Biệt thự, phòng khách.
Trần Cửu Thiên mặc thường phục, sắc mặt bình thản, nghe điện thoại.
Lúc đầu hắn chỉ định ở lại mấy ngày sau đó liền rời Thiên Nam. Kết quả vì Trần Phong bị thương, lại phải kéo dài.
Bây giờ, Trần Phong ngồi đối diện hắn, vết thương trên mặt đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng sẹo vẫn còn từng đống, không còn khí chất như trước. Trần Cửu Thiên liên hệ chuyên gia làm đẹp tốt nhất, điều trị cho con trai.
Nhưng vết sẹo dễ trừ, tâm hận khó tiêu.
Trần Phong sắc mặt âm trầm, che lấp ánh mắt. Hiện tại hắn soi gương liền lên cơn giận dữ.
Lục Gia, bọn hắn không thể trêu vào, với lại cũng không phải là trách nhiệm của người Lục gia, muốn trách thì trách thằng khốn Bạch Tiểu Thăng kia!
Hắn nhất định phải trả giá đắt!
Trò chuyện với Trần Cửu Thiên là Vương Duệ, cũng là người phụ trách thay bọn hắn ra mặt chơi chết Bạch Tiểu Thăng.
- Cậu, buông tay đi làm đi. Nhưng nhớ kỹ, nếu có thể không động vào hạng mục thì đừng đυ.ng, khối địa sản là thịt mỡ, tôi muốn cậu dùng hết khả năng tránh tổn thất.
Trần Cửu Thiên nghiêm túc căn dặn.
- Nhưng Trần tổng, muốn chỉnh chết Bạch Tiểu Thăng, thì chắc chắn sẽ gây tổn hại tới hạng mục, không thể tránh tổn hại, cái này chỉ sợ. . .
Đầu bên kia điện thoại, Vương Duệ thật khó khăn.
Sự thật là hắn muốn chửi má nó.
Trần Cửu Thiên rõ ràng đã nói, hứa hắn dùng hết thảy thủ đoạn, thậm chí hủy đi hạng mục cũng sẽ không tiếc! Hiện tại, ông ta lại nói cố hết sức đừng phá hủy hạng mục.
Những kẻ ngồi trên này, nghĩ vừa ra là vừa ra! Sao có thể biến được nhanh như vậy!
Vương Duệ vừa tức giận lại vừa lo lắng.
Hắn có thể vừa hợp tác tốt đẹp với Tôn Hướng Đông. Mưu đồ toàn bộ kế hoạch, cũng chuẩn bị một món lớn.
Cái này gần bắt đầu, lại đến Trần Cửu Thiên khiến hắn bó tay bó chân.
Không được, nếu bây giờ mình cứ thể mà làm, Trần Cửu Thiên vẫn có thể bắt bẻ mình làm việc không tốt!
Vương Duệ trong lòng hỗn độn, lại có chút bất an.
Vương Duệ lo nghĩ, lại cũng đành chịu, hắn lại giải thích thêm lần nữa.
Trần Cửu Thiên, vẫn như cũ không thay đổi.
- Tóm lại, cậu cứ làm theo yêu cầu hiện tại của tôi, chuyện này, cho tôi suy nghĩ lại một chút!
Cuối cùng, Trần Cửu Thiên cũng không kiên nhẫn được nữa, dứt khoát cúp điện thoại.
Đầu bên kia điện thoại, Vương Duệ nghe một trận âm thanh bận, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, tại văn phòng không người, đối diện vách tường, im ắng văng tục một câu.
- Cha, người làm đi, để lão Vương bó tay bó chân, tự đi mà làm, chơi chết Bạch Tiểu Thăng là được!
Trần Phong không nhịn được gọi nói
- Người cầm quyền sản nghiệp tám tỉnh thành phố, một công ty nhỏ khu Thiên Nam này, đừng nói là cái hạng mục, cho dù là cả công ty sụp đổ thì đã sao!
Trần Phong phách lối vô cùng.
Cha hắn quyền cao chức trọng, chỗ hắn đến, đều là tổ tông cung cấp. Lớn lên như vậy, Trần Phong cũng biết bọn hắn là vương hầu khống chế vận mệnh người dưới.
Huống chi, chuyện này không phải bọn hắn tự mình làm, xảy ra vấn đề, lấy người phái dưới chịu tội là được rồi.
- Con biết cái gì!
Trần Cửu Thiên bóp nhẹ đầu mày.
- Việc này là đơn giản như vậy sao?
- Con cho rằng ta có thể không kiêng kỵ gì sao?
Trần Cửu Thiên đứng dậy, đi lại.
- Nếu là mười năm trước có lẽ được, nhưng từ khi lão đổng sự trưởng thành lập tổ thanh tra, hai năm này bên trong những người cao tầng chúng ta càng ngày càng lợi hại, vậy nên càng phải cẩn thận cẩn thận hơn, cẩn thận cẩn thận nữa!
- Cha có thể làm được vị trí này, bằng là cái gì? Là bằng lòng kính sợ này sao?
Trần Cửu Thiên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Trần Phong bĩu môi, trong lòng khinh thường. Ông thích kính sợ, vậy thì không cần ở khắp nơi bợ đỡ nhà người ta, ngầm kiếm tiền.
Riêng Trần Phong biết rõ, phải có hai mươi nhà mình thân tín. Mà cái này, cũng chỉ có hắn biết đến.
Tám tỉnh thành phố Hoa Đông, có bao nhiêu thành thị, có bao nhiêu Chấn Bắc sản nghiệp trong đó, huy động một phần mười số người đó đến giúp đỡ, số lượng nhiều đến kinh người!
