Căm Thù Nhà Giàu

Chương 17

Xuống xe rồi Hứa Niên mới phát hiện bọn họ không về trường học mà về khách sạn cách trường hai con phố.

Hứa Niên cắn ống hút, bóp mông con Totoro nghĩ, đến giờ trả nợ rồi.

Giang Vệ Hành đi thuê phòng. Thói xấu của Hứa Niên lại tái phát, cứ đứng sau lưng người ta rồi ngại quá lại chạy ra bên ngoài, thấy kỳ kỳ lại đi vào trong đứng sau lưng Giang Vệ Hành.

Giang Vệ Hành kéo cậu về phòng. Cửa vừa đóng, Hứa Niên đã bị đè lên cửa mà hôn.

Giang Vệ Hành cạy mở hàm răng của cậu. Hai đầu lưỡi trơn trượt quấn lấy nhau. Tay Hứa Niên cầm đầy đồ không biết để đâu, thở hổn hển nói: “Ưm… Không được… Đã, đã tắm đâu…”

Bàn tay háo sắc của Giang Vệ Hành đã chui vào quần Hứa Niên, nắn bóp bờ mông căng tròn. Hắn cạ cạ dương v*t cương cứng dưới háng vào bụng Hứa Niên: “Không chờ tắm được đây này.”

Hứa Niên không ngờ tốc độ cương của Giang Vệ Hành lại nhanh thế, má ơi mới hôn có hai phút thôi mà!

Cậu bị Giang Vệ Hành ôm vào lòng mà hôn. Hai người nghiêng ngả đi về phía giường. Cốc trà sữa trên tay Hứa Niên không biết bị Giang Vệ Hành để đâu, Totoro cũng bị ném lên trên giường.

Lúc ngã lên đêm, Hứa Niên vẫn còn một chút lý trí, cố đứng dậy: “Không được, hôm nay nắng nôi hôi lắm, tắm đi.”

Chân chưa kịp chạm đất đã bị người ta đẩy ngã, Giang Vệ Hành đè lên Hứa Niên, ngửi ngửi cổ cậu: “Cưng vẫn thơm lắm, chẳng cần tắm đâu.”

Hứa Niên vươn ngón trỏ chọc chọc vào khóe môi Giang Vệ Hành: “Không được, tắm!” Đột nhiên, cậu ôm lấy cổ Giang Vệ Hành, thì thầm: “Tắm chung.”

Giang Vệ Hành sửng sốt rồi bật cười: “Cưng ơi, sao lại ngoan thế này.”

Hắn hôn lên sườn mặt Hứa Niên sau đó cởi đồ của cả hai, đi vào phòng tắm.

Thực ra phòng tắm không lớn lắm, Hứa Niên treo trên người Giang Vệ Hành, vừa chẳng cần làm gì lại đỡ tốn chỗ.

Xả nước ướt người, Giang Vệ Hành một tay ôm eo, một tay xoa sữa tắm lên người Hứa Niên, còn chia sữa tắm lên tay cậu để giúp mình bôi lên người.

Hứa Niên vừa lầm bầm vừa ngoan ngoãn xoa sữa tắm cho hắn. Cậu ve vuốt cơ thể khỏe mạnh của Giang Vệ Hành, đường V-cut quyến rũ mà hâm mộ vô cùng.

Tay Giang Vệ Hành mơn trớn bờ lưng nhẵn nhụi, đυ.ng đến hai hõm venus xinh xắn thì Hứa Niên run lên. Giang Vệ Hành nghĩ, trời ơi đáng yêu quá.

Giang Vệ Hành di chuyển tay đến trước ngực Hứa Niên, nhìn l*иg ngực trắng trẻo với đôi nhũ hoa hồng nhạt, không kiềm chế được mà hôn lên nó: “Nơi này của bé ngoan quá đẹp.”

Hứa Niên được khen đỏ cả mặt, cúi đầu nhìn Giang Vệ Hành lại nhìn thấy hai điểm đỏ sậm trên ngực hắn, ngáo ngáo thế nào lại véo chúng: “Không xấu như của nhà cậu.”

Lời Hứa Niên vừa thoát khỏi miệng đã khiến cậu hối hận, không khí đang tốt mà tự nhiên mình lại phá đám.

May mà Giang Vệ Hành biết cậu đỏng đảnh, không để ý lắm, bế người tắm tiếp.

