Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 54: Phòng chúng ta không tăng ca

- Tôi nói là thứ năm tuần này, tôi muốn phải hoàn thành bản thảo, là bản thảo có thể in ấn tại nhà máy !

Lý Minh Đồng nhịn không được nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng, hắn thật hoài nghi là mình đã nói rõ ràng hay chưa, nếu không sao Bạch Tiểu Thăng có thể lộ ra biểu tình này.

Hưng phấn, hắn hưng phấn cái gì vậy!

- Thứ năm tuần này, bản thảo có thể in ấn tại nhà máy. Tôi nghe rõ!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Cuồng vọng, quá cuồng vọng! Cậu ta thật cho là dù không thể hoàn thành, đến lúc đó mình cũng không dám động tới cậu ta sao? !

Lý Minh Đồng hiểu lầm Bạch Tiểu Thăng yên tâm vì có chỗ dựa chắc, ỷ vào chỗ dựa là Thượng Văn Thư mới không sợ hãi.

Trong lòng của hắn một trận cười lạnh.

Nhưng mà lần này, ngươi có thể nghĩ sai!

- Được, Trưởng phòng Bạch đúng là một tướng tài!

Lý Minh Đồng mặt ngoài bất động thanh sắc, cười một tiếng,

- Lát nữa, tôi liền để hành chính giao tờ nhiệm vụ cho các cậu. Đương nhiên, đây chỉ là hình thức, cậu tùy tiện ký tên là được.

Đó là đương nhiên không phải là hình thức! Tờ nhiệm vụ, như quân lệnh!

Trần Đại Nha gần đây đưa ra thủ đoạn, không thể hoàn thành liền chịu phạt, ai cầu tình cũng không được!

- Trần Đại Nha, trong phòng này, hiện tại tôi đang nắm thóp của Bạch Tiểu Thăng, dưới nhiều ánh mắt nhìn vào như thế, đến lúc đó tôi nhìn anh làm sao bây giờ!

Lý Minh Đồng trong lòng cười lạnh.

Giấy trắng mực đen, coi như Thượng Văn Thư tới, Bạch Tiểu Thăng cũng chạy không thoát!

Nghĩ như thế, Lý Minh Đồng tâm tình sảng khoái.

- Nếu không có chuyện gì, tôi đi trước.

Bạch Tiểu Thăng đứng dậy, chào.

Trong lòng của hắn cũng rất sung sướиɠ, thậm chí có chút vội vã không nhịn nổi trở về triển khai công việc.

Cấp Quản lý, ta tới!

- Tôi liền không tiễn.

Lý Minh Đồng cùng Bạch Tiểu Thăng trong lòng đều mang tâm tư, đối mặt với nhau sảng khoái cười một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng sau khi rời đi, Lý Minh Đồng lập tức gọi điện thoại cho bộ phận hành chính, giao tờ nhiệm vụ!

Chuyện này, vẫn là muốn tranh thủ thời gian chứng thực, để tránh đêm dài lắm mộng!

- Bên trong Phòng Phát Triển.

Lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử, mặt mũi tràn đầy chờ đợi cùng lo lắng, phân tích đủ loại khả năng.

Hạng mục bên trên đều truyền ra, nói Bạch Tiểu Thăng đuổi đi Ngô Thu Yến, cũng không biết thật hay giả.

Lão Vương bọn hắn sau khi giật mình, thì càng thêm lo lắng.

Lúc trước là lập trường xung đột, hiện tại lại liên quan đến ân oán cá nhân, đây không phải quá tốt rồi sao!

Không nói Bạch Tiểu Thăng, liền coi như Phòng Phát Triển bọn họ khả năng cũng sẽ bị liên luỵ.

Lão Vương bọn hắn cũng không quan tâm có bị liên luy hay không, chủ yếu là thay Bạch Tiểu Thăng lo lắng. Mọi người chân thành kết giao đến bây giờ, đi tụ tập, tình cảm càng ngày càng tăng, đều thực lòng coi đối phương là bạn bè!

