Hiện tại Trần Mộng Kỳ đang ngồi trên giường nhắm mắt tu luyện , mái tóc dài tùy úy buông xuống , hai trái đào chín đỏ mọng lúc này cũng theo nhịp thở của nàng mà phập phồng không ngừng
Dung nhan nàng từ khi cùng Trần Phong song tu , dần dần biến thành một tuyệt thế mỹ nữ hiếm có không thua kém gì mẫu thân Vũ Linh Lung của hắn , từng đường cong cơ thể được ôm sát bởi bộ y phục mang theo kí©ɧ ŧɧí©ɧ khôn cùng. Từng bộ phận trên cơ thể nàng đều tản ra một nét dụ hoặc khó tả.
Trần Phong lúc này đã có chút không nhịn được nữa, hai tay hắn liền hướng đến hai trái đào tiên đang phập phồng mà nắn bóp, vuốt ve
Trần Phong sướиɠ khoái nói
-Cảm giác thật là đàn hồi nha, còn mềm mại ấm áp nữa ,Mộng Kỳ tỷ tỷ , ta quả thật là có phúc khí a!
Trần Mộng Kỳ lúc này mới mở đôi mắt đầy mị lực nhìn lên Trần Phong cũng không có ngạc nhiên , lúc nào hắn trở về đều thành ra như vậy , lúc trong Cửu Tôn Tháp cũng vậy , ban đầu nàng còn kháng cự nhưng bây giờ tùy ý hắn đùa bỡn.
Ngọn lửa tình hừng hực bốc lên, hô hấp Trần Phong trở nên dồn dập, toàn thân nóng hổi, khiến cho bầu không khí xung quanh hai người cũng nóng rực lên.
Trong lòng Trần Mộng Kỳ cũng có từng gợn sóng không ngừng nhộn nhạo rung động, cuối cùng mãnh liệt hóa thành biển tình gào thét , nàng dùng đôi phấn quyền đánh liên tục vào hắn , nhưng không có tý lực nào.
...A.ưʍ..a...Huyên..Huyên trở lại bây giờ.
-Hắc hắc , mặc kệ nàng ta , nếu nàng trở về thì ăn luôn nàng.
Hai đôi môi vô thức tìm lấy nhau, sự chống cự bé nhỏ của Trần Mộng Kỳ lập tức sụp đổ, tiếng rêи ɾỉ động lòng người càng đẩy nhiệt độ của bầu không khí mập mờ nóng bỏng trong phòng lên cao hơn.
Trần Phong chỉ cảm thấy trái tim mình đang chấn động kịch liệt, hai tay không tự chủ được càng vuốt ve nhanh hơn , nhanh chóng thoát từng kiện y phục của Trần Mộng Kỳ
Hắn cuối xuống ngậm một hạt tiểu anh đào trên ngực nàng , tay nhanh chóng đưa xuống tiểu huyệt đã ướŧ áŧ của nàng , không thỏa mãn khi dùng tay , hắn đặt nàng nằm trên giường , banh rộng hai chân nàng ra , hai tay bắt lấy hai trái đào tiên mà xoa bóp ,đầu cuối xuống bên dưới bắt đầu hôn khắp cơ thể nàng.
-Ưʍ...phu quân ... sướиɠ a... tiếp tục liếʍ cho Mộng Kỳ.
Cuối cùng cũng hôn đến khu cầm địa Trần Mộng Kỳ kích động mà dùng hai chân kẹp chặt đầu hắn , hai cánh hoa không ngừng đóng mở như đang mời gọi Trần Phong.
Hắn chậm rãi mà thưởng thức , đầu lưỡi tiến sâu vào bên trong cảm nhận từng vách thịt ấm nóng co giật hút lấy hắn , một lúc sau từng vách thịt non bên trong nàng co rút , một dòng chất lỏng từ bên trong trào ra.
-Aaaa..phu quân..thϊếp ra...
Trần Mộng Kỳ má đào đỏ ửng , chiếc mũi nhỏ xinh xắn không ngừng thở dồn dập , nhắm mắt say mê hưởng thụ cao trào , diễm quang bắn ra bốn phía.
Trần Phong cũng không buôn tha , miệng bắt đầu hút lấy tất cả mật dịch , hắn cực kỳ kiên nhẫn không bỏ sót một chổ nào , sau đó lại một ngụm ngậm vào hạt ngọc trai đang cương cứng đỉnh trên đóa hoa.
-Hừ...ưm phu quân mau cho thϊếp bảo bối của chàng , ta chịu không được nữa.
