dương v*t của Giang Vệ Hành đang ở trong hậu môn của Hứa Niên dần xìu xuống. Hứa Niên mà tỉnh táo hơn rồi lại khóc. Cậu nằm bẹp trong lòng Giang Vệ Hành, nức nở.
Thế mà cậu bị cᏂị©Ꮒ đến tiểu ra, sợ quá thể!
“Tôi ghét cậu… Huhu… Ghét cậu…” Sau khi kɧoáı ©ảʍ biến mất, Hứa Niên chỉ thấy xấu hổ vô vàn. Cậu chui vào lòng Giang Vệ Hành, rấm rứt khóc.
Lúc nãy Giang Vệ Hành bị kɧoáı ©ảʍ khi lêи đỉиɦ khống chế, hiện tại sướиɠ xong rồi thấy Hứa Niên khóc mới nhận ra mình cũng chó quá, cứ o ép người ta.
Giang Vệ Hành ôm hai má Hứa Niên, định hôn lên nhưng bị tránh đi. Cậu cầm lấy tay hắn: “Thôi… thả tôi xuống đi.”
Hứa Niên giãy giãy trượt xuống. Giang Vệ Hành sợ cậu ngã chỉ đành ngoan ngoãn mà thả người ta xuống đất. Nhìn hai chân Hứa Niên run lẩy bẩy, hắn đau lòng chết mất thôi.
Hứa Niên vừa khóc vừa tắm. Giang Vệ Hành đứng bên cạnh mà vừa dỗ dành vừa giải thích. Hứa Niên mặc kệ. Cậu sờ mông, hậu môn đang từ từ bài tiết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra.
“Bé ngoan, bé yêu ơi, để ý tôi tí đi này. Cậu như thế… là cũng bình thường thôi. Cưng đừng buồn mà. Cậu có thế nào thì tôi cũng không ghét bỏ cậu đâu.” Giang Vệ Hành vắt óc ra để dỗ Hứa Niên, chỉ mong có thể đổi lại được sự tha thứ.
Hứa Niên đứng dưới vòi nước đưa tay quệt nước mắt. Còn lâu mới nghe Giang Vệ Hành nói nhé! Cậu thấy Giang Vệ Hành lại xàm xí rồi, bình thường có ai làʍ t̠ìиɦ làm ra cả nướ© ŧıểυ đâu.
Hứa Niên muốn vệ sinh hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong mông ra. Một ngón tay của cậu đi vào ý đồ muốn moi ra nhưng vẫn chẳng thể hết được. Giang Vệ Hành thấy cậu rề rà mãi chưa xong muốn giúp đỡ. Hắn vừa tới gần đã bị đôi mắt ngập nước của Hứa Niên căm hận mà lườm, trong giọng nói còn nghẹn ngào: “Đừng có lại đây.”
Giang Vệ Hành nghẹn sắp chết rồi nhưng với Hứa Niên chỉ có thể giơ hai tay đầu hàng: “Rồi, tôi không sang.”
Hứa Niên lại rầu rĩ nói: “Quay sang chỗ khác, không cho nhìn.”
Giang Vệ Hành thở dài trong lòng, úp mặt vào tường.
Hứa Niên nhìn Giang Vệ Hành quay lưng lại với mình mới vội vã ngồi xổm xuống, giơ tay sờ hậu môn. Cậu đưa hai ngón tay vào, hơi mở ra cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn sâu bên trong có thể chảy xuống.
Giang Vệ Hành chỉ nghe thấy tiếng “ư a” của Hứa Niên mà lòng đã nóng như đốt, muốn quay lại xem bé yêu của mình đang làm gì nhưng lại sợ bị dỗi nên không dám động cựa.
Hứa Niên bài xuất được hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Giang Vệ Hành rồi mới ngoáy ngoáy ngón tay bên trong xem còn sót lại ít nào không. Cúi đầu xuống nhìn một ít dịch trắng chảy trên sàn cậu mới thấy được Giang Vệ Hành bắn nhiều bao nhiêu.
Hứa Niên rút ngón tay ra, rửa mông, tắt vòi sen, mặc quần áo vào.
