Mê Điệp Tình Nhân Chiến

Chương 20

“Ngày hôm qua là hoa tươi, hôm nay là chocolate với hoa tươi, ngươi mấy ngày nay làm sao vậy? Hứng thú tốt như thế? Có phải hay không ngày mai lại có cái khác?”

Nhìn chocolate được gói rất khá trên tay Lăng Dịch Hằng đưa cho nàng cùng hoa Mân Côi so với ngày hôm qua cũng không nhỏ, Lạc Tử Tịch tâm lãnh đến cực điểm, nhưng trên mặt vẫn tươi cười như trước.

Lạc Tử Tịch lại nói tiếp

“Đã đến tuổi này cũng không thích hợp tặng chocolate, hơn nữa ngươi cũng biết ta không thích ăn đồ ngọt còn mua, không phải lãng phí sao?”

Nếu như trước đây cho dù chính mình không thích cũng sẽ không nói ra, dù sao cũng là Lăng Dịch Hằng tặng, là tâm ý Lăng Dịch Hằng, làm sao thì mình cũng cự tuyệt không được, nhưng hiện nay không giống. Di động của nàng vẫn còn hiện ra tin nhắn của Nhan Tiêu, nàng đã sớm biết Lăng Dịch Hằng lần này trở về trong tay mang theo thứ gì... Lăng Dịch Hằng tặng lễ vật cho Nhan Tiêu mà Nhan Tiêu không nhận.

Trước kia Lăng Dịch Hằng rất ít mua chocolate cấp nàng, bởi vì nàng không thích đồ ngọt. chẳng lẽ Nhan Tiêu thích ăn đồ ngọt? Lạc Tử Tịch nhíu mi, yêu diễm nhân như Nhan Tiêu thích ăn đồ ngọt? Xem dáng người kia, không giống nha! Bất quá phỏng chừng sẽ thích cà phê các loại. Nói Nhan Tiêu thích ăn đồ ngọt, đánh chết Lạc Tử Tịch cũng không tin.

Lăng Dịch Hằng xấu hổ cười cười, nói:

“Lâu rồi không có lãng mạn, thấy tuổi trẻ bây giờ đều đưa thứ này cho người tâm ái, cho nên cũng muốn thử mua một tí. Lão bà không thích lần sau ta không mua.”

Lăng Dịch Hằng thấy cái cớ này rất thảm bại, nhưng hắn cũng không có biện pháp.

Kỳ thật hắn không nghĩ mua mấy loại này, chỉ do lúc ở công ty Nhan Tiêu chờ nàng thấy người tiền sảnh hàn huyên, từ trong miệng họ biết được Nhan Tiêu thích ăn chocolate cho nên hắn mới tiêu phí tâm tư đi mua về, kết quả, vẫn là không thấy được Nhan Tiêu, mà chocolate này đương nhiên sẽ rơi xuống tay Lạc Tử Tịch. Dù sao mua cũng đã mua, không thể lãng phí đúng không? Không chừng đưa cho Lạc Tử Tịch, Lạc Tử Tịch còn cảm động chút ít.

“Ân.”

Lạc Tử Tịch đơn giản lên tiếng. Sau đó đem chocolate mở ra. Nàng bây giờ ngay cả buổi sáng cũng không còn thêm đường vào sữa huống chi là loại chocolate béo chết người này.

“Lão bà, ngươi nói xem, nữ nhân bình thường sẽ thích cái gì đây?”

Hoa không thích, chocolate cũng không thích, Lăng Dịch Hằng thật không biết Nhan Tiêu sẽ thích cái gì, phải làm thế nào đả động được lòng phụ nữ đây? Kim cương, vòng cổ, nước hoa?

Nhan Tiêu trong công việc chính là nữ cường nhân, cùng Lạc Tử Tịch có chút ít giống nhau, có lẽ thông qua Lạc Tử Tịch tìm được đáp án.

“Như thế nào đột nhiên hỏi cái này? Chẳng lẽ ngươi ở bên ngoài gặp được người thích?”

Lạc Tử Tịch nữa thiệt nữa giỡn nói.