Giang Vệ Hành không nói gì khiến Hứa Niên héo hẳn. Cậu chẳng biết làm thế nào để cứu vãn tình hình đây.

Nghĩ mãi, Hứa Niên ủ rũ ôm Giang Vệ Hành, nói nhỏ: “Tôi không cố ý đâu…”

Giang Vệ Hành nhìn cậu một lúc, hóa ra ủ ê là vì câu nói vừa rồi. Hắn cười cười, xoa nhẹ cặp mông tròn tròn: “Cưng à, thì tôi cũng có thích của mình đâu.”

“Hả?” Nói thế là sao? Có phải như cậu nghĩ không?

Giang Vệ Hành bế Hứa Niên thấp xuống một chút, hôn lên môi cậu rồi nói: “Bé ngoan, nắm núʍ ѵú cho người ta xem nào.”

Hứa Niên ngốc nghếch ngoan ngoan nâng vυ' lên. Giang Vệ Hành cười nói: “Cọ lên vυ' tôi nào.”

Hứa Niên cắn môi, nâng vυ' lên cọ vào ngực Giang Vệ Hành. Núʍ ѵú chạm nhau, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Hứa Niên không nhịn được mà kêu lên: “Ôi…”

“Bé ngoan đáng yêu thế không biết.” Giang Vệ Hành biết Hứa Niên nhạy cảm, hắn hôn cậu: “Sướиɠ không? Phát nữa nhé?”

“Sướиɠ ạ…” Hứa Niên rêи ɾỉ, tay nâng vυ' cọ vào đầu v* Giang Vệ Hành, màu hồng nhạt đặt cạnh màu đỏ thẫm kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác, mỗi lần cọ lại kêu lên: “A… ư…”

Vài lần như thế Hứa Niên sướиɠ đến khóc lên. Giang Vệ Hành thơm lên má: “Bé cưng ngoan ngoãn, bọt xẹp hết rồi này, tắm xong ra ngoài chơi tiếp được không?”

Hứa Niên ôm chặt Giang Vệ Hành, thì thầm như muỗi kêu: “Được ạ…”

Giang Vệ Hành tắm sạch cho người ta, rồi cấp tốc xả nước lên người mình. Hứa Niên còn tranh thủ mà tán tỉnh, xoa bóp dương v*t hắn, gẩy gẩy đầu cú hắn: “Sao sờ mà không có tí phản ứng nào thế nhỉ?”

“Bé ngoan, tôi không nhạy cảm như cậu.” Giang Vệ Hành tắm xong bế Hứa Niên đặt lên bệ rửa mặt, lau khô cho cậu rồi dùng khăn xoa lên người hai cái, bế người ta về giường.

Hứa Niên đột nhiên kéo tay hắn: “Từ từ.” Sau đó cậu nhìn xuống dưới, đưa tay cầm “quái thú” bừng bừng sức sống của Giang Vệ Hành, ngại ngùng nói: “Cậu vào….”

Hứa Niên trắng trợn mời gọi Giang Vệ Hành khiến máu dồn hết xuống bụng dưới của hắn. dương v*t dựng đứng, giọng hắn khàn khàn: “Bé ngoan không cần mở rộng trước sao?”

Hứa Niên suýt thì rơi hàm, ngậm dương v*t cả đêm rồi còn đòi mở rộng gì nữa.

Cậu vội vàng đáp: “Không cần, vào được mà.”

Giang Vệ Hành cũng nghĩ rằng hậu môn bị cắm cả đêm cũng chẳng khít lại nhanh đến thế nhưng vẫn thương Hứa Niên lắm nên mới mở rộng cho người ta.

Ngón tay Giang Vệ Hành xoa cửa vào, Hứa Niên ôm lấy hắn, rêи ɾỉ: “A… ha…”

Bị mơn trớn cả nửa ngày, âʍ ɦộ không được chăm sóc của Hứa Niên chảy nước lênh láng. Cậu thúc giục Giang Vệ Hành: “Được, được rồi, cậu, cậu vào đi…”

Giang Vệ Hành cười, hôn Hứa Niên: “Bé cứ gấp gáp thế.”

Hứa Niên rưng rưng nhìn Giang Vệ Hành. Hắn cũng không dám trêu chọc nữa mà từ từ đâm dương v*t vào trong.

Cửa sau bị dương v*t nong dần ra, hai tay cậu ôm cổ Giang Vệ Hành, ngửa cổ rêи ɾỉ.