Động tác sột soạt làm Giang Vệ Hành muốn quay lại nhìn xem Hứa Niên đang làm gì lắm nhưng nghĩ đến hình ảnh Hứa Niên khóc lại cắn răng nhịn xuống.
Cuối cùng, vì nhịn quá mà Hứa Niên lén mở cửa đi ra ngoài trước. Giang Vệ Hành chỉ đành tắm ù một cái rồi chạy ra ngoài dỗ người ta.
Giang Vệ Hành tắm xong, đi ra mới nhìn người trên giường. Hắn cũng trèo lên, Hứa Niên nằm úp mặt vào tường, không nhúc nhích, cũng không lên tiếng.
Giang Vệ Hành nghĩ chắc là còn đang giận nên mới thăm dò gọi: “Bé ngoan? Bé yêu?”
Hứa Niên run lên. Cậu vốn gầy, giờ lại mặc áo ngủ rộng thùng thình trông lại càng bé nhỏ. Giang Vệ Hành đau lòng ôm lấy cậu từ phía sau, hôn lên vành tai lành lạnh: “Bé yêu không giận nữa nhé?”
Ai thèm giận. Hứa Niên trở mình lăn vào trong lòng Giang Vệ Hành, khóc đỏ bừng cả mặt, nức nở: “Tôi… tôi mới seảch trên mạng… thấy, thấy xuất tinh sớm, sớm là triệu chứng… chứng của bệnh thận… Tôi sợ lắm…”
Cậu khóc không kiềm chế được, nói cũng không rõ lời nữa. Giang Vệ Hành dịu dàng lau nước mắt cho cậu, hôn lên chóp mũi: “Bé đọc ở đâu thế?”
Hứa Niên sụt sịt đưa di động cho hắn, Giang Vệ Hành vừa cầm đã thấy…
Hỏi: Nam, lúc làʍ t̠ìиɦ với bạn trai đột nhiên mất kiểm soát có phải có vấn đề gì không?
Bác sĩ nổi tiếng: Chào bạn, căn cứ vào tình trạng bạn kể, có thể bạn bị xuất tinh sớm hoặc bệnh thận hoặc cũng có thể bị viêm tuyến tiền liệt, đề nghị bạn nhanh chóng đi khám tại cơ sở y tế gần nhất.
Giang Vệ Hành tắt điện thoại, ôm Hứa Niên, hôn “chụt chụt” hai cái, buồn cười nói: “Sao mà bé cưng nhà mình tin người thế, đừng tin mấy bác sĩ online này, cậu cực kỳ khỏe mạnh.”
Lông mi Hứa Niên bị nước mắt làm cho ướt nhẹp. Cậu bán tín bán nghi hỏi lại: “Thật ư?”
Giang Vệ Hành đã nghiên cứu kỹ càng từ trước rồi, nghiêm túc gật đầu: “Thật, cậu hoàn toàn khỏe mạnh, không có việc gì.”
Hứa Niên từ bao giờ đã ỷ lại vào Giang Vệ Hành thế này. Cậu ôm eo hắn, dựa vào trong lòng hắn, bĩu môi: “Thế lần sau còn bị giống lần này nữa không?”
Giang Vệ Hành thấy Hứa Niên đáng yêu xỉu, lại cúi đầu hôn “chụt chụt” hai cái rồi lại nói: “Vì cậu nhạy cảm quá, khi làʍ t̠ìиɦ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn lên mới bị như vậy.” Khóe miệng hắn cong lên, nói như lừa đảo: “Sau này thì hẳn là sẽ còn bị như thế nhiều.”
Nghe thấy vậy, Hứa Niên đờ cả mặt: “Hả? Thế sau này lần nào làm cũng bị mất kiểm soát… vậy á?”
Giang Vệ Hành cầm tay cậu, hôn lên từng ngón tay, dịu dàng mà nhìn Hứa Niên: “Sau này còn tiểu thì tôi đóng bỉm cho cưng nhé.”