Trần Cửu Thiên lại "Thật thà dạy bảo". Điện thoại di động của hắn vang lên.
Vương Duệ thật đúng là không dứt! Mình không phải đã nói cho hắn biết là mình muốn suy nghĩ một chút sao!
Trần Cửu Thiên mất hứng nhíu mày, nghĩ là Vương Duệ gọi tới.
Kết quả, số gọi tới hoàn toàn xa lạ, nhưng lại —— nhưng lại nhìn rất quen mắt.
Đôi mắt Trần Cửu Thiên đột nhiên co lại!
Hắn nhớ ra rồi!
Sau khi trở thành Tổng giám đốc Hoa đông, hắn được biết 1 dãy số tuyệt không thể lưu!
Trần Phong vừa định hỏi một câu, có phải Vương Duệ hay không, liền thấy thân thể mập mạp của cha hắn, như gió nhảy lên ra ngoài, chạy như bay hướng thư phòng.
Động tác rất nhanh nhẹn, khiến Trần Phong nghẹn họng nhìn trân trối!
- Bất luận kẻ nào cũng không được đến gần thư phòng của tôi!
Trần Cửu Thiên một tiếng quát chói tai, thanh âm cực lớn, quanh quẩn trong ngôi biệt thự.
Trần Phong trân trối nhìn xem.
Trong ấn tượng của hắn, cha của hắn chưa từng cấp bách thất thố như vậy.
- Rốt cuộc là ai gọi điện thoại tới?
Trần Phong thì thào.
Trong thư phòng.
Trần Cửu Thiên giữ cửa khóa trái, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí kết nối.
- Là tổng giám đố khu Hoa Đông, Trần Cửu Thiên tiên sinh sao?
Giọng nói bên kia điện thoại, rất trẻ trung, khách khí, tự giới thiệu.
- Tôi là thành viên tổ thanh tra tập đoàn, số hiệu. . . , ngài có một phút đồng hồ để kiểm chứng.
Số hiệu, mỗi cái con số, chữ cái đều có đặc thù ý nghĩa, Trần Cửu Thiên hiểu.
Căn cứ số hiệu suy tính, cái này chẳng những là thành viên tổ thanh tra, cấp bậc còn rất cao!
- Tốt, tôi đã xác nhận thân phận của ngài, xin hỏi, ngài có chuyện gì?
Trần Cửu Thiên cẩn thận từng li từng tí hỏi.
Cái tổ thanh tra này, có thể đại biểu cho ý chí của tập đoàn tổng bộ, không phải là tình huống đặc biệt, những cao tầng như bọn hắn tuyệt đối sẽ không gặp nhau!
Lúc này có tình huống đặc biệt gì?
Không phải lại có chuyện phiền phức đấy chứ!
Trong nháy mắt như vậy, Trần Cửu Thiên cảm giác bất an. Nhưng sau đó, hắn trấn định lại.
Nếu tìm hắn gây phiền phức, vậy cũng nên tự mình tới cửa, không gọi điện thoại.
- Căn cứ quyết nghị của cao tầng tập đoàn, từ quý này đối với khu vực Đại Trung Hoa, tiến hành khảo sát sâu đối với các nhân vật đứng đầu của các công ty con, phù hợp tiêu chuẩn, sẽ tiến hành điều động vượt khu vực, vừa đến nhiệm kỳ hai năm. Thông báo quyết nghị này, sau đó sắp xếp truyền đạt chính thức tới nội bộ. Người phụ trách các khu vực, xin vui lòng phối hợp. . .
Giọng nói đối phương rõ ràng, không nhanh không chậm.
Ánh mắt Trần Cửu Thiên co rụt lại, tập đoàn muốn tước quyền nhân sự trong tay bọn họ xuống?
Trực tiếp điều động vượt khu, vậy thân tín hắn bồi dưỡng há không phải có khả năng bị điều đi!
Người bên kia tiếp tục nói
- Khảo sát lần này, dính đến nhân viên khu Hoa Đông, có Trương Thành, Lưu An, Thượng Văn Thư, Vương Duệ. . .
Trần Cửu Thiên ánh mắt ngưng tụ.
Trong mười mấy người, chỉ có Vương Duệ là người thân cận nhất, cũng là người hắn không muốn thả đi nhất!
Bên kia điện thoại, báo xong tên người, lại nói hai câu, sau đó gác máy.
Trần Cửu Thiên ánh mắt sáng tối chập chờn.
Hắn không thể để Vương Duệ bị điều đi. Cũng may hiện tại chỉ là kỳ khảo sát, vẫn chưa có quyết định cuối, Thượng Văn Thư, Vương Duệ nhất định phải có một người đi, hắn chắc chắn phải giữ Vương Duệ lại.
- Không thể để cho Vương Duệ đi, phải qua được khảo sát của tập đoàn!
Trần Cửu Thiên nói một mình
- Khiến cho hắn phạm sai lầm, bị đá nổi danh đơn, ở lại chỗ của mình!
- Tiểu Vương, tôi làm cái này cũng chỉ muốn tốt cho chúng ta.
Trần Cửu Thiên tự nói, lại lần nữa bấm số Vương Duệ.
Vương Duệ tiếp.
Trần Cửu Thiên thanh âm ôn hòa nói
- Tiểu Vương, tôi đây đã nghĩ kỹ! Tất cả lấy việc đối phó Bạch Tiểu Thăng làm chủ! Cho dù cậu phá hủy hạng mục tôi cũng hoàn toàn ủng hộ cậu!