Ngày hôm sau tỉnh lại thấy mình ở một nơi xa lạ, Cửu Giả toàn bộ đầu óc trống rỗng.
Ngày hôm qua những chuyện phát sinh vào buổi tối chậm rãi xuất hiện tro g đầu cậu, tuy rằng có vài chuyện không thể nhớ rõ, nhưng mấy chuyện nên nhớ đều nhớ được hết, ít ra cậu nhớ được, ngày hôm qau là cậu chủ động hôn người ta trước.
—— Cậu, cậu thật sự đi chiếm tiện nghi của một tên Alpha!
Cửu Giả đôi mắt trợn to, cả người như bị sét đánh.
Người ta ra tay giúp cậu trừng trị người xấu, còn tốt bụng đưa cậu về nhà, cậu tại sao, tại sao lại có thể làm như vậy?!
Cửu Giả vô cùng đau đớn, nhất thời cảm thấy hận chính mình.
Cậu khinh thường mấy tên Alpha chiếm tiện nghi của Omega, cũng không thích mấy chuyện như vậy —— nhưng hiện tại, cáu lại biến thành mấy người đó mất rồi!
Cửu Giả ngồi trên giường, bộ dáng như bị sét đánh, ánh mắt dại ra, trên mặt vừa trắng lại vừa hồng, ngón tay nắm chặt chăn, trong miệng oán hận không thôi thỉnh thoảng còn tự mắng chính mình.
Dáng vẻ này, làm Alpha mới bước vào phòng có chút không hiểu được.
Đây là làm sao vậy?
Nhìn hình như là đang không vui, cũng không giống như là nổi giận, nhưng so với bộ dáng mất sức sống, nhớ lại chuyện hôm qua có chút mất khống chế, Tần Hoài cảm thấy yên lòng hơn.
Cửu Giả chú ý tới một Alpha có thân hình cao lớn đang đi vào phòng, mặc một cái áo sơ mi màu xám, một thân chỉnh tề lập tức có thể tham sự một cuộc hội nghị.
Trái lại chính mình, trên người chỉ có một cái chăn, cái gì cũng chưa mặc, trên người còn có dấu vết ngày hôm qua lưu lại, chuyện này làm cho Cửu Giả từ trước đến nay không để ý chuyện gì, yên lặng đem chăn kéo cao lên.
Cậu nhanh chóng liếc mắt nhìn Alpha, lập tức thi hồi lại ánh mắt, cúi đầu, không biết nên đối mặt thế nào với đối tượng đã bị mình chiếm tiện nghi.
Cửu Giả nhớ lại hình ảnh ngày hôm qua.
Alpha dáng người rất đẹp, dưới lớp áo là cơ bắp rắn chắt nhưng không hề khoa trương, là một người văn nhã đứng đắn, kết quả không nghĩ tới ở trên giường bá đạo phóng đãng như vậy, giam cầm người cậu không thể nhúc nhích.
Nhìn cũng không giống bộ dáng như bị cưỡng bức, đặc biệt đến mặt sau, chính mình rất không có tiền đồ xin tha, thậm chí còn khóc, mà người này cũng không có dừng lại.
Nhớ đến đó, Cửu Giả đỏ mặt.
Tần Hoài ở cạnh cửa, nhìn Omega trên giường không biết đang suy nghĩ cái gì, sắc mặt thay đổi không ngừng, cảm thấy rất thú vị, khóe môi vẫn luôn chứa ý cười.
Nhìn một lát, hắn cất bước đi qua, ở mép giường ngồi xuống. Hắn còn chưa mở miệng nói chuyện, Omega đã chịu kinh sợ lùi về phía sau, tay chân còn không biết nên để đâu, “Tê” một tiếng sắc mặt trắng bệch.
Khóe môi đang chứa ý cười lập tức biến mất, mày nhăn lại.
“Thế nào, có sao không?” Tần Hoài duỗi tay đi đỡ Omega, tối hôm qua hắn tuy rằng có chút mất khống chế, nhưng xong việc kiểm tra quá, cũng đã thoa thuốc, chắc cũng không sau.
“Anh đừng đến đây!”
Cửu Giả giọng vừa ra khỏi miệng, mới phát hiện mình nói không ra lời, cậu ho nhẹ một tiếng, cố gắng quên đi nhiệt độ trên mặt mình, tính toán muốn cùng Alpha này nói rõ ràng.
“Chuyện tối hôm qua ——”
Tần Hoài trong lòng lộp bộp, bất động thanh sắc nhìn chằm chằm Omega, Cửu Giả không chú ý vẻ mặt của hắn, nỗ lực tự hỏi tự trả lời.
“Tôi rất xin lỗi, tôi không biết chuyện sẽ phát triển thành cái dạng này, vốn dĩ anh giúp tôi, tôi nên cảm ơn anh đàng hoàng. Bất quá, loại chuyện không thể đến từ một phía, đây là chuyện của hai bên, nếu có một bên không muốn, bên còn lại cũng không thể cưỡng ép, anh nói có đúng không?”
Nói xong Cửu Giả rốt cuộc cũng nhìn Tần Hoài, chỉ là câu kia “Đúng không” hỏi thật sự là không có tự tin.
