Người Ngồi Sau Tôi Là "Biến Thái"

Chương 25: Được như ý nguyện

Edit: Vuyy

"Tôi không chịu nổi...Từ Hoàng, dừng lại đi..."

Kɧoáı ©ảʍ tê dại len lỏi khắp người, độ ấm bên trong tiểu huyệt cũng tăng cao, hoa huyệt vừa ướt vừa trơn trượt giống như bông dính nước, chỉ cần hơi chạm nhẹ một chút là nước sẽ ào ạt chảy ra.

Ngón tay ở trong cơ thể cô tác loạn, thần trí Tiêu Tiêu tan rã, cô bị động tiếp thu an ủi từ Từ Hoàng, muốn áp xuống cảm xúc mắc cỡ này nhưng thân thể lại bị kɧoáı ©ảʍ đánh bại. Rõ ràng hai chân cô không hề bị Từ Hoàng trói buộc cũng không phản kháng quá nhiều, vẫn không biết xấu hổ mà hơi hơi mở rộng chân, mặc cậu muốn làm gì thì làm.

Không biết ngón tay cậu đυ.ng phải nơi nào, chỉ thấy Tiêu Tiêu hổn hển rêи ɾỉ:

"Là nơi này sao Tiêu Tiêu?"

Một tay Từ Hoàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ tiểu đậu đậu của Tiêu Tiêu, ngón tay khác lại thử chạm vào nơi vừa rồi.

"A...không cần, đừng đυ.ng chỗ đó."

Kɧoáı ©ảʍ quá lớn cơ hồ muốn bao phủ Tiêu Tiêu, cô cao giọng ngăn cản cậu đυ.ng vào nơi đó.

Từ Hoàng nghe cô nói xong, không những không dừng lại mà còn tỏ ra hưng phấn, liên tục chọc vào nơi mẫn cảm đó.

Tiêu Tiêu thét chói tai, miệng nhỏ thở ra hơi thở cực nóng, Từ Hoàng gấp gáp cúi xuống hôn lấy môi đỏ của cô, dùng sức dụ lưỡi cô vươn ra khỏi khoang miệng, sau đó điên cuồng liếʍ mυ'ŧ.

Tiểu huyệt đầm đìa nước sốt khiến khăn trải giường bên dưới cũng ướt một mảng lớn.

"A..."

Kɧoáı ©ảʍ đạt tới đỉnh núi, tiểu huyệt kịch liệt run rẩy, gắt gao kẹp lấy ngón tay đang ra ra vào vào của Từ Hoàng, động tác thọc vào rút ra cũng trở nên khó khăn hơn.

"Tiêu Tiêu muốn ra sao?"

Từ Hoàng buông lỏng đầu lưỡi của cô, khàn giọng hỏi.

Những giọt mồ hôi to như hạt đậu từ trên cổ cậu trượt xuống bụng, sau đó nhỏ xuống người của Tiêu Tiêu.

Một cảm giác lạnh lẽo đánh úp lại, nháy mắt tiểu huyệt phun trào như hồng thuỷ, mật dịch ào ạt bắn ra.

Bộ ngực kịch liệt phập phồng, toàn thân mướt mồ hôi như mới bò từ dưới vũng nước lên.

Còn không đợi dư vị của cao trào đi qua, một cây gậy thịt cứng rắn đã chống lại ở miệng huyệt.

Cả người Tiêu Tiêu cứng đờ, vội vàng cúi đầu nhìn xuống.

Côn ŧᏂịŧ hồng nhạt chằng chịt gân xanh đang chọc chọc ở miệng huyệt, Tiêu Tiêu hoảng hốt vội kẹp chặt hai chân lại, Từ Hoàng cũng không ngăn cản mà là trực tiếp nâng hai chân cô lên.

"Từ Hoàng, cậu muốn làm gì? Aaa...mau đi ra ngoài..."

Cơn đau tê tâm liệt phế đột nhiên ập đến thổi quét toàn thân cô, Tiêu Tiêu đau đớn thét chói tai.

Phảng phất như cả người cô bị chẻ làm hai, chỉ cần thở một hơi thì cơn đau cũng như bị tăng gấp đôi.

"Tiểu huyệt của Tiêu Tiêu mềm quá, chặt quá!"

Từ Hoàng khép hờ hai mắt, biểu cảm cực kì hưởng thụ.

Lúc này Tiêu Tiêu đã đau gần chết, cô chỉ hận không thể dùng một dao đâm chết Từ Hoàng, như vậy mới có thể nhanh chóng kết thúc sự đau đớn này.

