- Tôi là Ngụy Mặc Nhiễm!
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói thanh thúy dễ nghe, thanh tú động lòng người.
Bạch Tiểu Thăng nhịn không được liếc mắt, hồi tưởng lại gương mặt rỗ của Trương Mẫn kia, yên lặng mà muốn văng tục ——
Cô nếu là Ngụy Mặc Nhiễm, tôi còn là Arnold Schwarzenegger đây!
- Tốt, vậy xin hỏi Ngụy thiên hậu, cô có mấy tấm vé vào cửa, có thể cho tôi hai tấm không, tôi có thể trả cho cô tiền, gấp mấy lần đều được.
Bạch Tiểu Thăng vội vàng nói.
Hiện tại trên mạng, vé buổi hòa nhạc của Ngụy Mặc Nhiễm, một tấm bị xào đến hết mấy chục ngàn, mấu chốt là có tiền mà không mua được!
Dùng tiền cũng không chắc có thể mua được thật!
Bạch Tiểu Thăng trước đây còn cười những người kia, cam nguyện làm oan đại đầu, xem trên tivi không giống à, nhất định phải đi trực tiếp, thật có ý?
Hiện tại, muốn thấy Ngụy Mặc Nhiễm, hắn lập tức cảm giác được bao nhiêu tiền đều giá trị!
Bạch Tiểu Thăng không thiếu tiền, đắt đi nữa hắn cũng mua được.
- Tôi cho anh vé, là bởi vì anh là ân nhân của tôi, anh đừng đề cập tiền với tôi nha, tôi không thiếu tiền. . .
Đầu dây bên kia, thanh âm ngừng lại, bỗng nhiên hét rầm lên
- Anh vẫn không tin tôi là Ngụy Mặc Nhiễm!
Giờ cô mới phản ứng được sao?
Bạch Tiểu Thăng cười một tý.
Tôi tin mới là lạ, tôi lại không phải kể ngốc, Ngụy Mặc Nhiễm thiên sinh lệ chất, khuôn mặt rỗ to rỗ nhỏ kia của cô, có thể bì được sao.
Tôi chịu, nhưng lương tâm của tôi không chịu đâu.
- Tôi không có nói không tin, tôi chỉ là nói, cô thật có vé sao?
Bạch Tiểu Thăng không dám kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, uyển chuyển hướng chủ đề về tấm vé vào cửa.
Kết quả, đối phương tắt máy không nói!
Gọn gàng.
Bạch Tiểu Thăng có chút ngốc, tranh thủ thời gian muốn cho đối phương nói chuyện, nói lời xin lỗi, giải thích giải thích.
Vì Tuyết Liên, hắn cũng không thể đem chuyện này gây rối!
Kết quả, không đợi hắn nói. Người bên kia đổi thành chế độ video.
Bạch Tiểu Thăng tranh thủ thời gian kết nối.
Lần này, dù đối diện với gương mặt rỗ tới không thể nhìn của Trương Mẫn, hắn cũng phải khen đối phương thiên hoa loạn trụy, hơn cả thiên hậu, vượt qua Ngụy Mặc Nhiễm.
Chỉ cần. . . Cô ấy thật sự có vé!
Vì Tuyết Liên, Bạch Tiểu Thăng quyết định không thèm đếm xỉa.
Video kết nối.
Bạch Tiểu Thăng mới đổi điện thoại mới có chức năng nhận diện khuôn mặt, xuất hiện khuôn mặt.
Gương mặt tinh xảo, làn da tuyết trắng tinh tế tỉ mỉ, mặt mày ba phần hờn dỗi, ba phần mị ý, bốn phần ngây thơ, không khác nhau chút nào so với Ngụy Mặc Nhiễm mà Bạch Tiểu Thăng ngày trước nghiêm túc tường tận xem xét qua!
Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại di động, choáng váng.
- Thế nào, tôi không có lừa gạt anh chứ! Tôi là Ngụy Mặc Nhiễm!
Đối diện, Ngụy Mặc Nhiễm mắt thấy Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt ngu ngơ, đắc ý cười một tiếng, vô cùng vui vẻ.
- Cô, cô, thật là. . .
Bạch Tiểu Thăng không nhịn được hít sâu.
Là thật, mặc dù hình dáng còn lờ mờ có mấy phần còn giống Trương Mẫn, nhưng gương mặt này, đúng là thiên hậu Ngụy Mặc Nhiễm!
Ông trời của tôi, tôi cứu được Ngụy Mặc Nhiễm.
Bạch Tiểu Thăng cảm giác giống như nằm mơ, rất muốn chạy đến sát vách, lấy Ngụy thiên hậu làm gấu trúc, mang qua cho Tuyết Liên nhìn.
- Thế nào, kỹ thuật trang điểm của tôi, có phải rất đỉnh không! Những ngày này, tôi còn biến ảo đủ loại quần áo đi ra ngoài chơi, ngay cả đội chó săn cũng bắt không được, tôi đã học qua thợ trang điểm đỉnh cấp.
Ngụy Mặc Nhiễm hoàn toàn không có trên màn hình TV, ưu nhã, ung dung, thanh thuần như vậy, tính cách ngược lại giống em gái nhà bên, có chút ngốc nghếch.
Lập tức đổi mới cách nhìn của Bạch Tiểu Thăng, cũng làm cho cảm giác xa lạ của Bạch Tiểu Thăng, lặng yên biến mất.
- Ngụy thiên hậu, tôi là người đã cứu cô đó!
Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc đối với màn hình nói ra
- Tôi có chuyện, cô phải giúp tôi!
Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc.
Ngụy Mặc Nhiễm vui cười thoáng thu liễm, cười nói.