Trần Mộng Kỳ nào còn chống đỡ được , vội vàng xin tha , nhưng Trần Phong nào như nàng nguyện ý bắt đầu ra sức liếʍ mυ'ŧ , xem đó là món mỹ vị cẩn thận mà nhấm nháp.
-A.....aaaphu quân chết tiệt....Mộng Kỳ sắp ra nữa.
Trần Mộng Kỳ vừa cao trào đi qua , lập tức lại có cảm giác kinh hãi kêu , rồi sau đó cả người căng cứng mềm nhũn không còn khí lực , lúc này Trần Phong mới buông tha nàng.
-Tỷ tỷ thoải mái không? , nếu nàng muốn tiếp tục thoải mái gọi ta thân đệ đệ.
-Ân , thân đệ đệ , thân lão công mau nhét đầy bên trong tỷ tỷ a..aa
Nàng cũng cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi làm tỷ tỷ của hắn nhanh chóng mà kêu lên.
Hắn cười khoái trá , vô vỗ cặp mông đàn hồi của nàng , để nàng quỳ hai gối trên giường , mông cao cao nhếch lên ,hắn cầm côn ŧᏂịŧ từ phía sau nàng , bắt đầu mài lên mài xuống giữa hai cánh môi hồng phấn nữa khép nữa mở , rồi từ từ tiến vào.
-A.aaaaaaa...ưm thật sáng khoái , Mộng Kỳ tỷ tỷ ta yêu ngươi chết mất.
Trần Phong cảm nhận được mình đang được vây bởi vô số xúc tua mềm mại mà ấm nóng , Trần Mộng Kỳ thì sau khi qua hai lần cao trào , cực kì mẫn cảm , khi Trần Phong tận căn tiến vào cảm giác được lấp đầy làm cho nàng , hai mắt vô thần , sướиɠ khoái mà khóe miệng chảy ra nước.
Trần Phong bắt đầu mạnh mẽ dùng côn ŧᏂịŧ của mình ra vào tiểu huyệt Trần Mộng Kỳ , mỗi lần ra vào mang theo một lượng dâʍ ŧᏂủy̠ đi ra rơi tí tách xuống giường.
Trần Phong ôm nàng ngồi dậy hai người đối mặt nhau , hai người nhanh chóng môi kề môi trao cho nhau hương tân ngọc dịch , bên dưới Trần Phong vẫn không ra sức cắm sâu côn ŧᏂịŧ vào tận tử ©υиɠ Trần Mộng Kỳ.
Hai người cùng nhau hưởng thụ cảm giác mỹ vị này. Tiếng thở dốc, tiếng rêи ɾỉ, tiếng hoan hỷ nhất thời hợp lại một chỗ, cả hai lúc này đều cảm thấy sướиɠ khoái.
Lúc này Cổ Cẩn Huyên cũng trở về động phủ , nàng cũng đã uống một ít rượu dù sao nàng cũng là tuổi mới lớn hay tò mò , nên uống thử vài ngụm kết quả là phải nhờ Dương Phi Vũ đưa về tận nơi.
Cổ Cẩn Huyên hai mắt đờ lờ mông lung , đi sâu vào bên trong chợt nghe thấy thanh âm kì quái phát ra , tò mò nàng tiến lại gần áp tai vào cánh cửa mà nghe lén , do có một ít men say trong người khi nghe đến những âm thanh này , bản năng nguyên thủy của con người trỗi dậy , nàng thở dốc kịch liệt cả người nóng bừng, dù biết là không nên nghe nhưng nàng không thể nào bước chân đi khỏi.
Một lát sau Trần Phong nghe tiếng thở dốc ngoài cửa phòng , hắn phóng ra thần thức thì thấy trước cửa phòng , tiểu nha đầu Cổ Cẩn Huyên đang áp tai vào cánh cửa nghe thanh âm bên trong phát ra , một tay xoa bóp tiểu meo meo vừa phát dục của mình.
-Sao vậy phu quân..?
Trần Mộng Kỳ đang lên mây , bỗng Trần Phong dừng lại nàng khi hoặc hỏi hắn.
-Tiểu nha đầu Huyên Huyên kia đang nghe lén ngoài cửa , hay là chúng ta thôi đi.
Hắn cười nhẹ trả lời , dù gì Huyên Huyên mới 14 tuổi , thân hình cũng xem như là phát dục đầy đủ , nhưng vì nàng còn nhỏ Trần Phong không muốn làm hư nàng.