Hứa Niên vừa bị ánh mắt đong đầy tình yêu của Giang Vệ Hành nhìn cho nóng bừng cả con tim. Trái tim khó khăn lắm mới ấm áp lên đã bị câu nói kia của hắn tạt nước đá. Cậu xấu hổ vùi đầu vào lòng hắn, đấm đấm: “Không thèm.”
Giang Vệ Hành cười lớn, bắt lấy tay người ta, kéo lên hôn. Môi kề môi, lưỡi kề lưỡi. Hứa Niên cũng ngoan ngoan ôm lấy cổ hắn, đắm chìm vào nụ hôn.
Tay Giang Vệ Hành bắt đầu sờ loạn lên trên người Hứa Niên. Bàn tay lật vạt áo lên, thò vào dò xét mới đυ.ng phải làn da mịn màng nơi vòng eo nhỏ nhắn. Hứa Niên đang hôn Giang Vệ Hành bất chợt cười lên. Giang Vệ Hành dừng lại, chóp mũi cọ cọ mũi Hứa Niên: “Bé ngoan cười gì thế?”
Hứa Niên đặt tay lên bàn tay đang sờ eo mình, cười đáp: “Cậu sờ chỗ này làm tôi ngứa quá.”
Giang Vệ Hành xấu tính mà véo véo eo Hứa Niên. Eo cậu nhạy cảm cực kỳ, bị véo liền bật cười thành tiếng, cong người lại, giật về đằng sau né Giang Vệ Hành: “Ha ha ha, nhột mà… Đừng có cù tôi…”
Giang Vệ Hành nhìn Hứa Niên cười, ánh mắt cong thành hình trăng khuyết, không nhịn được lại hôn lên. Tiếng cười của Hứa Niên lúc này im bặt, biến thành tiếng “ưm ưm” và tiếng nước khi hôn nhau.
Bàn tay to mơn trớn bờ lưng nhẵn nhụi. Chạm vào xương bả vai nhô ra, xuống chút nữa lại tuột quần xuống, lộ ra bờ mông cong cong. dương v*t Giang Vệ Hành lại cương cứng. Hắn rút lưỡi khỏi khuôn miệng Hứa Niên, đôi môi hai người còn vương nước bọt của nhau. Giang Vệ Hành khà khàn hỏi: “Làm không?”
Hứa Niên đỏ mặt một lần nữa. Bờ môi dính đầy nước bọt trong suốt. Cậu mơ màng gật đầu sau đó ngoan ngoãn tựa vào lòng Giang Vệ Hành, mặc cho hắn cởi đồ mình.
Giang Vệ Hành nhìn Hứa Niên như con dê con thuần khết, dịu ngoan nằm trong lòng mình thì lửa dục lại bùng lên. Hắn nhanh chóng cởi đồ chỉ hận không thể mây mưa cùng người.
Giang Vệ Hành hôn Hứa Niên từ đầu đến chân sau đó tách đùi cậu ra, quỳ vài giữa, vùi đầu vào liếʍ.
Âʍ ɦộ mềm mại, nhạy cảm bị liếʍ một cái, Hứa Niên giật mình: “Giang Vệ Hành, cậu…”
Giang Vệ Hành đã sớm muốn làm như vậy. Hắn ngậm âʍ ɦộ vào, liếʍ đến ướt sũng. Chảy nước rồi. Đầu lưỡi linh hoạt đi vào âm đ*o, bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ mà ra vào đâm chọc. Hứa Niên cắn ngón tay, nhẹ nhàng rêи ɾỉ: “A… ưm… a…”
Giang Vệ Hành nâng mông cậu lên, rút lưỡi ra còn kéo theo mấy sợi chỉ bạc sau đó di chuyển xuống dưỡi hậu môn múp míp. Hứa Niên thấy mình sắp bị liếʍ cửa sau, mềm nhũn mà đẩy đầu hắn: “A… Không được… bẩn…”
“Không bẩn tí nào, tôi thích.” Giang Vệ Hành hôn lên cửa sau rồi vươn đầu lưỡi vào bên trong. Nếp thịt nhạy cảm mấp máy. Đầu lưỡi càng quét bên trong, tấn công vào điểm nhô ra bên trong. Hứa Niên kêu lên thất thanh, dương v*t nhỏ cương cứng đã bắt đầu chảy nước.