Tuy trên mặt tươi cười nhưng tâm Lạc Tử Tịch đã lạnh lẽo, thật không ngờ Lăng Dịch Hằng lại đem vấn đề này trở về hỏi nàng. Lăng Dịch Hằng, ngươi thật quá đáng? Bên ngoài điên cuồng truy đuổi người khác còn chưa tính, lại dám về nhà hỏi ta phải truy nữ hài tử như thế nào! Lạc Tử Tịch cố gắng kiềm chế tức giận, tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu*, tuy nàng không có đại mưu gì nhưng nghĩ xem kêu nàng thế nào giúp Lăng Dịch Hằng truy Nhan Tiêu.

* Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu:  Việc nhỏ mà chẳng nhịn thì cái mưu lớn ắt phải hư hoại

“Hắc hắc, nào phải, ta đã có lão bà đại nhân ngươi thì tốt rồi, người bên ngoài sao có thể so cùng lão bà ngươi, là một bằng hữu của ta, bằng tuổi ta, đến bây giờ còn chưa có lão bà. Hắn hâm mộ ta có một lão bà xinh đẹp cho nên hỏi ta. Lão bà, ngươi đừng có hiểu lầm nga. Kỳ thật nha, ta đã mói với hắn một ít biện pháp trước kia khi ta truy ngươi, nhưng không có hiệu quả, ta lại ra một ít chủ ý cho hắn mà nhà gái cũng không có đáp lại. Ta lại nghĩ, lão bà ngươi cũng là nữ nhân, đại khái sẽ biết nữ nhân thích cái gì, cho nên hỏi ngươi một chút. Người nọ là hảo bằng hữu ta vừa nhận thức, ta cũng chỉ nghĩ giúp đỡ hắn mà thôi.”

Nói là bằng hữu vừa nhân thức chính là muốn nói người đó Lạc Tử Tịch không biết, có vậy Lạc Tử Tịch cũng không hỏi thêm nhiều. Lăng Dịch Hằng nhận thấy mình thật đúng là thông minh, thế này cũng có thể nghĩ ra.

Lạc Tử Tịch càng nghe tâm càng lạnh, Lăng Dịch Hằng bắt đầu nói dối, rõ rằng là hắn truy không được Nhan Tiêu, muốn từ nàng biết được chút ít tin tức, lại còn dám biện ra một cái lý do như vậy. Hảo bằng hữu cơ đấy, sao không nói là chính hắn đi? Lửa giận trong lòng Lạc Tử Tịch ẩn ẩn bộc phát ra nhưng nàng hung hăng áp chế lại. Làm sao có hảo bằng hữu, gần đây thời gian Lăng Dịch Hằng đi làm cơ bản đều ở trong điếm Nhan Tiêu, nhiều khi còn dùng cả thời gian không đi làm, hắn còn tưởng rằng nàng không biết sao?

“Bằng hữu mới? Công ty các ngươi có người mới tới? Hay là người hợp tác?”

Lạc Tử Tịch phối hợp hỏi chút ít.

“Công tác nhận thức được, khác công ty, gần đây hợp tác, lui tới thường xuyên cho nên cảm tình cũng tốt theo, lão bà ngươi không biết đâu. Lão bà, ngươi còn chưa nói ta biết nữ nhân đều thích cái gì đây. Bằng hữu kia còn đang chờ phương pháp của ta đây, hắc hắc, ta cũng không muốn để hắn thất vọng.”

Lăng Dịch Hằng vòng vo đem đề tài cấp trở về, không muốn Lạc Tử Tịch tiêu phí thời gian trên người “Hảo bằng hữu” của hắn.

“Vậy người cảm thấy ta thích cái gì?”

Lạc Tử Tịch cười hỏi lại.

“Ách... Lão bà, điều ngươi thích ta đều nói bằng hữu biết, kia hắn cũng dùng, nhưng nhà gái vẫn không đồng ý.”

Lăng Dịch Hằng có chút thất vọng, Lạc Tử Tịch thích này nọ không nhiều, trên cơ bản hắn đưa cái gì Lạc Tử Tịch cũng thích, nhưng hiện tại hắn đưa cái gì, Nhan Tiêu cũng không nhận, hơn nữa còn không thấy được mặt Nhan Tiêu.