“Bé ngoan ơi.” Khi tiến vào toàn bộ rồi Giang Vệ Hành hôn Hứa Niên, ôm cậu vào lòng. Hứa Niên quàng hai chân lên eo hắn, vòng tay siết chặt.

Hậu môn bị căng ra, niêm mạc nhạy cảm mυ'ŧ lấy dương v*t, dịch thể bên trong không quá nhiều nhưng nước nôi nơi cửa mình dùng thay thế được.

Tay Giang Vệ Hành dính đầy nước sướиɠ đi sờ hậu môn Hứa Niên rồi ôm Hứa Niên, hôn lên cổ, lên xương quai xanh của cậu.

Hứa Niên như con lười to lớn ngả ngớn trên người Giang Vệ Hành, rêи ɾỉ vì được hắn ve vuốt.

Giang Vệ Hành cảm thấy trơn ổn rồi mới bóp eo Hứa Niên mà đưa đẩy. Cảm giác qυყ đầυ là phẳng nếp gấp trong ống hậu môn rõ ràng khiến Hứa Niên co rúm người lại: “A… ư…”

Giang Vệ Hành nhìn đôi má Hứa Niên như rặng mây hồng biết người ta sướиɠ, ôm chặt hông cậu: “Muốn thử trò mới không?”

Hứa Niên chưa tỉnh táo hẳn, nghi ngờ nói: “… trò mới?”



“A a… Không, đừng… ưm… Đừng mà…” Hứa Niên la hét. Cậu bị Giang Vệ Hành nâng lên, dương v*t bị rút ra chỉ còn qυყ đầυ ở lại sau đó Giang Vệ Hành buôn tay khiến Hứa Niên ngồi sụp xuống, dương v*t vào được chiều sâu chưa từng có.

Rồi hắn bế cậu vừa đi vừa đâm vào, giường cách có hai ba bước mà Hứa Niên cảm giác sao mà xa xôi quá, như đi cả cây số.

Giang Vệ Hành nâng mông cậu lên rồi lại thả ra, mỗi lần Hứa Niên đều bị cảm giác mất trọng lực này khiến cho phát điên. dương v*t ra vào không ngừng, cậu bắt đầu kêu khóc: “Đừng mà… Sâu quá… Giang Vệ Hành… Sợ…”

Hứa Niên khóc thành con mèo mướp. Giang Vệ Hành nắm cằm cậu, hôn chóc chóc lên hai má: “Bé ngoan, hôn tôi đi.”

“Huhu…” Hứa Niên đương nức nở cũng ngoan ngoãn cúi đầu hôn Giang Vệ Hành. Bờ môi dính sát bên nhau dường như khiến sự bất an trong lòng Hứa Niên dịu lại.

Giang Vệ Hành hôn cho người ta trật tự rồi lại tiếp tục sự nghiệp cᏂị©Ꮒ choạc. Hai tay hắn đỡ mông cậu, lại nâng lên. Lần này, qυყ đầυ rút ra cũng hơn phân nửa rồi ngay giây tiếp theo, thừa dịp hậu môn còn chưa khép lại, Giang Vệ Hành buông mông cậu ra. Mông Hứa Niên rơi tự do, hậu môn nuốt dương v*t to lớn vào, qυყ đầυ đâm thẳng vào nơi nhạy cảm phía sâu trong. Hứa Niên muốn hét lên nhưng đã bị Giang Vệ Hành hôn lên, chỉ có thể “ưm ưm” mà kêu.

Giang Vệ Hành nâng thả vài lần như vậy. Điểm nhạy cảm ở sâu trong của Hứa Niên liên tục được “chăm sóc”, chìm trong kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn khiến cậu sợ hãi. Hứa Niên khóc, ôm chặt Giang Vệ Hành liên tục mà đòi hôn.

Cuối cùng lộ trình lên giường có một phút bị bọn họ kéo dài thành hơn mười phút.

Giang Vệ Hành bế Hứa Niên đặt lên giường, khoác chân đôi chân thon thả của Hứa Niên lên vai mình rồi thẳng lưng mà đưa đẩy.

