trắng trẻo vểnh lên, đập vào mắt Giang Vệ Hành. Hai tay hắn đưa xuống, bao lấy nó. Dấu tay đêm hôm trước còn chưa tiêu xuống hôm nay đã thêm dấu mới.
Bờ mông trắng mịn đó quá đáng yêu, Giang Vệ Hành vừa chạm vào đã chẳng dứt tay nổi. hai tay Hứa Niên chống vào bồn tắm, cậu rêи ɾỉ đứt quãng: “Ư… Đừng sờ mông… Ghét thế…”
Giang Vệ Hành vừa tức vừa buồn cười. Chẳng biết ai nói “ghét thế” xong vẫn cong mông lên ấy! Thế nhưng hắn lại chẳng thể nói quý ngài bên dưới này là người đó nên chỉ đành im lặng xoa bóp cho người ta sung sướиɠ.
“A… Ưm…” Mông bị xoa nắn, bên cạnh đó dương v*t ra ra vào vào âm đ*o mềm mại. Âʍ ɦộ chảy nước, tràn cả ra nơi hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© kết hợp, từng giọt từng giọt rơi xuống.
Âʍ ɦộ Hứa Niên rất dễ lêи đỉиɦ, bị chơi chưa tới mười phút đã phun nớc ào ạt. Nước sướиɠ tưới ướt đẫm dương v*t Giang Vệ Hành. Hứa Niên đỏ mặt, cậu khó chịu ngúng nguẩy mông: “Giang Vệ Hành, đừng đâm chỗ đấy… chỗ này này…”
Giang Vệ Hành cúi xuống hôn lên bờ lưng cậu, xấu tính hỏi: “Chỗ đấy là chỗ nào? Mà chỗ này là chỗ nào?”
Hứa Niên nức nở, xấu hổ chẳng muốn nói ra tên hai nơi kia. Cậu lắc đầu, xấu hổ nhìn Giang Vệ Hành: “Chồng ơi, Niên Niên không biết…”
Giang Vệ Hành vừa thấy Hứa Niên như thế máu lập tức dồn xuống nửa người dưới. Hắn nắm cằm Hứa Niên, cười nói: “Thế mà bé ngoan cũng biết sử dụng mỹ nhân kế đấy.” Ngón tay hắn vuốt ve khe mông Hứa Niên: “Thế chồng dạy có được không?”
Giang Vệ Hành rút dương v*t ra, ngón tay cắm vào miệng Hứa Niên, chơi đùa với đầu lưỡi của cậu. Hứa Niên rưng rưng mà đồng ý.
Hứa Niên cảm giác được ngón tay của Giang Vệ Hành kẹp vào âʍ ѵậŧ của mình. Hứa Niên run lên, cậu nghe thấy giọng nói trầm khàn của Giang Vệ Hành: “Nơi này… là âʍ ѵậŧ của bé.”
Hai ngón tay rời khỏi âʍ ѵậŧ, nắm lấy hai môi lớn: “Đây là… môi âʍ ɦộ của bé ngoan.” Bàn tay to lớn bao lấy âʍ ɦộ mềm mại: “Đây là âʍ ɦộ… hiểu chưa?”
Mắt Hứa Niên ầng ậc nước, gật đầu thật mạnh.
Bàn tay lại di chuyển lên trên, đến hậu môn của Hứa Niên, hai ngón tay loanh quanh ở đó: “Nơi này là nơi bé bài tiết, tên là hậu môn, gọi là lỗ hậu cũng được.”
Mặt Hứa Niên đỏ bừng, nóng như cháy, nước mắt chảy dài, gật đầu.
Ngón tay đánh vòng bên ngoài rồi bất chợt cắm thẳng vào trong: “Nơi này là nơi bé bị dương v*t của chồng cắm vào, gọi là… ống hậu môn.”
Hứa Niên ngậm hai ngón tay trong miệng, gật đầu thật mạnh.
“Bé ngoan thông minh như thế, học xong hết rồi phải không? Vậy thưởng Niên Niên ngoan ăn dương v*t được không?”
Nước mắt Hứa Niên trào ra, gật đầu.
Giang Vệ Hành cười, đâm vào sâu bên trong Hứa Niên khiến cậu hét toáng lên.
Giang Vệ Hành nắm eo cậu, mạnh mẽ mà chuyển động hông lưng, dùng hết sức mình mà cᏂị©Ꮒ Hứa Niên. Hứa Niên bị cuộc chơi điên cuồng này ngửa cổ lên: “A… Mạnh… Sâu, sâu quá…”
“Chồng có to không?” Giang Vệ Hành như chạy bằng mô tơ điện, eo hông di chuyển vừa nhanh vừa mạnh.
“To… to ạ…” Hứa Niên khóc nấc lên, trả lời thật lòng. Cậu chẳng bao giờ quên được ngày đầu tiên mà dương v*t của Giang Vệ Hành tiến vào cơ thể mình.
“Cái gì to, hửm?” Giang Vệ Hành ép hỏi.
Hứa Niên vừa ngại vừa thích, nức nở đáp: “Vâng… chíp chíp của chồng to…”
“Có thích không?” Giang Vệ Hành búng mông cậu, cúi xuống nhìn dương v*t thẫm màu mạnh mẽ ra vào bờ mông trắng trẻo.
Qυყ đầυ to lớn dốc sức mà mở lối vào hậu môn. Hứa Niên bị đâm đến khóc nấc lên vì sướиɠ: “Thích… huhu thích chồng… thích cả… dương v*t của chồng…”
Cùng lúc đó Giang Vệ Hành bắn tinh vào bên trong lỗ hậu, Hứa Niên cũng khóc lên mà xuất ra. Nước trong bồn tắm bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ hai người “làm bẩn”.
Hứa Niên mệt lả. Giang Vệ Hành vô cùng thông cảm cậu bận rộn cả ngày, bế người vào tắm rồi về giường nằm.
Trước khi thϊếp đi Hứa Niên còn mơ màng mà nghĩ hôm nay mệt chết đi được.