Rầm rầm rầm rầm….
Chiếc giường run lắc dữ dội khiến cho Bích Cơ sau cơn hôn mê đã tỉnh lại.Nàng cảm thấy đầu mình đau một cách dữ dội, trong lòng một cỗ cảm xúc chán ghét quay sang Tử Cơ nói
“Tử Cơ ngươi làm gì mà rung dữ dội vậy.”
“Ahh…..Ngươ…..Ngươi tỉnh…..rồi sao….”
Nàng giật mình sắc mặt xấu hổ đỏ mặt nói.Tuy là hiện tại nàng và Lăng Thần đang đắp chăn cùng nhau nhưng con c-c của hắn cứ liên tục đẩy vào sâu trong l-n của nàng.Vừa sung sướиɠ vừa lo sợ bị Bích Cơ phát hiện ra bí mật này.Bích Cơ thấy nàng hơi kì lạ không suy nghĩ gì nhiều cả thấy hiện tại mình chưa bị làm sao cả ngạc nhiên nói
“Tử Cơ ngươi nói xem vừa nãy người mới đánh ngất chúng ta là ai.”
“Ta…..Ahh….Ta không….không biết….ngươi nghĩ xem…..”
Tử Cơ vừa rêи ɾỉ vừa nói, thanh âm đầy quyến rũ, mê lòng người.Lăng Thần núp trong chăn nhếch miệng liền rút con c-c của mình ra đưa tay để côn ŧᏂịŧ của mình về lỗ hậu của nàng lập tức
Phạch.
“Ahhh….”
Nàng giật nảy mình quá bất ngờ nên không thể nào phòng bị.Bích Cơ ngồi dậy đi tìm kiếm xem ở đây có bị mất thứ gì không, nếu mà thiếu một thứ sợ vị đại nhân kia sẽ tức giận đuổi hai người ra khỏi nhà.Một hồi sau, nàng thở phào nhẹ nhõm khi thấy không bị mất thứ gì ở đây cả.Bất quá nãy giờ Tử Cơ chỉ đắp chăn trên giường mà khiến cho giường run lắc như muốn gãy vậy.
Rầm rầm rầm…
“Ngươi có thể thôi ngay đi được không.”
Nàng ngồi xuống bên cạnh Tử Cơ bình tĩnh nói.Từ khi mà nàng tỉnh dậy thì Tử Cơ cứ rung cái giường, sắc mặt đỏ hồng như quả táo tóc tai thì rối bời lên, hơi thở dồn dập khiến cho nàng không khỏi lo lắng.Dù hai người có là kẻ thù đi chăng nữa nhưng là đồng loại yêu thú với nhau sao có thể không quan tâm được.Hắn cảm động khi nghe nàng nói chuyện thì thầm khẽ vào tai Tử Cơ nói
“Nếu nàng muốn biết thì cho nàng ấy biết thì cho xem đi.Như vậy không phải sẽ tốt hơn sao.”
“Khô….Không được...Ahhh…..phu quân…..nàng sẽ thấy….bộ dạng xấu hổ của….ta mất….”
Nàng ngượng ngùng nhỏ giọng nói.Hắn nhếch miệng cười gian tà nói
“Yên tâm không người nào có thể thoát khỏi trảo thủ của ta đâu he he.”
Tử Cơ: “Vâng…..mọi chuyện nghe theo huynh hết.”
Nói xong, tấm chăn từ trên người nàng nhẹ nhàng rơi xuống hai thân ảnh lộ trần hiện ra trước mặt Bích Cơ.Nàng duyên dáng uốn cong người của nàng về phía Bích Cơ nói
“Bích Cơ không phải ngươi muốn hỏi ta sao.Nhìn đi đây chính nam nhân ta vừa mới quen.”
Lăng Thần ôm thân thể kiều mị của nàng vào trong lòng của mình nhẹ nhàng nhấp hông của mình.Bích Cơ khuôn mặt hoảng hốt nhìn với ánh mắt kinh dị tràn ngập sợ hãi nói
“Hai….hai người đang làm gì vậy.”
“Thiên nhãn vũ kỹ thứ 6 Trấn Phong.”
Hắn nhếch miệng đôi mắt hiện lên xiềng xích trói quanh thân thể nàng lại khiến nàng không thể di chuyển được.Hắn mỉm cười nói
“Thế nào không ngờ đúng chứ Bích Cơ.Đây mà là thực lực yêu thú vạn năm sao nếu như không phải ta nhẹ tay một chút thì e rằng ngươi….”
“Lẽ nào lúc đó chính là ngươi.”
Nàng nhíu mày lên giận dữ nói.Không lường trước được việc này cơ thể bây giờ muốn cử động là điều không thể nào.Nàng gằn giọng nói
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì.”
“Không rõ sao biến ngươi thành nữ nhân của ta thôi.”
Hắn nâng cằm của nàng lên khóe miệng cong lên hiện ra một nụ cười gian tà.Từ trên tay một sợi dây màu xanh dương nhàn nhạt bay thẳng vào trong cơ thể của nàng và Tử Cơ.Thấy vậy ánh mắt nàng khinh thường nói
“Ngươi đừng ở đó nằm mơ đi.”
“Vậy sao.”
Lăng Thần bế Tử Cơ dựa trên bức tường gần đó nói.Chậm rãi đẩy con c-c vào sâu trong âʍ đa͙σ, dâʍ ŧᏂủy̠ đã chảy ướŧ áŧ xuống đùi của nàng.Bích Cơ không muốn chứng kiến cảnh tượng này liền nhắm mắt lại cố gắng quên chuyện này.Một âm thanh vang lên khắp căn phòng
Phạch.
“Ahhh…”
Tử Cơ và Bích Cơ đồng thanh rên lên.Nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một đợt cảm giác không rõ đổ ập vào.
