Thần Mộ II

Chương 45: Nguyên khí trói buộc

“Chém.”

Lí Trường Phong thét lên một tiếng, từ trong tay áo y vụt ra một chiếc phi luân bay về phía Thần Nam.

Chiếc phi luân lúc đầu to bằng chiếc gương đồng, càng nhưng chuyển động càng lớn dần, đường kính đạt tới một trượng, trên phi luân tràn ngập những lưỡi đao răng cưa sắc nhọn, phát ra quang mang nhϊếp hồn, nhanh chóng xoay vòng chém xuống.

Đây là thủ pháp thường thấy nhất trong đạo thuật, pháp bảo đã được tế luyện qua có thể biến hóa lớn nhỏ, những người pháp lực thông thiên trong truyền thuyết có thể cất giấu sông núi trong tay áo.

Phi luân càng biến càng lớn, đường kính cuối cùng đạt tới ba trượng, chấn động khiến cho cả không gian rung chuyển theo.

Tu đạo giả được liệt trong vài thể hệ tu luyện là thần bí nhất, bình thường mọi người có thể gặp võ giả, pháp sư và một số ít long kị sĩ, nhưng tu đạo giả chân chính vô cùng hiếm gặp, càng không nói tới chuyện nhìn thấy họ xuất thủ.

Khán giả ở ngoài xa đều thất sắc, nhiều người đều lần đầu tiên nhìn thấy một tu đạo giả cấp cao ra tay, binh khí khổng lồ như vậy, che kín đất trời lao xuống, cho dù không có ẩn chứa đạo pháp gì, chỉ bị nó đập trúng thôi, chắc rằng cũng trở thành tương thịt, ai nấy kêu lên kinh hãi.

Đối tiện với phi luân khổng lồ dài tới ba trượng hàn quang lóe sáng, Thần Nam sử dụng Thiên Ma bát bộ, nhanh chóng lách sang một bên.

“Choang”

Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất rung chuyển kịch liệt, phi luân lao vυ't tới, lưu lại trên mặt đất một rãnh sâu hoắm.

Thần Nam nhanh chóng tránh đi, vị trí cũ chỉ còn lại một tàn ảnh.

“Ầm.”

Cát bụi bay mù mịt, loạn thạch tứ tán trên không trung, phi luân khổng lồ từ dưới đất lao lên, để lại một hố sâu đáng sợ ở chỗ Thần Nam vừa đứng.

Lí Trường Phong khống chế phi luân biến hóa khôn lường, điên cuồng xoay tít, không ngừng lao về phía Thần Nam.

“Ha ha… ta đoán chắc ngươi lần đầu tiên đối diện với tu đạo giả thuần túy đúng không, đừng để ta phải thất vọng.” Lí Trường Phong cười lớn.

Thần Nam tránh né liên tục, phát hiện ra không cách nào có thể thoát khỏi phi luân, hắn nhanh chóng ngừng lại, vận chuyển tâm pháp Nghịch Thiên thất ma đao, giơ cao tử vong ma đao.

“Soạt, soạt”

Những tia chớp khổng lồ màu đen xuất hiện xung quanh ma đao, thân đao màu đen lóe lên ánh sáng kì dị, vô cùng đáng sợ.

“Lên.”

Thần Nam thét vang, ma đao chém mạnh xuống phi luân đang xoay tròn bay tới, đao ảnh màu đen kéo theo mấy tia chớp, phát ra tiếng sấm rền trên không.

“Keng”

Một loạt những tiếng kim thuộc va nhau đinh tai, chấn động khiến cho tất cả khán giả đều khϊếp sợ, nhiều người võ công thấp kém ngã lăn ra đất.

Phi luân răng cưa bằng tinh cương khổng lồ bị ma đao chẻ đôi, hai mảnh phi luân bắn tung ra lảo đảo trên không, sau đó tiếp tục vỡ nát, hóa thành bụi bay khắp trời.

Trong không trung, vẻ mặt của Lí Trường Phong lập tức tái nhợt, pháp bảo của tu đạo giả và tinh thần của chủ nhân tồn tại một mối liên hệ kì diệu, thiết luân bị phá hủy, y cũng bị ảnh hưởng.

Thần Nam vui mừng, hắn không ngờ dùng tâm pháp của Nghịch Thiên thất ma đao điều khiển tử vong ma đao lại đáng sợ như vậy, hắn biết phi luân khổng lồ kia là một pháp bảo, hơn nữa còn ẩn chứa sức mạnh khủng khϊếp ắt rất khó phá hủy, nào ngờ thất ma đao xuất ra lập tức chém nát.