“A a… Ha a…” Giang Vệ Hành liếʍ làm cậu sung sướиɠ quá. Hứa Niên giơ tay ôm lấy đầu Giang Vệ Hành, mềm giọng rêи ɾỉ: “Tôi… tôi cũng muốn ăn của cậu…”
Mẹ…
Lửa dục trong Giang Vệ Hành bốc lên tận trời. Hắn ôm lấy Hứa Niên, để cho Hứa Niên nằm lên trên người mình, hai người làm thành tư thế 69*.
Giang Vệ Hành nắm chân cậu, dùng lưỡi hầu hạ hai nơi cửa mình chu đáo, thinh thoảng còn mυ'ŧ ra mấy dấu hôn vào phía trong đùi.
Hứa Niên nuốt tiếng rêи ɾỉ vào trong họng, hai tay cầm gốc dương v*t, há miệng ngậm vào “quái thú” gân guốc vào. Cậu ngậm lấy qυყ đầυ, liếʍ mυ'ŧ, rồi từ từ nuốt cả cây vào tới khi không nuốt được nữa mới tôi.
dương v*t cương cứng nhồi đầy khoang miệng ấm áp. Hứa Niên không ngậm được lâu chỉ đành phun ra, hai tay cầm lấy phần bìu nặng trĩu dưới háng Giang Vệ Hành, liếʍ từng nếp gấp trên da bìu, dọc theo gốc dương v*t lên tận lỗ sáo. Giang Vệ Hành quá sung sưởng chỉ có thể nắm mông của Hứa Niên, liếʍ càng mạnh.
“A a… Đừng, đừng liếʍ như vậy…” Đầu lưỡi Giang Vệ Hành tấn công âʍ ѵậŧ. Âʍ ѵậŧ vốn nhỏ như hạt đậu bị liếʍ sưng lên, mỗi lần bị chọc đến như có dòng điện chạy lan ra toàn thân. Hứa Niên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến chỉ có thể ngửa cổ rêи ɾỉ, hai tay nắm lấy dương v*t chứ chẳng còn lòng dạ nào mà liếʍ với mυ'ŧ.
Môi Giang Vệ Hành bao phủ lên môi dưới đã bị liếʍ đến sưng đỏ. Răng nanh nhẹ nhàng nhay cắn lên môi bé mềm mại khiến dịch sướиɠ của Hứa Niên lại tràn ra cả bên ngoài nhưng tất cả đã bị Hứa Niên nuốt cả vào bụng. Hứa Niên đã không còn hơi sức mà liếʍ dương v*t cho hắn, chỉ có thể chổng mông cho người ta liếʍ sau đó sụp xuống trên người người ta rêи ɾỉ: “A… đừng cắn mà… Tôi không chịu được đâu…”
Dịch âm đ*o như suối nguồn không cạn làm cằm Giang Vệ Hành ướt nhẹp. Hắn không để ý, chỉ vùi đầu vào liếʍ âʍ ɦộ, quyết không bỏ sót giọt nước nào.
“Ôi…” Hai lỗ phía dưới của Hứa Niên ướt nhèm nhẹp. Cậu khẽ ngẩng đầu, ánh mắt ướt nhẹp: “Đừng liếʍ nữa… Tôi… tôi còn chưa liếʍ cho cậu hẳn hoi…”
Giang Vệ Hành nghe vậy cảm giác như mình lại chìm trong lửa tìиɧ ɖu͙©, toàn thân nóng lên. Mẹ, trời ơi bé cưng nhà mình ngoan như thế, đáng yêu như thế bố ai chịu được?!
Giang Vệ Hành hôn chụt lên bờ mông trắng trẻo, đoạn, nói: “Bé cưng, nằm lại đây.”
Hai chân Hứa Niên làm gì còn lực. Cậu lăn xuống khỏi người Giang Vệ Hành, nằm kẹp giữa hắn và bức tường. Cậu đột nhiên thấy tư thế này buồn cười quá, thế là bật cười thành tiếng. Mà lúc này, Giang Vệ Hành bật dậy bế Hứa Niên lên đặt về vị trí đúng. Hứa Niên đang cười bỗng bị vẻ mặt của Giang Vệ Hành làm cho giật cả mình: “Cậu làm sao thế?”
