Đối mặt với rất nhiều cường giả, Khương Ly sắc mặt bình thản, những người ở đây cũng không một ai dám đem hắn coi thành tiểu bối. Bởi vì chiến tích của hắn mấy năm qua đã chứng minh rõ ràng tất cả.Đã từng trong một trận chiến, Khương Ly cùng Tân Tấn Kiếp Tôn giao đấu bất phân thắng bại, cũng đã có lần hắn từ trong tay Kiếp tộc Tôn giả hiểm trở thoát thân. Bực ấy thành tích, đủ để sánh hàng với lâu năm Lạc tướng, đương nhiên đem so với Vũ Bắc Lạc Tướng dạng này cường giả còn khoảng cách rất xa, nhưng cũng không thể phủ nhận, Khương Ly là Lạc Tướng phía dưới người thứ nhất.“Người đã đến đông đủ, chúng ta bắt đầu thôi” Khương Ly vừa ngồi xuống ghế gỗ, Lạc Hiền Vương cũng mở miệng nói ra.“Vâng”“Tất cả mọi người hẳn đều biết rõ, vì sao chúng ta lại có mặt ở đây?” Bên dưới đám cường giả đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều thở dài, có người không cam lòng nắm chặt tay.Khương Ly nhíu mày, hắn là kẻ duy nhất chưa rõ chuyện gì xảy ra.“Đúng vậy, Kinh Dương Vương đã hi sinh” Lạc Hiền Vương mở miệng, lời nói bình thản nhưng lúc rơi vào tai hắn lại như sấm đánh.Để Khương Ly trợn to mắt, Kinh Dương Vương, Lạc Thần giới đệ nhất cường giả, từng một mình thống nhất Lạc tộc mười lăm bộ lạc mạnh mẽ Lạc Vương, vậy mà chết rồi.Đưa mắt nhìn sang, chỉ thấy cả đám Lạc Hầu, Lạc Tướng đều ủ rũ cúi đầu. Dáng vẻ này, lần đầu tiên hắn được nhìn thấy trên người Lạc tộc. Lạc dân từ trước đến nay luôn dũng mãnh hăng hái, dù đυ.ng thủng tường nam cũng không quay đầu, dù đối mặt với đối thủ mạnh mẽ như thế nào cũng không lùi bước.Lần đầu tiên ắn thấy được bọn họ đánh mất tinh thần. Mấy ngàn năm nay, Kinh Dương Vương đứng đầu Lạc Thần điện, cai quản Bạch Hạc Thành, giống như toàn bộ Lạc tộc kim chỉ nam, hắn hi sinh để Lạc tộc như con thuyền bỗng nhiên mất đi phương hướng.Nhưng Kinh Dương Vương đang sống sờ sờ làm sao lại chết, Lạc Thần giới có ba vị Đế cấp, làm sao không kịp cứu trợ.Dường như hiểu rõ suy nghĩ của hắn, Lạc Hiền Vương chậm rãi giải thích.“Thương Mang Cổ Đạo càng ngày càng ổn định mở rộng, vẻn vẹn ba năm đã đủ cho một vị Đế cấp đi qua, nếu chiến tranh càng kéo dài, Đế cấp xuất hiện nhiều thêm, đến lúc đó kết cục của Lạc tộc chúng ta không cần nghĩ cũng đã biết. Vì vậy, việc cấp bách nhất là phải đem giới đạo lấp kín. Nhưng lấp kín nó mấu chốt, nằm ngay tại cổ đạo bên trong”“Vì vậy, Lạc Thần Điện họp bàn thống nhất kế hoạch, chúng ta nhóm người đồng loạt xuất thủ, hấp dẫn Kiếp tộc cao tầng sự chú ý, để cho một người thực lực mạnh mẽ lén vào trong, khởi động năm đó Lạc Thần lưu lại hậu thủ, mà tinh thông trận pháp Kinh Dương Vương sẽ đảm nhiệm công việc này”“Ban đầu mọi chuyện xem như thuận lợi, chúng ta hấp dẫn hầu hết Kiếp tộc cao thủ rời đi, mà Kinh Dương Vương cũng thành công xông vào giới đạo bên trong”“Chỉ là ngài ấy xông vào cổ đạo, chưa được nửa khắc đã chết rồi?”