Ngay lúc bọn hắn bị dày vò như kiến bò trên chảo nóng, Bạch Tiểu Thăng, trở về.

Trên mặt hắn mang theo tiếu dung, thậm chí còn có từng tia hưng phấn.

]

Lão Vương, Tiểu Tống, Diệp Tử lúc này mới thoáng yên tâm.

Xem ra, Bạch Tiểu Thăng hẳn là không có bị làm khó dễ, có lẽ là Lý Minh Đồng tại lúc này muốn tránh miệng lưỡi của mọi người, hoặc là không muốn cùng Trần Đại Nha bọn hắn náo quá cương.

Dù sao bất kể như thế nào, không có chuyện gì là tốt!

- Anh Bạch, anh đi văn phòng của Lý tổng, cùng ông ta nói chuyện gì vậy?

Diệp Tử nhanh mồm nhanh miệng, nhịn không được hỏi.

- Ông ta cho chúng ta an bài chút nhiệm vụ.

Bạch Tiểu Thăng không để ý cười một tiếng,

- Lát nữa, Phòng hành chính sẽ đưa nhiệm vụ đến đây.

Trên đường trở về, Bạch Tiểu Thăng đã có kế hoạch cơ bản về việc triển khai công việc như thế nào.

Lý Minh Đồng an bài công việc? Còn ra tờ nhiệm vụ! Lão Vương bọn họ, trong lòng căng thẳng.

Nhưng mà, nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Tiểu Thăng, bọn họ lại thở phào, cho dù có tờ nhiệm vụ, cũng không phải là việc khó khăn gì.

- Theo tôi thấy, không bằng chúng ta đổi bị động thành chủ động, chủ động xuất kích!

Diệp Tử bỗng nhiên nói.

- Nói như thế nào là "Đổi bị động thành chủ động" ?",

Tiểu Tống nâng đỡ kính mắt, tò mò hỏi.

- Thì là tăng ca.

Lão Vương mở miệng, hắn đoán được ý nghĩ của Diệp Tử.

- Không sai!

Diệp Tử đắc ý vỗ tay một cái,

- Chủ động tăng ca,

Như thế là đổi bị động thành chủ động a?

Tiểu Tống nghĩ nghĩ, cũng đúng, bọn hắn Phòng Phát Triển gần nhất có thể là thời gian thanh nhàn không ít,

Làm cho những phòng khác đều có lời oán giận.

Chủ động yêu cầu tăng ca, làm ra cái biểu thị cũng tốt!

Mấy người đang nói chuyện, Cửa Phòng Phát Triển bị gõ.

Sau đó, tiếp tân phòng hành chính đi tới, cầm trong tay hai tờ ghi nhiệm vụ.

- Trưởng phòng Bạch, ký tên.

Tiếp tân đem ba tờ nhiệm vụ đều đưa cho Bạch Tiểu Thăng, đứng chờ, một tờ nàng còn muốn cầm trở về lưu trữ.

Bạch Tiểu Thăng cầm sang xem một chút, xoát xoát ký tên của mình.

Tiếp tân nhìn xem Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt bên trong lộ ra khâm phục.

Cầm trở về tờ nhiệm vụ, nàng nhìn lão Vương bọn họ, trong ánh mắt lại nhiều một tia đồng tình.

- Hai ngày nay mọi người muốn chú ý thân thể, đừng mệt muốn chết rồi.

Tiếp tân trước khi đi, vẫn không quên hảo tâm nhắc nhở một câu.

Chú ý thân thể, đừng để bị mệt muốn chết rồi?

Lão Vương, Tiểu Tống bọn hắn hai mặt nhìn nhau, không biết được nàng nói cái gì.

Diệp Tử đi qua, lấy tờ nhiệm vụ trên bàn của Bạch Tiểu Thăng cầm lên nhìn.

- A, là Phương án quảng cáo cho tòa nhà, còn có hoàn thành bản thảo.

Diệp Tử nói,

- Tới thứ năm? Thời gian còn lại rất ít.