Lăng Dịch Hằng nhận thấy chính mình thật đáng buồn, truy nữ nhân như vậy khó. Cứ nghĩ hắn cũng là tuấn tú lịch sự, giá trị con người cũng không thấp, hẳn phải là người gặp người thích nha, tại sao Nhan Tiêu lại không muốn gặp hắn đây? Trước kia thời điểm hẹn gặp nàng cảm giác không sai biệt lắm, thế nào mà hắn vừa nói muốn truy nàng, hình bóng của nàng cũng liền biến mất? Hắn không có đáng sợ như vậy đi? Cũng không đúng nha, Lạc Tử Tịch không phải là càng ngày càng thích hắn sao? Lạ thật.

Bất quá, càng là khó truy hứng thú hắn càng cao, nữ nhân càng khó truy khi chinh phục được lại càng thú vị. Nghĩ xem một người thanh lãnh như Lạc Tử Tịch còn thần phục dưới gối của hắn, một cái Nhan Tiêu đương nhiên cũng trốn không thoát được lòng bàn tay hắn, chinh phục Nhan Tiêu chỉ còn là vấn đề thời gian dài hay ngắn mà thôi, Lăng Dịch Hằng nghĩ đến đây, buồn bực trong lòng giảm bớt không ít.

“Nếu ta thích không nhiều, hơn nữa đều đã thử qua, như vậy ta cũng không biết còn có thể thích cái gì. Bất quá có một người hẳn là biết, ngươi có thể hỏi nàng một chút.”

Lạc Tử Tịch thản nhiên cười nói.

Nàng thích này nọ không nhiều lắm, hoặc là nói nàng không có chân chính thích cái gì, cho nên có thích hay không cũng chẳng sao, Lăng Dịch Hằng đưa, nàng chỉ thu mà thôi. Hai người ở chung, càng nhiều là bao dung cùng chia sẻ, còn có thành toàn. Trước kia cảm thấy Lăng Dịch Hằng tặng đồ cho nàng, nàng nhận lấy khiến hắn cao hứng, khiến hắn cảm thấy có thành tựu, vậy nên nàng mới thu. Có thể làm cho Lăng Dịch Hằng cao hứng, chuyện tình cảm hai người cũng có thể tăng tiến, nàng vì sao không làm? Bất quá, Lạc Tử Tịch không thể không thừa nhận, phương pháp Lăng Dịch Hằng truy nữ hài tử thật sự là cũ rít, đừng nói Nhan Tiêu không tiếp nhận, liền ngay cả nàng cũng cảm thấy không có gì mới mẻ.

“Ai?”

Lăng Dịch Hằng vừa nghe, đột nhiên có hứng thú.

“Nhan Tiêu. Nhan Tiêu xinh đẹp như vậy, tin rằng thích đi dạo phố này nọ, nàng hẳn là càng hiểu được nữ nhân thích cái gì. Ngươi không phải cũng nhận thức nàng sao? Không phải còn thường xuyên lui tới sao? Ngươi có thể hỏi nàng, tin rằng nàng rất thích ý mà nói cho ngươi biết. Ta cảm thấy nàng là người không sai, tuy có chút quái lạ.”

Lạc Tử Tịch muốn thử Lăng Dịch Hằng một chút, trước mặt Lăng Dịch Hằng nhắc tới Nhan Tiêu, nhìn xem Lăng Dịch Hằng có phản ứng gì.

Ách... Sắc mặt Lăng Dịch Hằng lập tức hiện lên bối rối, hắn có chút bất ngờ, hắn thật không ngờ Lạc Tử Tịch lại nhắc tới Nhan Tiêu. Nếu hắn có thể hỏi Nhan Tiêu thích gì, hắn sẽ không ở đây hỏi Lạc Tử Tịch. Hắn chính là muốn hỏi Lạc Tử Tịch xem Nhan Tiêu thích cái gì.