-Hì hì , cái này chàng đừng lo , Huyên Huyên nói nàng cũng muốn được làm thê tử của chàng giống như ta , từ ngày chàng có ta , chàng liền không quan tâm nàng ấy , nàng rất ủy khuất mà nói với ta muốn được chàng yêu thương chăm sóc , như là chàng chăm sóc ta vậy , vì vậy ta cũng đồng ý cho nàng làm tiểu thê tử của chàng.
Trần Mộng Kỳ cười hì hì nói , thật ra sớm muộn gì nàng cũng biết Trần Phong không chỉ có mình nàng , hiện giờ nên cần người chia sẽ gánh nặng chứ mình nàng không chịu nổi Trần Phong , cũng nên bắt đầu lôi kéo tỷ muội về trận doanh của mình.
Trần Phong bị Trần Mộng Kỳ liên tục dụ dỗ , những lần trước hắn đều cười bỏ qua , nhưng bị nàng hấp dẫn mãi hắn cũng không thể cưỡng chế nỗi mình , trước sau gì cũng ăn nàng thôi hiện giờ làm luôn.
Trần Phong nghĩ vậy hắn bế Trần Mọng Kỳ lên , từ từ đi lại cửa phòng mở cửa cho Cổ Cẩn Huyên ,cứ nghĩ đến một tiểu la lỵ dưới thân mình mà rên rĩ , Trần Phong thấy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ , hắn hai tay nâng mông nàng vừa đi vừa nâng lên hạ xuống càng mãnh liệt , Trần Phong cũng không biết bản tâm thuần khiết của hắn ngày càng thay đổi trở nên càng tà ác.
Trần Mộng Kỳ hai chân ôm chặt eo Trần Phong hai tay ôm chặt cổ hắn , vô thức mà kêu to.
-..... A...... Hảo...... Hảo...... Thoải mái...... Nha! Phu quân rất cứng rắn ..thân đệ đệ ! Đỉnh quá sâu a!
...Két..
-Ya..aaa
Cửa phòng được mở ra , kèm theo một tiếng hoảng sợ thanh thúy vang lên , Cổ Cẩn Huyên đang áp sát vào cánh cửa , bổng nhiên mở ra làm nàng té ngã vào bên trong , quần áo xốc xếch khi nhìn lên thấy cây côn ŧᏂịŧ thô to không ngừng ra vào vị trí giữa chân Trần Mộng Kỳ , nàng không khỏi hai má đỏ bừng xấu hổ quay mặt đi giải thích.
-A.. đại ca ca Huyên Huyên không có cố ý , ta chỉ vô tình đi ngang.
-Có việc gì cần tìm ca ca sao? Nếu có thì đợi ca ca một tý.
Trần Phong vẻ mặt mỉm cười đóng chặt cửa phòng không cho Cổ Cẩn Huyên chạy , ôm Trần Mộng Kỳ trở về giường , hắn gác hai chân nàng lên vai bắt đầu ra sức mà thảo phạt , Trần Mộng Kỳ lúc này nào còn quan tâm đến cái gì xung quanh.
Hai tay nàng nắm chặt tấm da thú trải giường , nét mặt còn hiện lên vẻ thỏa mãn thậm chí trên miệng còn chảy ra một sợi chỉ bạc khiêu gợi, bỏ mặc mọi thứ xung quanh miệng vẫn không ngừng cất tiến rên rĩ.
-Ân...sâu...thật sâu...thực thoải...thoải mái...ngô...aaa
Bỗng dưng nàng thét lên một tiếng cao vút tay chân như con bạch tuột quấn chặt lấy hắn khóe miệng há hốc nước dãi chảy dài, mật huyệt bên dưới như có nghìn cái miệng hút lấy cây gậy thịt to lớn của hắn cơ thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Cổ Cẩn Huyên ngồi ở một bên , xấu hổ ngượng ngùng muốn chết , nhưng vẫn tò mò nhìn hai người điên cuồng giao hoan , nàng có cảm giác phía dưới ngứa ngáy có một ít chất lỏng chảy ra , nàng vô ý thức đưa tay xuống sờ nhẹ vào đó , làm nàng toàn thân tê tê dại dại.
-Đệ đệ , Kỳ Kỳ không thể cùng ngươi , ta mệt rồi cần nghĩ tí bên kia còn có Huyên Huyên chờ ngươi a.
Trần Mộng Kỳ hồi phục tinh thần , vội đẩy Trần Phong ra nằm sang một bên nhắm mắt bắt đầu ngủ.
