Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 56: Bộ phương án thứ hai

Cơm tối, Bạch Tiểu Thăng chỉ ăn tùy tiện qua loa, liền không nhịn nổi đi đến ngồi trước máy vi tính.

Nhìn xem thành quả làm việc hôm nay, Bạch Tiểu Thăng còn rất tương đối hài lòng.

- Lão Vương và Tiểu Tống thật sự không hổ là người lão luyện, viết văn như thế này cũng coi như không tệ! Với lại sự tương đồng ít nhất bảy phần trở trên, hầu như nhìn không ra là của hai người khác nhau, thậm chí đều không cần sửa chữa!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được luôn miệng tán thưởng.

Tuy nói như vậy, nhưng không thay đổi sao được, Bạch Tiểu Thăng còn trông cậy vào nó để kiếm điểm mà.

- Tôi muốn đã tốt còn phải tốt hơn, tối thiểu nhất, phải để Lý Minh Đồng không thể chơi đểu, không tìm ra vấn đề!

Bạch Tiểu Thăng bóp ngón tay đến mức khanh khách rung động, tràn đầy nhiệt tình.

Phương án hấp dẫn đầu tư bất động sản, từ bản chất mà nói là đặt kế hoạch theo mạch suy nghĩ, mà đặt kế hoạch theo mạch suy nghĩ cho phương án này, đó là Bạch Tiểu Thăng hắn.

Cho nên, hắn rất dễ dàng tìm tới chỗ thiếu sót.

- Hồng Liên, dùng thành ngữ để thay câu nói này cho tôi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ vào một chỗ có thể tính là một câu dài dòng.

- Được, chủ nhân.

Hồng Liên nhẹ nhàng nói, trong nháy mắt đã tìm ra thành ngữ tương tự.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng thay thế câu văn, trái xem phải xem, vẫn cảm thấy cóc chút không hài lòng.

- Tìm thành ngữ nào có ý gần giống cho tôi.

Bạch Tiểu Thăng ngẫm nghĩ rồi nói,

- Còn nữa, thơ cổ có thể biểu đạt thành ý, thơ hiện đại và ca từ, cũng tìm ra cho tôi.

- Được, chủ nhân.

Lúc Hồng Liên đáp ứng, trong đầu Bạch Tiểu Thăng liền có thêm mười cái lựa chọn.

Bạch Tiểu Thăng từng bước từng bước so sánh, cuối cùng hai mắt tỏa sáng.

Hắn đem một câu ca từ ngắt đầu bỏ đuôi cho vào, hiệu quả quả nhiên khác nhiều!

Bạch Tiểu Thăng rất hài lòng, tiếp tục tìm kiếm chỗ cần phải sửa chữa tiếp theo.

Có lợi khí tìm kiếm Hồng Liên, hắn chỉ cần tìm ra nơi có vấn đề, để Hồng Liên tìm kiếm từ ngữ, ngôn ngữ thích hợp, sau đó hắn tuyển ra cái thích hợp nhất là được, đơn giản như học sinh tiểu học tiến hành lựa chọn.

Không tới nửa tiếng, tất cả câu văn đều bị Bạch Tiểu Thăng làm lại một lần.

Sau khi sửa đổi, ngay cả chính hắn đều cảm thấy rất hài lòng.

- Hoàn thành sửa đổi, tăng thêm thành quả khối lượng công việc, thêm hai điểm. Trước mắt tổng điểm số là sáu mươi hai điểm, khoảng cách thăng cấp quản lý còn có ba mươi tám điểm!

Giọng nói của Hồng Liên vang lên.

Chỉ thêm hai điểm? Bạch Tiểu Thăng nhíu mày.

- Nhưng mà, cũng đúng! công việc sủa chữa như vậy, đối với người khác mà nói rất khó, nhưng đối mình mà nói, cũng chỉ là cái lựa chọn độ khó, đúng là không có giá trị bao nhiêu điểm.

- Thật khó chịu!

Bạch Tiểu Thăng có chút buồn bực,

- Chẳng lẽ muốn chính mình tự tăng thêm cho bản thân chút độ khó sao?

Được rồi, vẫn phải đem những thứ trước mắt chuẩn bị cho tốt , lại nghĩ biện pháp.

Bạch Tiểu Thăng hạ quyết tâm, lấy tay mở bản thảo thiết kế.

Bản thảo thiết kế, một bộ phận Bạch Tiểu Thăng sao chép từ sách báo quốc tế, Diệp Tử thì lại mô phỏng theo hắn để làm.

Nhưng mà, nếu so sánh thì Bạch Tiểu Thăng rất nhanh phát hiện, Diệp Tử cải biến ở một số chi tiết, cho thấy vẻ linh động hơn!

- Cô bé này đúng là một người làm thiết kế tốt! Bạch Tiểu Thăng nhịn không được tán thưởng, bắt đầu phần sửa chữa của mình, học tập Diệp Tử.

Liên quan đến sử dụng kỹ thuật chỉnh sửa, Bạch Tiểu Thăng chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, Hồng Liên liền sẽ đem trình tự kỹ càng truyền vào trong đầu của hắn, để Bạch Tiểu Thăng làm thuận buồm xuôi gió.

Thêm một chút lại sửa một chút, không đến một tiếng, cũng toàn bộ hoàn thành.

- Hoàn thành sửa đổi, tăng thêm khối lượng thành quả làm việc, thưởng ba điểm. Trước mắt tổng điểm số là sáu mươi lăm điểm, khoảng cách thăng cấp quản lý còn có ba mươi lăm điểm!