Phạch phạch phạch….
Hắn vừa đưa tay nhéo nhẹ núʍ ѵú vừa nhấp hông điên cuồng, Tử Cơ sung sướиɠ liên tục rêи ɾỉ, âm thanh cứ vang vọng khắp căn phòng.Bích Cơ giống như đang trải nghiệm cảm giác được hắn đ-t Tử Cơ vậy, mỗi cú nhấp là cả hai đều rên lên.Mặc dù phía dưới nàng không hề bị thứ gì đút vào nhưng trong lòng lại cảm thấy sướиɠ.
Một tiếng trôi qua....Hai tiếng trôi qua.....Ba tiếng trôi qua.....
Lăng Thần thấy nàng đã không thể nào chịu đựng được nữa, âʍ đa͙σ cũng đã chảy dâʍ ŧᏂủy̠ rồi nhếch miệng kiêu căng nói
"Thế nào cảm giác khi được ta ch-ch thông qua cảm giác thế nào."
"Cho....cho ta đi....."
Bích Cơ thở hổn hển nói cơ thể không còn chút sức lực để chống cự được nữa.Hắn ngoáy lỗ tai mỉm cười nói
"Ngươi vừa nói gì thế ta nghe không rõ."
"Cho....cho ta côn ŧᏂịŧ của ngươi đi."
Tâm trí nàng giống như tan chảy ra, không ngừng van xin được đút thứ con c-c đã chinh chiến với Tử Cơ từ nãy tới giờ.Hắn bắn một đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong âʍ đa͙σ của Tử Cơ.Từ từ rút nó ra hướng về phía miệng Bích Cơ và phá giải hồn kỹ của mình mỉm cười nói
"Ta không muốn ép ngươi.Khi ngươi liếʍ con c-c này của ta cũng đồng nghĩa với việc ngươi sẽ là nữ nhân của ta mãi mãi, ngươi có chịu không ?"
"Ta chịu...Ta sẽ làm nữ nhân của ngươi.Chỉ cần ngươi cho ta tϊиɧ ɖϊ©h͙ là được."
Nói xong nàng lao nhanh như chớp bú lấy cự long của hắn.Nàng liến trên liếʍ dưới không ngừng mυ'ŧ lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên đầu c-c.Lăng Thần vui vẻ để cho nàng tự thân sung sướиɠ một chút rồi mới tiến hành công đoạn chính.Một lúc sau, Bích Cơ đã liếʍ sach côn ŧᏂịŧ của hắn liền quay lưng chổng mông về phía hắn, hai tay nhẹ nhàng banh mép l-n ra rêи ɾỉ nói
"Phu quân....cho thϊếp đi......Cho thϊếp thứ nóng hổi đó đi."
"Ngoan lắm đó Bích nhi."
Để đáp trả lại hành động của nàng, hắn nhẹ nhàng đẩy chú chim của mình vào bên trong bướm hồng hào này.
Roẹt
Âm thanh tiếng màиɠ ŧяiиɧ rách ra.Máu chảy xuống dưới giường ngủ, nàng hơi đau đớn nhưng nhớ lại cảm giác khoái lạc kia thì cố gắng nhìn lại nỗi đau cùa mình.Hắn chậm rãi nhấp hông của mình
Phạch.......Phạch......phạch...
Một lúc sau, Bích Cơ dần cảm thấy hết đau và bắt đầu sung sướиɠ, mỉm cười nói
"Phu quân nhấp đi.Thϊếp hết đau rồi."
"Được rồi quất thôi."
Hắn hưng phấn lên dần dần tăng tốc độ nhấp hông của mình.Nàng sung sướиɠ tột cùng, chưa dừng lại ở đó hấn đưa tay phải của mình để sờ núʍ ѵú còn tay trái thì se se hộŧ ɭε của nàng.Bích Cơ rêи ɾỉ nói
"Ph....Phu quân....chơi thϊếp....đi.....Thϊếp yêu huynh...."
"Ta cũng yêu nàng Bích nhi."
Lăng thần nhấp hông của mình.Cứ thế thời gian trôi qua nhanh chóng, hắn đang ngồi trên giường của mình tận hưởng việc được hai mỹ nhân bằng cách BlowJob.Tử Cơ yểu điệu quyến rũ nói
"Phu quân nó có sướиɠ không ?"
"Sướиɠ lắm."
Hắn cười tà tà nói.Lúc này cánh cửa đột nhiên mở ra cùng với thanh âm tràn đầy vui vẻ
"Phu quân chúng thϊếp về rồi."
"Là nàng à Minh Nguyệt và Tiểu Vũ à."
Lăng Thần cười cười nói.Tiểu Vũ chạy tới ôm lấy hắn nũng nịu nói
“Lăng Thần ca ca, cơ thể của muội ngứa quá.Cho muội côn ŧᏂịŧ của huynh đi.”
Nghe xong hắn vuốt nhẹ mái tóc nàng mỉm cười định nói gì đó thì lúc này Trữ Vinh và Chu Trúc Thanh cũng bước vào trong phòng của hắn đỏ mặt xấu hổ nói
“Phu quân, chúng thϊếp muốn.”
“Được thôi.Lại đây gia nhập cùng với phu quân các nàng đi nào.”
Hắn vẫy tay mời gọi nữ nhân của mình lại Minh Nguyệt nghe vậy lắc đầu nhưng cơ thể lại thành thật hơn nàng, dâʍ ŧᏂủy̠ đã chảy xuống cặp đùi trắng nõn của nàng.Và cuộc chiến hoan ái diễn ra suốt một đêm dài giữa hắn với các lão bà của mình.Gần đến sáng hắn mới chợp mắt ngủ thϊếp đi vào lòng giữa các nữ nhân của mình.