Edit: Mei
"Tiêu Tiêu có thích không?"
Nụ hôn của cậu lưu luyến ở hõm cổ cô, ngón tay đâm vào càng sâu, động tác cũng ngày càng nhanh, giống như gấp gáp muốn dùng sức chui vào cơ thể của cô.
Tiêu Tiêu hoàn toàn bị rơi vào cơn lốc của du͙© vọиɠ nên cũng không để ý xem cậu nói cái gì. Chân cô theo bản năng mở rộng ra để tay cậu tiến vào càng thêm thông thuận. Cái miệng nhỏ đỏ bừng không kìm được rêи ɾỉ, khoé mắt bởi vì nhiễm tìиɧ ɖu͙© mà cũng trở nên ửng hồng.
Nhìn bộ dáng câu nhân này của cô, Từ Hoàng lại nhớ đến cảnh tượng cô trương môi liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của mình trong giấc mơ mấy ngày trước, hô hấp của cậu lập tức cứng lại, Từ Hoàng vội cúi xuống lấp lấy miệng cô, dùng lưỡi mình quấn lấy cái lưỡi nhỏ mềm mại ngọt ngào kia.
Nước bọt của hai người trộn vào với nhau, không phân biệt được của ai với của ai, giống như hai người sinh ra vốn đã là một, bây giờ chỉ là tạm thời bị tách ra.
Lỗ tai không ngừng truyền đến tiếng nước tấm tắc của nụ hôn, còn có tiếng dính nhớp của ngón tay khi cắm vào tiểu huyệt đầy mật dịch của cô. Dưới sự mãnh liệt của Từ Hoàng, tuy Tiêu Tiêu vẫn còn cảm thấy thẹn nhưng lại không có cách nào để chối bỏ kɧoáı ©ảʍ to lớn mà ngón tay của cậu mang đến.
Cô còn tự an ủi mình rằng đây chỉ là một giấc mộng, có phóng túng cũng không sao cả.
Dần dà trong cơn ý loạn tình mê Tiêu Tiêu cũng vươn lưỡi đáp lại Từ Hoàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ nhẹ môi cậu một chút, sau đó lại học theo cậu, trúc trắc mυ'ŧ lấy nước bọt của cậu vào trong miệng của mình.
Hành động của cô đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ Từ Hoàng, động tác hôn môi của cậu cũng bắt đầu trở nên dữ dằn hơn, trong khi hôn môi còn không quên kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống.
Hạ thể trống rỗng, ướt nhẹp, còn có ngón tay ở bên trong tác loạn, Tiêu Tiêu không khoẻ mà kẹp chân vào, vì thế mà ngón tay của Từ Hoàng cũng bị gắt gao kẹp ở bên trong không thể động đậy.
Từ Hoàng nhịn xuống du͙© vọиɠ sắp nổ mạnh, rút đầu lưỡi từ trong khoang miệng của cô ra, thở hồng hộc mà nói: "Tiêu Tiêu, em kẹp chân như vậy anh không có cách nào hầu hạ tốt tiểu huyệt của em cả."
Tiêu Tiêu xấu hổ không chịu được, ngực cô phập phồng kịch liệt, hai đầṳ ѵú đỏ tươi hơi hơi rung động, dường như đang câu dẫn người khác âu yếm.
Từ Hoàng đã thành công bị câu dẫn, cậu cúi đầu hung hăng hút một ngụm, sau đó lại quay sang liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú bên kia.
Sủng hạnh xong đầṳ ѵú của cô, bàn tay của Từ Hoàng lại nắm lấy một bên ngực của cô, bắt đầu xoa tròn bóp dẹt giống như xoa cục bột vậy.
"Tiêu Tiêu."
Tiêu Tiêu còn đang đắm chìm ở trong lốc xoáy của du͙© vọиɠ, nhất thời tiểu huyệt không cảm nhận được động tác của cậu, cô cảm giác hạ thể mình trống trơn còn rất ngứa, thật muốn cho thứ gì đi vào sâu bên trong để ngăn ngứa, cho cô.
"Tiêu Tiêu."
