Cửu Giả vừa nói xong, bốn phía xung quanh yên tĩnh, ngay sau đó, người đàn ông lại lần nữa bật cười, giọng mang theo một tia vui sướиɠ rõ ràng.
“……”
Cửu Giả sắc mặt càng khó nhìn.
Cậu không phải muốn chiếm tiện nghi của người ta!
“Này!” Một tiếng gầm lên đánh gãy hai người chi gian vui sướиɠ ( không phải) giao lưu, ba người tra A tự đỡ nhau đi đến, người đứng ở giữa, cái trán sưng thành cái bánh bao, tức giận đến mặt đều đen.
“Mày mẹ nó là ai, cút ngay cho ông, Omega này là tôi coi trọng trước!”
Tần Hoài đứng ở đầu ngõ, đưa lưng về phía ánh sáng, khuôn mặt chìm vào bóng tối, tra A đứng có chút xa, nhìn không tháy rõ gương mặt của hắn ta, chỉ cảm thấy vị khách không mời mà đến này dám đến giành người với mình.
Chuyện này hắn đương nhiên không nhịn được!
Tần Hoài một tay ôm nhóc con đang đứng không vững, Omega giống như một con mèo nhỏ, nhàn nhàn liếc mắt một cái, “Cạu xác định, muốn tiếp tục chuyện vừa rồi?”
Tra A sửng sốt, không hiểu hắn nói vậy là sao, nhưng hắn ta không quan tâm vẫn tiếp tục rống, “Chuyện của ông không cần mày quản, tránh ra cho tao, bằng không đừng trách ông đây đánh mày!”
Tần Hoài nhẹ nhàn lắc đầu, thở dài một hơi, “Xem ra đầu óc khôbg được bình thường lắm.”
“Mày dám mắng ông ——” tra A gào to muốn chạy lại đánh người, hai người kia đầu óc tỉnh táo hơn một chút, đột nhiên có chút kiêng kị với người trước mặt.
Tần Hoài như đứng từ trên cao, làm như không nhìn thấy, thong thả ung dung lấy điện thoại ra, “Alo, xin chào, tôi muốn báo án, ở đây có Alpha khi dễ Omega. Ừ, ba Alpha trưởng thành, đại khái có uống chút rượu, Omega ——”
Ngừng môht lát, nhìn Omega nhỏ đang giãy giụa trong lòng ngực muóin đi lên đánh nhau với tra A, khóe môi hơi cong lên nhưng rất nhanh đã hạ xuống. . Truyện Truyện Teen
“Nhìn giống con nít, chắc là chưa thành niên ——”
“Tôi thành niên!”
Cửu Giả đang cói gắng tránh thoát để đi lên đánh nhau, lỗ tai nghe được, lập tức đứng yên, buộc miệng nói ra.
Thành niên và chưa thành niên rất khác nhau, ở chỗ này làm thêm không nhận người chưa thành niên, dù là có nhận cũng trả lương rất thấp. Cửu Giả lúc đến quán bar xin việc, quản lý cũng xác nhận với cậu, cậy thành niên rồi mới đồng ý nhận cậu.
Cửu Giả không muóin ngày hôm sau đi làm, lấy lý do chưa thành niên bị đuổi việc.
“Được, cậu thành niên.”
Tần Hoài giơ tay xoa xoa đầu Cửu Giả, có lệ mà dỗ cậu, đem cậu trở thành cháu ngoại trai ngóic nghếch của mình —— rõ ràng là một đứa con nít, lại mỗi ngày đều nói mình đã lớn rồi.
Tra A bị tiến triển này làm cho ngu ngơ, nhất thời quên luôn việc mình muốn dadnh người, ngơ ngác mà nhìn Tần Hoài, “Mày báo án?”
Tần Hoài nói xong địa chỉ, cúp điện thoại, sau đó mới nhìn về phía tra A—— lấy một loại ánh mắt như nhìn thằng ngu, “Bâdt cứ Omega vị thành niên nào, cũng được pháp luật bảo vệ, nếu có ai dám làm đối phương bị tổn hại, đều phải chịu phán xét.”
“Cậu đamg làm chuyện trái phâp luật, tôi không báo án, chẳng lẽ còn mời cậu uống trà ăn bánh nói chuyện phiếm.”
Tra A có chút ngơ ngác, không biết nên nói như thế nào.
Chúng tôi cùng nhau đùa giỡn tranh giành Omega, đều là so mị lực của mình với sức mạnh, chẳng sợ thân phận cao thấp ra sau, có ai sẽ đi báo án? Ngày thường trong giới của bọn họ ai lại chơi như vậy.
Vào lúc này, một trong ba người tra A hình như nhận ra Tần Hoài, tiến đến bên tai tra A kia nhỏ giọng nói: “Hắn ta hình như là Tần Hoài.”
Tra A kia không có phản ứng, người này nhất thời có chút nóng nảy, giọng cũng cao lên.
“Tần Hoài, vị kia là Tần gia!”