Trần Phong lúc này biết nàng cũng đã tiết ba lần , toàn thân cũng mệt mỏi nên buông tha nàng , nhìn về phía Cổ Cẩn Huyên thì làm cho hắn miệng khô lưỡi đắng.
Cổ Cẩn Huyên lúc này do men say , hai mắt mơ màng nhìn về côn ŧᏂịŧ vừa rút ra khỏi tiểu huyệt của Trần Mộng Kỳ , hai má nàng đỏ bừng hơi thở gấp gấp , nàng một tay xoa bóp đôi gò bồng đào vừa tay một tay nắm trọn của mình , một tay đưa xuống dưới vạch qua một bên nội khố vuốt ve cái khe thịt hồng hào.
Phía dưới của nàng chỉ có lưa thưa vài ngọn cỏ xanh mướt , hai mép môi đóng chặt bé bé xinh xinh , từng bên trong rỉ ra chất lỏng trong suốt , theo ngón tay nàng ma sát kéo theo từng sợi chỉ óng ánh.
-Huyên Huyên , ngươi hôm nay muốn cùng ca ca động phòng sao?
Trần Phong nào còn nhịn được đôi mắt đỏ bừng nhìn Huyên Huyên hỏi.
-Ưʍ.. đại ca ca Huyên Huyên muốn cái đó của ca ca cắm vào bên trong da^ʍ huyệt của Huyên Huyên , Huyên Huyên muốn làm nữ nhân của ca ca.
Cổ Cẩn Huyên nhìn vào Trần Phong mê mang nói , không biết nàng học những từ ngữ dâʍ đãиɠ này từ đâu ra , nhưng động tác trên tay vẫn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể, trong miệng cũng không ngừng ngân nga.
Trần Phong cũng không còn biết gì nữa , tiến lại gần Cổ Cẩn Huyên xé bỏ luôn cái nội khố của nàng , để nàng ngồi trên ghế kéo nhẹ hai chân nàng ra , hắn dùng qυყ đầυ ma sát vào khe suối đang chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng.
Lại không biết rằng chính bởi như vậy, Cổ Cẩn Huyên đã khó có thể chịu đựng , nàng cảm thấy mỗi lần Trần Phong ma sát bên trong da^ʍ huyệt của càng càng lúc càng ngứa , rốt cục cũng nhịn không được dục hỏa trào dâng như sóng biển gầm thét, nàng nâng lên hai chân kẹp lấy vòng eo của Trần Phong , kéo về phía mình
-A...aaaaa...ca ca ta đau!
Nàng không biết gì cứ nghĩ là để nó cắm vào là được ,nên dùng sức kéo về hướng mình, lại lập tức đau mức đến kêu thảm một tiếng, nguyên lai là theo nàng lôi kéo, căn côn ŧᏂịŧ thô to kia của Trần Phong bỗng chốc đâm vào tận cùng tử ©υиɠ , xuyên qua cái da^ʍ huyệt mềm mại chưa từng trải qua nhân sự của nàng.
Thứ đó của Trần Phong thật sự là quá lớn, coi như là Trần Mộng Kỳ cũng không chịu đựng được bị hắn mạnh mẽ như vậy cắm xuống, huống chi là Cổ Cẩn Huyên vừa mới phát dục , trong lúc nhất thời liền đau đến mức nước mắt của nàng cũng đã nhanh chóng rơi xuống.
So với việc Cổ Cẩn Huyên đau đớn không thôi, Trần Phong lại là sắp sướиɠ hỏng rồi, bởi vì da^ʍ huyệt của Huyên Huyên thật sự là quá chặt, sau khi côn ŧᏂịŧ của hắn cắm vào, da thịt mềm mại liền trong tiểu huyệt liền ra sức cắn chặt vật thể lạ xâm nhập này, lực đạo kia phảng phất như muốn đem nó cắt đứt vậy
Nhìn xuống dưới thì thấy chỗ kết hợp không có một khe hỡ , hắn lui ra một tí cho nàng giảm đau đớn , kèm theo đó là một dòng lạc hồng đi ra , quả thật độ rộng của nàng còn nhỏ bị hắn lấp đầy đến nỗi căng ra
Tuy rằng rất muốn lui lại rồi mãnh liệt chọc vào một phen, nhưng Trần Phong tỉnh táo lại thấy nàng đau thành cái dạng này, rốt cục vẫn phải gắng nhịn xuống, yên lặng cảm nhận kɧoáı ©ảʍ do tiểu huyệt xử nữ mềm mại của Huyên Huyên đang co rút mang lại.