Chờ không kịp, Từ Hoàng rút ra tay, trực tiếp vớt Tiêu Tiêu lên sau đó xoay người cô sang chỗ khác, để cô quỳ gối trên giường, cái mông thì dẩu cao lên.
Tiêu Tiêu không rõ nguyên do mà quay đầu nhìn về phía Từ Hoàng, cô cảm thấy tư thế này quá mắc cỡ, cũng không biết kế tiếp cậu muốn làm cái gì nữa
Nhưng rất nhanh cô đã biết.
Từ Hoàng nửa quỳ ở phía sau cô, dùng tay sờ sờ tiểu huyệt ướŧ áŧ, tiểu huyệt bị cậu không báo trước mà đυ.ng chạm khiến nó nhẹ nhàng rung động, lại có mật dịch từ huyệt nhỏ chảy ra.
"Tiêu Tiêu chảy thật nhiều nước, Tiêu Tiêu là thích anh làm như vậy với em có phải không?"
"Mới... Mới không phải, cậu nói bậy."
Tiêu Tiêu theo bản năng phản đối lời cậu nói.
"Nhưng là anh vừa sờ thôi mà tiểu huyệt của Tiêu Tiêu đã chảy nước, rõ ràng rất thích mà."
Trong giọng nói của Từ Hoàng lộ ra vài phần đắc ý cùng cưng chiều.
"Không, không được nói nữa, còn nói nữa thì cút khỏi giấc mơ của tôi đi." Tiêu Tiêu tức giận, bao nhiêu kiều diễm vừa rồi cũng nháy mắt biến mất, cô không thích cậu nói mình như vậy.
Nói như thể cô là...là một da^ʍ phụ vậy.
"Được được, không nói, chúng ta làm."
Từ Hoàng ôm eo cô, nằm ở trên lưng cô, ở bên tai cô thầm thì nói nhỏ. Ngay sau đó, Tiêu Tiêu cảm giác được một cây gậy thịt nóng rực để ở ngoài tiểu huyệt bắt đầu nhẹ nhàng cọ xát.
Cô luống cuống, "Không được cắm vào."
Cô vừa nói xong câu đó, côn ŧᏂịŧ lại cố tình cắm vào trong tiểu huyệt một chút, Tiêu Tiêu càng thêm khẩn trương.
Cô sợ đau, cho dù đây là mơ thì cô vẫn sợ đau.
"Không được, Từ Hoàng."
Lần này cô không lễ phép như mọi khi mà trực tiếp gọi đầy đủ cả họ lẫn tên của Từ Hoàng.
"Được, không cắm vào, anh ở bên ngoài cọ cọ một chút thôi."
Từ Hoàng rút côn ŧᏂịŧ ra, dùng giọng nói khàn khàn quấn quýt ở bên tai cô bảo đảm.
Tiêu Tiêu là người cực kì đơn thuần, Từ Hoàng nói như vậy cô cũng tin, không hề giãy giụa nữa.
Côn ŧᏂịŧ cọ xát với tiểu huyệt, tiểu huyệt ướt nhẹp, theo tốc độ của cậu mỗi lúc một nhanh hơn, theo đó côn ŧᏂịŧ cũng dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, có dâʍ ŧᏂủy̠ khiến động tác của cậu càng thêm thông thuận, rất nhiều lần đều làm Tiêu Tiêu nhịn không được kêu thành tiếng.
"Kẹp chặt chân."
Từ Hoàng ra lệnh cho cô, Tiêu Tiêu vô ý thức mà phục tùng, cô kẹp chân chặt thêm một chút, tùy ý để côn ŧᏂịŧ của Từ Hoàng cọ xát ở ngoài tiểu huyệt.
"A... Dừng lại, Từ Hoàng, tôi, tôi không chịu được."
Tiểu huyệt một trận run rẩy, cô càng kẹp chặt chân lại.
"Từ từ, Tiêu Tiêu, chúng ta... Cùng nhau."
Từ Hoàng đè nặng giọng nói với cô, cùng lúc đó động tác của cậu càng nhanh hơn, qua vài giây hai người cùng nhau đạt tới cao trào...