“Nhanh, nhanh quá…. A a…” Hứa Niên bị Giang Vệ Hành làm cho nói câu đứt quãng. Ống hậu môn bị làm cho không khép kín được, hơn nữa lần nào qυყ đầυ cũng ma sát điểm G – tuyến tiền liệt, khiến Hứa Niên kêu khóc: “A.. Ưm… Tôi, tôi không chịu được… ư…”

Kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn ập tới, từ thân thể tới linh hồn của cậu đều bị Giang Vệ Hành chiếm giữ. Hứa Niên quờ quạng muốn bám vào cái gì đó nhưng không với tới Giang Vệ Hành. Bỗng một tay với được con Totoro, bám vào nó. Ngay lập tức Giang Vệ Hành nhanh tay giật lấy rồi ném con Totoro ra xa.

Mắt Hứa Niên đẫm lệ nhìn hắn: “Cậu, cậu làm gì đấy…”

Cả con gấu bông cũng không cho cầm, giận!

Giang Vệ Hành cúi người, hôn lên, vòng tay Hứa Niên lên hông mình: “Bám vào đây.”

Hứa Niên bám chặt lấy phía trên mông Giang Vệ Hành nhưng tốc độ đưa đẩy liên tục khiến tay Hứa Niên bám không chắc. Cậu lại khóc òa lên: “Tôi, tôi không bám được…”

Giang Vệ Hành thơm lên má cậu: “Đau cũng khóc, sợ cũng khóc, bám không chắc cũng khóc, đúng là mít ướt.”

Hứa Niên kêu ê a, nước mắt đã chảy dài trên đôi má chưa khô những dòng lệ cũ, vẫn cố mà cãi: “Còn lâu ý!”

Giang Vệ Hành buông một tay lên, ôm má cậu, liếʍ sạch cả nước mắt: “Bé ngoan ơi…”

Hắn lại cầm tay cậu, đưa lên môi mà hôn, mỗi lần hôn đều gọi “bé ngoan” làm mặt Hứa Niên đỏ ửng. Hứa Niên giơ tay che miệng hắn, mặt nóng cháy: “Không, không được gọi thế…”

Mắt Giang Vệ Hành cong cong nhìn cậu. Hứa Niên ngượng ngùng giơ hai tay che mắt không dám nhìn Giang Vệ Hành, rặng mây đỏ bên má đã lan đến tai.

dương v*t nóng bỏng ma sát niêm mạc, tiếng òm ọp vang lên. Giang Vệ Hành đương nhiên cũng không quên giơ tay chăm sóc âʍ ɦộ cậu.

Bốn ngón tay bỏ vào âm đ*o bị dịch thể tẩm ướt. Chúng ra vào bên trong âm đ*o, ngón cái cũng chọc đến âʍ ѵậŧ bên ngoài. Dòng điện từ âʍ ѵậŧ truyền đến khiến Hứa Niên co quắp người tại, trực tràng co rút khiến Giang Vệ Hành suýt thì bắn.

Giang Vệ Hành rút dương v*t khỏi hậu môn rồi thay thế ngón tay mà cắm vào âm đ*o, mạnh mẽ đẩy đưa.

Âʍ ɦộ nhiều nước hơn hẳn nhưng lại chẳng thể nuốt trọn dương v*t. Môi âʍ ɦộ mở ra, ôm lấy đoạn dài dương v*t, nếp gấp mυ'ŧ vào khiến Giang Vệ Hành thích đến kêu ra tiếng, đẩy nhanh tốc độ mà làm người bên dưới.

“A a… đầy quá…” Âʍ ɦộ trống không đã lâu cuối cùng cũng bị lấp đầy khiến Hứa Niên sướиɠ đến cuộn tròn cả ngón chân.

Ngón tay Hứa Niên mò xuống, đυ.ng đến dương v*t còn một đoạn bên ngoài. Giang Vệ Hành bị sờ đến thì dừng lại: “Bé cưng làm sao thế?”

Hai tay Hứa Niên banh môi âʍ ɦộ ra, do dự mãi, đỏ bừng cả người lên, xấu hổ nói: “Thử xem có vào được hơn….”

Giang Vệ Hành ngẩn ngơ, ôm má cậu hôn cuồng si: “Bé ngoan, yêu cậu chết mất thôi.”

Hứa Niên bị hôn dính đầy cả nước miếng lên mặt cũng không giận, ngượng ngùng nói: “Thử xem nào.”

Ngón tay Giang Vệ Hành gảy gảy âʍ ѵậŧ làm âʍ ɦộ chảy nhiều nước hơn, dương v*t dưới háng cũng hướng vào sâu trong. Nơi sâu thẳm chưa hề bị khám phá bị chạm vào lần đầu tiên khiến Hứa Niên hừ lên, còn không quên quan tâm chồng mình: “Vào được nữa không?”