“Cái gì?” Nguyên một đám cường giả đều giật mình.Kinh Dương Vương là người mạnh nhất Lạc Thần giới, nhưng chỉ vào Thương Mang Cổ Đạo nửa khắc đã bị gϊếŧ chết. Bên trong đó chẳng lẽ còn có tồn tại kinh khủng gì đó, có thể một vài chiêu liền gϊếŧ chết một vị Đế cấp lâu năm rồi?×— QUẢNG CÁO —Hơn nữa, nếu thực có tồn tại kinh khủng như thế, vì sao không trực tiếp cưỡng ép xông vào Lạc Thần giới, tiện tay quét sạch có phải hơn không?“Mọi người hẳn là đang thắc mắc, bậc nào vĩ lực, bậc nào tồn tại, mới có thể tiện tay gϊếŧ chết Kinh Dương Vương chứ?”Mọi người đều trầm trọng gật đầu.“Là có tồn tại như thế, thậm chí so với Lạc Thần giới Lạc Thần còn cường đại hơn....gọi là Thánh”“Thánh?”“Đúng vậy, Thánh cảnh cường giả. Kinh Dương Vương ở bên trong giới đạo gặp phải bực này tồn tại, nên bị gϊếŧ chết” Lạc Hiền Vương thở dài, vung tay, trong tay xuất hiện một lệnh bài, lệnh bài mặt trên khắc bốn chữ, tỏa ra hồng quang khϊếp vía.“Thiên Uyên Cổ Thánh”“Thiên Uyên Cổ Thánh” Khương Ly lầm bầm, khi nhắc đến bốn chữ này, tâm linh hắn chợt sinh ra gợn sóng. Ý niệm của hắn phảng phất vượt qua chư thiên đi đến một nơi không thể diễn tả, thấy được một người khổng lồ hai tay đặt sau lưng, hai mắt khép kín.Dường như phát giác được Khương Ly.Nam tử này chầm chậm quay người, hai con ngươi tang thương chầm chậm mở ra.Ngay lúc nam tử này vừa quay người, thương khung ảm đạm không ánh sáng, vị này dường như trở thành vũ trụ trung tâm, cho người ta một loại thiên cổ trường tồn, vạn thế bất diệt ý cảnh.Mà khi ánh mắt của nam tử này va chạm với ánh mắt của hắn, Khương Ly chỉ thấy trời đất tối om, thấy mình nhỏ bé như kiến cỏ. Nam tử này ánh mắt lạnh lùng đạm bạc, loại lạnh lùng đạm bạc này tựa hồ trời đất bất nhân, coi vạn vật như chó rơm, thánh nhân bất nhân, coi bách tính như chó rơm vậy.“Hô” Khương Ly giật mình thở hổn hển, thoát khỏi ánh mắt của người đó, cả người ướt đẫm mồ hôi.Quay đầu sang, tất cả mọi người vẫn chăm chú nhìn tấm lệnh bài, cảm giác vừa rồi, có lẽ chỉ mỗi hắn trải qua. Cũng không ai phát hiện ra hắn dị thường, duy chỉ Lạc Hiền Vương.Lúc này, Lạc Hiền Vương nhẹ hướng hắn truyền âm: “Thánh cảnh đại năng danh tự không thể đọc bậy, bởi vì chỉ cần ngươi đọc tên hắn, hắn có thể vượt qua thời không luân hồi mà cảm ứng đến vị trí của ngươi”Khương Ly nheo mắt nhìn về phía Lạc Hiền Vương, chắp tay xem như cảm tạ.Trong lòng cũng giật mình cảm thán, Thánh Nhân thực lực cường đại, cường đại đến nỗi hắn không tài nào xuất hiện một tia phản kháng. Nếu như bên ngoài Thương Mang Cổ Đạo xuất hiện một vị Kiếp Thánh, lấy bực ấy đại năng trấn giữ, trừ phi lần nữa xuất hiện người nào giống như sơ đại Lạc Thần, lấy cảnh giới thứ hai đỉnh cao có để cùng Thánh cảnh đọ sức, mới có hy vọng lấp kín giới đạo.