Giang Vệ Hành như mấy trăm năm chưa ai quét mạng nhện cho, nhìn dương v*t bé tí trắng trẻo kia chỉ muốn nuốt chửng vào bụng. Hắn nhịn xuống sao mà khổ quá. Giang Vệ Hành nhìn chòng chọc Hứa Niên rồi cúi đầu xuống hôn cậu, thẳng thắn mà bày tỏ du͙© vọиɠ của mình: “Bé ngoan ơi tôi muốn cᏂị©Ꮒ cả người cậu.”
Hứa Niên không hổ là Hứa Niên, không bị dọa mà lại ngượng ngùng, tò mò hỏi: “Thế… thế làm thế nào…?”
Nhìn vẻ mặt xấu hổ của Hứa Niên, Giang Vệ Hành thấy thế là đủ để lêи đỉиɦ rồi. Hắn vuốt ve hai má nhẵn nhụi của cậu, khàn khàn đáp: “Giờ tôi chỉ muốn cᏂị©Ꮒ mặt cậu.”
Ngay sau đó Hứa Niên cảm nhận được dương v*t nóng bỏng ma sát trên gương mặt mình. Hứa Niên trợn mắt nhìn Giang Vệ Hành, Giang Vệ Hành cũng nhìn cảnh đẹp dưới thân không chớp mắt. dương v*t tà ác sánh bên đôi mắt hồn nhiên, sự đối lập mạnh mẽ này khiến Giang Vệ Hành khó có thể hít thở nổi.
Hứa Niên thấy gương mặt của mình cũng nóng lên do nhiệt độ từ dương v*t truyền qua. Cậu nghe thấy tiếng thở ồ ồ của Giang Vệ Hành, vương lưỡi liếʍ gân xanh trên thân dương v*t.
Giang Vệ Hành di chuyển dương v*t từ trán Hứa Niên xuống miệng, cố tình đẩy qυყ đầυ vào khoang miệng cậu. Hứa Niên ngoan ngoãn ngậm lấy qυყ đầυ rồi mυ'ŧ một cái, Giang Vệ Hành thiếu điều bắn ra trong miệng cậu.
Giang Vệ Hành rút “em trai” khỏi miệng Hứa Niên, đặt túi bìu lên môi cậu. Hứa Niên vươn lưỡi liếʍ rồi há mồm ngậm một bên vào, liếʍ mυ'ŧ. Khi cả hai bên tinh hoàn đều được chăm sóc hắn mới buông tha cho môi xinh nhà cậu. Giang Vệ Hành nhìn bờ môi đỏ thắm lại cúi xuống hôn, khen ngợi: “Bé cưng giỏi quá.”
Hứa Niên ngượng ngùng hôn trả lại một cái: “Cậu, cậu cũng thế…”
Lúc này Giang Vệ Hành cảm thấy mình cũng lên trời luôn rồi. Ngón tay hắn sờ lên khuôn ngực nõn nà: “Giờ tôi muốn cᏂị©Ꮒ vυ' của cậu.”
Hai ngón tay của Giang Vệ Hành kẹp núʍ ѵú của Hứa Niên vân vê, bên kia thì bị dương v*t ma sát. Lỗ sáo dương v*t cọ cọ lên núʍ ѵú. Hứa Niên thấy thật lạ, hai tay bám vào tay Giang Vệ Hành: “A… A… Đừng, đừng chơi như thế…”
Hứa Niên thấy núʍ ѵú đã nóng bừng lên rồi, Giang Vệ Hành còn dùng dương v*t ma sát. Hai núʍ ѵú cứng lên như hai hòn đá nhỏ. Trên bầu vυ' cũng bị dịch tuyến tiền liệt làm cho dấp dính, quầng vυ' cũng vậy.