Giang Vệ Hành cảm giác dương v*t đã gặp phải trở ngại, không thể vào sâu hơn nữa. Hắn nhìn một đoạn dương v*t bên ngoài, cúi xuống hôn Hứa Niên: “Bé ngoan, không vào được cũng sướиɠ lắm rồi.”

Hứa Niên không vui: “Mồm điêu, còn một đoạn bên ngoài kìa.”

Giang Vệ Hành đang định giải thích thì nghe Hứa Niên nói: “Rút ra đi.”

Giang Vệ Hành thầm nghĩ thôi toang rồi, Hứa Niên rưng rưng nhìn hắn như sắp khóc đến nơi. Giang Vệ Hành đau lòng, chỉ đành rút dương v*t ra khỏi.

Nghĩ nghĩ, Hứa Niên đột nhiên xoay mình quay mông về phía Giang Vệ Hành, ghé vào trên giường, vỗ vỗ mông nhỏ, quay lại nói với Giang Vệ Hành: “Vào đây.”

Bờ mông cong cong trắng trẻo đối diện với mình, bị vỗ vỗ mấy cái tạo ra mấy đợt sóng rung, hậu môn đã bị chơi sưng đỏ hấp háy như mời gọi hắn.

Giang Vệ Hành thấy giờ có trời sụp đất nứt cũng chẳng thể ngăn được du͙© vọиɠ cᏂị©Ꮒ chết Hứa Niên trong đầu. Hiện tại toàn thân hắn tràn ngập sức mạnh hồng hoang.

Muốn cᏂị©Ꮒ chết bé ngoan nhà mình đây này, làm sao bây giờ?!!!

Giang Vệ Hành không thể kiềm chế cảm xúc đang tăng vọt, hắn vội vàng sóc hai cái rồi nhắm qυყ đầυ vào cửa sau Hứa Niên, đâm vào.

“Ưm a…” Hứa Niên cắn môi, rêи ɾỉ, hai tay chống giường, cảm nhận mình được nhồi đầy.

dương v*t được đôi bánh bao mυ'ŧ vào quá sung sướиɠ. Giang Vệ Hành thở ồ ồ, quỳ gối xuống, hai tay giữa eo cậu, bắt đầu ra sức mà cày cấy.

“A a!” Hứa Niên chưa kịp chuẩn bị đã bị làm tới bến. dương v*t nhanh chóng mà ra vào, qυყ đầυ là phẳng nếp gấp. Hậu môn bị dương v*t căng thành cái vòng, chỉ có thể thấy dương v*t sẫm màu đang ra ra vào vào.

Giang Vệ Hành vừa nắm eo Hứa Niên, vừa vuốt ve mông cậu. Bờ mông trắng bóc toàn là dấu tay đỏ hồng đem lại cảm giác đối lập cực mạnh. Giang Vệ Hành không nhịn được mà chà đạp thêm cặp mông nhỏ nhắn.

“A ha… Ưm… Nhanh, nhanh quá…” Dưới sự mạnh mẽ của Giang Vệ Hành, cơ thể Hứa Niên hơi chuyển động về phía trước. Khuỷu tay cậu run run như sắp không chống nổi nữa, tại thân dưới, “chú chym” cô đơn lắc lư trong không trung.

dương v*t va chạm cùng hậu môn, lúc đi ra kéo theo không biết bao nhiêu chất lỏng dấp dính, chất lỏng quanh cửa dưới đều thành bọt trắng cả.

“A ưm… a… Chậm, chậm thôi…” Túi bìu nặng nề giã vào âʍ ɦộ, va cham với môi lớn, phát ra âm thanh “phành phạch” khiến người ta đỏ mặt. Hứa Niên thấy âʍ ɦộ ngứa quá, muốn được cắm đầy nhưng sự trướng căng ơi hậu môn đã khỏa lấp sự ngứa ngáy đó.

Giang Vệ Hành mãnh liệt ra vào, thể lực của Hứa Niên sắp không trụ được nữa, cánh tay nhũn ra, đầu ngã xuống gối, ôm gối kêu khóc.

Giang Vệ Hành không nghe rõ tiếng rêи ɾỉ của Hứa Niên trong gối của Hứa Niên là gì nên nhấc người ta lên, ôm lấy. Hứa Niên khóc “huhu”, gối ướt đẫm. Dưới thân Giang Vệ Hành chậm lại, tay trái nắn eo Hứa Niên, tay phải nắm tay cậu, hôn lên những giọt nước mắt: “Bé ngoan sao lại khóc rồi?”