Lão Vương, Tiểu Tống có chút gật gật đầu, không đến hai tuần lễ thời gian, cũng coi như có lương tâm.

- Không phải tuần sau, là tuần này.

Bạch Tiểu Thăng nhắc nhở một câu.

- Tuần này ?!

Lão Vương ba người lập tức đứng hình. Diệp Tử trừng đôi mắt to, nhìn chằm chằm vào tờ nhiệm vụ.

- Thật là tuần này!

Nàng kinh hô một tiếng.

Bản thảo không tính. Một phần Phương án quảng cáo cho tòa nhà, ba bốn ngày làm ra?

- Nếu làm đại khái, cũng phải năm ngày!

Lão Vương khó có thể tin.

- Không phải đại khái, phải thành bản thảo, là loại kia có thể trực tiếp in ấn tại nhà máy.

Bạch Tiểu Thăng lại nhắc nhở.

Là bản thảo, còn có thể trực tiếp in ấn tại nhà máy?

Lão Vương bọn hắn ba người mắt có chút trợn tròn, sững sờ nhìn sang, vẫn như cũ bình tĩnh ung dung Bạch Tiểu Thăng.

Đây là Lý Minh Đồng đưa cho bọn họ. . . Nhiệm vụ!

Đây là gác lên cổ bọn hắn thanh đao sao, đây là muốn gϊếŧ người a!

- Tiểu Bạch, cậu cậu đáp ứng?

Lão Vương khó có thể tin hỏi, hỏi xong hắn đều cảm giác được dư thừa.

Tờ nhiệm vụ đều ký!

Lão Vương cầm qua tờ nhiệm vụ, liếc nhìn về phía thưởng phạt tình hình cụ thể và tỉ mỉ.

Ban thưởng rất to lớn, trừng phạt lại càng cao!

Đây là hiệp ước không công bằng.!

Bạch Tiểu Thăng là một người nhạy bén như thế, làm sao lại đồng ý cái này!

- Có phải là ông ta lấy chúng tôi toàn bộ phòng ra uy hϊếp cậu!

Tiểu Tống nhịn không được nói, suy đoán của hắn, để lão Vương, Diệp Tử rất là tán đồng.

Bạch Tiểu Thăng tính cách thà bị gãy chứ không chịu cong, nếu là một mình hắn, Lý Minh Đồng thật đúng là không uy hϊếp được hắn!

Trừ phi, Bạch Tiểu Thăng là bởi vì bọn họ mà thỏa hiệp! Lão Vương ba người không hẹn mà cùng cho là như vậy.

- Các người đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này tôi nhận, tôi có lòng tin hoàn thành. Vạn nhất kết thúc không thành, tôi là có tiền, chỉ là tiền phạt, không cần các người ra.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Mình là kiếm thêm điểm, nhưng tuyệt đối không thể làm cho người mình ăn thiệt thòi! Đây là nguyên tắc của Bạch Tiểu Thăng.

Lời nói như vậy, lão Vương bọn hắn càng thêm tin tưởng phán đoán của mình.

- Không được! Tôi muốn đi tìm Trần tổng, dựa vào cái gì Lý Minh Đồng ông ta khi dễ người như thế! Diệp Tử lòng lòng đầy căm phẫn.

- Tờ nhiệm vụ đều ký, vô dụng!

Tiểu Tống nhắc nhở.

- Tăng ca thôi!

Lão Vương cắn răng một cái, Tiểu Tống, Diệp Tử nghe xong lão Vương nói, vẻ mặt nghiêm túc, nhao nhao gật đầu.

Chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể liều mạng!

- Tăng ca?

Bạch Tiểu Thăng nhìn xem ba người, cười.

- Mọi người ngược lại nhắc nhở tôi, người chủ quản như tôi cũng không thể lặng lẽ không có hành động gì, tôi lập mấy cái quy củ. Đệ nhất quy củ chính là —— Từ hôm nay trở đi, Phòng chúng ta không tăng ca!