Giang Vệ Hành khóa trên người Hứa Niên, dương v*t dán lên người cậu, ma sát chiếc bụng bằng phẳng. Hứa Niên thấy ngứa lại nóng, xoay xoay mông. Giang Vệ Hành nhìn người bên dưới đến khô cả miệng, cúi đầu hôn thật mạnh lên môi cậu.
Hắn giơ hai chân Hứa Niên kẹp lại, giơ lên, nhét dương v*t vào giữa hai đùi trong. Hứa Niên nhìn khe đùi mình đang kẹp lấy dương v*t, tò mò: “Thế cũng được á?”
“Không biết. Thử tí.” Giang Vệ Hành cứ di dương v*t đến đâu là nghĩ ra trò đến đấy. Hắn giữ chân Hứa Niên thử ma sát, phát hiện ra tư thế này không ổn.
“Ôi!” Hứa Niên nhìn chân mình bị hạ xuống rồi đột nhiên lại bị gập lại, bàn chân chạm vào dương v*t nóng bỏng. Cậu hơi rụt lại: “Chân cũng muốn chơi á?”
“Không muốn à?” Giang Vệ Hành nhìn cậu sờ sợ mà rụt chân lại, buồn cười hỏi.
Hai má Hứa Niên lại đỏ, chủ động vươn thêm một bàn chân khác tới dưới háng Giang Vệ Hành. Hai bàn chân bao bọc lấy dương v*t nóng bỏng. Cậu giơ tay che mắt, hai má hây hây, nói thật nhỏ: “Tôi, tôi đồng ý mà… Cậu, cậu chơi chỗ nào cũng được…”
Giờ phút này Giang Vệ Hành như đang sắp nổ tung đến nơi. Hai tay hắn ôm bàn chân Hứa Niên, kẹp dương v*t vào giữa, không ngừng mà ma sát đôi chân xinh đẹp này. Chốc lát sau, Giang Vệ Hành rút dương v*t ra, qυყ đầυ đâm chọc vào ngón chân mượt mà.
Hứa Niên thấy chân ngưa ngứa, cậu ngồi dậy định ôm Giang Vệ Hành nhưng người cứ nhũn ra, chỉ có thể giơ tay đòi ôm. Giang Vệ Hành bỏ chân cậu ra, ôm người vào lòng. Hứa Niên tách chân ra, ngồi khóa trên người hắn, chu miệng lên hôn.
Giang Vệ Hành vừa hôn vừa hơi nâng mông cậu lên rồi nhắm dương vào hậu môn, đi vào.
Trong mông đột nhiên xuất hiện thêm một cây gậy, Hứa Niên kêu lên “A”. Cậu đấm Giang Vệ Hành một đấm thật nhẹ: “Đi vào sao không nói!”
Giang Vệ Hành cười cười, giải thích: “Vã quá mà…”
Vừa mới làm trong nhà tắm rồi nên hậu môn có thể dễ dàng mà nuốt trọn dương v*t. Hứa Niên ôm Giang Vệ Hành không dám nhúc nhích. Giang Vệ Hành hẩy hẩy eo, dương v*t thẳng đường mà tiến, đâm vào tuyến tiền liệt. Hứa Niên kêu thất thanh: “A a…”
Giang Vệ Hành nắm eo Hứa Niên, liên tục chuyển động hông eo về phía trước. Qυყ đầυ tấn công ống hậu môn mềm mại, các nếp thịt co rút rồi lại bị dương v*t là phẳng. Kɧoáı ©ảʍ đánh úp lại khiến ngón tay Hứa Niên cào vào lưng Giang Vệ Hành, rêи ɾỉ: “A… Từ.. từ thôi…”
Giang Vệ Hành nắm eo Hứa Niên, nhấc lên. dương v*t tuột ra khỏi hậu môn, cắm vào âʍ ɦộ ngập nước. Môi âʍ ɦộ bị mở rộng, dịch chảy ra từ trong âm đ*o làm ướt lôиɠ ʍυ của Giang Vệ Hành.