×— QUẢNG CÁO —Còn không, chỉ sợ không sớm thì muộn, Lạc Thần giới sẽ bị hủy diệt.Lạc Hiền Vương thu hồi tấm lệnh bài, nói ra: “Ta nói điều này, có lẽ các vị sẽ không cam tâm, nhưng đây là sự thật, với tình thế hiện tại, Lạc Thần giới chúng ta không sớm thì muộn cũng sẽ thất bại”“Bại không phải vì chúng ta yếu đuối, không phải vì chúng ta nhát gan, mà là bởi vì địch nhân của chúng ta quá mạnh”Các bộ cường giả đưa mắt nhìn nhau, đều thấy nỗi bi ai, người Lạc Tộc xưa nay không sợ chiến đấu, cũng sợ chết, nhưng bọn hắn chết rồi, người thân con cháu bị đồ sát, quê nhà bị hủy diệt, chết như thế, nào ai cam lòng.Lạc Hiền Vương lại nói: “Vì vậy, chúng ta quyết định sẽ rút lui một bộ phận giữ lại hỏa chủng?”Mọi người đưa mắt nhìn Lạc Hiền Vương nghi hoặc, Lạc Thần giới nếu thất bại, thì dù có trốn ở cực nam hay cực bắc cũng sẽ bị tìm đến tiêu diệt mà thôi.Lúc này, Vũ Ninh Hầu chợt mở miệng: “Các vị còn nhớ hơn ba trăm năm trước Vũ Ninh Bộ trận náo động chứ?”“Ba trăm năm trước, có một con phàm điểu trộm tu luyện tộc ta Thánh điển, bị Kinh Dương Vương tự mình đuổi gϊếŧ, cuối cùng Lạc Hiền Vương ra tay cứu vớt, để nó chui vào Thương Mang Cổ Đạo”Đám người gật đầu, đúng là có chuyện này, sau lần đó, Vũ Ninh Hầu phát điên cõng theo quan tài đi khắp mười lăm bộ lạc ăn cướp, chọc giận không ít người. Nhưng kể chuyện này thì có liên quan gì?“Năm đó con Phàm Điểu kia chui vào Thương Mang Cổ Đạo cũng ở Vân Mông Trạch, nhưng không phải hiện tại giới đạo. Lối đi kia, thông đến thế giới, cũng không phải thế giới của Kiếp Dân”“Lại có chuyện này?”Cả bọn người nhao nhao nhìn nhau.“Đúng vậy, năm đó ta từng chứng kiến con phàm điểu đó chui lọt giới đạo, cũng từ giới đạo bên kia cảm đến một luồng khác biệt hơi thở. Nên dự đoán, đó hẳn là một thế giới mới”“Mà thời gian gần đây, giới đạo kia tựa hồ có dấu hiệu lần nữa phá vỡ” Lạc Hiền Vương khẳng định nói.“Lúc trước Kiếp tộc vừa xâm lấn, Vũ Ninh Hầu đã báo cáo chuyện này lên, cũng đưa ra hai phương án. Phương án thứ nhất nếu chúng ta chiến thắng tự nhiên không cần quan tâm đến thế giới mới, nhưng nếu tình thế khó khăn, chúng ta sẽ từ mỗi bộ lạc chọn chút ít hạt giống, di chuyển qua thế giới đó, xem như lưu lại Lạc tộc hỏa chủng. Thế giới kia ta chưa từng đi qua, không rõ thế nào, nhưng so với bị Kiếp tộc tuyệt duyệt hay là còn có chút hi vọng”Mà Khương Ly nghe rõ những lời của Lạc Hiền Vương chợt giật mình tỉnh ngộ.