Ống hậu môn bị ma sát, Hứa Niên rên lên một tiếng, rưng rưng nhìn Giang Vệ Hành, bĩu môi ra vẻ tủi thân lắm: “Huhu, không nhìn thấy cậu…”

Giang Vệ Hành cuối cùng cũng cảm thấy Hứa Niên ỷ lại vào mình bao nhiêu. Hắn ôm chặt lấy cậu từ phía sau: “Bé ngoan không thích tư thế này vậy đổi nhé?”

Hứa Niên rưng rưng gật đầu. Giang Vệ Hành lật cậu lại, đặt xuống giường. dương v*t bên trong Hứa Niên xoay đúng một vòng, Hứa Niên kêu lên: “A a…”

Giang Vệ Hành cúi xuống thơm lên má: “Cưng ơi, bắt đầu nhé.”

Hứa Niên chưa kịp phản ứng, dương v*t vừa rồi còn nằm im bắt đầu giã như điên, qυყ đầυ ma sát toàn bộ các điểm nhạy cảm. Hứa Niên sung sướиɠ, nắm chặt cánh tay của Giang Vệ Hành, trong miệng không ngừng rêи ɾỉ: “A a… Nhanh quá… Đừng, đừng nhanh như thế… Ưm a…”

Giang Vệ Hành tăng tốc, dương v*t chuyển động với vận tốc ánh sáng. Hậu môn bị dương v*t ma sát đến run rẩy, hai chân Hứa Niên mở rộng, quấn vào hông Giang Vệ Hành.

Hứa Niên nằm dưới, sướиɠ đến mê ly. Cậu nhìn đầu v* Giang Vệ Hành gần trong gang tấc, đột nhiên muốn liếʍ mυ'ŧ một tí.

Hứa Niên giơ cánh tay mềm nhũn lên ôm lưng Giang Vệ Hành, kéo hắn lại gần. Giang Vệ Hành không biết Hứa Niên định làm gì nhưng vẫn ngoan ngoãn cúi xuống.

Hứa Niên hơi nâng người lên ngậm đầu v* Giang Vệ Hành. Trước ngực có cảm giác ẩm ướt, ấm nóng, Giang Vệ Hành cúi xuống thì thấy mái đầu xù xù đang mυ'ŧ như trẻ con bú sữa, giờ Giang Vệ Hành mới biết Hứa Niên kéo hắn xuống làm gì.

Chỗ sức lực còn sót lại sau khi bị cᏂị©Ꮒ rã rời của Hứa Niên dành hết cho việc chơi vυ' Giang Vệ Hành, hút mãi mà chẳng thấy người ta xi nhê gì, Hứa Niên run rẩy hỏi: “Cậu, cậu không thích à…?”

Giang Vệ Hành là “top” trời sinh, nơi nhạy cảm nhất chính là dương v*t, Hứa Niên mυ'ŧ đầu v* chỉ đem lại cho hắn một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi cũng chẳng còn gì hơn, kɧoáı ©ảʍ chủ yếu đến từ thân dưới.

Nhưng đối diện với ánh mắt mong chờ của Hứa Niên, Hứa Niên nhịn cảm giác muốn làm hài lòng cậu, hắn không muốn nói dối. Hắn cúi đầu xuống liếʍ đôi vυ' xinh xắn của Hứa Niên. Hứa Niên “A” lên một tiếng, vứt hẳn chuyện Giang Vệ Hành sướиɠ hay không sướиɠ lên trời.

Giang Vệ Hành liếʍ mυ'ŧ đầu v* Hứa Niên, khiến đôi vυ' trắng trẻo lấp lánh ánh nước. Hứa Niên sung sướиɠ. Cậu ôm lấy đầu Giang Vệ Hành, sai người ta chốc liếʍ bên này lát liếʍ bên kia, rêи ɾỉ trong kɧoáı ©ảʍ.

Chăm chú liếʍ vυ' Hứa Niên, dương v*t trong hậu môn không được giải phóng. Hắn nâng Hứa Niên lên, miệng ngậm vυ' cậu, eo lại ra sức mà thúc.

“A…” Hai nơi nhạy cảm đều được chăm sóc, Hứa Niên che miệng kêu lên.