“Lí Trường Phong đây chính là pháp bảo mà những kẻ tu luyện các ngươi dựa vào sao, theo ta thấy đúng là bất thành khí, nếu ngươi chỉ có vậy thì trận chiến này còn gì thú vị!”

“Ngươi quá coi thường tu đạo giả rồi! Đó chỉ là món đồ chơi ném đá dò đường mà thôi, đừng quên rằng tên của phái chúng ta là Loạn Chiến, là những tu đạo giả hiếu chiến nhất luôn chiến đấu trong lúc tu đạo.”

Lí Trường Phong giẫm trên phi kiếm, bạch y tung bay, trong mắt lại lóe lên tia sáng điên cuồng, khiến người ta có cảm giác mâu thuẫn, khí chất xuất trần nhưng lại biểu hiện ra tư thái hiếu chiến.

“A…” y thét lên một tiếng, bàn tay bấm kiếm quyết không ngừng biến hóa, cuối cùng một tia chớp khổng lồ phóng xuống, thiên địa nguyên khí kịch liệt chuyển động.

Những người đứng quan sát trận đấu ở phía xa thầm kinh hãi, rất nhiều người đã nhìn thấy Lí Trường Phong đang khống chế sức mạnh thiên địa, chớp, thiên địa nguyên khí đều được y sử dụng, cho dù phạm vi tác dụng có hạn nhưng cũng khiến người ta kinh ngạc.

Thần Nam hơi kinh ngạc, tuy nhiên miệng vẫn kích bác: “Cẩn thận đó, đừng để sấm chớp đánh trúng người!”

Lí Trường Phong tức tới độ suýt nữa rơi mất phi kiếm, kiếm quyết trong tay cơ hồ bấm nhầm, một tia chớp khổng lồ thiếu điều đánh trúng y.

“Cẩn thận đó, đừng để mình thành tro bụi.”

“Đừng mồm năm miệng mười, chịu chết đi.”

“Xoẹt”, một tia chớp khổng lồ phóng về phía Thần Nam, đánh xuống trước mặt hắn, một hố sâu chừng ba trượng xuất hiện. Uy lực của tia chớp đúng là đáng sợ.

Thần Nam nhanh chóng di chuyển, lách tránh tia chớp cuồng bạo đó, hắn phát hiện ra những tu đạo giả đông phương khi khống chế sức mạnh thiên địa quả có điểm độc đáo, những tia chớp này phóng ra dày đặc và mạnh mẽ hơn rất nhiều ma pháp của những ma pháp sư cùng cấp.

“Xoẹt”, “xoẹt”

Trên không trung ngân xà loạn vũ, hàng loạt tia chớp xé nát hư không, liên tục phóng xuống, sấm chớp điên cuồng khiến cho khán giả ở phía xa đều kinh hãi, tu đạo giả đúng là đáng sợ, thuật pháp uy lực mạnh mẽ như vậy những cao thủ bình thường làm sao có thể kháng cự được.

Thần Nam trong lòng suy nghĩ, hắn thử khống chế tấm cổ thuẫn đang chuyển động xung quanh người mình, ma thuẫn nhanh chóng bay về trước cánh tay trái, mọi đợt công kích của sấm chớp đều bị hút sạch.

“Ầm, ầm, ầm.”

Tia chớp khổng lồ không ngừng phóng xuống, tấm cổ thuẫn điên cuồng hấp thụ giống như một chiếc động không đáy, năng lượng vô tận của tia chớp căn bản khó lấp đầy được.

Không có tấm thuẫn, Thần Nam cũng có thể ứng phó với các đợt tấn công của những tia chớp này, dù sao hắn cũng đã từng trải qua nhiều trận tử chiến, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, tuy nhiên có tấm thuẫn thần kì trong tay, khiến hắn tiết kiệm được không ít sức lực.

Tấm cổ thuẫn sau khi điên cuồng hút nạp năng lượng của những tia chớp mạnh mẽ, dường như càng trở nên rõ ràng hơn, lập tức có thể nhìn thấy những hoa văn cổ xưa khắc trên bề mặt.

Trong lúc này, Thần Nam hơi cảm giác kì lạ, cổ thuẫn dường như đang sống lại, giống hệt như tử vong ma đao, tấm thuẫn này dường như có linh hồn.

Lí Trường Phong vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, y không thể ngờ được rằng Thần Nam chỉ dùng một tấm thuẫn cổ quái liền dễ dàng hóa giải mọi đòn công kích sấm chớp của y.