Lăng Dịch Hằng trong lòng dâng lên một tia thất vọng. Nhan Tiêu cùng nữ nhân khác không giống nhau, hắn không biết Nhan Tiêu có khả năng thích cái gì. Duy nhất biết được chính là Nhan Tiêu thích một loại hồng tửu, bởi vì lần đầu tiên gặp Nhan Tiêu lúc đó Nhan Tiêu gọi chính là rượu này, lúc sau tái kiến Nhan Tiêu vẫn là gọi loại rượu đó, cho nên mới dám đoán là Nhan Tiêu thích. Bất quá muốn tặng rượu phải chờ đến lúc hai người gặp nhau, mở một chai rượu Nhan Tiêu thích, bữa tối cùng ánh nến mới là chân chính lãng mạn. Đáng tiếc, hiện tại hình bóng Nhan Tiêu còn chưa gặp được nói gì tới bữa tối dưới nến tiếp theo lại có đêm xuân này kia. Buồn bực, Lăng Dịch Hằng trong lòng bắt đầu buồn bực.

“Thế nào? Quan hệ ngươi cùng Nhan Tiêu không phải rất tốt sao? Ngượng ngùng hỏi? Nếu không ta giúp ngươi hỏi một tí?”

Khóe miệng Lạc Tử Tịch hiện ra một tia cười lạnh, chỉ là Lăng Dịch Hằng nhìn không ra. Nàng biết lời nàng nói vừa rồi kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lăng Dịch Hằng, nếu không hiện tại hắn sẽ không có phản ứng lớn thế này, tuy là cực lực che dấu đi, bất quá bối rối trong mắt Lăng Dịch Hằng trốn không khỏi Lạc Tử Tịch.

“Không, Nhan tiểu thư bề bộn nhiều việc, đây là vấn đề nhỏ, vẫn không cần làm phiền đến nàng, ta còn nghĩ được biện pháp.”

Lăng Dịch Hằng thở dài, đồng dạng là nữ nhân, hắn không biết vì cái gì Nhan Tiêu liền như vậy khó truy. Tuy rằng năm đó Lạc Tử Tịch cũng có chút khó truy, cũng tốn không ít tâm tư hắn, nhưng hiện tại Nhan Tiêu không giống vậy, tính cách cũng không giống nhau.

“Nga, vậy ngươi chậm rãi nghĩ đi, ta lực bất tòng tâm.”

Lạc Tử Tịch như trước mang theo nhợt nhạt lãnh tiếu, nàng biết Nhan Tiêu thích cái gì, nàng biết tính tình Nhan Tiêu, có thể dựa vào đó đoán được, nhưng nàng không nghĩ nói cho Lăng Dịch Hằng, nàng muốn xem xem Lăng Dịch Hằng có bản lĩnh hay không thật truy được Nhan Tiêu.

Lăng Dịch Hằng nghe xong lời Lạc Tử Tịch nói, cũng hiểu được Lạc Tử Tịch không giúp được hắn, vì thế chính mình lâm vào khổ não.

Lạc Tử Tịch nhìn Lăng Dịch Hằng liếc một cái, nhếch khóe miệng, lấy ra di động cấp Nhan Tiêu phát tin nhắn.

“Nhan Tiêu, ta là Lạc Tử Tịch, lão bà người có lòng tham muốn đem ngươi phát triển thành tình nhân. Muốn hỏi ngươi một câu, ngươi thích ăn chocolate?”

Lạc Tử Tịch còn vì vấn đề Nhan Tiêu thích ăn chocolate hay không mà canh cánh trong lòng.

“Không thích. Ta chỉ bảo cho người ta tùy ý lộ ra chút tin tức cho lão công ngươi mà thôi. Ngươi biết mà, ta là người phi thường yêu cái đẹp, như thế nào có khả năng thích ăn cái đó?”

Tin nhắn Nhan Tiêu rất nhanh liền phát trở lại.

Nhan Tiêu quả thật so với ai khác đều thích chưng diện, so với ai khác đều biết làm đẹp, dĩ nhiên thực để ý bảo dưỡng thân thể, sẽ không ăn thứ béo ngậy khiến người ta phát phì này. Lạc Tử Tịch khóe miệng lại câu lên, nàng biết Nhan Tiêu sẽ không thích ăn thứ đó, Lăng Dịch Hằng vì nghe người của Nhan Tiêu nói là thứ Nhan Tiêu yêu thích, mới mua loại này tặng. Nào biết chỉ là bị Nhan Tiêu đùa giỡn mà thôi. Tiếc là, Lăng Dịch Hằng còn không tự biết.