“A a… Đừng… ư…” Âʍ ɦộ được điền đầy khiến tiếng kêu bật khỏi miệng cậu. Giang Vệ Hành liên tục chuyển động eo hông. âm đ*o mềm mại mυ'ŧ dương v*t vào thật chặt ý đồ muốn ép tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nó ra.
dương v*t sẫm màu ra vào trong âʍ ɦộ mũm mĩm trắng trẻo. Giang Vệ Hành nhìn đến đỏ cả mắt, cắn lên bờ vai Hứa Niên, nói giọng khàn khàn: “Bé ngoan, nhìn chúng mình này.”
Hứa Niên bị làm đến nước mắt lưng tròng. Cậu ngoan ngoãn nhìn nơi hai người đang kết hợp, ngẩn ngơ mà nhìn “em trai” nhà người ta công kích “em gái” nhà mình, ngơ ngác hỏi: “Vì sao còn một đoạn ở bên ngoài thế?”
Giang Vệ Hành không ngờ rằng cậu lại chú ý đến điều đấy, cười bất đắc dĩ, hôn Hứa Niên: “Bởi vì âm đ*o của cậu ngắn quá không nuốt được em trai của tôi.”
Hứa Niên kinh ngạc nói không nên lời. Rõ ràng là đã trướng đến thế rồi mà chưa nuốt hết! Chưa nuốt hết!!!
Cậu sốt ruột hỏi lại bị Giang Vệ Hành khiến cho kêu lạc giọng: “Vậy… Mông tôi có… có nuốt hết không?”
“Bé ngoan, tự đi mà xem này.” Giang Vệ Hành hôn “chụt” lên hai má cậu sau đó rút dương v*t dính đầy dịch khỏi âm đ*o, lại nhét vào hậu môn, ma sát hai cái rồi dừng lại, giơ tay đầy dương v*t nhỏ đang lắc lư của cậu: “Tự nhìn đi này.”
Hứa Niên cong người, hai tay chống lên giường, cúi đầu nhìn. Bờ mông trắng mịn nuốt trọn dương v*t vào. Cậu hưng phấn ôm lấy Giang Vệ Hành, reo lên: “Hết rồi! Nuốt vào hết rồi này!”
Nghe vậy Giang Vệ Hành bỗng thấy có lỗi vô cùng, sao lại thấy thế nhỉ?
Hứa Niên ôm Giang Vệ Hành nhấp nhổm đầy hưng phấn: “Chuyển động đi nào!”
Cảm giác mới sinh ra của Giang Vệ Hành đã bị Hứa Niên quét sạch sẽ. Hắn ngậm núʍ ѵú cậu vào, cắи ʍút̼, thân dưới thì điên cuồng chuyển động mà đâm vào cửa sau của cậu. Hứa Niên bị tốc độ này khiến cho khóc lóc thảm thiết. Cậu ôm chặt lấy Giang Vệ Hành: “A a… Nhanh quá… Ư a… Đừng cắn.. ưm…”
dương v*t càn quấy trong ống hậu môn. Tầng tầng lớp lớp kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào trong cả tâm hồn và thân thể Hứa Niên, ngay cả âʍ ɦộ cũng chảy nước lênh láng.
Lôиɠ ʍυ rậm rạp của Giang Vệ Hành cọ vào khiến da Hứa Niên đỏ ửng một mảng. Túi bìu đánh “bạch bạch” vào mông Hứa Niên. dương v*t ra vào nơi mềm mại như đóng cọc, phát ra tiếng động khiến người ta phải ngại ngùng. Tiếng rêи ɾỉ của Hứa Niên bị Giang Vệ Hành nuốt cả vào bụng, chỉ thỉnh thoảng có một đơn âm tràn ra.
Giang Vệ Hành thay đổi mà làm hai lỗ của Hứa Niên. Khi chơi âʍ ɦộ tới phun nước rồi hắn lại đổi chỗ cᏂị©Ꮒ hậu môn của Hứa Niên. Hứa Niên đã sớm nằm mềm xèo trên người Giang Vệ Hành, nhũn như một vũng nước xuân. dương v*t nhỏ đã bắn tinh từ lâu nhưng dương v*t lớn vẫn còn mãnh liệt mà đóng cọc, mãi một lúc lâu sau mới bắn.