Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 160: Người phụ nữ kia không thể đắc tội

Tôn Hướng Đông đột nhiên biến sắc.

Trước sau không đến một tiếng, vậy mà hắn liên tục bị cự tuyệt ba lần.

Bạch Tiểu Thăng ngu ngốc không sợ, dám cự tuyệt hắn, có thể hiểu được.

Thượng Văn Thư không có sợ hãi, có thể cự tuyệt hắn, cũng có thể hiểu được.

Nhưng mà, vì sao Vương Duệ cũng cự tuyệt hắn?

Trải qua thời gian dài, Tôn Hướng Đông có thể nói là có quan hệ mật thiết và "Quan hệ hợp tác" tốt đẹp với Vương Duệ.

Lần này, sở dĩ không tìm Vương Duệ đầu tiên, mà tìm Thượng Văn Thư, cũng có lý do.

Đầu tiên, Vương Duệ này làm việc "Thu phí" quá cao, có khi còn kèm theo điều kiện hà khắc.

Thứ hai, Vương Duệ dù sao cũng chỉ là phó tổng, chức vụ có hạn, muốn điều động một người thì đơn giản, nhưng là muốn trực tiếp đuổi một cán bộ trung tầng, cậu ta cũng tốn chút công phu, không như Thượng Văn Thư thoải mái có quyền sinh sát trong tay.

Hiện tại Tôn Hướng Đông không nhịn nổi, muốn Bạch Tiểu Thăng bị sa thải, đầu tiên nếm chút đau khổ, biết rằng hắn nói là làm, không thể đắc tội.

Nhưng mà Thượng Văn Thư cự tuyệt, Vương Duệ cũng cự tuyệt.

Tên kia có địa vị đặc thù gì?

Hay là có nguyên nhân khác?

Tôn Hướng Đông lông mày, trong nháy mắt vặn trở thành khó chịu.

Nếu là do thân phận đặc thù của Bạch Tiểu Thăng thì còn tốt, nếu không. . .

Thượng Văn Thư, Vương Duệ hai người này lập trường trái ngược, bây giờ lại nhất trí trong hành động? Chẳng lẽ, sau lưng bọn họ đã lập một loại hiệp nghị nào đó? Muốn đối phó mình, đối phó tập đoàn Hướng Đông?

Nếu như là vế sau, Vương Duệ có thể là nắm giữ tập đoàn Hướng Đông sau lưng không ít động tĩnh.

Tuy không phải cơ mật, nhưng là cũng có thể khiến mình rơi vào bị động!

Tôn Hướng Đông trời sinh tính tình đa nghi, làm người mẫn cảm, trong nháy mắt liền phán đoán ra khả năng xấu nhất, lập tức cảnh giác. Tôn Hướng Đông trầm giọng hỏi.

- Vương tổng, lời này của anh có ý gì?

- Tôn tổng, hiện tại tôi đã thành như vậy, đã không ở tổng công ty chủ trì công việc, mà tự thân đi đến quảng trường Outlets. Không sai, bây giờ Bạch Tiểu Thăng ở hạng mục, hiện tại tôi là người tổng phụ trách hạng mục, cậu ta là phó tổng phụ trách hạng mục do tôi bổ nhiệm.

Vương Duệ nói ra trong điện thoại.

- Cái gì!

Tôn Hướng Đông giật mình.

Vậy mà Vương Duệ cam nguyện uỷ quyền, tự xin đi hạng mục, những thứ này, trước đây bọn họ chưa từng nhắc đến.

- Đối với Bạch Tiểu Thăng này, tôi có thể nói cho ngài nghe. Tôi và Thượng Văn Thư đều không có lý do để đuổi cậu ta đi. Chẳng những không thể, còn muốn cậu ta ở lại lâu dài, vì thế thậm chí tôi đã ký một phần thỏa thuận với cậu ta.

Vương Duệ tiếp tục nói.

Trong lòng Tôn Hướng Đông trầm xuống.