Nghe Cửu Giả nói sắc mặt Tần Hoài càng vi diệu, hắn không tin được mà nhìn chằm chằm Omega trước mặt —— tuy rằng trên mặt rất bình tĩnh, nhưng tay lại nắm chặt khăn trải giường thể hiện rõ sự bất an trong lòng.
Trong một đêm bị đánh dấu, bị một Alpha xa lạ đánh dấu, thân là Omega nên khẩn trương lo sợ bất an.
Nhưng Tần Hoài cảm thấy, bộ dáng khẩn trương của Omega nhỏ này không đúng cho lắm, không giống mình tưởng tượng tí nào.
“Cửu Giả ——” Tần Hoài nhỏ giọng nói, nhìn chăm chú vào ánh mắt Omega, mang theo trấn an, “Tôi có thể gọi em như vậy sao?”
Nhớ tới đêm qua là ở tình huống như thế nào bị hỏi tên, Cửu Giả lại lần nữa khống chế không được mặt đỏ, cậu cố gắng trấn định gật gật đầu.
Tần Hoài trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia ý cười.
“Em cũng có thể gọi tôi là Tần Hoài, về chuyện hôm qua, người nên nói xin lỗi là tôi.”
Nghe hắn nói mấy lời này, Tần Hoài rõ ràng cảm thấy Omega trước mặt nhẹ nhàn thở ra, ngón tay rốt cuộc không tra tấn khăn trải giường nữa, buông tay ra, trong lòng hắn hơi cảm thấy kinh dị.
“Bất quá ——”
Omega đôi mắt hơi hơi trợn to một chút, không chớp mắt nhìn. Tần Hoài cố ý tạm dừng, thưởng thức đủ biểu cảm của Omega, mới chậm rì rì đem câu còn lại nói tiếp.
“Em là Omega, mà tôi, đánh dấu em, em có bất kì chuyện gì, đều có thể tới tìm tôi. Đến nỗi quan hệ của chúng ta ——”
Tần Hoài tạm dừng, biểu tình suy ngẫm, không đợi hắn nói tiếp, Omega đã liên tục xua tay, một bộ tránh còn không kịp.
“Không có quan hệ, không có quan hệ, chúng ta cái quan hệ gì đều không có.”
Tần Hoài hơi hơi cứng lại, hô hấp nháy mắt nguy hiểm hơn, thân thể nghiêng về phía trước, chóp mũi cơ hồ đυ.ng vào chớp mũi Omega, thấp giọng nói.
“Như thế nào, là biểu hiện tối hôm qua của tôi làm em không hài lòng, muốn nóng lòng phủi sạch quan hệ của chúng ta như vậy?”
Cửu Giả ngay lập tức cứng người, không dám nhúc nhích.
Một lúc sau, Cửu Giả mang theo ủy khuất cùng bất mãn, nhỏ giọng nói thầm nói: “Là anh nói không trách tôi.”
Tần Hoài kéo ra khoảng cách, một lần nữa ngồi im, sắc mặt có chút không ổn, đối với mạch não của Cửu Giả hắn có chút theo không kịp, xoa xoa mày.
“Tôi muốn trách em hồi nào?”
“…… Nếu không trách tôi, kia việc này không phải là kết thúc rồi sao?” Cửu Giả thật cẩn thận hỏi, thấy Tần Hoài một bộ bình tĩnh, cậu tính đem lời hỏi lại.
“Nếu mọi chuyện đã xong, không cần tôi phụ trách…… Tôi đây, đi trở về? Tôi còn phải đi làm.”
Câu nói cuối cùng cơ hồ là nói thầm.
Nói xong, cậu chậm rãi xốc chăn lên, hướng mép giường dịch ra một chút, nhích một cái, lại nâng mắt nhìn Tần Hoài. Giống như đang xem phản ứng của Tần Hoài, để dừng lại động tác, hay là chạy trốn.
Giống như một người thơh săn đối dfafau với nai con, đối với người trước mặt rất tò mò, lại cảm thấy cảnh giác. Cho nên, đôi mắt to nhanh chóng liếc nhìn, mỗi một động tác đều rất cẩn thận.
Chỉ cần thợ săn có hành động nguy hiểm, nai con liền sẽ trốn về lại núi rừng.
Cửu Giả thật vất vả đến bên mép giường, mũi chân khó khăn lắm chạm đến sàn nhà, bỗng nhiên cả người liền bay lên, trong nháy mắt lại nằm trên giường.
“……” Cửu Giả vẻ mặt mờ mịt, còn chưa phản ứng kịp.
Bên cạnh Alpha một bộ dáng như không có chuyện gì, giống như người vừa rồi ôm hắn đặt trên giường không phải là hắn, không nhanh không chậm chỉnh lại cổ tay áo sơ mi.
“Tôi có một cái kiến nghị.”
Alpha rũ mắt nhìn về phía Omega trên giường, ngón tay thon dài dựng thẳng, chậm rì rì nói: “Em là Omega, tôi là Alpha, hoàn toàn có thể giúp đỡ cho nhau —— hiện tại, bên người tôi đang thiếu một người đóng vai Omega.”
Cửu Giả trực giác cho thấy là rất phiền, hỏi lại.
“Nhân vật gì?”
Alpha mỉm cười mà nhìn cậu, gằn từng chữ một nói: “Làm vợ của tôi.”
Tác giả có lời muốn nói:
- --------------***---------------------
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.
Chương mới cho các bác đây ~~~