Giang Vệ Hành nhay cắn núʍ ѵú, kéo ra rồi lại nhả cho đàn hồi trở lại rồi mυ'ŧ tiếp. đầu v* và quầng vυ' được bao vây trong khoang miệng ấm nóng, bị đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ sinh ra cảm giác tê ngứa khiến Hứa Niên ảo tưởng như giây tiếp theo sẽ phun sữa. Nhưng đương nhiên chỉ là ảo giác thôi.

Giang Vệ Hành liếʍ mυ'ŧ một lúc rồi lại dùng tay chơi, dương v*t bị dịch âʍ ɦộ làm ướt sũng.

Giang Vệ Hành đâm vào tuyến tiền liệt một hồi khiến Hứa Niên kêu lên sau đó lại rút dương v*t ra cắm vào âʍ ɦộ. Bên trong âm đ*o ngập nước, nuốt dương v*t một cách dễ dàng. Giang Vệ Hành nhìn dương v*t thuật lợi trượt vào, buông lời bỡn cợt: “Bé ngoan ham ăn quá thể.”

Hứa Niên bị cắm cho mất hồn, ôm Giang Vệ Hành chu chu môi đòi hôn. Giang Vệ Hành vừa mỉm cười vừa hôn vừa cᏂị©Ꮒ cậu.

“A… ưm…” Hứa Niên bị chơi đến mức môi tuột khỏi môi Giang Vệ Hành lại cố bật người dậy đòi hôn. Giang Vệ Hành nhìn hành động nhỏ đáng yêu của cậu, hôn hôn, cười nói: “Bé cưng đúng là cố chấp.”

dương v*t ra vào trong âm đ*o trơn trượt, nước sướиɠ chảy dọc theo thân dương v*t, khiến bìu và gốc dương v*t ẩm ướt, có xu thế chảy xuống ga giường.

“A a… ư…” Hứa Niên rêи ɾỉ, âʍ ɦộ bị dương v*t “hành hạ”, môi âʍ ɦộ mở ra, dịch thể cuồn cuộn chảy ra ngoài theo khe hở, nhìn thôi cũng biết chủ nhân nó hiện giờ sướиɠ đến mức nào.

Giang Vệ Hành nâng cặp đùi của Hứa Niên lên, thẳng eo giã vào âʍ ɦộ. Đóa hoa nhỏ cảm nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh kiệt, âm đ*o co thắt, Hứa Niên hét lên: “A! Lêи đỉиɦ!!!”

Chưa dứt lời, dương v*t bé bỏng nọ đã run rẩy bắn ra một lượng chất lỏng, âʍ ɦộ cũng phun ra một lượng lớn nước lên lỗ sáo của Giang Vệ Hành. Lỗ sáo bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ dường như có thể ngay lập tức giao tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngay bên trong âm đ*o.

Nhưng “quái thú” nhà hắn còn chưa thỏa mãn hậu môn của Hứa Niên. Giang Vệ Hành thở dốc, nhịn du͙© vọиɠ bắn tinh xuống.

Cao trào qua đi, Hứa Niên nằm bẹp trên giường. Khuôn mặt cậu đỏ bừng, ánh mắt mê ly, đôi môi đỏ thắm, đúng là vẻ mặt vừa lêи đỉиɦ.

Giang Vệ Hành nhìn Hứa Niên thế này lại càng hứng tình. Hắn rút dương v*t ướt đẫm khỏi âm đ*o mềm mại. Hứa Niên cắn môi, khó chịu mà “Ư” một tiếng. Giang Vệ Hành xấu tính cắm mạnh vào trong cửa sau còn chưa đóng chặt. Hứa Niên kêu “A” một tiếng, ánh mắt mờ sương liếc nhìn Giang Vệ Hành: “Người xấu này!”

Tiếng “người xấu” này đúng là mắng vào thẳng tim Giang Vệ Hành. Hắn ngả ngớn nâng cằm cậu lên, ngón tay vuốt ve bờ môi sưng đỏ: “Bé ngoan, nhìn cái bộ dạng này của cậu thì người tốt cũng thành người xấu thôi.”

Hứa Niên há miệng định cắn ngón tay Giang Vệ Hành thì đột nhiên bị người nọ lật lại, mặt úp xuống ga giường. Giang Vệ Hành đưa một tay ấn lưng cậu xuống. Hứa Niên chẳng thể nhúc nhích, chỉ đành đập đập xuống giường: “Làm cái trò gì đấy?!”