Như vậy Bạch Tiểu Thăng này, trong thời gian ngắn không thể động được?

Thế nhưng, vì sao! Lòng hiếu kỳ của Tôn Hướng Đông cũng tăng cao đến đỉnh điểm.

- Nhưng mà, ngài yên tâm! Tôi sẽ khiến Bạch Tiểu Thăng chịu khổ cực còn hơn những gì ngài mong đợi. Đây chính là lý do lần này tôi xuống hạng mục!

Một câu của Vương Duệ khiến đôi mắt Tôn Hướng Đông sáng tỏ.

- Nói vậy là sao?

- Người mà Bạch Tiểu Thăng đắc tội không riêng gì ngài Tôn tổng, còn có một đại nhân vật! Lần này, tôi phụng mệnh đối phó cậu ta, cho dù vì thế mà khiến hạng mục này bị hủy, tôi cũng không tiếc!

Vương Duệ khiến Tôn Hướng Đông giật mình.

Từ xưa tới nay, Sau lưng Vương Duệ hợp tác với hắn mà dám phá công ty mình, đều là trò đùa trẻ con. Liên quan đến ngọn nguồn sự việc, không cần suy nghĩ. Lần này, vậy mà anh ta nói rõ hủy toàn bộ hạng mục cũng không tiếc!

Vậy Bạch Tiểu Thăng này rốt cuộc đắc tội với ai?

Tôn Hướng Đông biết phía sau Vương Duệ có đại nhân vật, lại không biết là vị phật nào. Hiện tại xem ra, thân phận địa vị chắc chắn làm kẻ khác run sợ!

Tôn Hướng Đông rất thông minh, cũng không hỏi thêm. Thế này mà không hiểu thì làm sao lăn lộn trong giới kinh doanh.

- Kỳ thật, ngài gọi cho tôi cuộc điện thoại này, tôi cũng muốn liên lạc với ngài. Lần này, chẳng những chúng ta phải hợp tác mà còn phải chơi một vố lớn.

Vương Duệ âm trầm cười trong điện thoại.

- Lần này hợp tác, Bách Niên Cộng Trúc sẽ như thế nào, tôi không biết rõ. Nhưng còn tập đoàn Hướng Đông, có thể là sẽ lấy được lợi ích to lớn!

Có đúng không!

Đôi mắt của Tôn Hướng Đông sáng tỏ.

- Nếu như lần này Vương tổng giúp Hướng Đông thu hoạch lớn. Tôi tuyệt sẽ không bạc đãi cậu, lợi ích gấp đôi!

- Tốt! Ha ha, chuyện này tôi còn cần thời gian bàn luận với ngài kỹ càng.

Tôn Hướng Đông yên lặng nghe năm phút đồng hồ điện thoại mới cúp máy.

Vừa rồi còn suy sụp, hiện tại hắn đã rất hưng phấn.

Một mũi tên trúng hai con nhạn, đã có thể thoải mái báo thù, còn có thể khiến Hướng Đông trên đỉnh, thật là sự tình thoải mái.

Tôn Hướng Đông sau khi mừng rỡ, liếc lái xe.

Tráng hán kia nhìn kính chiếu hậu bên trong thấy ánh mắt ông chủ nhà mình, lập tức nuốt ngụm nước miếng.

- Tiểu Trương, cậu làm việc cho tôi đã nhiều năm.

Tôn Hướng Đông ngữ khí nhu hòa.

- Người cũ mà, đối với cậu tôi cũng rất tín nhiệm. Chờ lần này xong, Hướng Đông chúng ta sau khi tổ chức hoạt động khánh thành cho hạng mục hạch tâm, tôi định cho cậu một chút cổ phần, nếu như cậu muốn vào công ty, tôi cũng cân nhắc chức vị cho cậu.

- Thật sao! Cảm ơn ông chủ!

Tiểu Trương giật mình, sắc mặt lộ ra kinh ngạc vui mừng.