Hai tay y không ngừng biến hóa pháp ấn, thiên địa nguyên khí giống như sóng biển cuồn cuộn tuôn trào, tràn về phía Thần Nam, áp lực vô hình khiến hắn như rơi vào trong bùn lầy, không thể nào nhúc nhích.

Khống chế điều khiển thiên địa nguyên khí kiểu này là phương pháp chiến đấu giữ chặt lấy đối phương, quả thật vô cùng đáng sợ, sau khi trói buộc được địch thủ sẽ hạ sát thủ.

Lí Trường Phong khống chế thiên địa nguyên khí bao vây Thần Nam, thi triển thuật pháp gọi hàng loạt những tia chớp khổng lồ, y muốn dựng một nhà giam trên mặt đất, trực tiếp gϊếŧ Thần Nam trong phạm vi không gian mà y khống chế.

Những tu luyện giả đứng xem ở phía xa không ai là không biến sắc, bọn họ tuy không nhìn thấy thiên địa nguyên khí vô hình, nhưng có thể cảm nhận được những dao động đáng sợ, cộng thêm bộ dạng cật lực của Thần Nam, lập tức bọn họ hiểu được những gì đang xảy ra.

Dường như tất cả những người đứng xem đều có cảm giác sợ hãi, tu đạo giả thuần túy thật quá quái dị, phương pháp chiến đấu của họ không thể lấy lí lẽ thường để giải thích được.

“Xoẹt”

Một tia chớp đánh trúng vai Thần Nam, quần áo trên người hắn lập tức cháy rụi thành tro, nặng lượng bị hộ thể cương phong gần như hóa thành thực chất của hắn ngăn lại, từ từ biến mất trong không gian.

“Soạt soạt…”

Chớp liên tục phóng xuống, Thần Nam cố gắng nhấc cánh tay trái lên, cuối cùng trước khi tia chớp đánh nát quần áo của hắn ta, nhấc cổ thuẫn ngang đầu.

Tới lúc này, tia chớp mới bổ xuống.

“Hừ, đừng cho rằng có ma thuẫn là có thể ngăn cản được đòn tấn công của ta, ngươi không thể nào thoát khỏi bị nguyên khí trói buộc, mất đi năng lực hành động nhạy bén, ta xem ngươi sẽ chống lại phi kiếm của ta như thế nào, gϊếŧ!”

Khắp người Lí Trường Phong phát ra hàng vạn tia hào quang màu sắc rực rỡ, y đứng trên một thứ pháp bảo giống như phi bạt, dùng pháp quyết khống chế phi kiếm chém về phía Thần Nam.

Phi kiếm dài một thước lớn dần, cuối cùng nghênh phong biến hóa thành một thanh kiếm dài ba trượng, quang mang lấp lánh chói mắt, với thế Lực Phách Hoa Sơn chém xuống, quang kiếm chói mắt chấn nhϊếp hồn người.

Lí Trường Phong thét lớn: “Thần Nam người làm ta thất vọng quá, chết đi.”

“Muốn gϊếŧ ta, không dễ thế đâu” Thần Nam lớn tiếng thét lên: “A… Mở ra”

Hộ thể cương khí bên ngoài cơ thể hắn sôi sục, giống như một ngọn lửa màu đen đang rừng rực thiêu đốt, hắn không ngừng giãy giụa, thiên địa nguyên khí bao quanh cũng chuyển động kịch liệt theo.

Thần Nam, và thiên địa nguyên khí đã liên kết thành một chỉnh thể, hắn vật lộn, cả thiên địa cũng theo đó mà rung chuyển.

“A…”

Hắn ngửa mặt lên trời thét lớn, kình khí ở bên ngoài cơ thể tuôn ra, ngọn lửa màu đen u tối bay ngược lên không, dường như muốn đốt cháy chín tầng trời.

“Mở ra cho ta.”

“Choang.”

Trời long đất lở, sông biển cuộn trào, cả thiên địa kịch liệt rung chuyển vọng ra những tiếng nổ.

“Ầm.”

Thiên địa rung chuyển, một rãnh nứt lớn xuất hiện dưới chân Thần Nam, lan dần ra xa, thiên địa nứt vỡ, hư không rách toạc.

“Ầm, ầm, ầm”

Cuối cùng, đất đai trong vòng hàng trăm dặm hoàn toàn nổ tan, mặt đất lún xuống, một hố sâu xuất hiện ở chỗ ban đầu.