Sâc mặt tra A đầu tiên là chấn kinh, ngay sau đó sắc mặt lại biến đổi, mở to mắt nhìn Tần Hoài. Lúc này mắt của cậu ta đã thích ứng hoàn toàn với bóng tối, róit cuộc nhìn thấy được gương mẳ của Tần Hoài.
“Tần, Tần Hoài? Cậu là Tần Hoài?”
Tần Hoài nhướng mày, hỏi, “A, cậu biết tôi?”
Tra A giật mình một cái, thái độ xoay chuyển 180°, cúi đầu khom lưng mà xin lỗi.
Tuy rằng đều là Alpha, nhưng hắn khôbg thể so được với Tần Hoài. Về phương diện cá nhân, Tần Hoài la A giá trị cao, thuộc loại đỉnh cấp Alpha; về gia cảnh, Tần gia không biết cao hơn hắn bao nhiêu.
Tần Hoài lại đối với việc cậu ta xin lỗi rất khó hiểu, “Cậu đâu có làm chuyện có lỗi với tôi? Nếu xin lỗi, ít nhất là xin lỗi sai đóii tượng đi. Nếu giải thích, đến sở cảnh sát, sở cảnh sát sẽ cho cậu cơ hội.”
Tra A: “……”
Đây là cố tình không hiểu?
Không thể chọc vào, tôi còn dfuowfng tróin sau?
Tỏi ba người tra A chuẩn bị trốn, Tần Hoài không cản bọn họ, chính là đợi bọn họ đi qua bên cạnh, có lòng mà nhắc nhở:
“Đầu ngõ có cameras, vừa rồi các cậu một đường chạy theo Omega đều ghi lại được, hiện tại tự mình đến sơ cảnh sát, tự đọing đầu thú còn có thể được giảm tội. Nếu được cảnh sát tìm đến nhà, đại khái là tội càng thêm nặng.”
“……” Tra A vẻ mặt bi phẫn mà quay đầu nhìn Tần Hoài nói, “Tần Hoài, tôi cũng đã đem người nhường cho cậu, cạu còn chưa chịu tha cho tôi sao?”
Tần Hoài vẻ mặt ngạc nhiên mà nhìn hắn, “Tự cậu phạm pháp, liên quan gì đến tôi?”
Hắn thở dài, “Tôi là coing dân tuân thủ pháp luật, đương nhiên phải làm theo pháp luật.”
Tỏi ba người tra A mang vẻ mặt như bị tado bón rời đi, Tần Hoài ánh mắt nhìn Omega nhỏ trong lòng, mày hơi nhíu lại.
Nhóc con này hình như khôbg dfuowjc ỏin cho lắm, vừa rồi giãy giụa lực rất yếu, vốn dĩ gióing như một con mèo nhỏ, sau lại càng ngày càng không có sức.
“Nhóc con, tỉnh tỉnh, uống rượu sao?”
Tần Hoài vỗ nhẹ mặt Omega, gương mặt trắng nõn đỏ bừng, mắt đen khép hờ, đôi môi hồng nhuận hơi hé mở, đôi tay nắm chặt áo hắn, ý thức không được tỉnh táo cjo lắm.
Không ngửi được mùi rượu, chẳng lẽ là uống nhầm cái gì rồi?
Hẳn là sẽ không, trong quán bar không ai làm như vậy.
Tần Hoài đem người bế lên, ôm cậu đi đến xe ở đầu ngõ.
Hắn hôm nay hiếm khi uống rượu về trễ như vậy, trẻn đường trở về vừa vặn gặp được Omega nhỏ đang bị người ta đuổi theo, liền kêu tài xế đem xe quay lại.
Ngồi trên xe, Omega thanh tỉnh hơn không ít, đôi mắt trợn to một chút, kháng cự mà đẩy cánh tay Tần Hoài.
“Tôi, tôi phải về nhà.” Giọng nhẹ nhàng mềm mại, giống như tiếng mèo kiêu. Tần Hoài phải dựa gâgn mới nghe rõ.
Trobg không gian hẹp, có một mùi hương bí ẩn lượn lờ, mùi hương kia rất nhạt, chỉ cần mũi hít vào một chút, toàn bộ xoang mũi đều tràn ngập mùi thơm, lại ngửi không được mùi hương khác.
“Cậu có ngửi dfuowjc mùi gì hay không?”
Tần Hoài bỗng nhiên ngẩng đầu, hỏi tài xế phía trước.
Tài xế Alpha mắt nhìn thẳng, làm bộ chính là người máy, “Không có, Boss.”
Làm một người tài xế đủ tư cách, chẳng sợ hãi khi nhìn Boss mình ôm một Omega lên xe, hắn ta cũng có thể làm được làm như không thấy, mặc cho nội tâm đang gào thét.
Tần Hoài nhíu mày, chậm rãi, ánh mắt mhifn về phía Omega trong ngực.
—— Mùi hương đó, được tỏa ra từ Omega trong lòng ngực.
- ----------------*****-----------------
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.