Giang Vệ Hành chẳng nói chẳng rằng. dương v*t nóng bỏng cọ xát ở khe mông. Góc hơi cong của nó ma sát đến nếp gấp hậu môn thì hắn thẳng lưng đâm vào trong, giã không ngừng nghỉ, như thể một cuộc hϊếp da^ʍ.

Lần đầu tiên Hứa Niên bị đối xử thô lỗ như vậy. Cậu thấy hình như Giang Vệ Hành biến thành người khác rồi thích kích động lên, sợ hãi – cậu không hề nghĩ rằng đây mới là cách Giang Vệ Hành vốn nên đối xử với cậu(*).

Lưng bị kìm xuống, mông bị chơi một cách thô bạo, da thịt hai người tiếp xúc quá ít – chỉ có dương v*t lạnh lùng mà vào ra.

Hứa Niên nằm sấp nắm ga giường. Khó chịu trong lòng, cậu khóc lên, nhỏ tiếng thôi nhưng nghe sao mà tủi thân quá.

Giang Vệ Hành buông tay, cúi người đè lên lưng cậu, đôi tay nắm lấy hai tay đang nắm ga giường của cậu, dịu dàng mà tách từng ngón tay ra, mười ngón đan nhau.

Tay Hứa Niên bị nắm, cậu lại khóc to hơn. Giang Vệ Hành tựa vào vai cậu, mặt kề mặt. Mặt Hứa Niên ngập nước, nhìn Giang Vệ Hành cũng ờ mờ ảo ảo. Cậu cảm thấy được Giang Vệ Hành kề sát mình, liếʍ hết nước mắt, hôn lên trán, lên mũi, lên miệng mình. Cậu nghe được Giang Vệ Hành thì thầm: “Bé ngoan, người xấu nào biết đối xử với cậu thế này.” Sau đó lại nghe thấy hắn mỉm cười nói: “Đương nhiên người xấu cũng không gọi cậu là “bé ngoan” rồi.”

Hứa Niên “Òa” một tiếng, nước mắt lại vui vẻ trào ra.

Cậu khóc nấc lên: “Ghét… ghét thế không biết… huhu…”

Giang Vệ Hành giơ đôi bàn tay đang nắm lấy nhau của hai người: “Bé ngoan nói như thế thì có phải nên buông tay không?”

Hứa Niên im lặng mà rơi lệ, bàn tay đan vào tay Giang Vệ Hành không hề buông ra.

Giang Vệ Hành hôn lên gương mặt đã hơi lạnh: “Bé ngoan, không giận nhé?”

Hứa Niên rất “kiên định” mà quay mặt đi, không thèm để ý hắn nhưng vẫn nắm tay. Giang Vệ Hành bật cười, dán lên lưng Hứa Niên, chậm chạp mà đâm chọc.

Vì hai người đang ở tư thế doggy, ngực Giang Vệ Hành dán lên lưng Hứa Niên, dương v*t cũng dán chặt vào mông cậu, qυყ đầυ lớn nhanh chóng đè ép lên nơi sâu trong. Giang Vệ Hành chuyển động eo, dương v*t xoay loạn lên ống hậu môn, thật kỳ lạ nhưng cũng thật sướиɠ. Hứa Niên bật lên tiếng rên: “A…”

“Cưng, sướиɠ không?” Giang Vệ Hành cắn lên vành tai cậu.

“Ưm… S, sướиɠ…” dương v*t còn đang khuất đảo bên trong, càng lúc càng nhanh. Hứa Niên như thể chỉ có trí nhớ bảy giây, sướиɠ một tí là quên sạch cả thù cũ hận mới, không chỉ nín khóc mà lại dính lên người ta đòi hôn.

Tốc độ của Giang Vệ Hành càng lúc càng nhanh, không biết là chọc trúng chỗ nào của người ta mà trí nhớ của Hứa Niên lại khôi phục trong nháy mắt. Cậu đẩy người dính như keo bên trên ra, chôn đầu vào trong gối dỗi hờn nhưng thỉnh thoảng vẫn bật ra vài tiếng rên.

Ngay lúc gần bắn tinh Hứa Niên lại dỗi, để giỗ ông giời con này mà tăng tốc ra vào, cuối cùng cũng bắn hết cả con cháu vào mông Hứa Niên.

***

(*) Gọi là người xấu diễn luôn người xấu cho mà xem