Sau khi hơi dừng lại một lát, Cổ Cẩn Huyên cảm giác đau đớn bên trong đã không còn quá nghiêm trọng, nhưng vẫn cảm thấy căng đầy , nàng mới nhẹ nhàng thở ra, hé ra hàm răng ngà rồi lại cắn xuống bờ vai của Trần Phong, gắt giọng
-Đại ca ca, ngươi xấu lắm, cũng không quản người ta có đau hay không, cứ lớn như vậy mà chen vào.
Trần Phong không khỏi cười khổ một hồi, cái này là nàng tự chủ động a? Tuy nhiên hắn cũng biết nàng còn là tính tình tiểu hài tử , đang thời điểm chuyển biến nên trong nội tâm nàng có chút rối loạn, tự nhiên sẽ không phản bác nàng, vì vậy ôn nhu cười nói
-Tiểu lão bà, khổ ngươi rồi, có điều một lát nữa sẽ không có việc gì, đến lúc đó ca ca sẽ đền bù tổn thất của ngươi thật tốt, được không?
Trần Phong cúi thấp thân thể, tay miệng cùng lúc đùa giỡn trên bầu ngực sữa nhỏ mềm mại mê người của nàng, khi thì nắm trong tay vuốt ve, khi thì dùng ngón tay khều nhẹ cái hạt anh đào nho nhỏ kia, có khi còn ngậm lấy bọn chúng mυ'ŧ vào vài cái.
Cổ Cẩn Huyên cảm thấy trong lúc hắn không ngừng hoạt động ở trước ngực của chính mình, một cỗ cảm giác tê tê dại dại từ trên đỉnh nhũ phong truyền tới, trong nháy mắt vọt khắp toàn thân, làm cho tiểu da^ʍ huyệt vốn có chút đau đớn của nàng cũng theo đó ngứa lên
Theo động tác nhẹ nhàng của hắn, nàng liền cảm thấy sảng khoái không thôi, đồng thời loại cảm giác ngứa ngáy bên dưới , Cổ Cẩn Huyên cũng đã dục hỏa khó nhịn được, rốt cuộc chẳng để ý rụt rè, thúc giục
-Hảo phu quân , đại ca ca, ngươi mau động a, tiểu da^ʍ huyệt người ta rất ngứa nha.
Trần Phong nghe vậy nhẹ nhàng đem côn ŧᏂịŧ rút ra một chút , sau đó lại chậm rãi đâm vào, đồng thời chú ý đến biểu lộ trên mặt nàng.
-A , phu quân , nhanh nữa nha , mạnh lên Huyên Huyên không còn đau nữa , sắp ngứa chết rồi.
Trần Phong khi thấy nàng đã không còn có cảm giác đau đớn, hắn liền không chút nào thương tiếc , không ngừng điên cuồng cắm rút , đem tiểu la lỵ liên tục rêи ɾỉ, uốn éo trở mình, chính nàng cũng là không biết trời cao đất rộng, lại không ngừng thúc giục hắn nhanh hơn nữa, mạnh hơn nữa.
-...Ưʍ...đại ca ca... hảo...phu..quan..nha..nha...ngươi chậm lại a...
Tuy nhiên Cổ Cẩn Huyên nơi nào chịu được hắn tiến công không ngừng như vậy, chỉ không đến năm phút đồng hồ, nàng liền thét lên chói tai, lập tức cao trào.
Cùng lúc đó, Trần Phong cảm thấy từ chỗ sâu nhất bên trong tiểu huyệt ẩm ướt mềm mại của nàng bỗng tuôn ra một cỗ khí lưu ấm nóng , bỗng chốc trào vào phần đầu côn ŧᏂịŧ đang cắm thật sâu trong cơ thể nàng, lập tức tiến vào thân thể của mình du tẩu một vòng, sau đó biến thành một cỗ nhiệt lưu, lại từ côn ŧᏂịŧ phun ra ngoài, tuôn vào trong cơ thể nàng.
Hiển nhiên đó là "Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết" tự vẫn chuyển hấp thu nguyên âm của nàng , bắt đầu chuyển hóa xong theo tinh hoa của Trần Phong chuyển về trong cơ thể nàng.
