Phạm Vân Huyên phát hiện thân thể Lâm Thụy Cảnh còn nhạy cảm hơn nàng tưởng tượng rất nhiều, thậm chí so với thân thể của nàng còn phải nhạy cảm hơn, như vậy có lẽ là nguyên chủ cũng vĩnh viễn không nghĩ đến thân thể của nàng lại nhạy cảm như vậy.Phạm Vân Huyên cảm thấy thân thể Lâm Thụy Cảnh so với mình đẹp hơn, loại khí chất cao ngạo thường ngày giờ phút này lại hóa thành một cỗ quyến rũ, đẹp đến mức Phạm Vân Huyên không thể rời mắt. Nàng phát hiện mình nguyện ý làm tôi tớ cho nàng, quỳ lạy mỗi tấc da thịt xinh đẹp của nàng. Phạm Vân Huyên cảm thấy mình thực sự quá may mắn, bởi vì mình có nàng. Phạm Vân Huyên mừng rỡ mỗi khi mình chạm vào hay hôn đến Lâm Thụy Cảnh đều có phản ứng mạnh mẽ. Phạm Vân Huyên mừng rỡ, vì bản thân cũng có thể ảnh hưởng to lớn với Lâm Thụy Cảnh, vì vậy Phạm Vân Huyên càng thêm ra sức lấy lòng thân thể Lâm Thụy Cảnh, nhìn thân thể Lâm Thụy Cảnh dưới môi lưỡi của mình biến thành một bãi nước, cảm giác thỏa mãn đến lớn lao.Lâm Thụy Cảnh thừa nhận thân thể của mình mỗi lần được Phạm Vân Huyên chạm đến đều thoải mái, thậm chí thoải mái đến tận xương cốt, vẫn còn muốn cảm giác nhiều hơn.Chướng ngại tâm lý lần đầu tiên bị phá đi, sau đó liền có vô số lần, bắt đầu thế nào cũng không biết, chỉ là sau này mỗi lần làm, đều ướŧ áŧ hơn.Trong biệt thự Lâm Thụy Cảnh, trên salon phòng khách, trong phòng tắm, thậm chí trên bàn ăn, thư phòng cũng lưu lại dấu vết vui vẻ của các nàng. Mới nếm trái cấm, luôn bị trầm mê. Đoạn thời gian này, đại khái là lúc Phạm Vân Huyên cảm thấy vui sướиɠ nhất trong cả đời của nàng.Lâm Thụy Cảnh cảm thấy làm bạn với bản thân mình như vậy cũng tốt, nhưng mà trong lòng nàng lại dâng lên cảm giác lo âu, giống như đang nhắc nhở mình, thời gian đã không còn nhiều lắm. Vì thế, Lâm Thụy Cảnh không ngừng sửa đổi vận mệnh Phạm Vân Huyên, nàng bắt đầu đầu tư một bộ phim truyền hình, Phạm Vân Huyên đóng vai nữ chính, đất diễn rất nhiều, bận rộn đến thiên hôn địa ám.Lâm Thụy Cảnh cũng bề bộn rất nhiều việc, nhưng vẫn dành chút thời gian để đến phim trường, vì thế mọi người ngoài sáng, trong tối đều thảo luận, Phạm Vân Huyên là được Lâm Thụy Cảnh bao nuôi, bộ phim truyền hình này cũng nhờ kim chủ mà có. Chỉ là giờ phút này Phạm Vân Huyên không giống như đời trước, bị người đời chán ghét không thèm, giờ phút này, nàng được rất nhiều người hâm mộ và ghen tỵ.Trên thực tế cũng là như vậy, nên Phạm Vân Huyên đối với những lời bàn tán xung quanh nàng, cũng không thèm để ý đến, thậm chí cam chịu, vì khi nàng ngẫm lại, tất cả của mình đều bắt nguồn từ Lâm Thụy Cảnh, cũng không có cái gì không tốt, nàng vốn là người của Lâm Thụy Cảnh, chẳng qua nàng thực sự muốn cố gắng diễn thật tốt, làm hết sức mình, nàng không muốn để Lâm Thụy Cảnh thất vọng.Quả thật Lâm Thụy Cảnh cũng có ý định để Phạm Vân Huyên dưới trướng của mình, để cho Phạm Vân Huyên được bảo vệ nhiều hơn.Bộ phim của Phạm Vân Huyên cũng hoàn thành, Lâm Thụy Cảnh đi xem xét lần cuối cùng, nhìn ra cảnh tượng ngoài cửa xe, thấy một ngôi đền kỳ lạ hấp dẫn mình. Ngôi đền kia giống như có sức hút đặc biệt, kêu gọi nàng đi đến. Lâm Thụy Cảnh cho người dừng xe lại, nàng muốn đi vào, cầu xin một cái bùa bình an cũng tốt. Đời trước, nàng mới sống đến năm 32 tuổi, đời này, nàng hy vọng Phạm Vân Huyên có thể bình an, trường mệnh trăm tuổi.Lâm Thụy Cảnh bước vào ngôi đến, lại phát hiện bên trong không có bất cứ khách hành hương nào, chỉ có một người