Edit: Smile" (Smilinggg02)
Nút lọ nhét vào tiểu huyệt được rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt từ bụng nhỏ chảy ra, cái gối đặt dưới mông cô bị thấm ướt.
Tiêu Tiêu sớm đã quen với những hành động này của cậu, chỉ biết chết lặng nhìn trần nhà, chờ cậu chuẩn bị cắm vào.
Từ Hoàng cũng không có hành động nào ngoài dự kiến của cô, nâng đôi chân dài của cô lên, hông cậu dùng lực, một phát vào thẳng, côn ŧᏂịŧ cắm vào nơi sâu nhất. Bên trong tiểu huyệt còn sót lại tϊиɧ ɖϊ©h͙, không tính những lần trước thì tiểu huyệt cũng trở nên ướŧ áŧ đến kỳ lạ.
Côn ŧᏂịŧ chôn ở nơi sâu nhất, trong tiểu huyệt lắc qua lắc lại, hai thân hình lắc lư, côn ŧᏂịŧ Từ Hoàng thô cứng, càng thuận lợi để thao tiểu huyệt của cô, cậu nâng hai chân cô lên, cắm côn ŧᏂịŧ đến nơi sâu nhất.
Một bên ra sức cắm lộng, một bên dùng môi mỏng in lại ấn ký của mình trên người cô, dày đặc khắp nơi, dấu cũ còn chưa biến mất đã bị cậu liếʍ mυ'ŧ tạo thành dấu khác, cậu nhìn cực kỳ vừa lòng.
Cả người cô đều là của cậu, từ thân thể tới trái tim đều thuộc về cậu, ai cũng không được cướp đi.
Tiêu Tiêu nhắm chặt mắt như cá chết nằm dưới thân Từ Hoàng mặc cậu tùy ý hành động, cô ép bản thân bỏ qua kɧoáı ©ảʍ do người đang tàn sát bừa bãi trên người cô mang lại, giả vờ như mình đang ngủ, chứ không phải cùng người đó làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt.
"Tiêu Tiêu, mở mắt ra."
Từ Hoàng nằm ở trên người cô, thở hổn hển ra lệnh cho cô.
Không nghe thấy gì cả, không nghe thấy.
Tiêu Tiêu nhăn mày khẩn cầu, khuôn mặt tái nhợt vì làʍ t̠ìиɦ kịch liệt mà trở nên ửng hồng.
"Tiêu Tiêu, nghe lời, mở mắt ra."
Từ Hoàng lại kêu lên một lần nữa, Tiêu Tiêu vẫn duy trì trạng thái nhắm mắt.
Đột nhiên, tiểu huyệt bị đâm thật sâu, côn ŧᏂịŧ lớn dường như phát điên không ngừng chạm vào mị thịt bên trong tiểu huyệt của cô, càng thao tiểu huyệt càng chảy ra nhiều nước, càng ngày càng nóng.
Muốn tan chảy.
Tiêu Tiêu không nhịn được mà mở hai mắt ra, vừa rũ mắt đã thấy, hai túi trứng bên cạnh côn ŧᏂịŧ va đập mạnh vào mị huyệt của cô, lông quấn vào nhau, đâm vào rút ra khiến hai bầu vυ' cô lắc lư không ngừng.
Hai mắt Từ hoàng nhìn thấy bầu vυ' trắng nõn lắc lư, đưa tay nắm lấy bầu vυ', cậu dùng sức xoa nắn, xoa nắn một lúc lâu, cảm thấy không đủ không thõa mãn, cậu cúi đầu, gặm cắn đến khi núʍ ѵú dựng thẳng, làm cho hai quầng vυ' đều dính đầy nước bọt của cậu mới cảm thấy vừa lòng mà buông ra.
"Tiêu Tiêu, nói yêu anh."
Từ Hoàng dùng sức va chạm tiểu huyệt cô, tiếng mất tiếng còn mà ra lệnh cho cô.
"Không."
Tiêu Tiêu quật cường từ chối cậu.
"Không ngoan."
Dứt lời, lại va chạm mạnh bạo, Tiêu Tiêu cắn chặt răng, nói gì cũng không chịu đầu hàng.
"Chìa khóa... Ha... Ngoan, nói Tiêu Tiêu yêu Từ Hoàng, Ưʍ... Anh sẽ đưa cho em chìa khóa..."
Từ Hoàng nỗ lực cày cấy, trạng thái thần hồn điên đảo vất vả lắm mới nói hết một câu hoàn chỉnh.
Tiêu Tiêu nghe vậy, vẻ mặt khẽ thay đổi, "Cậu... Cậu nói thật?"
"Ừm, một giờ, ngoan, mau nói."
Cái eo giống như một cái máy đóng cọc, không biết mệt mỏi mà rút ra, cắm vào, Từ Hoàng sắp bị kɧoáı ©ảʍ làm cho mất hồn.
"Tôi... Tôi yêu cậu."
Tiêu Tiêu do dự một lúc, vẫn nói ra những lời cậu muốn nghe, cô đã bị trói rất lâu rồi, còn như vậy nữa, cô hoài nghi bản thân bị trói quá lâu mà phát điên.
"Không đúng, là Tiêu Tiêu yêu Từ Hoàng."
Cậu sửa lại lời cô cho đúng.
Tiêu Tiêu nhắm mắt một lúc, lúc mở ra, môi đỏ nhẹ nhàng hé ra, trong mắt có vài phần không cam lòng.
"Tiêu Tiêu... Yêu Từ Hoàng."
Vừa nói xong, động tác của Từ Hoàng càng nhanh, Tiêu Tiêu sợ tới mức cho rằng cậu phát điên, nhưng mà ngoại trừ việc thọc vào rút ra tăng thêm, cậu cũng không có hành động nào khác làm tổn thương cô, người Tiêu Tiêu như bị treo giữa không trung.
Theo thời gian trôi đi, Từ Hoàng thọc vào rút ra hơn mấy trăm cái, cuối cùng cũng bắn ra tϊиɧ ŧяùиɠ đậm đặc...