Hồng Liên giọng nói vang lên.

Chuyện này cũng không được nhiều điểm!

Bạch Tiểu Thăng chép miệng một cái, đứng dậy đi rót chén nước.

Liên tiếp ngồi hơn một giờ, hắn cũng thấy hơi mệt chút.

- Làm sao mới có thể cho mình thêm chút độ khó, đem điểm số nâng lên đây?

Tay Bạch Tiểu Thăng nâng một chén nước, cau mày nhìn màn hình máy tính.

Hiện tại những thứ này, ngay cả hắn đều cảm thấy rất khó để tìm ra vấn đề.

- Cũng không thể xóa, dù sao thì làm thêm một lần thôi.

Bạch Tiểu Thăng lầm bầm một câu.

Trong lòng hắn lại khẽ động.

Làm sao phải xóa chứ, chính mình lại làm một phần khác không được sao!

Một mình làm!

Bạch Tiểu Thăng càng nghĩ càng hưng phấn, lập tức eo không mỏi cổ không đau, để ly xuống, ngồi trên ghế.

Hôm nay làm cái bản phương án này, nội dung chỉ là một ý lúc trước của Bạch Tiểu Thăng, hắn còn có cấu tứ khác!

- Phong cách thương nghiệp không cần đổi! Lần này. . . Dùng phong cách ôn hòa!

Lốp bốp, âm thanh Bạch Tiểu Thăng đánh bàn phím, như nước chảy mây trôi, liên kết nội dung đã nghĩ sẵn vào một chỗ.

Cảm giác này, quá sung sướиɠ!

Bạch Tiểu Thăng quên đi hết thảy, toàn tâm đầu nhập vào.

Viết văn chương, làm thiết kế, bộ phương án thứ hai rốt cục bị hắn làm ra, tiến độ tương đương với bộ thứ nhất !

Bạch Tiểu Thăng thở phào một hơi, chớp chớp đôi mắt mỏi nhừ, nhìn thoáng qua thời gian.

Bất tri bất giác, đã qua ba tiếng.

- Không sai biệt lắm!

Bạch Tiểu Thăng thỏa mãn nhìn lại một lần.

Bản thân hắn yêu thích xem xét, bộ thứ hai so với bộ thứ nhất thì còn nhiều hơn một chút.

- Nhưng mà, bộ thứ nhất tóm lại là thành quả làm việc của mọi người, vẫn nên dùng bản đó đi, bản này coi như là dự trữ.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại nhìn rất thoáng.

- Hoàn thành bản gốc của công việc, đánh giá đẳng cấp tốt, thêm tám điểm, trước mắt điểm số bảy mười ba điểm.

Tiếng nhắc nhở của Hồng Liên truyền đến.

Một hơi tăng thêm tám điểm! Không sai, không sai!

Bạch Tiểu Thăng tương đối hài lòng.

Đây chỉ là một bộ phận, nếu làm xong toàn bộ, hắn có thể liền trực tiếp theo cấp nhân viên lên tới cấp quản lý hay không đây?

Cấp quản lý, ở trong tầm tay!

Bạch Tiểu Thăng vừa vui vẻ được vài giây đồng hồ, giọng nói của Hồng Liên lại vang lên.

- Giai đoạn hiện nay quá trình thăng cấp vượt qua 70%, hệ thống nhắc nhở, cấp nhân viên còn thừa 30%, độ khó thu hoạch điểm số của ngài tăng gấp bội. Trạng thái này một mực tiếp tục cho đến khi giai đoạn kế tiếp bắt đầu!

Bạch Tiểu Thăng vừa nhếch môi, liền không cười được.

Đây là quy tắc chó má gì!

- Hồng Liên, cô chơi tôi!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được hét lên.

- Mệnh lệnh này, không cách nào thực hiện!

Hồng Liên đáp lại.

Bạch Tiểu Thăng một trận nản chí, tắt máy tính.

- Đi ngủ!

Ngày tiếp theo.

Bạch Tiểu Thăng giống như thường ngày, đi làm.

Đến Phòng Phát Triển, hắn mới kinh ngạc phát hiện, hôm nay lão Vương bọn họ còn đến sớm hơn so với hắn, với lại đã bắt đầu làm việc, thậm chí còn phân phối lượng công việc. Nếu như, hôm qua bọn hắn hoàn thành chỉnh một phần ba phương án, vậy hôm nay thì là một phần hai toàn bộ nội dung!

- Còn có một trang muốn làm, mặc dù nói đơn giản, cũng không thể thư giãn. Mặt khác, bản thảo của chúng ta còn phải tiến hành sửa chữa, phong cách, nội dung, đều muốn đổi, phải thống nhất, đây chính là một công trình cực lớn!

Lão Vương nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Công việc sửa chữa, tôi đã làm xong.

Bạch Tiểu Thăng đưa ra USB.

- Làm xong!

Lão Vương giật mình trừng to mắt.

- Cậu nói là đồ vật ngày hôm qua, cậu cũng sửa lại một lần!

Vẻ mặt Tiểu Tống tràn đầy không tin.

- Tranh thủ thời gian cho chúng tôi nhìn xem!

Diệp Tử vô cùng lo lắng.

Bạch Tiểu Thăng mở ra nội dung đã sửa chữa hoàn tất, ba người lão Vương ghé vào xem, mắt trừng lớn, tỉ mỉ xem xét. Chỉ là cuối cùng, ai cũng đều mang theo vẻ mặt khó có thể tin.

- Đây thật sự là do một mình cậu sửa chữa trong một đêm sao? Cái này sao có thể!