phụ nữ trung niên mang gương mặt không thể nhớ nổi."Cô đã đến rồi." Giọng nói của người này lộ ra một chút tang thương."Bà chờ tôi ở đây?" Lâm Thụy Cảnh có chút không thể giải thích nhìn bà ta, người này đang nói chuyện với mình sao?"Cô nên theo ta trở về, nơi này không thuộc về cô, đây cũng không phải thân thể của cô", bà ta lại mở miệng nói chuyện.Lâm Thụy Cảnh hiểu ra, bà ta biết chuyện xảy ra với mình, những thứ này đều là chuyện trước đây nàng không dám nghĩ đến."Chuyện gì đã xảy ra?" Giọng nói Lâm Thụy Cảnh có chút chật vật."Oán khí và không cam lòng của cô quá nặng, thân thể của cô chết đi rồi, linh hồn của cô liền chạy đến thế giới song song này, do cơ duyên, đã xảo hợp, chiếm đoạt thân thể này." Bà ta rất có tính nhẫn nại trả lời nàng."Không phải là sống lại sao?" Giọng nói Lâm Thụy Cảnh có chút khổ sở, nàng còn tưởng rằng trên trời muốn bồi thường mình, cho mình cuộc sống hoàn toàn khác, xem ra không phải.Bà ta lắc đầu."Theo như nhân gian nói, bây giờ cô chẳng qua chỉ là cô hồn dã quỷ chiếm đoạt thân thể người khác, chẳng qua là vì lúc chết đi Phạm Vân Huyên có quá nhiều chấp niệm và không cam lòng, muốn thay đổi mà thôi." Thực tế luôn đặc biệt tàn khốc."Vậy Phạm Vân Huyên của thế giới này thì sao? Nàng có phải là tôi không? Nàng sẽ ra sao?" Lâm Thụy Cảnh hỏi, nàng vẫn cho rằng Phạm Vân Huyên là bản thân mình, nếu thực sự là mình chết đi, vậy số mạng của Phạm Vân Huyên bây giờ thế nào?"Nàng cũng là cô, thế giới này tồn tại rất nhiều cái song song, cũng tồn tại vô số cô, mỗi người bắt đầu đều giống nhau, kết cục cũng rất giống nhau, phần lớn đều là như vậy, cuộc sống có cơ hội lựa chọn, mỗi lần lựa chọn sẽ là một lần xây thành, mỗi người lựa chọn khác nhau, sẽ cho cuộc sống khác nhau. Cũng bởi vì nguyên nhân này, số mạng của mỗi người đều bất đồng. Giống như cô bây giờ sửa đổi số mạng của Phạm Vân Huyên, để cho nàng thoát khỏi quỹ tích ban đầu. Cô đã sửa đổi một vận mệnh khác của mình, chấp niệm và không cam lòng của cô đã biến mất, cũng nên theo ta trở về, nơi này vốn không thuộc về cô." Bà ta vẫn nhẫn nại giải thích với Lâm Thụy Cảnh."Bây giờ Phạm Vân Huyên có thực thoát khỏi số mạng giống như tôi sao? Tôi đi theo bà, tôi còn lại sẽ thế nào?" Tâm tình Lâm Thụy Cảnh nặng nề hỏi."Vận mệnh của nàng rốt cục như thế nào, điều này không biết được, trong nháy mắt cánh bướm bay lên, ai cũng không biết sẽ có chuyện gì xảy đến, nhưng ít nhất là, cô đã thay đổi quỹ tích vận mệnh của nàng khá xa, rõ ràng nàng đã may mắn hơn cô rất nhiều. Cô vốn dĩ đã chết đi, tôi muốn xóa bỏ ký ức của cô, giống như xóa ổ đĩa trong máy tính vậy, cô sẽ hoàn toàn trống không, không còn là Phạm Vân Huyên nữa, là một sinh mệnh mới, bắt đầu nhân sinh mới, nói đúng hơn, là chuyển thế đầu thai." Bà ta cảm giác mình đã giải thích rất rõ ràng, rõ ràng đến mức cho người ta cảm thấy cuộc sống là vô cực, ít nhất bà cũng không hy vọng, tất cả mọi người có được trí nhớ cũ, sẽ lưu luyến và không cam lòng, có nhiều người còn có chấp niệm, sẽ ảnh hưởng đến công việc của bà."Vậy có thể cho tôi thêm ba tháng nữa được không?" Đối với Phạm Vân Huyên hiện tại nàng còn quá mức bận tâm, nàng muốn nhất định phải giúp Phạm Vân Huyên chuẩn bị tốt tất cả mọi đường, nàng mới có thể an tâm rời đi."Được, cô ở đây cũng đã gần một năm, sẽ cho cô thêm thời gian ba tháng, đến lúc đó, cô cũng nên trả lại thân thể này cho nguyên chủ." Bà ta ngược lại dứt khoát đáp ứng.