Vòng eo cường tráng nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, côn ŧᏂịŧ cắm bên trong cũng bắt đầu đẩy đẩy.

"Đừng động, tôi đau quá..." Nước mắt Tiêu Tiêu tràn ra.

"Không sao đâu Tiêu Tiêu, một lát nữa là ổn rồi."

Lúc mới bắt đầu tốc độ thọc vào rút ra của Từ Hoàng vẫn rất thong thả, cậu cố nén côn ŧᏂịŧ sắp nổ mạnh, chỉ dám chậm rãi rút ra cắm vào.

Tiểu huyệt bị côn ŧᏂịŧ lớn căng ra, mỗi một động tác nhỏ đều là giày vò, để giảm bớt đau đớn, một tay Tiêu Tiêu nắm chặt lấy ga trải giường, cam chịu để cho Từ Hoàng xâm phạm.

Không bao lâu sau, thong thả thọc vào rút ra đã không đủ thoả mãn du͙© vọиɠ của Từ Hoàng, sau khi xác nhận tiểu huyệt đã bắt đầu thả lỏng, cậu mới dám tăng tốc.

Hai vυ' bị động tác thô bạo của cậu ảnh hưởng nên liên tục đong đưa, Từ Hoàng bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn, cậu thay đổi tư thế, đem hai chân của cô tách ra, bàn tay to của cậu bắt lấy một bên ngực Tiêu Tiêu rồi dùng sức xoa nắn.

Tiểu huyệt trải qua hơn trăm lần ra ra vào vào nên không còn chặt khít như lúc ban đầu, như vậy khiến động tác thọc vào rút ra của Từ Hoàng cũng dễ dàng hơn.

Rút ra rồi lại đột nhiên cắm xuống, tiểu huyệt hàm chứa côn ŧᏂịŧ thô tráng, từng chút từng chút mà liếʍ láp phân thân của cậu.

Từ Hoàng thoải mái đến cả giọng nói cũng phát run: "Tiêu Tiêu giỏi quá, tiểu huyệt kẹp chặt quá."

Côn ŧᏂịŧ gân xanh cù kết được mật dịch tẩm đến phiếm ánh nước, mỗi lần qυყ đầυ thâm nhập đều căng miệng huyệt thành một cái miệng nhỏ, khi rút ra lại mang theo không ít da^ʍ thuỷ, nơi giao hợp của hai người không ngừng phát ra tiếng "phụt phụt".

Giờ phút này Tiêu Tiêu xấu hổ đến nỗi ước mình là một người điếc, như vậy cô sẽ không phải nghe thấy âm thanh đầy da^ʍ mĩ đó nữa.

"Tiểu huyệt của Tiêu Tiêu thoải mái quá, sau này mỗi ngày chúng ta đều làʍ t̠ìиɦ được không?" Từ Hoàng nhìn Tiêu Tiêu đang không ngừng rêи ɾỉ, cậu cảm thấy thoả mãn giống như có được cả thế giới vậy.

"Mới, mới không cần... đừng đâm vào nơi đó, a... trướng quá..."

Tiểu huyệt mãnh liệt co rút một chút, Từ Hoàng bị hàng động bất thình lình của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi da đầu tê dại.

"Là nơi này đúng không?"

Nói xong cậu lại hướng tới chỗ kia mà tiến công. Bởi vì vừa rồi dùng ngón tay giúp Tiêu Tiêu cao trào, mà khi dùng côn ŧᏂịŧ lại khó tránh khỏi không tìm đúng vị trí. Vì vậy qua phản ứng vừa rồi của Tiêu Tiêu, cậu chắc chắn đấy chính là điểm G của cô.

Tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn của Tiêu Tiêu cũng cao lên theo tần suất ra vào của Từ Hoàng, hai chân đã không còn sức lực chống đỡ, yếu ớt trượt từ trên eo cậu xuống.

"Sắp ra rồi, Tiêu Tiêu đợi anh, chúng ta ra cùng nhau..."

Từ Hoàng tấn công càng thêm mãnh liệt, mỗi lần cắm vào đều cực kì chuẩn xác mà cắm vào khối thịt mềm kia khiến Tiêu Tiêu không ngừng thét chói tai.

Sau mấy trăm lần cắm vào rút ra, một dòng chất lỏng cực nóng mạnh mẽ bắn vào bên trong Tiêu Tiêu, tiểu huyệt của cô bị bắn đến nỗi run lên...