- Tôi muốn giúp anh, mới gọi video cùng anh, làm rõ ràng thân phận! Chuyện gì, anh nói đi! Tôi đều có thể làm được!
Bạch Tiểu Thăng gật đầu, có chút khó mà mở miệng, nhưng cuối cùng cũng mở miệng.
- Tôi muốn hai tấm vé tốt nhất!
-?
Ngụy Mặc Nhiễm sững sờ, biểu lộ ngốc trệ.
Cô cho là Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc như vậy là muốn nói chuyện buổi hòa nhạc cùng với phương diện tuyên, muốn mời cô hỗ trợ.
Kết quả, hắn chỉ cần vé vào cửa?
- Anh lặp lại lần nữa.
Ngụy Mặc Nhiễm nhíu mày, nói ra.
- Tôi muốn hai tấm vé gần phía trước, tốt nhất là phiếu VIP, hai tấm!
Bạch Tiểu Thăng cố ý cường điệu.
Ngụy Mặc Nhiễm cười đến run rẩy cả người.
- Cái này đương nhiên không có vấn đề!
Bạch Tiểu Thăng như trút được gánh nặng.
- Kỳ thật, lần này tôi gọi cho anh, là muốn giúp anh.
Ngụy Mặc Nhiễm chính thức thu liễm lại vui cười, nghiêm mặt nói
- Trước đây, tôi không biết anh là người tổng phụ trách quảng trường Outlets, cũng không rõ chuyện của quảng trường Outlets và quảng trường Hướng Đông, tôi tham gia hoàn toàn là ngoài ý muốn, lại không nghĩ rằng sẽ gây phiền phức lớn cho anh. Tôi xem tin tức trên mạng, còn có trực tiếp, các anh hiện tại, hẳn là rất gian nan.
Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt cười một tiếng, nhún nhún vai.
Hắn không phủ nhận. Lần này thật rất khó, cho dù là hắn cũng không hoàn toàn chắc chắn kết quả cuối cùng.
- Cho nên, tôi muốn giúp anh.
Ngụy Mặc Nhiễm dùng giọng điệu không cho từ chối, nói với Bạc Tiểu Thăng.
- Tôi có thể tùy hứng hủy hợp đồng với Hướng Đông, họ còn không dám nói nhiều pháp luật với tôi, tôi cũng sẽ đền bù cho bọn họ. Nếu như anh cần, thậm chí tôi có thể mở buổi hòa nhạc tại quảng trường Outlets.
Ngụy Mặc Nhiễm nói hời hợt, lại có mười phần bá khí.
Bạch Tiểu Thăng thậm chí từ đó, ngửi được một tia nữ cường nhân bá đạo. Hắn không nhịn được, liếc mắt nhìn chằm chằm Ngụy Mặc Nhiễm.
Cô gái này, tương lai nhất định tiền đồ chói lọi!
- Tôi cảm ơn cô!
Lần này, Bạch Tiểu Thăng nghiêm mặt đối diện.
- Đúng là, hiện tại tôi gặp tình huống hơi khó giải quyết, với lại nếu như cô đối địch với tôi, làm quả cân của bọn hắn, tỷ số thắng của tôi quá thấp.
Bạch Tiểu Thăng thẳng thắn.
- Nói thật, lời nói của anh đã kiến tôi động lòng! Quả thực, không cần tôi ra thủ đoạn khác cũng có thể lập tức lật bàn, còn là thắng toàn diện!
- Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng tôi không thể quá ích kỷ. Vì mình mà để bạn bè bị hao tổn danh dự, tiền tài. Cô có thể cảm thấy không quan trọng, nhưng đối với tôi mà nói, không được!
Bạch Tiểu Thăng thành khẩn nói.
Ngụy Mặc Nhiễm nhìn hắn chăm chú, trong tươi cười lộ ra thưởng thức, thần sắc lại không xuẩn manh.
- Anh cũng đã nói như thế, coi tôi là bạn, vậy anh chuyện này, tôi nhất định giúp!
Ngụy Mặc Nhiễm giãn ra thân thể, đường cong uyển chuyển, dụ nhân tâm rạo rực,
- Nếu như anh không cho tôi cơ hội này! Vậy tôi cũng không khách khí, ngày mai tôi liền thoái thác hợp đồng Hướng Đông, trực tiếp tuyên bố đi quảng trường Outlets!
Nha đầu này, vô cùng bá đạo, quật cường.
Bạch Tiểu Thăng cười khổ.
Xem ra lần này, mình không cần trợ lực này, cũng không được.
- Tốt, vậy tôi cũng không khách khí với cô.
Bạch Tiểu Thăng cười
- Kỳ thật, tôi nghĩ tới vô số cái dự án, có chút không thực tế, cũng tỷ như, thậm chí tôi nghĩ tới, tôi cùng Ngụy thiên hậu hợp tác thế nào.
- Mà hiện tại, Ngụy thiên hậu cũng là bạn của tôi, muốn giúp tôi. Mấy cái dự án không thiết thực của tôi, cái này có lẽ là thật sự sẽ làm được.
Bạch Tiểu Thăng cười nói.
- Đương nhiên, cô vẫn nên tiếp tục hợp đồng cùng bên Hướng Đông bên, về phần chúng tôi bên này, ngày mai tôi nói cho cô phải làm thế nào!
- Được, vậy tôi chờ tin của anh!
Ngụy Mặc Nhiễm yên nhiên cười một tiếng.
Tắt video.
Bạch Tiểu Thăng ánh mắt chớp động, quang huy ngoại phóng, tất cả ưu sầu, đều bay sạch sành sanh.