Mắc dù vừa mới phá thân , nhưng múc độ nghiện việc này của Cổ Cẩn Huyên cực kỳ lớn , sau khi nghĩ một tý lại tiếp tục yêu cầu Trần Phong giao hoan
Trần Phong tự nhiên sẽ không để cho nàng thất vọng, hai tay nắm ở đôi song phong nhỏ nhắn mềm mại của nàng, mạnh mẽ xoa nắn, phía dưới cũng không dừng lại chút nào, giống như đóng cọc liên tục mạnh mẽ cắm đến tận cùng.
Cứ dùng một cái tư thế như vậy, Trần Phong một mực điên cuồng ra vào trong thân thể Cổ Cẩn Huyên hơn một giờ đồng hồ, Cổ Cẩn Huyên cũng đã nhớ không rõ đến cùng nàng đạt tới cực khoái bao nhiêu lần rồi, dù sao hiện tại nàng đã sướиɠ đến mức có chút thất thần, cuống họng cũng sắp nghẹn rồi không thể rên la thành tiếng.
Trần Phong cũng đã thấy nàng vô lực , ôm nàng trở về giường đặt bên Trần Mộng Kỳ , nhưng nàng nhanh chóng hồi phục tinh thần , tiếp tục yêu cầu Trần Phong giúp nàng làm ra một lần nữa.
Trần Phong không có cách nào đành để nàng nằm trên giường , tiếp tục giúp nàng cao trào thêm một lần.
-Aaa....ưʍ.aaa
Theo hai tiếng gầm nhẹ , cả hai người đều đạt đến đỉnh phong , từng dòng tinh hoa bắn thẳng vào bên trong của Cổ Cẩn Huyên.
Trần Phong rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi da^ʍ huyệt nhỏ nhắn của nàng , sau khi côn ŧᏂịŧ rời khỏi từng dòng chất lỏng trắng đυ.c từng bên trong da^ʍ huyệt nàng tuôn ra , hai mép môi co giật đóng mở không ngừng.
Nàng sau khi cao trào , liền xốc lên tinh thần, mở ra cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy cây côn ŧᏂịŧ to lớn còn dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình kia, ra sức mυ'ŧ vào mà khuấy đảo.
Sau khi Cổ Cẩn Huyên làm sạch côn ŧᏂịŧ cho hắn , Trần Phong đem thân thể mềm mại của nàng ôm vào trong ngực, ôn nhu nói.
-Ngươi cũng mệt mỏi rồi, nhanh ngủ đi , sau này chúng ta còn tiếp tục không cần cố sức
Nhưng là Cổ Cẩn Huyên lại trèo lên nằm trên người hắn , lại đưa bàn tay nhỏ bé qua, cầm côn ŧᏂịŧ to lớn đã lại cứng lên như cây gậy sắt kia, nhét lại vào trong tiểu da^ʍ huyệt vừa mới bị hắn khai khẩn của mình, mới thoả mãn ôm lấy hắn rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.
Lúc này Trần Mộng Kỳ cũng mở mắt ra , hiển nhiên nàng vẫn thức nhưng vì cho hai người có không gian riêng nàng đành giả vờ ngủ , nàng ép vào một bên nằm trên cánh tay Trần Phong ôm chặt hắn nói.
-Chàng thật không biết thương tiếc nàng , dù gì người ta cũng mới 14 tuổi sao có thể bị chàng vùi dập như thế , Huyên Huyên nàng muốn đem hết chình mình ra phục vụ chàng là để chàng thương yêu nàng hơn , nàng không muốn chàng bỏ rơi nàng ấy , xem tiểu huyệt nhỏ nhắn đã bị chàng làm sưng đỏ hiện giờ còn nhét cả vào .
Trần Phong cũng cười khổ , không ngờ tiểu la lỵ này cũng điên cuồng như vậy , khi ngủ còn muốn hắn lấp đầy mới yên lòng , hắn vuốt ve tấm lưng nhỏ nhắn trơn bóng của Cổ Cẩn Huyên nhìn Trần Mộng Kỳ nói.
-Ta cũng không ngờ nàng lại nhiệt tình như vậy , nếu ta không làm theo sợ nàng sẽ không chịu buông tha, nên ta đành phải vâng lời mà cày cuốc thôi.
-Hihi , chàng đó được tiện nghi còn than thỡ , sau này nhớ đối xử tốt nàng nếu không tỷ tỷ đây cũng sẽ không cho chàng động vào.
Trần Mộng Kỳ mắng yêu hắn một cái , ôm chặt lấy Trần Phong , ba người ôm cùng một chổ hạnh phúc tiến vào mộng đẹp