- Nhưng mà nếu như, nội dung bên trong lúc tôi mới gọi điện thoại, tiết lộ ra ngoài nửa chữ.

Tôn Hướng Đông hướng về phía trước vừa nhô thân, ôn hòa ghé bên tai tiểu Trương nói.

- Tôi sẽ khiến cậu không thể ở lại Thiên Nam!

Giọng nói của Tôn Hướng Đông không chút ác liệt nào, nhưng lại thấy rõ nội tâm lạnh lẽo.

Sắc mặt của Tiểu Trương trắng nhợt, sợ hãi nói.

- Ông chủ hãy yên tâm! Tôi tuyệt đối trung thành!

Tôn Hướng Đông vừa lòng thỏa ý, nhắm mắt lại, hơi ngả lưng xuống vẫn dùng ngón tay gõ lấy đầu gối.

Tâm trạng của Tôn tổng mới khoan khái dễ chịu, mới rảnh rỗi một lát, điện thoại di động lại vang lên lần nữa.

Tôn Hướng Đông ấn nghe, đặt ở bên tai.

- Triệu quản lý, có chuyện gì?

Tôn Hướng Đông hững hờ hỏi một câu, có thể nghe được đầu bên kia điện thoại báo cáo, hắn thân thể lập tức ngồi thẳng, ánh mắt sáng lên.

- Cậu nói cái minh tinh kia, Ngụy Mặc Nhiễm đã đến Thiên Nam? Tin tức chuẩn xác không, tốt, tốt!

Tôn Hướng Đông liên tiếp gật đầu.

- Sản nghiệp giải trí đang phát triển mạnh ở chỗ tôi. Hiện tại cũng đang bàn chỗ tiêu xài tiền vố. Bất động sản còn có thể chơi bao lâu. Hừ, ngay đệ nhất đại lão cả nước, cũng đang bán đại hạ giá sản nghiệp, bắt đầu chuyển mình. Công ty của chúng ta đang ở một giai đoạn trọng điểm, đó là sản nghiệp giải trí!

- Ngụy Mặc Nhiễm này cực kỳ nổi tiếng, với lại sau lưng cô ta... Còn có thế lực lớn! Tôi muốn cậu đích thân đi gặp cô ta, tranh thủ khiến cô ta lựa chọn chúng ta làm buổi hòa nhạc ở Thiên Nam, không sai, tôi muốn cậu dùng hết sức lực để làm chuyện này!

- Nhưng mà cậu nhớ kỹ cho tôi, chết cũng phải nhớ kỹ. Không được lấy cớ là nhà đầu tư mà có thể làm càn ở chỗ cô ta, càng không được đắc tội chút nào! Cô ta không giống loại minh tinh mà cậu nghĩ. Dựa vào thân phận minh tinh, thế lực sau lưng cô ta, thậm chí ngay cả tôi cũng không thể trêu vào!

- Nếu như cậu khiến cô ta không vui, không cần người sau lưng cô ta động thủ, tôi sẽ xử lý cậu trước.

Lái xe tiểu Trương kinh ngạc nhìn kính chiếu hậu.

Thường ngày một chữ quý như vàng, Tôn tổng rất ít nói thế mà nhắc tới đại minh tinh kia lại không sợ người khác làm phiền. Căn dặn đi căn dặn lại nhiều lần, việc này thật là hiếm thấy.

- Còn nữa nếu được, cậu hẹn giúp tôi một hôm, tôi muốn gặp Ngụy Mặc Nhiễm một lần. Cậu không cần lo thời gian của tôi, chỉ cần cô ta có thời gian là được!

Tôn Hướng Đông cũng cúp điện thoại.

Tôn tổng lại chiều theo thời gian của đối phương, tự mình đến nhà gặp mặt.

Tiểu Trương líu lưỡi.

Nhà đầu tư thấp kém như thế, cũng không có người nào!

Cái Ngụy Mặc Nhiễm kia rốt cuộc có gia cảnh thế nào?